Sơ cấp chế phù sư khảo hạch chứng thực cũng không phức tạp, chỉ cần trong thời gian quy định hoàn thành luyện chế mười loại đạo phù cấp 2.
Mỗi loại đạo phù có ba lần cơ hội luyện chế, nếu như liên tục ba lần đều không thành công, khảo hạch trực tiếp thất bại.
Nếu mỗi đạo phù thất bại một hoặc hai lần, sẽ không ảnh hưởng đến kết quả sát hạch, nhưng tích lũy số lần thử quá nhiều, vượt quá thời gian quy định cũng coi như thất bại.
Trên đài sát hạch đã chuẩn bị tốt tài liệu cần luyện chế, Nghiêm Húc trước điều phối tốt mấy loại phù mặc, sau đó lấy ra bút bắt đầu luyện chế, cũng không có bởi vì ba người Thanh Huyền Tử nhìn chăm chú mà cảm thấy áp lực.
Sau khi tu luyện 'Thái Hư Kiếm Khí', Nghiêm Húc đối với thần thức cùng pháp lực khống chế càng thêm tinh tế.
Huyền giai thượng phẩm công pháp 'Thái Hư Kiếm Khí' so với Địa giai hạ phẩm 'Hỗn Nguyên Tức Thổ Quyết' kém một cấp bậc, nhưngcông pháp 'Thái Hư Kiếm Khí' đặc biệt chú ý tới thần thức cùng pháp lực tinh diệu vận dụng, ở phương diện này ngược lại so với 'Hỗn Nguyên Tức Thổ Quyết' hiệu quả càng rõ ràng.
Điểm mấu chốt nhất là kỹ năng môn phái 'Chuyên gia chế phù' đã thăng lên cấp 2, Nghiêm Húc hiện tại đã xem như chuẩn trung cấp chế phù sư, chỉ cần tốn thêm chút thời gian tiêu hóa, rất nhanh chân chính đạt tới trình độ chế phù sư trung cấp.
Kỹ năng môn phái thông qua phương thức tiềm thức hóa, hơn nữa thiên phú của bản thân, rất nhanh có thể làm cho người bị kỹ năng gia trì tăng lên kỹ năng tương ứng.
Nghiêm Húc tập trung tinh thần khống chế bút phong, cực kỳ lưu loát vẽ xong đạo phù đầu tiên, hơn nữa mài phù mặc trước sau ngay cả nửa nén hương cũng không tới.
"Đã hoàn thành?" Liên Minh Đạt lộ vẻ hồ nghi, Nghiêm Húc luyện chế thành công cũng không có gì ngạc nhiên, nhưng tốc độ sao lại nhanh như vậy?
Chẳng lẽ là phế phù? Trong quá trình luyện chế đạo phù, tốc độ quá nhanh có thể dẫn đến phù văn nhìn như tương liên. Thực tế lại luyện chế thất bại.
Đạo phù luyện chế xong bị Nghiêm Húc đặt ở một góc đài sát hạch, Liên Minh Đạt rất muốn lập tức kiểm tra, lại thấy Thanh Huyền Tử không nhúc nhích. Chính mình lại không tiện quá mức sốt ruột.
Không giống như Liên Minh Đạt, Thanh Huyền Tử nhìn rõ từng nét bút của Nghiêm Húc.
Bút pháp của Nghiêm Húc thập phần tinh diệu, đối với pháp lực khống chế vượt xa chế phù sư sơ cấp bình thường, nhất thời làm cho Thanh Huyền Tử trước mắt sáng ngời.
" Chẳng lẽ Nghiêm Húc này thật đúng là có thiên phú chế phù sao? " Thanh Huyền Tử nhìn Nghiêm Húc, bất tri bất giác lại cảm thấy thuận mắt vài phần.
Trần Diệu Tuyết cũng lưu ý hành động của Nghiêm Húc, nếu như nói lúc trước chỉ cảm thấy hứng thú với dịch dung thuật, như vậy hiện tại hoàn toàn bị trình độ đạo phù của Nghiêm Húc hấp dẫn.
Trần Diệu Tuyết không có ánh mắt tinh thâm như của Thanh Huyền Tử. Thậm chí so ra kém Liên Minh Đạt, nhưng sinh ra ở phù đạo thế gia, từ nhỏ đã mưa dầm thấm lâu, nhìn ra trình độ chế phù Nghiêm Húc không kém. Mơ hồ so sánh trình độ của mình.
"Có lẽ loại đạo phù thứ nhất, vừa vặn là hắn quen thuộc cũng nói không chừng. Phải, chắc là vậy! ", Liên Minh Đạt vẫn không thể tin được, trong lòng mình giải thích.
Vì toàn bộ phương diện khảo hạch chế phù sư. Chọn mười cái đạo phù loại hoàn toàn khác nhau. Liên Minh Đạt không cho rằng Nghiêm Húc vẫn duy trì tốc độ như vậy.
Không phải Liên Minh Đạt nhìn Nghiêm Húc không vừa mắt, hoàn toàn là bởi vì hắn ở Định Châu nhiều năm như vậy, thật đúng là chưa từng gặp qua mấy chế phù sư thiên phú xuất chúng.
Đột nhiên xuất hiện một thiên tài chế phù như Nghiêm Húc khiến Liên Minh Đạt tình nguyện tin tưởng mình hoa mắt, cũng không muốn tin vào sự thật.
Trong nháy mắt, Nghiêm Húc liền hoàn thành ba tấm đạo phù. Mỗi một đạo phù đều là một lần thành công, nửa đường không có nửa điểm dừng lại, toàn bộ là nhất nét nhất thành.
Chỉ là một loại đạo phù luyện chế ra làm cho người ta kinh dị về tốc độ. Còn có thể giải thích là Nghiêm Húc vừa vặn quen thuộc loại đạo phù này.
Liên tục ba loại đạo phù biểu hiện ra trình độ cao siêu như nhau, không thể dùng trùng hợp để giải thích.
Liên Minh Đạt bắt đầu nghi ngờ suy đoán của mình. Ánh mắt thưởng thức của Thanh Huyền Tử càng thêm nóng bỏng, mà Trần Diệu Tuyết lại rơi vào cảm xúc khó hiểu.
Ba tấm đạo phù này nếu để cho Trần Diệu Tuyết luyện chế, hoàn toàn có tự tin so với Nghiêm Húc tốc độ nhanh hơn.
Chỉ là, Trần Diệu Tuyết nghiên cứu điều kiện chế phù ưu việt, lại có danh sư chỉ đạo, Nghiêm Húc hiển nhiên không có khả năng so với điều kiện của nàng tốt hơn.
Huống hồ thực lực Nghiêm Húc biểu hiện ra, chưa chắc đã là trạng thái đỉnh cao nhất của hắn, nghĩ tới đây, Trần Diệu Tuyết thật muốn so tài cao thấp với Nghiêm Húc.
Nhận thấy thần thái của Trần Diệu Tuyết, Thanh Huyền Tử mỉm cười, truyền âm nói: "Thế nào? Tiểu Tuyết, trước mắt đều là thật, không cần luôn cho rằng mình thiên phú cao nhất. ”
Trần Diệu Tuyết bĩu môi, ý của Thanh Huyền Tử kỳ thật nàng cũng hiểu được, nhưng dù sao cũng chỉ là thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, đúng là tuổi tranh cường hiếu thắng.
" Chờ hắn đem mười tấm đạo phù toàn bộ luyện chế rồi nói sau!"
Nửa canh giờ sau, Nghiêm Húc đã luyện chế xong năm tấm đạo phù, chậm rãi đem phù bút buông xuống, khoanh chân khôi phục pháp lực cùng thần thức.
Bình thường luyện khí đại viên mãn luyện chế ba tấm đạo phù pháp lực cùng thần thức liền tiêu hao không còn, nghiêm húc một hơi luyện chế năm tấm đã tương đối kinh người.
Cảnh giới đối với chế phù sư không phải là tất yếu, nhưng pháp lực càng tinh thuần thần thức cũng càng hùng hậu, bất kể là đối với chế phù hay là pháp trận đều có trợ giúp không nhỏ.
Lúc này, cách thời gian khảo hạch ba canh giờ mới qua một phần sáu mà thôi, thời gian còn phi thường dư dả.
Thừa dịp Nghiêm Húc điều tức khôi phục, Liên Minh Đạt rốt cục nhịn không được tiến lên cẩn thận cầm lấy năm đạo phù.
"Phù tuyến tự do như tơ gẫy mà không gẫy, pháp lực đầy đặn nối tiếp, tất cả đều là thượng thừa !" Năm đạo phù hầu như không có khuyết điểm, Liên Minh Đạt trong lòng mừng rỡ.
" Lần này thật sự là nhặt được bảo vật!" Ngay từ đầu, Liên Minh Đạt không tin Nghiêm Húc thật sự có thiên phú, nhưng sau khi xem qua năm tấm đạo phù, tất cả băn khoăn đều bị vứt bỏ.
Thanh Huyền Tử lấy lấy ba tấm đạo phù trong đó, lấy ánh mắt của hắn có thể nhìn ra thứ gì đó, so với Liên Minh Đạt lại nhiều hơn không ít.
"Những đạo phù này dung nhập đạo pháp chân ý!?" Lần này ngược lại đến phiên Thanh Huyền Tử không dám tin.
Thanh Huyền Tử lại đoạt lấy hai tấm đạo phù khác, đặt ở trong tay cẩn thận đối chọi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Nguyên lai chỉ là hình thức ban đầu mà thôi, không phải đạo pháp chân ý chân chính."
Cái gọi là đạo pháp chân ý, chính là chế phù sư đối với thiên địa đại đạo khắc sâu lĩnh ngộ, thông qua phù bút khắc trên phù giấy, là trình độ đạt tới cảnh giới cao thâm của chế phù.
Đạo phù dung nhập đạo pháp chân ý, không biết uy lực tăng lên mấy thành, càng thêm chứng minh chế phù sư đối với pháp thuật bản nguyên khắc sâu hiểu rõ.
Đạo pháp chân ý lại từ cấp độ này mà đi lên, cũng chính là mảnh vụn của đại đạo , dùng thực thể hình thức mang theo thiên địa đại đạo, đây là ngay cả Thanh Huyền Tử cũng chưa từng chạm tới cấp độ này.
"Tuy rằng chỉ có một tia đạo pháp chân ý , nhưng cũng tương đối không dễ dàng!" Thanh Huyền Tử đối với Nghiêm Húc có hảo cảm, lúc trước lại không có tâm tư thâm giao, một hồi phải hảo hảo hỏi sư tôn hắn từ nơi nào.
Sư phụ có thể dạy ra đệ tử bậc này, trình độ chế phù nhất định sẽ không thấp, Thanh Huyền Tử xuất thân Thái Phù Tiên Tông, ở Trần quốc chế phù tông sư nhân vật nào không biết, hỏi hơn phân nửa là cố nhân quen biết.
Duy nhất làm cho Thanh Huyền Tử nghi hoặc chính là, Nghiêm Húc luyện chế đạo phù bút pháp thập phần xa lạ, cùng ấn tượng với chế phù lưu truyềnhoàn toàn bất đồng.
Khi Liên Minh Đạt và Thanh Huyền Tử trao đổi ý kiến đánh giá năm đạo phù của Nghiêm Húc, hai con mắt to của Trần Diệu Tuyết ngập nước, nhìn Nghiêm Húc càng cảm thấy tò mò.
"Khôi phục không sai biệt lắm, kế tiếp một hơi hoàn thành." Nghiêm Húc khôi phục thần thức cùng pháp lực, hoạt động vài cái, bắt đầu luyện chế năm tấm đạo phù còn lại.
Nghiêm Húc đem tất cả lực chú ý đặt ở luyện chế đạo phù, hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt của ba người nhìn chăm chú hắn.
Nếu như hắn biết mình biểu hiện quá khiến người ta chú ý, nhất định sẽ cố ý thất bại hai lần, Nghiêm Húc chỉ đơn thuần muốn chứng thực sơ cấp chế phù sư, có thể làm cho đạo phù bán tốt hơn một chút mà thôi.
Còn lại năm tấm đạo phù không hề ngoài ý muốn bị Nghiêm Húc một lần luyện chế thành công, phẩm chất cùng năm tấm lúc trước đồng dạng không có nửa điểm khuyết điểm.
" Toàn bộ hoàn thành, không biết tính là khảo hạch vượt qua không?" Mười tấm đạo phù cấp 2 luyện chế xong, Nghiêm Húc thở dài một hơi.
" Tự nhiên không thành vấn đề!" Liên Minh Đạt hưng phấn trả lời, đang muốn tiến lên cẩn thận hỏi Nghiêm Húc xuất thân sư thừa là ai, xem có thể kéo hắn đến gần nghiệp đoàn hay không.
Hội Chế Phù Sư bình thường chỉ tiến hành khảo hạch chứng thực, bất quá gặp phải đệ tử thiên phú xuất chúng cũng sẽ cố gắng bồi dưỡng.
Với thiên phú và thực lực biểu hiện ra của Nghiêm Húc, chỉ sợ đã sớm có sư môn, nhưng Liên Minh Đạt vẫn tự tin vào lợi thế của mình khiến Nghiêm Húc không phải suy nghĩ kỹ.
" Chậm lại!" Thanh Huyền Tử sắc mặt trầm tĩnh, đột nhiên mở miệng nói, cả kinh đến ngay cả Liên Minh Đạt tươi cười cứng đờ.
' Chẳng lẽ Thanh Huyền tiền bối cũng coi trọng người này?" Liên Minh Đạt trong lòng suy tư nói, nếu thật sự là như thế, lấy thân phận Thanh Huyền Tử cùng xuất thân của mình khẳng định tranh không lại, cũng không dám tranh.
Nghe Thanh Huyền mở miệng, Nghiêm Húc trong lòng nhảy dựng có chút thấp thỏm: "Chẳng lẽ đạo phù mình luyện chế có vấn đề? Không nên a, tuy rằng không đạt tới trình độ tốt nhất, cũng không đến mức có chỗ nào sai lầm. ”
Thanh Huyền Tử đứng lên, chậm rãi đi tới trước đài sát hạch, đưa ra năm tờ phương pháp luyện chế đạo phù cấp 3 cùng tài liệu, nói:
"Ngươi trước khôi phục thần thức, sau đó luyện chế mấy tấm đạo phù này thử xem."