Chương 24: Chương 24: Thăm Dò

Nghe lời nói này Nguyên Triệt hơi nghi hoặc, Trần Khải lúc này hiểu ý liền gọi một cú điện thoại.

Không để mọi người chờ lâu, đột nhiên đèn trong phòng tối xuống, lại một ánh nến đột ngột hiện lên.

"Hà Du, sinh nhật vui vẻ."

Ba người Nguyễn Phàm, Trần Khải cùng Tương Kiến đồng thanh mở miệng hô, nhìn thấy một cái bánh sinh nhật được người đặt lên bàn, Hà Du khó tin lấy tay che miệng của mình lại, nàng âm thanh hơi nức nở mở miệng nói rằng," Cảm ơn các ngươi, Nguyễn Phàm, Trần Khải, Tương Kiến."

Mà ở một bên xem tất cả mọi chuyện Nguyên Triệt thì hâm mộ không thôi, hắn cũng không có lên tiếng đánh gẫy, mà là lặng lẽ xem.

Không lâu lắm một bài chúc mừng sinh nhật cũng hát xong, Hà Du tâm tình lúc này rất là vui vẻ, nàng giống như thiếu nữ tràn đầy sức sống vì bốn người nam nhân cắt, chia điều bánh ngọt ở trên bàn.

Không thể không nói, hình tượng này chính xác đã động Nguyên Triệt, hắn chưa bao giờ chứng kiến một nữ nhân lại mang lại cho hắn mãnh liệt tâm tình ba động như thế.

"Nguyên Triệt thiếu gia, bánh ngọt của người."

Hà Du cũng không biết nụ cười bây giờ của nàng làm cho Nguyên Triệt tâm thân hơi chấn động, hắn ngượng ngùng tiếp đĩa bánh ngọt mở miệng nói rằng," Cảm ơn ngươi, gọi ta Nguyên Triệt là được."

Hà Du cũng không nghĩ nhiều nhẹ gật đầu," Ân."

Nói xong, nàng cũng ngồi về vị trí của mình, năm người vừa ăn cùng nhau nói chuyện, không khí không hiểu sao có một loại hòa hợp.

Nguyễn Phàm cùng Trần Khải nhiều lần dùng ánh mắt khá là kỳ quái nhìn Nguyên Triệt cùng Hà Du, giống như dự tính ban đầu là muốn cùng hai người bọn họ nói chuyện.

Nhưng sao Nguyên Triệt lại tìm kiếm chủ đề cùng Hà Du nói, chuyện này không thích hợp.

"Ha-ha-ha bửa cơm hôm nay ăn rất là vui vẻ, Nguyễn Phàm, Trần Khải, Tương Kiến cùng Hà Du cô nương sau này có dịp chúng ta lại gặp mặt."

Nhìn Nguyên Triệt leo lên xe rời đi, lúc này Tương Kiến cho dù trì độn cũng cảm thấy có gì đó không thích hợp, hắn nhìn về phía Hà Du nhìn theo xe rời đi thì mở miệng hỏi," Hà Du, ngươi hôm nay có gì là lạ..."

Hà Du quay đầu lại mở miệng hỏi ngược lại," Có sau, ta thấy cũng bình thường mà."

Bình thường mà.

Tương Kiến tưởng tượng lại ngày hôm nay cả quá trình Hà Du ôn nhu, hay nở nụ cười khi cũng Nguyên Triệt trò chuyện thì chỉ cảm thấy sóng lưng lạnh cả người.

"Mong là Hà Du giữ vững được cái trạng thái này được tới mãi mãi."

"Tương Kiến ngươi nghĩ gì vậy hả, còn không mau cho ta sách hành lý."

Hà Du lạnh lẽo âm thanh từ phía sau truyền đến, làm cho Tương Kiến ý nghĩ vừa ra liền cho thu hồi trở lại, có lẽ hắn nghĩ nhiều.

"Được rồi, hôm nay ngươi là nhân vật chính."

Hà Du mỉm cười hài lòng nhìn đồng hồ mở miệng nói tiếp," Giờ này còn sớm, không bằng chúng ta đi hát karaoke đi."

"Được."

Cả ba người Nguyễn Phàm hữu khí vô lực âm thanh cùng vàng lên, hôm nay là ngày sinh nhật vui vẻ nhất từ khi nàng trưởng thành cho tới bây giờ, kể từ khi mụ mụ nàng rời đi.

Năm 2425 tháng 8 ngày 7 chủ nhật

"Ký chủ Nguyễn Phàm

Niên linh 15

Tố chất thân thể 17 ( Người bình thường vì 10 )

Sức mạnh 15 ( Người bình thường vì 10 )

Tốc độ 16 ( Người bình thường vì 10 )

Nhan trị 94 ( Max 100 )

Kỹ năng Trị liệu thuật( Chỉ có thể chữa trị vét thương ngoài da)

Bộ bài Galaxy-Eyes Tachyon 42 lá bài

Điểm quyết đấu 260

Vừa mở mắt ra, Nguyễn Phàm liền điều bản thuộc tính của mình ra xem xét, ngày hôm qua cùng bọn Trần Khải Hà Du Tương Kiến hát karaoke tới một giờ khuya mới trở về nhà, hắn chỉ ngủ được có bốn tiếng là đa thức dậy.

Mặc dù ngủ rất ít, nhưng hắn lại không có cảm thấy mệt mỏi, tinh thần rất là sung túc, không hổ là 17 điểm tố chất thân thể, vượt xa trước đó hắn rất nhiều.

"Hệ thống, cho ta đánh dấu."

Nguyễn Phàm vừa từ trên giường đứng dậy vừa ở trong lòng thầm nghĩ, âm thanh của hệ thống đúng lúc liền vang lên," Đinh: Số lần đánh dấu hôm nay là 0, chúc mừng ký chủ nhận được xoa bóp thuật."

Nghe được hệ thống âm thanh nhắc nhở, Nguyễn Phàm khuôn mặt đen lại," Hệ thống, ngươi cho ra cái quái gì khen thưởng."

"Đinh: Hoàn toàn là ngẫu nhiên."

Cmn ngươi ngẫu nhiên.

Trong lòng một trận chửi ầm lên, Nguyễn Phàm cũng không có ở trên vấn đề này cùng hệ thống dây dưa, xoa bóp thì xoa bóp a, có một cái kỹ năng như vậy cũng tốt.

Vệ sinh cá nhân xong, Nguyễn Phàm cũng từ trong phòng mình đi xuống lầu dưới.

Vừa vào trong phòng bếp, đã thấy Chu Tố Tố đang bận rộn làm đồ ăn sáng, hắn mở miệng chào hỏi," Mụ mụ sớm, hôm nay ngươi làm cái gì."

Chu Tố Tố quay đầu nhìn hắn ôn nhu mỉm cười mở miệng nói rằng," Cũng không có gì, chỉ là bánh mỳ xúc xích, họp vịt ướp la và sữa."

"Mụ mụ để ta giúp ngươi."

Nguyễn Phàm từ tay Chu Tố Tố tiếp đồ trên tay của nàng đi tới bàn ăn để xuống, Chu Tố Tố cũng tháo tạp dề xuống để lộ ra bộ đồ ngủ vẫn còn chưa thay.

Nguyễn Phàm sau khi ngẫng đầu lên, đập vào mắt hắn là hai ngọn núi cao, vì ra mồ hôi, cho nên áo mỏng manh dính vào da thịt của nàng, hắn có thể rõ ràng ẩn ẩn chứng kiến sự vật bên trong.

Nguyễn Phàm khuôn mặt không nhịn được đỏ lên, Chu Tố Tố lúc này giống như không quá để ý rót cho mình một cốc nước, ngửa mặt lên uống một ngụm.

Hắn nhìn thấy một màng như thế trái tim không thành thật đánh trống ầm ầm, hắn cúi đầu xuống bắt đầu ăn để không muốn tiếp tục nhìn.

"Tiểu tử này bây giờ đã biết ngại ngùng, hài tử lớn rồi a."

Chu Tố Tố trong lòng không nhịn được nghĩ, nàng làm sau không phát hiện hiện trạng của mình, nàng chỉ là đang thăm dò Nguyễn Phàm mà thôi.

Hôm nay là chủ nhật, cho nên Nguyễn Phàm không cần đến trường, sau khi ăn xong, hắn giống như chạy trối chết, trốn lên trên phòng của mình.

Nhìn hài tử đáng yêu như thế, Chu Tố Tố không nhịn được phốc phốc cười ra tiếng, nàng kéo quai áo tuột xuống trở về vị trí ban đầu, liền bắt đầu dọn dẹp chén đũa trên bàn.

Sau khi làm xong đây hết thảy, Chu Tố Tố lúc này mới từ từ cởi đồ ngủ trên người của mình ra, một thân hình xinh đẹp hiện ra trước mắt.

Nàng bước chậm bước chân ưu nhã đi vào trong nhà tắm, nhìn mình thân hình hoàn hảo ở trong gương, Chu Tố Tố vậy mà cảm thấy mình lại thèm khát, nàng ngồi xuống bắt đầu tẩy rửa thân thể, hai bàn tay nhẹ nhàn từ từ lướt qua từng tất da thịt, âm thanh ngâm khẽ từ trong phòng tấm cứ vang vọng không ngừng.

Trở về trong phòng của mình, Nguyễn Phàm lúc này sắc mặt mới hơi hòa hoãn lại, hắn đã cảm giác mụ mụ của mình bất thường, nhưng hôm nay mọi chuyện làm hắn rất khó mà tỉnh táo.

Sức quan sát của hắn theo tố chất thân thể các hạng chỉ số gia tăng cũng tăng lên đáng kể, cho nên hắn chắc chắn là mụ mụ cố ý muốn cho hắn thấy.

Nhớ lại cái ánh mắt trêu đùa của nàng, Nguyễn Phàm trong lòng không nhịn được dân lên một cơn nóng.

"Chết tiệc, thứ này làm sao lại ngốc đầu lên làm gì."

Nguyễn Phàm bất đắc dĩ đi vào nhà tắm tạc cho mình vài ca nước lạnh lúc này mới hòa hoãn lại dục vọng trong lòng.

"Mình không thể nghĩ về chuyện này được."

Hắn trong lúc đó trong đầu không biết lước qua bao nhiêu ý nghĩ đại nghịch bất đạo, nó giống như mà chú vậy, một khi đã nghĩ tới, muốn dập tắt nó đi là chuyện không thể nào, hắn cũng để cho mình nghĩ qua những chuyện khác, dời đi sự chú ý.