Chương 230: Sát Cơ Ẩn Nấp

" Ngao trưởng lão, ta sắp không chịu nổi, cứu ta! " Đệ tử Thất Ma Môn vừa mới ngăn cản Bắc Đồ Quang cả người toả ra hàn băng thấu xương, bụng lại bị Huyết Tinh ấu xà đâm xuyên thấu, máu tươi đỏ thẫm chảy ra, vội vàng che miệng vết thương giương cổ họng hô lên.

Ánh mắt Ngao Trùng gắt gao nhìn chằm chằm Nghiêm Húc, đối với đệ tử kêu cứu kia như mắt điếc tai ngơ, đối với hắn mà nói chỉ cần giải quyết tất cả vấn đề Nghiêm Húc thì sẽ dễ dàng giải quyết mọi việc, đệ tử kia sống hay chết căn bản không quan trọng.

Bất quá, lúc này cho dù Ngao Trùng muốn cứu tính mạng đệ tử cũng không rảnh mà phân tâm, hai thanh trọng nhận múa đan xen kín không kẽ hở đối với Nghiêm Húc thì một chút tác dụng cũng không có.

Cánh tay Nghiêm Húc bao trùm một tầng huyết tinh đỏ tươi trong suốt, giống như một đôi lân giáp hoàn mỹ bao lấy song chưởng, không hề nhượng bộ, tay không ngăn cản hai thanh trọng nhận.

" Giết giết giết!" Ngao Trùng hai mắt dày đặc tơ máu, bởi vì pháp lực vận chuyển khiến da toàn thân cũng đỏ bừng, giống như một huyết báo điên vung kiếm lợi trảo không ngừng phát động tiến công, "Hhông có khả năng! Hai lưỡi đao này của ta là cực phẩm pháp khí, làm sao ngay cả hai tay hắn cũng không cắt được! ”

Hai thanh đao này tạo hình thô kệch không dễ nhìn, nhưng dùng vật liệu lại thập phần lợi hại, chẳng những kết cấu cứng rắn dày đặc, lưỡi đao lại càng cực kỳ sắc bén, bên trong khắc hai mươi mốt đạo trọng lực pháp trận nhỏ đặc biệt có thể phát huy đặc điểm đại khai đại hợp củađao pháp Thất Ma Môn.

Bất quá lưỡi đao có sắc bén đến đâu cũng thủy chung chém không được lên người Nghiêm Húc, toàn bộ đều bị một đôi huyết sắc thiết chưởng chắn ở bên ngoài, liên tục thúc dục hai thanh trọng nhận nặng tới mấy ngàn cân, cho dù Ngao Trùng lực lượng kinh người cũng cảm thấy cố hết sức.

Da thịt huyết tinh cứng rắn là do huyết mạch thần thông Huyết Tinh Cửu Đầu Xà, tính cả ' Ngũ Hành Đạo Thể' Nghiêm Húc có thể nói thân mang hai loại huyết mạch thể chất đặc thù.

Đối mặt Ngao Trùng liên tục không ngừng điên cuồng tiến công, Nghiêm Húc cũng không phải không có áp lực. Ít nhất không dám trực tiếp đón nhận bạch nhận, chỉ có thể tránh nặng dùng nhẹ cản trọng nhận. Lưỡi đao nặng mấy ngàn cân toàn lực một kích, lực đạo chỉ sợ hơn vạn cân. Nếu là tu sĩ luyện khí đại viên mãn bị đập trúng chắc chắn chỉ hoá thành vũng máu.

Nghiêm Húc sẽ không dễ dàng lấy hai tay mình mạo hiểm, cho dù huyết tinh hóa da thịt có thể so với cực phẩm phòng ngự pháp khí, dựa vào thân pháp cùng Ngao Trùng qua lại.

Một đệ tử luyện khí khác của Thất Ma Môn cuối cùng vẫn ngã xuống vũng máu, trước khi chết hai mắt trợn tròn trừng tay chộp về phía Ngao Trùng, miệng khẽ mở ra vẫn trông cậy vào trưởng lão có thể cứu mình một mạng.

Bắc Đồ Quang cùng Huyết Tinh ấu xà canh giữ ở một bên, không có mạo hiểm gia nhập chiến cuộc của Nghiêm Húc cùng Ngao Trùng. Tu sĩ Trúc Cơ chiến đấu bọn họ không giúp được, chỉ nhìn thần thái Nghiêm Húc biểu tình liền biết không cho phép người khác nhúng tay vào.

Nghiêm Húc chỉ thủ không công. Ngao Trùng làm sao nhìn không ra đây là đang lấy hắn làm bao cát luyện tập, nghĩ thông suốt tức giận này càng thịnh, đột nhiên dừng tay tiến công lui về phía sau.

"Khá khen cho chưởng môn Thiên Hạo Tông! Nếu ngươi trước đó ra tay. Có lẽ hôm nay ta thực sự chết ở trong tay ngươi. Nhưng bây giờ, ngươi không có cơ hội! "Ngao Trùng tuy nói tự cao tự đại nhưng không phải kẻ ngốc, lúc này nếu không biết thực lực của Nghiêm Húc, chỉ sợ sớm đã chết như hai tên đệ tử Thất Ma Môn kia đến mức không thể chết được nữa. Thay đổi ngữ khí trở nên cực kỳ ngưng trọng.

Theo Ngao Trùng, Nghiêm Húc hoàn toàn dựa vào một đôi huyết thủ như tường đồng vách sắt ổn định cục diện, nếu còn có thủ đoạn khác sớm nên dùng ra liều mạng thắng bại. Thủ đoạn như vậy nếu Nghiêm Húc ngay từ đầu đã hạ mãnh chiêu, có lẽ hắn nhất thời khinh địch sơ suất sẽ chịu thiệt thòi lớn.

Nhưng hiện tại, Ngao Trùng quyết tâm sử dụng chiêu thức dưới đáy hòm một chiêu thủ thắng, lấy tu vi Nghiêm Húc Trúc Cơ sơ kỳ tuyệt đối không có khả năng lại có cơ hội sống sót!

Ngao Trùng hơi thở đột nhiên tăng thêm, hai mắt trở nên đỏ thẫm, ngực, bụng cùng với cánh tay sinh ra một tầng văn lộ, tựa như thần ma phụ thể thân hình cao lên mấy thước. Cơ bắp tứ chi cấp tốc nhu động tăng vọt vài vòng, phát ra khí tức cách cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ chênh lệch không xa.

Đây là bí thuật kích phát lực lượng của Thất Ma Môn. Tiêu hao tinh huyết mỗi lần thi triển đều sẽ tổn hại đến tuổi thọ, hơn nữa trạng thái biến mất tác dụng phụ sẽ xuất hiện một đoạn thời gian rất dài , không đến thời khắc liều mạng sẽ không thi triển.

"Hắc hắc hắc, ta đã nói rồi! Hôm nay không cho ngươi lĩnh giáo sự lợi hại của Thất Ma Môn ta, Ngao Trùng ta cùng họ ngươi! "Ngao Trùng tiện tay lật lên mấy đao hoa, hai thanh lưỡi đao vốn nặng nề lúc này nhẹ nhàng tựa như hai con dao nhỏ.

Nghiêm Húc ung dung nở nụ cười, trên mặt không có nửa điểm biểu tình hoảng sợ trong tưởng tượng của Ngao Trùng, vẫn lạnh nhạt nói: " Ta cũng đã nói qua, hôm nay trên đời này không còn người tên Ngao Trùng nữa. ”

Ngao Trùng phun ra một ngụm nước bọt không nói nhiều nữa, song nhận cầm trong tay trong nháy mắt chém ra gần trăm đạo đao ảnh. Mỗi một đạo đao ảnh này không phải là tàn ảnh, mà là đao khí pháp lực thông qua lưỡi đao chém ra, đan xen thành một tấm đao trận kín không kẽ hở đánh về phía Nghiêm Húc.

Vô số đao khí cuống cuồng như lốc xoáy mãnh liệt, lưỡi đao sắc bén trên mặt đất vẽ ra vết đao dày đặc cực sâu, phô thiên cái địa tràn đầy đao ảnh làm cho người ta tránh không thể tránh được.

Cùng lúc đó, hai lưỡi nhận của Ngao Trùng được hai bên cánh tay giao nhau trước ngực, đi theo đao quang đao trận đầy trời nhanh chóng tới gần, chờ cho Nghiêm Húc một kích trí mạng cuối cùng, khóe miệng lộ ra vẻ ngao ngược tàn nhẫn.

"Đây hẳn là một kích mạnh nhất của hắn, tôi luyện liền dừng lại ở đây đi." Nghiêm Húc vốn là lấy Ngao Trùng làm đá mài đao , nếu đối phương ngay cả chiêu thức dưới đáy hòm đều sử dụng hết, liền không hề tính toán lưu thủ, nên đến lúc kết thúc.

Bất quá, Nghiêm Húc vẫn như cũ không có ý định thi triển phi kiếm hoặc là pháp thuật khác, song chưởng lóe lên pháp lực ngũ thải quang mang , một cái Hoàng Sa Chưởng không chút do dự đánh ra.

Đao khí trảm trên mặt đất dễ dàng như cắt đậu hũ, chém lên Hoàng Sa Chưởng lại từng đoạn từng khúc nứt ra, cuối cùng đao trận dựa vào số lượng mới chém nát hai sa chưởng cao hơn một trượng, lại không cách nào tạo thành quá nhiều thương tổn cho Nghiêm Húc.

Về phần Ngao Trùng theo sát phía sau giết tới, Nghiêm Húc lệch người mà qua, hai thanh trọng nhận còn giao nhau ở trước ngực lại đột nhiên rời tay rơi trên mặt đất.

"Không, không thể..." Ngao Trùng còn chưa nói hết, máu tươi trên cổ phun ra, thân thể nặng nề thẳng tắp ngã xuống đất. Một vết thương ở cổ, rõ ràng là Nghiêm Húc dùng tay làm đao xẹt qua.

Nghiêm Húc nặng nề thở hổn hển vài hơi, lấy Trúc Cơ sơ kỳ thúc dục ngũ hành pháp lực quả nhiên gánh nặng không nhỏ, vẻn vẹn chỉ là hai chiêu đã tiêu hao pháp lực trong đan điền không sai biệt lắm, bất quá đối với uy lực của nó hắn tương đối hài lòng.

Mặc kệ nói như thế nào, Ngao Trùng dù sao cũng là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ , hơn nữa thân là tu sĩ luyện thể , pháp lực phòng ngự hộ thân không thể khinh thường, có thể một chưởng đao công phá phòng ngự của hắn không có ngũ hành pháp lực tương trợ tuyệt không làm được, trừ phi vận dụng phi kiếm mới được.

Chỉ sử dụng chưởng đao huyết tinh hóa là có thể chém vỡ pháp lực hộ thân của tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ nếu như khống chế phi kiếm chẳng phải là ngay cả Trúc Cơ hậu kỳ cũng có thể chém giết sao?

"Ba ngàn điểm tích lũy đổi thể chất hạng Ất, quả nhiên hiệu quả nghịch thiên. Nếu như điểm tích lũy hơn vạn đổi thể chất hạng Giáp, sẽ là loại hiệu quả gì? Mặc dù không đổi thể chất hạng Giáp, nếu ta tu luyện ngũ bộ công pháp Thiên giai, ngũ hành pháp lực sẽ là uy năng thế nào!? ”

Nếu như nói vật phẩm hoặc kỹ năng sơ cấp của hệ thống đổi choThiên Hạo Tông , như vậy những vật phẩm đổi cao giai này không thể nghi ngờ sẽ sớm là một thiên tài môn phái. Nghiêm Húc không chút nghi ngờ, Thiên Hạo Tông trở thành môn phái đứng đầu La Thiên đại lục không còn là hy vọng xa vời nữa, mà là thật sự có thể xảy ra chuyện gì.

"Ngươi quá bưu hãn! Không nghĩ không chỉ là thể tu, hơn nữa còn lợi hại như thế, ngay cả trưởng lão Thất Ma Môn cũng không phải là đối thủ của ngươi! Ngươi làm cho ta làm sao chịu nổi, về sau còn có thể cùng nhau uống rượu hay không! " Bắc Đồ Quang trợn mắt há hốc mồm nhìn thi thể Ngao Trùng, như nhìn một quái vật hét lên với Nghiêm Húc.

Nghiêm Húc căn bản không để ý tới Bắc Đồ Quang hô to kêu nhỏ, vận dụng pháp lực trước tiên ngăn chặn hơn mười vết thương quanh thân bị đao trận cắt rách, tuy rằng Hoàng Sa Chưởng triệt tiêu đại bộ phận thương tổn, vẫn có một bộ phận lưỡi đao làm hắn bị thương, chẳng qua miệng vết thương không sâu thoáng xử lý là được.

Máu chảy xuôi vết thương còn chưa hoàn toàn dừng lại, Nghiêm Húc đột nhiên tế xuất Thiên Diêm Kiếm, bắn về phía một đống đổ nát không đáng chú ý phía trước.

" A!!" Một gã tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ hiện ra thân hình, lại đã bị Thiên Diêm Kiếm đâm thủng trái tim .

"Khi nào nơi này còn mai phục một người!? Hỗn đản, thiếu chút nữa đã bị ám toán. "Bắc Đồ Quang lần này thật sự hoảng sợ, tên tu sĩ Trúc Cơ kia cách hắn bất quá hai trượng, chính hắn lại hồn nhiên bất giác.

Nghiêm Húc điều tra quanh người này, không tìm được bất cứ thứ gì chứng minh thân phận của mình, ngay cả trong túi trữ vật cũng chỉ có không nhiều lắm trên dưới một trăm khối linh thạch cùng mấy bình đan dược.

"Không phải người của Thất Ma Môn, hơn nữa người này mai phục ở đây có một đoạn thời gian, chỉ sợ ba cỗ thi thể lúc trước chính là cạm bẫy do người này đặt ra." Nghiêm Húc phân tích.

Nơi này nguyên bản bày ba cỗ thi thể, từ dấu vết hiện trường phỏng đoán công kích lẫn nhau đến chết, dẫn đến tài vật tùy thân đều lưu lại bên người, nếu có người đi qua nơi này nổi lên tham lam, cúi người đi nhặt túi trữ vật cùng pháp khí trên mặt đất nhất định sẽ bị người này tập sát.

Nghiêm Húc cùng Bắc Đồ Quang đối với tài vật người chết không có hứng thú, vốn định rời đi vừa vặn gặp phải trưởng lão Thất Ma Môn Ngao Trùng đuổi theo. Nếu mà không phải Nghiêm Húc thi triển ngũ hành pháp lực, trong nháy mắt tăng lên thần thức nhạy bén, thật đúng là không phát hiện bên cạnh còn mai phục một gã tu sĩ Trúc Cơ mưu đồ bất chính.

Người này chỉ cần đợi đến khi Nghiêm Húc cùng Ngao Trùng liều mạng lưỡng bại câu thương, hoặc là một phương thắng lợi đang thả lỏng tâm thần, nhất định có thể đánh lén đắc thủ. Nghiêm Húc không khỏi cảm thấy may mắn vì hắn kịp thời phát hiện người này, vừa cảnh tỉnh mình còn phải cẩn thận hơn nhiều.

"trang phục của người này không thuộc về bất kỳ môn phái nào, thân phận quá mức quỷ dị, sớm biết nên lưu hắn một cái miệng sống để thẩm vấn ." Nghiêm Húc nào biết được, người này chính là một thủ hạ trong đoàn người Lô Chính Vận phái đến .