"20 năm trước, lúc đó ba mẹ ta vừa mới qua đời vì có tiền chôn cất hai người họ ta chỉ có thể bán nhà lấy tiền. Làm xong hậu sự về sao ta từ nông thôn đi tới Trung Thành và trong một ngõ hẻm ta vô tình nghe tiếng khóc liền vội chạy tới phát hiện là một đứa bé, cũng chính là người, ta không đành lòng để ngươi một người ở nơi này liền ôm ngươi đi tới bệnh viện gần đó kiểm tra và nhờ họ tìm kiếm có ai mất hài tử không, một tuần đi qua vẫn chưa có ai tới, cảnh sát cũng tới nói vài lời đề nghị mang ngươi đi cô nhi viện nhưng lúc đó đã quyết định nhận nuôi ngươi, ngươi còn nhớ Trần Di không chính nàng là người giúp đỡ chúng ta trong lúc khó khăn đó và mới có chúng ta của ngày hôm nay ."
Ngô Chân yên lặng nằm nghe đây hết thải, thảo nào lúc hỏi tới cha thì nàng nói cha mất sớm, thảo nào mình lại không có điểm nào giống nàng, thảo nào nàng lại còn trẻ như vậy mới 33 tuổi, hồi đó mình làm sao lại không phát hiện 13 mang thai, mặc dù không phải là không có khả năng nhưng tại sao mình lại chưa bao giờ nghĩ đến.
Lúc này Ngô Chân như mở ra cái gì rông cuồng xiềng xích giống như, nụ cười trên mặt càng tăng lên, lúc này liền nhịn không được phá lên cười," Ha ha ha...!"
Cười một trận về sao, Ngô Chân mới đem ánh mắt nóng bỏng dời tới trên người nàng, tay khẽ phát lực liền ngồi dậy, đông vách tường nhìn Ngô Tiểu Thư mở miệng nói," Vậy ta bây giờ sẽ hảo hảo đền bù cho ngươi !"
Ngô Chân liền ngậm chặt môi son của nàng, Ngô Tiểu Thư cũng nhiệt tình đáp trả lại, mặc dù chưa trải qua nhưng cũng gặp qua heo chạy liền học theo đáp lại.
Một trận kích hôn qua về sao hai người mới tách ra, lúc này bụng Ngô Chân liền phát ra tiếng ục ục, Ngô Tiểu Thư lúc này đẩy ra hắn mở miệng nói,"Ta phải đi nấu cơm, cái cửa ngươi nhìn ngươi tự sửa lại !
Mặc dù không muốn xa rời nhưng đành phải thôi, cũng may cửa đủ cứng chắc chỉ là óc vít bị mạnh mẽ đánh bay ra mà thôi, sửa lại rất dễ dàng.
Ngô Chân đến lúc này vẫn không thể tin được mọi chuyện xảy ra, chỉ trong chưa tới hai giờ ngắm ngủi đã làm cho cuộc sống hắn trơi thây đất lỡ.
Nhìn đạo thân hình xinh đẹp đang bận trước bận sao trong bếp thì mới xác nhận là sự thật.
Trong người giống như đã mở ra đạo cánh cửa thì Ngô Chân cũng thả bay chính mình, hắn tiến vào phòng bếp đứng nhìn đạo thân ảnh xinh đẹp làm đồ ăn.
Ánh mắt không kiêng kỵ chút nào nhìn từ trên xuống dưới, lâu lâu Ngô Tiểu Thư còn quay đâu chớp chớp mắt làm hắn muốn song lên xé nàng ra để vào bụng nhưng bụng một trận trống rỗng hắn mới coi như thôi.
Cơm nước xong, Ngô Chân cũng không lo đồ dơ trên bàn liền ôm Ngô Tiểu Thư hôn lên, tay không chút kiêng kỵ luồn vào áo của nàng," ừm, không mặc áo lót !"
Ngô Tiểu Thư lúc này khó khăn đẩy hắn ra mở miệng nói," Mẹ còn phải đến công ty, buổi chiều có một buộc hợp nên không thể vắng mặt !"
Ngô Chân nghe thế thì cũng coi như thôi, không nhịn được hôm nàng một trận mới không thể không buông ra, Ngô Tiểu Thư nhìn thấy hắn dạng này thì nhẽo miệng cười noi," Tối về mẹ chiều cho !"
Nhìn nàng đi ra khỏi nhà, Ngô Chân lúc này mới bình tỉnh lại, lúc này mới nhớ tới 3 giờ chiều mình có cuộc hẹn muốn đi, cầm điện thoại nhìn đồng hồ phát hiện mới chưa tới 2 giờ.
Dọn dẹp sạch sẽ, thay một bộ đồ thì mới đi ra cửa, chỗ hẹn là một cái KTV, mặc dù thành tích của hắn không ra sao nhưng bạn chí thân của hắn Bàng Tử lại là đứng thứ hai lớp cho nên không có ai không kiêng nể gì cả nghị luận hắn.
Bàng Tử nói với hắn 3 giờ có một cuộc Quyết Đấu với lớp kế bên đấu giao hữu vì sắp tới Trung Thành có một cuộc tổ chức Quyết Đấu cho nên mọi người đều ào ào rèn luyện không ngưng đi khiêu chiến đối thủ lăn lộn một mặt quen biết.
KTV là nơi tụ tập rất nhiều người quyết đấu, ở nơi đó sân bãi rất lớn muốn có gì đều có, bây giờ đã là tháng 2 cho nên các đạo quán cũng đã mở ra, KTV là nơi thích hợp liên lác đặt trước giờ Quyết Đấu.
Mỗi Thành Thị đều có một KTV cho nên đây là nơi tụ tập nhiều người nhất.
Đi tới KTV cửa, Ngô Chân liền thấy Bàng Tử đang cười cười nói nói với một thanh niên đi tới.
"Chào !"
Ngô Chân và Bàng tử hai người đập tay chào hỏi, Bàng Tử lúc này mới nhìn thanh niên kế bên mở miệng giới thiệu với Ngô Chân," Chân tử, đây là La Chính Phòng là thiên tài lớp kế bên hạng nhất lớp, Chính Phong huynh đây là bạn thân ta Ngô Chân! "
La Chính Phong nhìn rất là người nhiệt tình cái chủng loại kia bắt tay chào hỏi Ngô Chân, thấy mọi chuyện đều ổn, Bàng tử mở miệng nói," Cũng nên tới sân bãi của chúng ta, Chân tử, Chính Phong huynh chúng ta đi lên!"
Ba người liền tiến vào KTV không lâu sao liền đi tới một khán đài từ bên trên nhìn xuống là 10 tòa sân Quyết Đấu người ở bên trên có thể thông qua màng ảnh nhìn tới nơi mà mình muốn quan sát, cũng có phòng riêng, bên trong có màng ảnh.
Ps/ chương thứ ba, mọi người ủng hộ