Chương 228: Thất Ma Trưởng Lão

Nhìn biểu tình của Bắc Đồ Quang, Nghiêm Húc tin tưởng nếu nói ra tất cả kinh nghiệm trong Hư giới hắn đều nhớ rõ, nhất định sẽ bị Bắc Đồ Quang cười nhạo đến phát điên.

Từ khi có Thánh Đạo Chiến Khư tới nay, mỗi tu sĩ tiến vào Hư giới khảo nghiệm, căn bản không nhớ rõ dù chỉ một chút, chỉ có có thể đột phá Phân Thần cảnh mới có thể nhớ lại một bộ phận nhỏ mà thôi.

Ngay cả tu sĩ Phân Thần cảnh cũng chỉ có thể nhớ lại một bộ phận ký ức, Nghiêm Húc lại nhớ rõ tất cả các chi tiết dù là nhỏ nhất, hiển nhiên không có khả năng có người tin tưởng.

"Ta nhớ rõ hết thảy chuyến đi Hư giới, chỉ sợ vẫn có liên quan đến hệ thống ." Nghiêm Húc sờ sờ chưởng môn giới chỉ , phải biết rằng ngay cả vật phẩm hiện thực cũng có thể mang vào Hư giới sử dụng, có thể giữ lại trí nhớ tự nhiên không có gì lạ.

Nghiêm Húc vốn tưởng rằng trong Hư giới đổi được ' Ngũ Hành Đạo Thể' đã là thu hoạch lớn nhất, hiện tại xem ra, chỉ sợ những ký ức này mới là tài phú quý giá nhất.

Không nói đến nguyên nhân và hậu quả của đại kiếp nạn tu chân thời kỳ thượng cổ, cùng với thiên ngoại tà ma không ít bí mật, thậm chí Nghiêm Húc đọc qua mấy trăm điển tịch đã sớm thất truyền, chỉ nói kinh nghiệm tu luyện vài năm cũng là một tài phú thập phần trân quý.

Ở Hư giới Nghiêm Húc tu vi đã đạt tới Trúc Cơ trung kỳ, tâm cảnh cảm ngộ tự nhiên đã đạt tới trình độ tương ứng, hơn nữa đồng thời tu luyện mấy bộ công pháp, cũng vì vừa mới kích hoạt ' Ngũ Hành Đạo Thể' đặt cơ sở.

Nếu Bắc Đồ Quang không hề nhớ rõ chuyện Hư giới, Nghiêm Húc liền không nhắc tới việc này nữa. Tuy rằng Bắc Đồ Quang ở Hư giới tu luyện công pháp băng hệ so với phảm giai mà công pháp hiện tại hắn tu luyện chắc chắn hơn xa, nhưng Nghiêm Húc cũng không có bộ công pháp đó, lúc này nói nhiều hơn nữa cũng không giúp được, chỉ chờ sau này tìm cơ hội rồi nói sau.

Mảnh rừng rậm cây cối không tươi tốt nhưng diện tích lại cực rộng, đặt mình trong đó nhất thời không phân biệt được đông nam tây bắc. Nghiêm Húc không thể không dừng lại nhận rõ phương hướng để tránh lạc vào trong Thánh Đạo Chiến Khư.

" Đi theo ta!" Bắc Đồ Quang không biết từ khi nào trong tay có thêm một hắc thạch, cẩn thận phân biệt sau đó nhận chuẩn một phương hướng dẫn đầu đi trước.

"Ngươi nhận rõ phương hướng?" Lần này đến phiên Nghiêm Húc giật mình, chẳng lẽ trong tay Bắc Đồ Quang còn có bản đồ Thánh Đạo Chiến Khư? Hòn đá trong tay hắn không giống bản đồ.

Bắc Đồ Quang ném hắc thạch cho Nghiêm Húc. Như không có chuyện gì xảy ra nói: "Tảng đá này chính là mảnh vụn của bia Thiên Vận, tuy nói chỉ là mảnh vụn, nhưng có thể cảm ứng được trời khí mệnh mạnh yếu của thiên địa. ”

Mảnh vỡ bia Thiên Vận nắm trong tay ôn nhuận như ngọc, theo phương hướng điều chuyển nhiệt độ sẽ hơi xuất hiện biến hóa. Khi Nghiêm Húc cầm mảnh vỡ bia Thiên Vận đi một hướng, rõ ràng cảm thấy một trận ấm áp, chứng tỏ số mệnh phía trước sung túc nhất.

"Thánh Đạo Chiến Khư tràn ngập các loại cơ duyên kỳ ngộ, mà khí mệnh là căn bản nhất. Cũng chỉ có khí mệnh đủ mới càng có cơ hội đạt được cơ duyên khác." Bắc Đồ Quang giải thích.

Thánh Đạo Chiến Khư tầng một nghe nói nguyên bản khảo nghiệm cảm giác của tu sĩ đối với khí mệnh, căn cứ trực giác cùng vận khí tìm được phương hướng chính xác đi về phía trước. Bia Thiên Vận có chỉ đường, là điều tu sĩ đúc kết ra ở vô số lần tiến vào Thánh Đạo Chiến Khư.

Bia Thiên Vận sở dĩ có thể chỉ đường. Đơn giản là lợi dụng cảm ứng mơ hồ của nó đối với khí mệnh, đại khái phán đoán ra phương vị nên đi trong Thánh Đạo Chiến Khư tầng một.

Nếu mà muốn thông qua Thánh Đạo Chiến Khư tầng một tiến vào tầng thứ hai, thu thập khí vận nhất định không kém, dọc theo phương hướng bia Thiên Vận chỉ tự nhiên sẽ không đi chệch hướng.

"Đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó. Mảnh vỡ này là gia tộc cưỡng ép mỗi đệ tử trong tộc ta mang theo. " Bị Nghiêm Húc nhìn chằm chằm. Bắc Đồ Quang trong lòng ít nhiều có chút chột dạ, vội vàng nhấc đầu hồ lô rượu lên sang một bên mãnh liệt dốc linh tửu tránh né ánh mắt sắc bén của Nghiêm Húc.

Mảnh vunh bia Thiên Vận trong Thánh Đạo Chiến Khư có tác dụng rất lớn, môn phái hoặc gia tộc có chút thực lực biết được không có gì lạ, mấu chốt Bắc Minh phủ làm sao biết trước, nội dung đại hội luận đạo môn phái là đưa tu sĩ xông vào Thánh Đạo Chiến Khư.

Thẳng đến trước khi cửa vào Thánh Đạo Chiến Khư, Nghiêm Húc căn bản không biết đại hội luận đạo môn phái cử hành dưới hình thức gì, hiển nhiên Bắc Minh phủ sớm biết được tin tức.

Đương nhiên, Nghiêm Húc không phải hoài nghi Bắc Đồ Quang cố ý giấu diếm. Bởi vì chỉ sợ ngay cả hắn cũng là được gia tộc nói cho chân tướng.

Nghiêm Húc sở dĩ lộ ra ánh mắt hồ nghi, đơn giản là báo cáo nghi vấn lúc trước Bắc Đồ Quang khinh bỉ khi nó về Hư giới. Chỉ là một loại đùa giỡn lẫn nhau giữa bằng hữu mà thôi.

Tìm đúng phương hướng đi về phía trước, tốc độ của Nghiêm Húc và Bắc Đồ Quang đề cao không ít, bất quá khống chế pháp khí quá mức rêu rao, vẫn chỉ thi triển Khinh Thân Thuật ở trong rừng rậm nhanh chóng đi về phía trước.

Xuyên qua phía trước rừng rậm lại là một mảnh phế tích kiến trúc, Nghiêm Húc cùng Bắc Đồ Quang nghỉ ngơi một chút mới tiếp tục đi về phía trước.

Thánh Đạo Chiến Khư tầng một linh khí mỏng manh, nhất định phải cách một đoạn canh giờ dùng linh thạch khôi phục hao tổn pháp lực, phòng ngừa gặp phải tình huống bất ngờ pháp lực không đủ.

Thánh Đạo Chiến Khư rốt cuộc có bao nhiêu tầng bí cảnh, trong điển tịch còn sót lại của Tiên phủ Hoàng triều Trần quốc không có ghi chép, trong lịch sử từng có người xông vào Thánh Đạo Chiến Khư tầng sáu, mỗi tầng linh khí dần dần tràn đầy.

Về phần tầng thứ sáu trở lên là bộ dáng gì, chỉ sợ toàn bộ Bắc tinh châu cũng không có mấy người biết. Cho dù là thứ tư tầng thứ năm , cũng ít được tu sĩ bình thường lưu truyền.

Có lẽ là do tiếp cận Thánh Đạo Chiến Khư tầng thứ hai , dọc theo đường đi Nghiêm Húc gặp phải càng nhiều tu sĩ , có vài tên tu sĩ trang phục trước chưa từng thấy qua, hẳn là đệ tử của các môn phái khác của châu thành.

Bắc Đồ Quang cùng Nghiêm Húc đồng hành một đường, có mấy tin đồn về Thánh Đạo Chiến Khư, trong đó liền nói đến cửa lên Thánh Đạo Chiến Khư tầng trên số lượng không chỉ có một, nhất là tầng thứ nhất tiến vào tầng thứ hai cửa vào không dưới trăm cái.

Địa vực Thánh Đạo Chiến Khư rộng lớn chưa từng có người đo lường qua, nhưng căn cứ vào vị trí tu sĩ bên ngoài tiến vào , bị truyền tống đến một vị trí ngẫu nhiên trong Thánh Đạo Chiến Khư sẽ có một cái phạm vi đại khái.

"Thánh Đạo Chiến Khư tầng thứ nhất không có nguy hiểm gì, nhưng vẫn có không ít tu sĩ chết ở đây, cơ hồ đều là chết dưới tay tu sĩ khác." hai người đi ngang qua ba thi thể, Bắc Đồ Quang không khỏi cảm thán nói.

Căn cứ mặc trang phục mà xem, trong đó hai thi thể là đệ tử Huyền Hư Quan, người còn lại là tu sĩ Thất Ma Môn.

Hai gã tu sĩ thực Huyền Hư Quan lực đại khái luyện khí tầng tám cùng tầng chín, mà tu sĩ Thất Ma Môn đã là luyện khí đại viên mãn, căn cứ tràng diện lưu lại chút dấu vết mà phân tích, tu sĩ Thất Ma Môn nguyên bản chiếm cứ thượng phong.

Dựa theo lẽ thường, lấy thực lực của hai gã tu sĩ Huyền Hư Quan không có khả năng chủ động trêu chọc luyện khí đại viên mãn, lại liên hệ với phong cách làm việc của Thất Ma Môn, hơn phân nửa là tu sĩ Thất Ma Môn chủ động gây sự, lại không nghĩ tới bị đối thủ sắp chết phản công đồng quy vu tận.

Ba người chết cùng một chỗ bên hông còn treo túi trữ vật, Nghiêm Húc cùng Bắc Đồ Quang đều không động , đang chuẩn bị rời đi lại bị người gọi lại.

"Đứng lại! Hại tính mạng đệ tử Thất Ma Môn ta, muốn đi cũng không dễ dàng như vậy! " ba gã tu sĩ mặc đạo bào Thất Ma Môn, từ xa vội vàng chạy tới, đi đầu là một gã Trúc cơ trung kỳ giận dữ quát.

"Con mắt nào của ngươi nhìn thấy do chúng ta làm?" Bắc Đồ Quang chỉ là luyện khí tầng chín, đối mặt Trúc Cơ trung kỳ lại không sợ hãi chút nào, mạnh mẽ nói.

Tên tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ dáng người không cao, nhưng một thân cơ bắp thật dày mà tràn ngập lực lượng, làn da ngăm đỏ tựa như mình đồng da sắt, rõ ràng là một gã tu sĩ luyện thể . Về phần phía sau hắn là hai gã đệ tử Thất Ma Môn, luyện khí đại viên mãn cùng luyện khí tầng chín.

" Hừ, Thất Ma Môn Ngao trường lão ở đây, nào có cho các ngươi mở miệng nói chuyện!' Tên đệ tử luyện khí đại viên mãn kia ỷ vào trưởng lão ở trước, hướng hai người Nghiêm Húc lớn tiếng quát, một người khác thì cúi người kiểm tra ba cỗ thi thể.

Tên đệ tử Thất Ma Môn kia sau khi kiểm tra sơ lược một phen, không hề cố kỵ đem toàn bộ túi trữ vật treo bên hông ba cỗ thi thể kéo xuống, đưa đến trong tay Thất Ma Môn Thất Ma Môn.

Ngao trưởng lão xua tay bảo đệ tử cất kể trước, chỉ về phía Nghiêm Húc cùng Bắc Đồ Quang nói: "Hai người các ngươi đem túi trữ vật đặt xuống, sau đó có thể đi. ”

Lúc này, tên đệ tử luyện khí đại viên mãn kia kề sát bên người Ngao trưởng lão, một bên nhìn Nghiêm Húc vài lần một bên nằm ở bên tai Ngao trưởng lão thì thầm.

Ngao trưởng lão sờ sờ cằm, ngữ khí càng thêm không giỏi nói: "Ngươi là chưởng môn Thiên Hạo Tông Nghiêm Húc? Rất tốt, đoạn thời gian trước đệ tử trong môn ngươi cùng Thất Ma Môn ta cướp đệ tử mới chiêu mộ, còn đả thương mấy người Thất Ma Môn. Đã như vậy, vậy ngươi cứ lưu lại tính mạng đi. " Trong lời nói, phảng phất như tính mạng người khác nằm trong tay hắn, căn bản coi Nghiêm Húc cùng Bắc Đồ Quang như một cái xác chết.