Chương 68: Sát Cơ Nổi Lên

Bạch Ngưng Sơn thấy tình thế trước mắt kinh hãi đến trợn mắt há hốc mồm, trước kia từng thấy qua Huyền Cơ Vu Mẫu bói toán, dùng khuy thiên cơ tính toán cát hung hoặc tìm manh mối.

Bói toán vấn thần rất là huyền diệu, so với tu chân càng là nghịch thiên mà đi, mỗi lần thi pháp Huyền Cơ Vu Mẫu nhẹ thì nguyên khí tổn hại, nặng thì bệnh nặng một hồi, nhưng Bạch Ngưng Sơn chưa từng thấy qua tình huống như hôm nay dẫn đến tà hỏa thiêu đốt, miệng phun máu đen ngất đi.

Không rõ rốt cuộc là tình huống gì, Bạch Ngưng Sơn trước tiên sai người đem Huyền Cơ Vu Mẫu cẩn thận mang về phòng, cũng không dám phái người tiến lên cứu chữa. Từng có lời đồn, phàm là người thấy chân dung Huyền Cơ Vu Mẫu tất sẽ bị thiên phạt lôi kích mà chết, đành phải cách y bào từ sau lưng đánh vào vài đạo pháp lực làm chậm thương thế.

Nửa ngày sau, Huyền Cơ Vu Mẫu cuối cùng cũng tỉnh lại, nhưng khí tức yếu ớt hơn rất nhiều, nguyên bản khàn khàn khó nghe thanh âm nhỏ như tiếng muỗi.

"Con ngươi đã chết, kẻ giết người thiên cơ không thể... không thể tính ra. Ngươi... phải tự lo lấy. ”

Huyền Cơ Vu Mẫu khí tức đứt quãng, lồng ngực như gió thổi thở hổn hển, thật vất vả mới nói xong một câu.

Bạch Ngưng Sơn thập phần rõ ràng con trai mình có tính cách gì, lấy tính tình Bạch Vũ thích chọc thị phi, nếu không phải lão tử là hắn cực kỳ bao che khuyết điểm, sớm đã chết không biết bao nhiêu lần, cho nên trong lòng sớm có chuẩn bị, biết được Bạch Vũ đã chết cũng không có khơi dậy quá nhiều phản ứng.

Khi nghe thấy Huyền Cơ Vu Mẫu nói ra bốn chữ "phải tự lo lấy", Bạch Ngưng Sơn lại lo lắng bất an như kiến trên chảo nóng.

"Tên nghịch tử đáng chết, sớm biết thế một cái ta chụp hắn chết , đã chết còn cư nhiên chọc phải phiền toái lớn như vậy. chỉ nhìn Vu Mẫu gặp trọng thương này, liền biết đối phương tuyệt đối là mạnh mẽ, nếu để cho hắn biết ta muốn tìm hắn báo thù chỉ sợ bản thân khó bảo toàn. ”

Bạch Ngưng Sơn vội vàng lau mồ hôi, thật cẩn thận hỏi: "Vu Mẫu có tính toán được thứ gì khác không? Thỉnh Vu Mẫu chỉ điểm thêm một hai. ”

Huyền Cơ Vu Mẫu trầm mặc thật lâu, không biết là điều chỉnh nội tức thương thế hay là đang suy nghĩ xem có nên tiết lộ thêm thông tin hay không, gấp đến độ Bạch Ngưng Sơn đứng ở một bên tay chân luống cuống.

"Cũng được! Người này số mệnh thiên cơ cực cao, ít nhất không phải ta có thể tính toán. Huyền Ki Chi Nhãn vừa mở ra đã bị phản phệ. duy chỉ có điều tra được..." Huyền Cơ Vu Mẫu thở ra một trận, lại phun ra nửa ngụm máu đen, dừng một hồi mới gian nan nói:

"Duy chỉ có điều tra được, người này tu vi bất quá luyện khí cảnh, tên hắn hoặc tên môn phái có một chữ 'Hạo'."

Nói xong những lời này, Huyền Cơ Vu Mẫu ngậm miệng không chịu nói thêm nhiều chuyện khác, lưu lại mấy vị y sư trị liệu xử lý thương thế, liền đẩy đám người Bạch Ngưng Sơn đi.

Bạch Ngưng Sơn sau khi ra khỏi cửa dặn dò mấy vị thủ hạ hầu Huyền Cơ Vu Mẫu, trầm tư một lát, gọi Lâm Viễn Đường cùng đệ tử tâm phúc , dặn dò:

"Điều tra Nam An có người hoặc môn phái nào dị thường, trong tên có một chữ 'hạo'. Phải nhớ! Bí ẩn điều tra, nếu phát hiện không thể hành động thuyệt không thể thiếu suy nghĩ. ”

Mấy đệ tử Lâm Viễn Đường lĩnh mệnh lui ra, Bạch Ngưng Sơn một mình đứng dưới tàng cây trước đình viện, ánh mắt tàn nhẫn nói: "Hừ! Nếu thật sự là tu sĩ luyện khí kỳ , nhất định phải đem hắn diệt trừ! như lời Vu Mẫu nói, người này tuyệt đối không giữ được, để tránh ngày sau lại gây ra phiền toái gì. ”

Nguyên bản lo lắng không trêu vào nổi đối thủ, Bạch Ngưng Sơn đã dập tắt tâm ý báo thù cho con trai, lại từ trong miệng Huyền Cơ Vu Mẫu biết được tu vi đối phương chỉ là luyện khí kỳ, nhất thời trong lòng sợ hãi giảm bớt hơn phân nửa, lúc này mới triệu tập đệ tử dựa theo manh mối tiếp tục điều tra, muốn triệt để nhổ cỏ tận gốc.

Lúc này, Nghiêm Húc một mình ngồi ở đại điện môn phái, cau mày suy nghĩ tất cả sự tình vừa rồi mới phát sinh.

Hồi tưởng lại đôi mắt quỷ dị xuất hiện trong hư không, cảm giác tựa như có ai đó đang nhìn chắm chằm vào mình, Nghiêm Húc hiện tại vẫn nhịn không được mà nổi da gà, cả người không được tự nhiên.

Nghiêm Húc tay trái nắm Định Thần Châu, cúi đầu nhìn chằm chằm hạt châu một lát, kỳ quái nói: "Sau khi lấy Định Thần Châu ra, loại cảm giác bị người ta nhìn chằm chằm vừa vặn lập tức biến mất. bất quá, Định Thần Châu này từ đầu đến cuối đều không có pháp lực ba động, chẳng lẽ chỉ là trùng hợp cũng không phải là hiệu quả của nó? ”

Nếu là hiệu quả của Định Thần Châu thì là điều thứ yếu, điều khiến Nghiêm Húc mờ mịt nhất chính là, tình huống kia rốt cuộc là tình huống gì? huyết nhãn quỷ dị kia phảng phất như in trong thức hải, đột nhiên xuất hiện, vừa hư ảo vừa chân thật, muốn dò xét sâu trong linh hồn hiểu rõ hết thảy về mình.

" Chẳng lẽ ta bị Kim Đan thậm chí Nguyên Anh cao thủ nhìn chằm chằm?" Nghiêm Húc toát ra ý nghĩ lớn mật, lập tức thoải mái, " Binh đến tướng đỡ, nếu thật sự là bị người ta theo dõi ngoại trừ ra sức phản kháng thì không còn cách nào khác. ”

Nghiêm Húc thu hồi Định Thần Châu, vỗ vỗ bụi bặm toàn thân, phảng phất như không có chuyện gì xảy ra, đi về phía tiếp tục tu luyện công pháp.

Mấy ngày sau, Nghiêm Húc ở Chế Phù Các luyện chế phù triện, sư muội Ninh Thải Điệp ở bên cạnh hỗ trợ mài mực.

Hiện giờ trong tay Nghiêm Húc là nhóm tài liệu chế phù nàngày trước mua từ Nam An Phường Thị, mặt khác cũng vì Đặng Ngọc lựa chọn không ít tài liệu luyện khí.

Lần trước lô phù triện bán cho Hoàng Dược Cốc Mạc Phàm, kiếm được hơn một ngàn bảy trăm khối hạ phẩm linh thạch, lại tính đến bí cảnh thu giữ mấy cái túi trữ vật, tổng cộng hai ngàn một trăm khối linh thạch, Nghiêm Húc toàn bộ dùng để mua tài liệu.

Thải Điệp yên lặng ngồi ngay ngắn trước bàn, mài thú cốt phấn cấp 2, vẻ mặt phi thường nghiêm túc.

"Thải Điệp, khó có được lúc ngươi lại yên tĩnh như thế, còn điều phối mực chế phù cho sư huynh." Nghiêm Húc phù bút trong tay xuống, nhìn về phía Thải Điệp nói.

Thải Điệp ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt tươi cười tươi sáng, "Sư huynh lại trêu chọc ta! Chẳng lẽ bình thường ta rất tùy hứng hay sao? ”

Nghiêm Húc cố ý giả bộ biểu tình nghiêm túc, bày ra uy thế chưởng môn, trầm giọng nói: "Sao có thể nói chuyện với chưởng môn như thế! Cẩn thận ta đưa ngươi nhốt vào các địa lao! ”

Thải Điệp bật cười ra tiếng, sau đó giơ viên mực trong tay lên, bĩu môi nói: "Nếu nhốt ta lại! Xem ai mài phù mặc cho ngươi. ”

Nghiêm Húc lúc này nhận thua, tiếp tục luyện chế phù triện, Thải Điệp lúc này mới bỏ qua tiếp tục mài xương yêu thú, tiếp theo trộn lẫn mấy loại linh dược, dược dịch trân quý, điều chế thành phù mặc đặt ở một bên, chuẩn bị cho Nghiêm Húc sử dụng.

Hiện giờ, phù triện cấp 1 đối với Nghiêm Húc mà nói uy lực quá nhỏ, lại luyện chế không có ý nghĩa lớn, hơn nữa còn có một nhiệm vụ chi nhánh 'Kết minh Hoàng Dược Cốc 'cần trong vòng nửa năm cung cấp năm trăm tấm phù triện, Nghiêm Húc mua vào rất nhiều tài liệu phù triện cấp 2.

Kỹ năng môn phái 'chuyên gia chế phù' gia trì trong người chừng hai ba tháng, Nghiêm Húc nắm giữ được lô hỏa thuần thanh, mặc dù không tăng trình độ chế phù nhưng kĩ năng quả thực đã chạm tới Chế Phù sư sơ cấp, mà tỷ lệ thành công ít nhất gấp bốn năm lần chế phù sư sơ cấp bình thường, hiệu suất hoàn toàn không thể so sánh.

Lúc trước Nghiêm Húc tu vi thấp, chỉ có thể luyện chế pháp thuật cấp thấp, cấp phù triện cấp 1, hiện giờ đã là luyện khí tầng bảy ngưng luyện ra thần thức, phù triện cấp 1 hoàn toàn không đáng nhắc tới, phù triện cấp 2 tỷ lệ thành công cũng không thấp.

Nghiêm Húc nhấc Ngọc Phong* lên, nhẹ nhàng chấm mực, lực bút cực kỳ chuẩn xác điểm trên phù giấy, dọc theo mặt giấy đều vẽ ra phù tuyến tinh tế.

tên cây bút

Bút lướt, phù tuyến giống như có sinh mệnh, phác họa ra những đường cong duyên dáng, bất tri bất giác toàn bộ tờ phù giấy vẽ đầy phù tuyến phức tạp dị thường.

Khoảng cách giữa phù tuyến và phù tuyến nhỏ như sợi tóc, vô cùng gần nhưng tuyệt đối không giao nhau, Nghiêm Húc giữa đường không có chút dừng lại một mạch liền mạch. Nhất thời, phù giấy kim quang chợt lóe, phù tuyến vốn huyền ảo dị thường toàn bộ ẩn dưới phù giấy, chỉ lộ ra mấy nét đường mang tính biểu tượng để phân biệt phẩm cấp cùng tác dụng.

Thải Điệp nhìn chằm chằm Nghiêm Húc vẽ phù triện, nhìn thấy nhất thời thất thần, thẳng đến khi Nghiêm Húc đưa bùa tới trước mắt nàng lắc lư vài cái mới phục hồi tinh thần lại.

"Ngươi đang nghĩ gì vậy? Mau đóng đại ấn Thiên Hạo Tông lên phù triện, đây chính là chiêu bài của chúng ta, đem ra ngoài có thể mở rộng danh tiếng Thiên Hạo Tông chúng ta. ”

Thải Điệp mặt đỏ lên, lúc này mới luống cuống tay chân tiếp nhận phù triện, đóng đại ấn môn phái, kết quả thiếu chút nữa đem phù mặc vừa mới luyện chế xong đập rách, đem tài liệu trên bàn làm loạn.

"Ta đây là làm sao vậy?" Thải Điệp cúi đầu sửa sang lại vật phẩm trên bàn bị mình đánh bật, nhịn xuống không đi sờ mặt đỏ đến có chút nóng lên.

Liền chuyển đề tài khác, Thải Điệp vừa thu thập vừa hỏi: "Sư huynh, sao ngươi luyện chế nhiều phù như vậy? Đã có hơn một trăm tấm phù triện cấp 2 rồi. ”

Nghiêm Húc không chú ý tới lời nói của Thải Điệp, mở ra kiểm tra tài liệu chế phù trên bàn, trả lời: "Lúc trước đáp ứng Hoàng Dược Cốc thay bọn họ luyện chế năm trăm tấm phù triện, hiện tại luyện những thứ này còn kém xa. ”

Hai ba tháng trước, Nghiêm Húc cùng trưởng lão Hoàng Dược Cốc Mạc Phàm kết liên minh, đáp ứng trong vòng nửa năm cung cấp phù triện cho Hoàng Dược Cốc, hiện giờ thời gian đã trôi qua một nửa, loại cơ hội kiếm tiền này tự nhiên phải nắm chặt.

Ngoài ra, Nghiêm Húc còn tiếp nhận nhiệm vụ chi nhánh 'Kết minh Hoàng Dược Cốc', nếu có thể trợ giúp cho Hoàng Dược Cốc năm trăm lá phù triện trở lên, chân chính đạt thành quan hệ kết minh.

Tuy rằng nhiệm vụ không có bắt buộc yêu cầu cấp bậc phù triện, nhưng Nghiêm Húc vẫn dự định toàn bộ luyện chế phù triện cấp 2, "Chỉ có có thể mới chứng minh thực lực, quan hệ kết minh mới có thể bình đẳng, phải làm cho Hoàng Dược Cốc chân chính coi trọng Thiên Hạo Tông. ”

Lúc này, bên ngoài phòng truyền đến thanh âm Tử Vân, "Chưởng môn, trước sơn môn có người cầu kiến. ”