Chương 134: Sơn Động Bí Ẩn

Nhiệm vụ ẩn: Tập hợp bản đồ

Nội dung nhiệm vụ: mảnh vỡ bản đồ thần bí do cựu chưởng môn để lại, tựa hồ ẩn giấu một bí mật nào đó của Thiên Hạo Tông, thu thập đủ tất cả mảnh vỡ bản đồ, tìm được vị trí mục tiêu. Hiện đang hoàn thành 3/4 tiến độ.

Phần thưởng: phần thưởng không xác định

" Mảnh vỡ thứ tư cư nhiên ở dưới đáy đầm này!" Nghiêm Húc không thể tin được nhận lấy tấm đồng đen từ trong tay Lý Dương, quả nhiên cùng ba khối kia vật liệu và kết cấu giống nhau.

Nghiêm Húc không khỏi vảm thấy may mắn vì có vận khí tốt, khi Vạn Dược Đàm xây dựng ở chỗ này, mảnh đồng đen mới bị dòng nước sôi trào từ đáy đầm cuốn ra.

Nếu không, trong chư phong Thiên Hạo Tông mênh mông này, thật sự không biết khi nào mới có thể tìm được, trừ phi đột phá tu vi Kim Đan dùng thần thức đảo qua từng tấc đất một.

"Đinh! Bốn mảnh vỡ tập hợp lại, nhiệm vụ ẩn 'tập hợp bản đồ' hoàn thành. ”

"Đinh! Phần thưởng nhiệm vụ: ghép lại các mảnh bản đồ và kích hoạt các tác vụ ẩn mới. ”

Không gian chưởng môn giới chỉ một trận ba động, ba khối hắc đồng phiến đặt ở góc tự động bay ra, cùng hắc đồng phiến trong tay Nghiêm Húc hợp lại một chỗ.

Bốn mảnh đồngloang lổ hiện lên một trận cường quang, dung hợp thành một khối bản đồ hoàn chỉnh.

Tấm bản đồ này phiếm ra ánh sáng vàng ám, mặt ngoài trơn bóng không nhìn thấy một tia dấu vết, chính diện khắc toàn cảnh năm ngọn núi Thiên Hạo Tông, mặt sau chỉ có hoa văn khắc đen, nặng trịch nâng lên trong tay nghiêm húc.

"Bản đồ không biết người nào lưu lại, lại là nguyên nhân gì bị hủy thành bốn khối!?" Tuy rằng hoàn thành vòng thứ nhất của nhiệm vụ ẩn , nhưng trong lòng Nghiêm Húc lại sinh ra càng nhiều nghi vấn.

Phần thưởng nhiệm vụ 'tập hợp bản đồ' là sửa chữa bản đồ bị hỏng như ban đầu, không đưa ra phần thưởng nào khác. Điểm này Nghiêm Húc lại không quan tâm.

"Mảnh vỡ bản đồ này ẩn sâu như vậy, hơn nữa còn có liên quan đến Thiên Hạo Tông, không giải quyết được bí ẩn trong đó thật sự khó làm cho ta an tâm." nhìn kỹ vào bản đồ. Chính diện sơn sư đồ không có bất kỳ manh mối hữu dụng nào, Nghiêm Húc đem thần thức dò xét vào bản đồ.

"Đinh! Bạn có nhiệm vụ ẩn mới, vui lòng kiểm tra kịp thời! ”

Nhiệm vụ ẩn: Bí mật của Thiên Hạo Tông

Nội dung nhiệm vụ: bí mật thất lạc của Thiên Hạo Tông đã lâu rốt cục lộ ra, căn cứ vào bản đồ chỉ dẫn tìm được huyệt động phong ấn bí ẩn, giải quyết hết thảy bí ẩn.

Phần thưởng nhiệm vụ: 1000 điểm

"Một ngàn điểm tích lũy!? Cho đến nay, đây là phần thưởng cao nhất! "chỉ nhìn phần thưởng hậu hĩnh này, trực giác đã nói cho Nghiêm Húc nhiệm vụ này không đơn giản.

Thần thức thăm dò vào trong bản đồ. Quả nhiên để cho Nghiêm Húc phát hiện có huyền cơ khác, chỉ thấy trên sơn thế đồ khắc chính diện xuất hiện một tia sáng quanh co, chỉ dẫn phong ấn huyệt động bí ẩn.

"Mọi người yên tâm một chút chớ nóng nảy. Rèn luyện xong một hồi rồi ta sẽ giải thích chi tiết." Nghiêm Húc thu hồi thần thức, nhìn về phía đám người Thôi Thành, Lý Dương lộ vẻ tò mò nói.

Trở lại vị trí ban đầu, Nghiêm Húc bài trừ tạp niệm tiếp tục vận chuyển công pháp. Kinh mạch mở rộng khiến cho Nghiêm Húc hấp thu linh khí lại nhanh hơn không ít, pháp lực sền sệt quanh quẩn trong đan điền. Phảng phất phát ra từng trận sóng biển.

"Thăng cấp luyện khí tầng chín. Nồng độ linh khí cấp 1 này lại có vẻ không đủ dùng. "Nghiêm Húc trong lòng thở dài, bất quá thân thể vẫn ngâm trong nước đầm, không cách nào sử dụng linh thạch hoặc nuốt vào đan dược.

Tu sĩ cảnh giới đạt tới giai đoạn bất đồng , đối với hoàn cảnh nơi tu luyện yêu cầu không ngừng phải nâng cao, không thể chỉ dựa vào đan dược hoặc là linh thạch bù đắp.

Một canh giờ sau, Thôi Thành cùng Lý Dương trở về bờ, bên trong Vạn Dược Đàm chỉ còn lại Nghiêm Húc, Diệp Thanh còn có Đặng Ngọc , về phần Thải Điệp cùng Triệu Nghiên hai người không có tin tức truyền tới.

Đặng Ngọc kiên trì nửa canh giờ sau. Đứng dậy rời khỏi đàm thủy cùng Phương Triển, Thôi Thành mấy người đứng ở bên bờ, thanh lý lại mặc trang phục. Chờ đợi Nghiêm Húc và Diệp Thanh.

Diệp Thanh nhắm hai mắt khẽ nhíu mày, Nghiêm Húc đã sớm thích ứng với trên mặt không lộ ra bất kỳ khó chịu nào, năng lực chịu đựng đều cực mạnh. Lại qua hai canh giờ sau, hai người cảm thấy dược lực thật sự đối với rèn luyện thân thể mất đi hiệu quả, mới song song rời khỏi đầm nước.

Lúc này, Thải Điệp cùng Triệu Nghiên cũng trang điểm chỉnh tề, từ bên trong một đầu khác đi ra, mọi người hợp lại một chỗ.

"Ở trong đầm rất thống khổ, hiện tại thân thể lại rất thoải mái, quá sảng khoái!"

" Ngay cả hấp thu linh khí cũng nhanh không ít, tốc độ tu luyện tăng lên rõ ràng!"

"Vì sao thịt mỡ của ta không giảm đi, không phải nói tốt bài trừ tạp chất cặn bẩn sao!?"

Mấy người bảy miệng tám lưỡi trao đổi, trên mặt đều mang theo sắc mặt vui mừng, thu hoạch đều thập phần rõ rệt, ngoại trừ Nghiêm Húc cùng Đặng Ngọc rèn luyện có đột phá, Lý Dương cũng thăng cấp lên luyện khí tầng năm.

Vạn Dược Đàm công hiệu chủ yếu là tẩy tinh phạt tủy, trừ phi vừa vặn gần đột phá , nếu không trở về cần tu luyện mới có thể thấy roc tất cả." Nghiêm Húc hơi vận chuyển pháp lực, hấp khô toàn thân mặc y bào rồi nói.

Sau khi mấy người an tĩnh lại, Nghiêm Húc lấy ra bản đồ ẩn giấu sơn động, đưa cho bọn họ xem, đồng thời nói: "Thiên Hạo Tông để lại một bí mật, chư vị có muốn cùng nhau dò xét đến tột cùng không? ”

"Bi mật!? Tôi phải đi! "Thải Điệp nghe được thám hiểm, nhất thời mặt lộ ra hào quang hoan hô nhảy nhót nói.

Nghiêm Húc cười nói: "Đã là Chấp Pháp đường chủ, tính tình còn không trầm ổn, giao trách nhiệm cho ngươi ta cũng cảm thấy bất an. "Thải Điệp lấy ra chiêu bài bĩu môi, liền không nói nữa.

Đám người Diệp Thanh, Diệp Thanh, Triệu Nghiên cũng hưng trí bừng bừng, thay phiên nhau cầm bản đồ lật qua lật lại trong tay, Trương Tiểu Sơn nghi hoặc hỏi: "Trên bản đồ này không có gì cả, làm sao tìm được?. ”

"Chỉ cần đi theo ta là được." Nghiêm Húc thu hồi bản đồ, mang theo mọi người đi về phía tuyến đường đánh dấu trên bản đồ.

" Nghiêm đại ca, vì sao chúng ta không trực tiếp bay qua?" Triệu Nghiên gắt gao đi theo phía sau Nghiêm Húc, giọng điệu nhẹ nhàng hỏi.

Những người khác cũng vẻ mặt tò mò nhìn lại, Nghiêm Húc mỉm cười giải thích: "Lối vào hang động bí mật này bày ra pháp trận ẩn nấp, nếu như không theo lộ tuyến chỉ dẫn, tuyệt đối không cách nào tìm được. ”

Đặng Ngọc bừng tỉnh đại ngộ: "Nói cũng đúng! Bằng không chỗ này của Thiên Hạo Tông chúng ta từ nhỏ chạy đến lớn, không sớm nên bị phát hiện, cần gì phải đợi đến hôm nay. ”

Cẩn thận phân biệt nơi bản đồ đánh dấu, Nghiêm Húc trong lòng nhịn không được cảm thán: "Thật không biết người bố trí động tu vi gì, xảo diệu vận dụng cây cối, đá và tất cả vật tự nhiên tạo thành pháp trận, quả thực là không thể tưởng tượng nổi. ”

Theo con đường núi gập ghềnh, đoàn người đi tới dưới chân Vô Lượng Phong, Nghiêm Húc chỉ vào một sơn cốc, nói: "Theo bản đồ chỉ, hẳn là ở trong sơn cốc kia. ”

Triệu Nghiên theo sát phía sau Nghiêm Húc, phía sau là đám người Thải Điệp, mấy người giẫm lên dấu chân của người phía trước, không thể có một chút sai lệch.

"Tiểu Sơn! Tiểu Sơn đâu? "Phương Triển nhìn về phía sau, Trương Tiểu Sơn vốn đi theo cuối cùng lại không thấy bóng người.

Mọi người dừng bước, Nghiêm Húc quay đầu khẽ nhíu mày, nói: "Hơn phân nửa là đi sai bước chân, bật ra khỏipháp trận, sẽ không có việc gì. Mọi người đều theo dõi chặt chẽ, đừng bất cẩn nữa. ”

Lúc này huyệt động ẩn giấu đang ở trước mắt, không thể bỏ cuộc giữa chừng, Nghiêm Húc dẫn đội ngũ ở phía trước tiếp tục đi tới sơn cốc.

Đạo pháp trận ẩn nấp này căn cứ vào hướng gió, cây cối sinh trưởng tùy thời đều biến hóa, Nghiêm Húc nhất định phải thời khắc đối chiếu bản đồ, lại thông qua trận pháp thôi diễn mới tìm được con đường chính xác duy nhất.

"May mà ta là sơ cấp trận pháp sư, nếu không đi theo địa đồ cũng tìm không được ." Nghiêm Húc lau đi mồ hôi trên trán, lấy lại bình tĩnh tiếp tục đi về phía trước.

Càng đến gần sơn cốc, ánh sáng chung quanh cũng theo đó biến hóa, bị pháp trận vặn vẹo lóe ra vầng sáng kỳ dị, làm cho người ta hoa mắt thần mê.

"Định thần! Đừng nhìn sang hai bên, nắm tay người phía trước. "Đoạn cuối cùng này, dị thường không dễ đi, Nghiêm Húc khẽ quát một tiếng nhắc nhở mọi người.

Nghiêm Húc hai mắt nhìn chăm chú vào trận pháp biến hóa phía trước, sợ đạp nhầm một bước, không quay đầu lại chỉ vươn tay phải về phía sau.

Một bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo mà mềm mại tiến vào lòng bàn tay mình, nhẹ nhàng cầm lấy, làm cho Nghiêm Húc trong lòng nhảy dựng lên, nói:

"Nghiên nhi theo sát ta. ”

"Ừm." phía sau truyền đến tiếng trả lời nhẹ nhàng của Triệu Nghiên, lại không biết nàng đã mặt đỏ tai hồng.

Cẩn thận đi hết đoạn đường cuối cùng, rốt cục đi vào sâu trong sơn cốc, một cánh cửa đá xuất hiện ở phía trước mọi người.

Cửa đá nặng nề mọc đầy rêu xanh biển, thần thức của Nghiêm Húc vừa chạm vào đã bị bắn trở về, hoàn toàn không cách nào dò xét tình hình bên trong.

"Đạo thạch môn này có trận pháp gia trì, ít nhất lực lượng của chúng ta không thể trực tiếp phá vỡ."

Nghiêm Húc cẩn thận điều tra trước cửa đá, tìm được một cái rãnh hình vuông bên cạnh cửa, nói: "Thì ra là như vậy. ”

Đem trạm khắc ở mặt sau của bản đồ, nhắm ngay rãnh hình vuông nhẹ nhàng khảm vào, cửa đá phát ra tiếng nổ ầm ầm, chậm rãi nâng lên lộ ra lối vào u ám.