Chương 1: Bia đá truyền công (1)
Sáng sớm,
Vào lúc đồng hồ điểm sáu giờ bốn mươi lăm phút, thế giới đang dần dần tỉnh lại. Ánh mặt trời rực rỡ chiếu rọi xuống từ đám mây, xuyên qua những đồng ruộng và núi rừng, rơi vào trên giường, chiếu vào trong giấc ngủ mơ màng. Đây có lẽ cũng là một ngày mới vô cùng bình thường.
Ít nhất là cho đến thời điểm này.
Vài phút tiếp theo, ánh nắng vẫn còn đang chiếu rọi. Nhưng trên bầu trời, ngay giữa không trung đã xuất hiện nhiều hơn một quả cầu khổng lồ bán trong suốt mà không có một điềm báo trước nào. Nó trông giống như một loại hình chiếu hoặc là ảo ảnh gì đó.
Tuy nhiên, nhìn vào thực tế mà nói thì quả cầu này trông chân thật rõ ràng hơn rất nhiều so với ảo ảnh hay hình chiếu.
Một thế giới xa lạ, bỗng nhiên cứ xuất hiện một cách đột ngột như thế.
Trong khoảng thời gian ngắn, bất kể là thành thị hay là nông thôn, bất kể là trên đỉnh núi cao hay là ven bờ biển, ngay cả phía bên kia bán cầu nơi đang dần tiến vào màn đêm cũng đều không ngoại lệ, tất cả đều nhìn thấy được cảnh tượng này.
Sự xuất hiện của quả cầu ánh sáng này đã vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết theo lẽ thường của nhân loại.
"Răng rắc răng rắc!"
"Bíp bíp bíp!"
Trên đường phố hỗn loạn, dòng người chen chúc nhau, đám đông tụ tập bàn tán. Những người thích náo nhiệt đã dồn dập chụp ảnh, đăng lên các nền tảng mạng xã hội khác nhau. Chưa đến một phút sau, sự việc này đã leo lên hot search.
Cả thế giới đều đang say sưa bàn luận về chuyện này.
Bầu không khí sục sôi trên khắp các diễn đàn và các kênh tin tức.
Ngoại trừ những người lúc này còn đang trùm chăn ngủ nướng và người đang nằm ở trên giường. Mọi người dù có tỉnh táo hay không, hay đang ngồi với bất kỳ tư thế nào, chỉ cần cơ thể có tiếp xúc với giường thì sẽ ngay lập tức bước vào một trạng thái kỳ lạ, như đang mơ một giấc mộng.
Trong giấc mộng, chỉ thấy bóng tối bao trùm, nhưng lại không làm người ta cảm thấy sợ hãi. Rồi có một giọng nói già nua chậm rãi vang lên, giống như hiệu ứng âm thanh được lồng vào.
"Dị ma xâm lấn, đạo hỏa tàn lụi. Trong ba ngàn thế giới, nhân tộc lâm nạn."
"Các ngươi là chi hậu duệ nhân tộc cuối cùng trong ba ngàn thế giới. Vào ba trăm năm sau, dị ma cũng sẽ xâm lấn được đến nơi đây, hoàn toàn hủy diệt mọi thứ.”
"Các ngươi có thể chọn làm gì đó, cũng có thể chọn không làm gì cả.”
Cùng với giọng nói già nua này, bỗng nhiên phía trước có một ngọn lửa ma trơi sáng lên. Sau đó là ngọn lửa thứ hai, ngọn lửa thứ ba.
Rất nhanh, ánh sáng này đã nhanh chóng lan rộng, chiếu sáng cả một khu vực. Ánh sáng ấy bao quanh lấy ba tấm bia đá.
Nhìn những tấm bia này rất phức tạp, rất kỳ lạ, rất đặc biệt. Trên đó dường như còn có chữ viết.
Tuy nhiên, khi xung quanh càng lúc càng sáng hơn thì rất nhiều người vốn cho rằng mình đang nằm mơ mới kinh hãi phát hiện ra, mẹ ơi, bốn phía đông nghìn nghịt người, tiếng trò chuyện vang trời. Từ khi nào mà trong giác mơ của mình là có nhiều người xuất hiện như vậy?
Những tiếng thét chói tai nối tiếp nhau vang lên, còn có người lớn tiếng hô không nên hốt hoảng, mộng của tôi thì do tôi làm chủ! Toàn bộ đều chỉ là mơ, không có thật, mau mau tỉnh lại đi! Ai u, bóng đè à. . .
Không hoảng hốt mới là lạ.
Lúc này, Ngụy Thành cũng ở trong đám người hoảng sợ, không phải do hắn nhát gan, mà là hắn cho rằng bản thân mình đã chết. Thân là một xã súc (1) độc thân ba mươi tuổi, vất vả lắm mới có một ngày cuối tuần không tăng ca, không để ý đến thời gian mà thức trắng đêm chơi game.
(1): Xã súc dùng để chế giễu những người vì lợi ích của công ty mà gạt bỏ tôn nghiêm của bản thân họ. Từ việc ăn uống đến ngủ nghĩ đều rất qua loa, luôn sẵn sàng bán mạng vì công việc.
Người xưa từng nói: Cuộc đời có giới hạn, nên dừng lại mọi việc đúng lúc. Hắn vừa mới lên giường, mong muốn mơ một giấc mơ đẹp thì đã gặp phải loại chuyện quỷ dị này. Phản ứng đầu tiên của hắn là tự hỏi mình đang đứng trên cầu Nại Hà hả?
Cảm giác muốn cử động mà cơ thể lại không thể nhúc nhích, thật sự vô cùng khó chịu.
Nhưng trạng thái bất động này chỉ kéo dài trong vài giây. Bởi vì ba tấm bia đá đang tỏa ra ánh sáng kia lại đột nhiên phát ra hào quang sáng chói gấp mấy lần lúc trước, tựa như mặt trời mọc ở đằng đông, trong nháy mắt khiến mọi người ở đây, bao gồm của Ngụy Thành đều yên tĩnh lại. Bên trong ánh sáng này dường như mang theo một năng lượng có thể trấn an tinh thần, làm người ta bình tĩnh an tâm. Ánh sáng chiếu rọi trên người mang đến một cảm giác rất ấm áp, rất thoải mái dễ chịu. Thậm chí không nhịn được muốn nhắm mắt ngủ lại, cả người giống như được sinh ra lần nữa.
Đáng tiếc, ánh sáng này chỉ tỏa sáng trong ba giây, sau đó mọi thứ lại khôi phục lại bình thường, để lộ ra hình dạng chân chính của ba tấm bia đá kia.