Chương 3: Sẵn sàng chiến đấu.

" Khoan đã nhìn xem hắc thạch lại đổi màu."

Âm thanh của một học sinh dưới đài vang lên, mọi người tập trung thì thấy ánh sáng màu đỏ trên hắc thạch giảm dần, theo sau chuyển sang màu tím.

" Cái này?."

Thầy giáo chủ trì thức tỉnh không biết phải làm thế nào, vì từ trước đến nay chưa từng xảy ra hiện tượng này, ông nhìn sang thầy hiệu trưởng ánh mắt cầu cứu.

Chu Văn Thanh, thầy hiệu trưởng của trường Hồ Vân, có bề ngoài của một trung niên 40 tuổi, lão chỉ nhìn thầy giáo chủ trì khoé miệng động đậy, giống như đang nói thầm.

Nhưng sau khi ông dừng lại thì thầy giáo chủ nhiệm như là nhận được thông tin gì đó, quá trình này chỉ có các lãnh đạo của thế lực và gia tộc khác phát hiện, còn những người khác không thể nào biết được.

" Khụ khụ có vẻ hắc thạch xảy ra một chút vấn đề, kiểm tra chuẩn sát là Trần Tâm, màu tím cao cấp dị năng, lục nhãn đặc biệt hệ."

Thấy vậy Trần Tâm cũng không có ý kiến gì, trong lòng nghĩ thầm.

" Từ màu đỏ chuyển sang tím ư, không lẽ do vô hạ hạn vẫn chưa hoàn thiện sao."

" Ting, đáp đúng chủ nhân vô hạ hạn của ngài vẫn chưa hoàn thiện do ngài không có được kỹ năng phản chuyển thuật thức, cho nên không thể nào phát huy ra được đầy đủ sức mạnh."

" Vậy phản chuyển thuật thức ta phải quay ra hay phải tự mình học được."

" Ting, cả hai."

Hệ thống đáp.

" Ai, mong trời quay ra được chứ với khả năng của mình làm sao học được kỹ năng khó khăn đấy đây."

Quay người cậu đi về chỗ ngồi của mình, không để ý đám học sinh dư luận bên cạnh.

" Moá Trần Tâm mày xui quá đấy mém nữa là đạt được chiến cấp dị năng rồi."

Âm thanh Dương Lâm từ phía sau vang lên, cậu quay người lại nhún vai đáp.

" Chịu thôi chắc do hắc thạch bị lỗi, với lại có được cao cấp dị năng là tốt rồi, mày không thấy bọn họ chỉ thức tỉnh được trung cấp với hạ cấp sao."

Nghe vậy Dương Lâm nhìn xung quanh, thấy được những ánh mắt ghen tị với tức giận của những học sinh khác, Dương Lâm rụt cổ lại tự giác im mồm, cậu sợ nói thêm vài câu sẽ bị đám đông hội đồng.

Ghé người qua Dương Lâm nhỏ giọng hỏi.

" Ê dị năng của mày có khả năng gì thế, lục nhãn là mắt sao không lẽ là loại dị năng tinh thần hệ, nếu vậy khi tham gia kỳ thi thợ săn tổ đội với tao, chắc chắn sẽ lấy được điểm cao đấy."

Kỳ thi thợ săn, người tham gia khi thi đậu thì sẽ được cấp bằng thợ săn, được cấp phép ra vào tự do thành trì, ưu đãi đặc biệt và nhiều thứ khác.

Công hội thợ săn được thành lập bởi ba cường giả vương cấp, trụ sở chính ở Cổ thành Thăng Thiên được xây dựng cách đây hơn 600 năm, một toà thành lâu đời và có những chi nhánh của công hội được trải rộng qua các thành trì khác.

" Dị năng của tao hả hừm, nói ngắn gọn mày cứ hiểu nó như vô cực đấy."

Trần Tâm đầy thâm ý vỗ vai Dương Lâm nói.

Dương Lâm đầu đầy dấu chấm hỏi.

" Vô cực cái gì vô cực, dị năng của mày không phải là mắt sao."

Trần Tâm nhún vai dang rộng hai tay sau đó im lặng nhìn xem nghi thức vẫn đang tiếp tục, cậu không nghĩ giấu giếm bạn mình, nhưng khi chưa biết thế giới này nguy hiểm như sao, thì cậu phải giữ lại một chút ít bí mật bảo hiểm.

Thấy Trần Tâm không trả lời Dương Lâm chỉ biết bất đắc dĩ không tiếp tục hỏi, nghi thức vẫn tiếp tục về sau không còn ai thức tỉnh được dị năng cao cấp, chỉ có hạ cấp và lát đát vài trung cấp.

Thở dài Trần Tâm may mắn là mình có hệ thống, nếu không bản thân cũng sẽ như bọn họ, bình thường đến quảng đời còn lại, hoặc chết khi thành trì bị thú triều tràn đến.

Kết thúc nghi thức hơn hai ngàn học sinh rời đi khỏi quảng trường, Trần Tâm, Dương Lâm, Cơ Diễm An được gọi lên phòng hiệu trưởng, quá trình không có gì đáng nói.

Trở về nhà vẫn không có ai, cha mẹ cậu vẫn làm việc tại quân đội, em trai được đưa cho họ hàng trông dùm.

" Mệt quá đi, đúng là dù thế giới nào ngồi dưới cột cờ vẫn là tra tấn đáng sợ nhất."

Sau khi thức tỉnh dị năng học sinh cũng đã đủ mười tám tuổi, đã có thể tốt nghiệp cấp ba, những ai không có dị năng mạnh mẽ thì sẽ học tiếp đại học sau khi ra trường vẫn sẽ có công ăn việc làm, những người có dị năng mạnh mẽ thì sẽ gia nhập công hội trở thành thợ săn hay gia nhập quân đội trở thành binh sĩ của thành trì.

Đầu tháng sau sẽ có một đợt tổ chức khảo hạch thợ săn, cứ nữa năm sẽ có một lần tham gia, không so bì đẳng cấp dị năng bất cứ ai cũng có thể tham gia.

" Hừm hình như khi thức tỉnh dị năng có thể xin phép rời khỏi thành thì phải, mình cũng nên đi trước luyện tập kỹ năng của bản thân trước khi tham gia khảo hạch."

Một người khi thức tỉnh dị năng có đầy đủ sức chiến đấu có thể xin phép ra khỏi thành, nhằm chiến đấu với quái thú gia tăng kinh nghiệm và khả năng khống chế dị năng tốt hơn.

" Được ngày mai nên đến thử, nếu không rời đi quá xa thì sẽ không gặp phải quái thú quá mạnh mẽ."

Ngày hôm sau, Trần Tâm thức dậy ăn nhanh buổi sáng mặc vào trang phục tác chiến hôm qua vừa mua, chỉ là một bộ đồ bình thường, chỉ tăng khả năng linh hoạt khi chiến đấu, bên hông treo một con dao găm, sau lưng đeo một thanh đao, và một balo chứa thức ăn và nước.

Ra đường cậu bắt lấy một chiếc xe taxi.

" Chú tài xế làm ơn chở cháu đến cửa thành phía tây cảm ơn."

" A được thôi, mà cậu là học sinh vừa mới thức tỉnh dị năng sao."

Nghe vậy Trần Tâm cười khẽ gật đầu đáp.

" Đúng vậy cháu vừa mới thức tỉnh dị năng."

" Ha ha thằng con nhà chú năm sau cũng sắp đủ tuổi thức tỉnh dị năng rồi, chú cũng không mong cầu cấp bật cao chỉ mong có được khả năng bảo vệ bản thân mà thôi."

Trần Tâm chỉ biết cười cùng tài xế taxi tám chuyện giết thời gian, sau hai phút cậu cũng đã tới được cửa thành, thanh toán xong cho tài xế một trăm đồng, cậu đi đến trước binh lính nói ra ý đồ rời thành.

" Xin chào tôi là học sinh trường Hồ Vân, đã hoàn thành thức tỉnh dị năng, xin phép được rời thành huấn luyện."

Binh lính nhìn cậu một cái sau đó đưa tay lên chào theo quân lễ nói.

" Có thể nhưng tôi cần kiểm tra chứng minh thư và giấy xác thực dị năng, và kiểm tra cấp bậc hiện tại của cậu."

Trần Tâm từ balo lấy ra chứng minh thư và giấy xác thực dị năng của mình đưa cho binh lính, sau đó cậu được đưa đến trước một máy đo sức mạnh.

" Đây là máy đo sức mạnh, cậu chỉ cần đánh vào nơi này là được, nếu như thông qua cậu sẽ được phép đi ra thành."

Nhìn xem máy đo trước mặt Trần Tâm hít sâu một hơi, tay phải đưa ra sau đó nắm chặt, chú lực được sinh ra từ tâm trạng tiêu cực của con người, ở thế giới này không có chú lực, chỉ có linh lực thế nên hệ thống cấp cho Trần Tâm khả năng chuyển hoá linh lực thành chú lực.

Trên nắm tay màu lam chú lực xuất hiện giống như một đốm lửa, với lục nhãn việc kiểm soát chú lực dễ dàng được Trần Tâm điều khiển.

Binh lính đứng kế bên hơi sững sốt, nhưng cũng không quá để ý, nghĩ rằng đây là dị năng của cậu.

" Thập vạch chú pháp."

Trần Tâm trong lòng thầm nói, trên máy đo sức mạnh xuất hiện một đường vạch được chia ra mười phần, nhắm chuẩn khu vực bảy phần ba cậu tung một đấm toàn lực.

" Ầm."

Một tiếng nổ vang lớn hấp dẫn chú ý của những binh lính và dị năng giả khác về hướng này, không nhìn thì thôi chứ nhìn thì hết hồn, trên màn hình biểu thị lực đấm là 3259kg.

" Chuẩn, chuẩn binh cấp!."

Binh lính nuốt nước bọt nhìn Trần Tâm như nhìn thấy quái vật, phải biết cậu cũng chỉ vừa thức tỉnh mới đây mà thôi, vậy mà lại có lực đánh của một chuẩn binh cấp, học đồ sơ cấp chỉ có lực đánh tầm 800kg đến 1300kg, trung cấp thì từ 1300kg đến 2150kg, cao cấp từ 2150kg đến 3000kg, phía trên là chỉ có cấp binh mới có thể đánh ra, vì sao gọi Trần Tâm là chuẩn binh cấp mà không phải binh cấp, vì cậu chưa ngưng tụ được một tinh nào cả, binh lính là cấp binh tam tinh nên hắn có thể biết được cậu chưa phải là cấp binh.

" Ách anh binh lính, như vậy đã thông qua chưa."

Giật mình binh lính lấy lại tinh thần gật đầu đáp.

" Tốt thông qua xin đợi một chút tôi chuẩn bị giấy thông hành cho cậu."

" Phù quái vật này không thông qua thì còn ai có thể thông qua chứ."

Binh lính trong lòng cười khổ lắc đầu không để ý, ghi nhận thông tin báo lên cấp trên để bọn họ đau đầu đi thôi.

Nhận được giấy thông hành Trần Tâm rời đi, dưới ánh mắt dò xét của những người xung quanh cậu đi ra khỏi thành, trên đường cậu được vài tổ đội mời gia nhập, nhưng cậu vội từ chối.

" Cuối cùng cũng đã rời khỏi thành ahhhh."

Quan cảnh trước mặt là một vùng thảo nguyên xanh tươi to lớn, nhìn vào bản đồ Trần Tâm dò xét đích đến hôm nay.

" Đi hướng nam hơn 1000 mét, nơi này là một khu rừng rậm, quái thú thường xuất hiện là phong báo, khỉ răng kiếm, kim cương gấu, toàn cấp 1 hạ cấp và cấp 1 thượng cấp, tương đương học đồ hạ cấp và học đồ thượng cấp, không có cấp 2 quái thú tốt hôm nay tới đây thực chiến, thật là phấn khích quá đi ha ha ha ha."

Hết chương chờ thêm chương