Thiên hỏa bọc một tấm bia đá màu đen, mang theo dấu vết hỏa diễm thật dài cùng tiếng gió gào thét, ầm ầm từ trên trời rơi xuống, thẳng tắp đâm xuống quảng trường trung tâm Nam An phường thị.
Thiên hoả rơi xuống mặt đất sinh ra khí lưu thật lớn, thổi đến mái hiên cùng gạch ngói xung quanh rung động, rung động to lớn làm các tu sĩ một trận kinh hồn bạt vía, vô số đá vụn nện ở ngoài cửa sổ, phát ra tiếng nổ bùm bùm giòn tan.
Vài tên tu sĩ to gan, giơ tay lên xua tan lớp bụi mù mịt, hướng trung tâm quảng trường chậm rãi tới gần.
Tấm bia đá màu đen này dưới đáy là một mảnh đỏ thẫm, hiển nhiên là trên đường bay tới bị thiên hỏa bao vây, nhiệt độ cực cao thiêu đốt, giờ phút này nhiệt lượng còn chưa hoàn toàn tản đi.
Tấm bia đá tản mát ra nhiệt độ không biết mấy ngàn độ, chung quanh một mảnh mặt đất không chịu nổi thiên hoả, trở nên cháy đen.
Tấm bia đá màu đen cao hơn mười trượng, bốn mặt vuông vức, mặt ngoài thập phần trơn bóng, tuyệt đối không phải là sản phẩm tự nhiên, lại không biết do vật liệu gì chế thành, chịu thiên hỏa đốt cháy không có chút tổn thương nào.
Khói bụi tản đi hết, tấm bia đá đen kịt cao vút đứng ở giữa quảng trường, tản ra một cỗ khí tức thần bí, làm cho người ta có cảm giác áp bách cực mạnh, dẫn đến các tu sĩ vây xem phát ra từng trận thán phục.
" Cự thạch to lớn này từ trên trời giáng xuống, không biết là do cao nhân phương nào gây ra!"
" Như thế nào lại rơi vào Nam An phường thị, chẳng lẽ có đại sự phát sinh sao?"
"Nói không chừng là một món pháp bảo! Có ai dám luyện hóa nó không? ”
"Thật là một trò đùa! Ngươi có thể lên xem thử, nếu thật sự là pháp bảo cũng không phải chúng ta có thể nhúng chàm! ”
Vài tên tu sĩ cao giai cẩn thận đến gần, bàn tay thăm dò khẽ chạm vào tấm bia đá một chút, chỉ cảm thấy mặt ngoài vẫn nóng bỏng phi thường, vội vàng thu hồi hai tay, kinh nghi bất định nhìn nhau vài lần.
Không đợi mấy người này tiến thêm một bước thăm dò, tấm bia đá màu đen đột nhiên lóng lánh từng trận kim quang. Truyền đạt một giọng nói già nua.
Thanh âm già nua như chuông hồng lại không chói tai chút nào, phảng phất từ trong lòng mọi người vang lên.
Không chỉ là Nam An phường thị nghe thấy. Đệ tử các môn phái ở địa giới Nam An mấy trăm dặm, lúc này bên tai đồng thời vang lên.
" Đại hội luận đạo môn phái An Nam sắp khai mạc, hoàng triều Trần thị Tiên phủ đặc biệt ban Thiên Vận Thạch bia này làm lệnh. Phàm là môn phái trên bia, ba tháng sau, chưởng môn tự mình dẫn đệ tử đi tới Vấn Thiên Nhai Vạn Hư sơn mạch, luận cao thấp. Người thắng top 3, môn phái có thể được hoàng triều tiên phủ ban cho Thiên Vận Thạch bia. Lấy làm khí vận trong môn phái. ”
Đạo tin tức này dư âm ở bên tai tu sĩ còn chưa biến mất, đỉnh tấm bia đá đen kịt đột nhiên xuất hiện bốn chữ kim quang đại tự ' Thiên Vận Truyện Thừa', ngay sau đó trên mặt bia xuất hiện mấy cái tên môn phái.
Tam Nguyên Kiếm Phái đứng đầu. Ngay sau đó là Ngự Thú Tông, Thanh Ngọc Phái, Huyền Hư Quan, Hoàng Dược Cốc, Ảnh Chiếu Sơn, Tẩy Hoa Tông... Tổng cộng có hơn mười môn phái.
Thiên Hạo Tông cũng được liệt kê trong đó, bất quá chỉ ở mấy vị trí cuối danh sách, từ bài danh chỉnh thể mà xem, đại thể là dựa theo thực lực tổng hợp của môn phái mà sắp xếp.
"Thì ra là do Tiên phủ hoàng triều gây ra. Khó trách ra tay lớn như vậy! ”
"Trần thị Tiên phủ hoàng triều là gì đó. So với Tam Nguyên Kiếm Phái còn lợi hại hơn sao? ”
"Mù tin tức! So với Trần thị Tiên phủ, Tam Nguyên Kiếm Phái chính là một con kiến! ”
" Thiên Vận Thạch bia, phải có thứ này mới coa thể thăng cấp môn phái lên Huyền giai! Mau trở về bẩm báo chưởng môn! ”
Nếu như lúc trước thiên hỏa thạch bia từ trên trời rơi xuống, chỉ là để cho phường thị tu sĩ khiếp sợ bất định, như vậy hiện tại, toàn bộ Nam An đều bị tin tức này đốt đến sôi trào.
Thiên Hạo Tông, Nghiêm Húc mở to hai mắt: "Tiên phủ hoàng triều, Thiên Vận Thạch bia? Ta chưa bao giờ nghe nói trước đây. Lại có quan hệ gì với luận đạo đại hội? ”
Thoáng trầm ngâm một lát, Nghiêm Húc chạy tới động phủ Mạc Phàm. Chỉ có thể hỏi hắn mới biết thêm được chút tin tức.
"Ha ha ha ha! Cuối cùng ta cũng chờ được đến ngày này! ”
Bên trong kiếm các Tam Nguyên Kiếm Phái, Tương Thiên Hùng lộ vẻ mừng như điên cười to, sau lưng ba thanh phi kiếm đồng loạt bắn ra, vòng quanh thân thể nhanh chóng xoay tròn kích thích từng trận kiếm quang, lệnh bài chưởng môn trong tay chợt lóe, triệu tập trưởng lão trong môn đi đại điện nghị sự.
Một màn tương tự, ở Ngự Thú Tông, Thanh Ngọc Phái, Tẩy Hoa Tông đều diễn ra, các chưởng môn khẩn cấp triệu hồi đệ tử thương lượng đại hội ba tháng sau .
Trải qua một phen tĩnh dưỡng, thần sắc Mạc Phàm hơi tốt một chút, không giống như lúc trước thống khổ, bất quá toàn thân đốm đen vẫn lan tràn như trước, tử khí không có nửa điểm giảm bớt, chỉ có hai mắt đục ngầu khôi phục một ít linh quang.
" Trần thị Tiên phủ hoàng triều chính là người cai trị Trần quốc, quản lý hàng trăm triệu phàm nhân. Đồng thời, cũng là môn phái lãnh tụ nòng cốt tu đạo tiên môn của Trần quốc, tuy rằng không đến trình độ nhất ngôn cửu đỉnh, nhưng cũng là tồn tại quan trọng. ”
Mạc Phàm nhớ lại tình huống hắn biết, chậm rãi hướng Nghiêm Húc kể lại.
La Thiên đại lục nguyên bản là một khối đại lục, vạn năm trước bộc phát một hồi đại chiến tu chân, đại lục bị chia làm bảy đại thần châu.
Bởi vì lãnh thổ quá rộng lớn, địa thế thiên hiểm cách nhau, bảy đại thần châu giao lưu với nhau rất ít, nghe đồn thời kỳ thượng cổ, vận dụng pháp trận khổng lồ mới có thể truyền tống lẫn nhau.
Cho đến bây giờ, pháp trận thượng cổ sớm đã thất truyền, Bắc tinh châu nằm ở một góc phía bắc, cơ hồ cùng các thần châu khác mất đi liên lạc.
Tu chân đại chiến, thiên địa linh khí kịch liệt biến hóa, Bắc tinh châu đã mấy ngàn năm không có xuất hiện tu sĩ phi thăng thượng giới , thậm chí ngay cả Hợp Thể cùng Phân Thần đều chưa từng nghe qua.
"Bắc tinh châu tiên môn điêu linh, tu sĩ nguyên anh kỳ rất ít ỏi, dẫn đến các môn phái địa vực không có người thống nhất, dần dần hình thành mấy đại quốc tu chân kiểm soát và cân bằng lẫn nhau, đây chính là nguồn gốc của Tiên phủ hoàng triều ."
Mạc Phàm luyện khí tầng chín tu vi không tính là cao, bởi vì thân phận trưởng lão chấp sự Hoàng Dược Cốc, thường xuyên đi lại khắp Trần quốc, đối với thượng cổ bí văn có nghe thấy, lúc này mới hướng Nghiêm Húc duyên duyên nói.
Tiên phủ hoàng triều do môn phái thực lực mạnh nhất Trần quốc thành lập, lựa chọn đệ tử dòng chính ưu tú trong huyết mạch đảm nhiệm chức hoàng đế, thế nhân gọi là tiên hoàng, thống trị văn võ bách quan quản lý phàm nhân trong lãnh thổ.
La Thiên đại lục lấy tu sĩ làm vi tôn, nhưng truyền thừa môn phái lại không thể rời khỏi căn cơ phàm nhân. Nếu như không có cơ số phàm nhân khổng lồ, sẽ không có khả năng sinh ra đệ tử tiếp theo, tiên môn sẽ mất đi sức sống.
Vì bảo vệ trật tự quốc gia cùng căn cơ, tiên phủ hoàng triều tận tâm tận lực trị vì thần dân, đồng thời đề phòng đội ngũ hay tu sĩ đối địch xâm phạm.
Nghiêm Húc nghe được bừng, hỏi: "Vậy hoàng triều Trần thị Tiên phủ này, môn phái truyền thừa là nhà nào? ”
" Thái Phù Tiên Tông, môn phái Huyền giai ngũ tinh, đứng đầu tứ đại tiên môn Trần. Chưởng môn hiện tại là Trần Hạo Dịch, cảnh giới Nguyên Anh sơ kỳ. Phải biết rằng ở Bắc tinh châu, tu sĩ Nguyên Anh kỳ bất quá chỉ đém trên đầu ngón tay. ”
Nói nhiều lời như vậy, sắc mặt Mạc Phàm lại lộ ra vài phần mệt mỏi, khéo léo cự tuyệt đề nghị nghỉ ngơi của Nghiêm Húc, nhắm hai mắt lại tiếp tục nói:
"Về phần Thiên Vận Thạch bia, vật này thập phần huyền diệu, có khả năng khí vận một phái, có thể mang theo khí tức của một nước. Thiên Vận Thạch bia thu thập số mệnh, chẳng những biểu hiện ra thực lực tổng hợp của môn phái, đồng thời, cũng có thể tăng lên linh khí môn phái thúc đẩy tốc độ tu luyện của đệ tử, thậm chí nghe đồn có thể tăng lên vận khí cơ duyên của đệ tử. ”
Thiên Vận Thạch bia phải do hoàng triều tiên phủ ban tặng, mới có thể phát huy công năng mang theo vận khí, bởi vậy, bất kỳ một tông môn mới nổi nào cũng vô cùng khát vọng.
Bất luận môn phái tu chân nào, nhất định phải có tấm bia đá thiên vận mới có thể thăng cấp môn phái huyền giai, nếu không chung quy chỉ là môn phái hoàng giai không thể tiến thêm dù chỉ một tấc, đây là thiết luật đã được Bắc tinh châu kiểm chứng mấy ngàn năm.
"Nếu không có đại sự của cả nước, Tiên phủ hoàng triều sẽ không dễ dàng ban ra Thiên Vận Thạch bia, cách lần trước đã mấy trăm năm. Lần này đại hội luận đạo môn phái Nam An, cạnh tranh nhất định thập phần kịch liệt. ”
Mạc Phàm thở dài một hơi, trong lòng không khỏi ảm đạm: "Nếu Hoàng Dược Cốc không phải gặp đại nạn, nói không chừng còn có thể liều mạng tiến vào top 3, được ban cho Thiên Vận Thạch bia lại là một phen thịnh cảnh. Chỉ tiếc..."
Nghe xong lai lịch của Tiên phủ hoàng triều và Thiên Vận Thạch bia, Nghiêm Húc càng thêm coi trọng đại hội luận đạo môn phái An Nam lần này, lông mày nhướng lên nói:
"Ba tháng sau, Vấn Thiên Nhai Vạn Hư sơn mạch cử hành luận đạo đại hội, Thiên Hạo Tông ta nhất định sẽ toàn lực đánh một trận."