Chương 21: Hệ Thống thăng cấp
Rời khỏi thế giới tinh thần, hệ thống lúc này âm thanh vang lên," Đinh: Đo lường được năng lượng, ký chủ phải chăng dùng toàn bộ năng lượng chuyển hóa thành điểm quyết đấu."
Nghe được hệ thống nói lời, Nguyễn Phàm kinh ngạc, nhưng hắn lại không cảm thấy gì khác thường mà hệ thống có thể cảm nhận được, hắn lúc này mở miệng nói chuyện," Hệ thống, cho ta chuyển đổi một nữa có được hay không."
"Đinh: Năng lượng thành công chuyển đổi một nữa, một nữa còn lại hệ thống sẽ dung nạp vào không gian của hệ thống, ký chủ có thể tùy thời sử dụng."
"Đinh: năng lượng chuyển đổi thành công, chúc mừng ký chủ được 250 điểm quyết đấu, một phần năng lượng còn lại hệ thống sẽ hấp thu và thăng cấp."
"Đinh: hệ thống đang trong quá trình thăng cấp tiến độ 1% 3% 6% 8%,...."
Nguyễn Phàm vui mừng, đánh bậy đánh bạ vậy mà làm cho hệ thống thăng cấp, cái hệ thống này cũng rất có tâm nhãn, nó không hề nói, nó sẽ hấp thu một phần năng lượng để thăng cấp.
Hắn biết thứ năng lượng này là thứ tốt, cho nên chỉ dùng một nữa, một nữa còn lại sau này có diệp sẽ sử dụng.
Trong thời gian chờ đợi, Nguyễn Phàm xem xét bản thuộc tính của mình, hệ thống đang thăng cấp hắn cũng có thể sử dụng chức năng của hệ thống bình thường.
"Ký chủ Nguyễn Phàm
Niên linh 15
Tố chất thân thể 17 ( Người bình thường vì 10 )
Sức mạnh 15 ( Người bình thường vì 10 )
Tốc độ 16 ( Người bình thường vì 10 )
Nhan trị 94 ( Max 100 )
Kỹ năng 0
Bộ bài Galaxy-Eyes Tachyon 42 lá bài
Điểm quyết đấu 260
Nhìn quyết đấu điểm vô cùng xung túc, Nguyễn Phàm quyết định phải cải cách bộ bài của mình một lần, đợi hệ thống thăng cấp hoàn thành tính tiếp.
Một tiếng qua đi.
"Đinh: Tối Cường Bài Ma Thuật Hệ Thống thành công thăng cấp, đăng cấp bây giờ là Level 2, các hạng công năng sẽ có chỗ đề thăng và có công năng mới, ký chủ tự động mở bản hướng dẫn xem xét, hệ thống đã tự liệt kê đi ra."
Nguyễn Phàm khóe miệng không nhịn được kéo ra, hắn mở mặc bản hệ thống, bấm vào vô bản hướng dẫn bắt đầu xem xét hệ thống thăng cấp có làm được cái gì.
Sau khi đọc xong, Nguyễn Phàm mới biết hệ thống level 2 lại trâu bò đến vậy.
Bây giờ mỗi ngày vẫn như củ có thể đánh dấu một lần, nhưng đã có thể tùy cơ đánh dấu được đồ vật khác nhau, như tiền tài, biệt thự, các thứ, đã không phải trong phạm vi bài ma thuật.
Mỗi lần hắn chiến thắng một người trong trò chơi, hắn có thể nhận được 20 điểm quyết đấu và một lần đánh dấu.
"Có thể đánh dấu được bất cứ thứ gì sao."
Nguyễn Phàm mở miệng tự nói, nhìn thời gian cách 12 giờ còn 20 mấy phút, nhưng hắn hai mắt đã mở không ra.
"Đợi sáng ngày mai đánh dấu vậy."
Nói xong liền nằm trên giường lâm vào giất ngủ.
Năm 2425 tháng 8 ngày 2 thứ 3.
5 giờ 10 phút sáng.
Nguyễn Phàm mở mắt ra, hắn hào hứng ngồi dậy, trong lòng mở miệng nói với hệ thống," Hệ Thống cho ta đánh dấu."
Âm thanh của hệ thống vang lên:
"Đinh: Số lần đánh dấu ngày hôm nay là 0, chúc mừng ký chủ đánh dấy được một quyết đấu bàn mới nhất."
Nghe được vật phẩm đánh dấu được, Nguyễn Phàm liền không kịp chờ đợi lấy quyết đấy bàn ra ngoài.
"Tuyệt vời."
Nhìn thấy quyết đấu bàn, Nguyễn Phàm không nhịn được nở nụ cười miệng nói, toàn thân quyết đấu bàn là màu bạc, nhìn chất liệu là biết không tầm thường.
Cấy kỹ quyết đấu bàn về hệ thống chứa đựng, Nguyễn Phàm đứng dậy vệ sinh cá nhân.
Hôm nay lại là một ngày đến trường hằng ngày, hắn lần này tới trường là cởi Laviathan Dragon tới, con rồng này mới đầu rất là không tình nguyện, nhưng hắn nói có thể thả nó ra ngoài bay lượn thì liền vui vẻ đồng ý.
"Thấy sao, cảm giác tự thân bay lượn thích không."
Đáp xuống sân thượng, Nguyễn Phàm nhìn Laviathan Dragon ngoan ngoãn đứng ở kế bên mở miệng cười hỏi.
Rống...
Nó thấp giọng kêu lên một tiếng, Nguyễn Phàm lập tức hiểu ý nó mỉm cười mở miệng nói rằng," Được rồi, ta khi về sẽ kêu ngươi ra, giờ trở về nghĩ ngơi đi."
Rống..
Laviathan Dragon vui vẻ đáp ứng, nó hóa thành một đạo hưu quang bay vào trong cơ thể hắn.
Nguyễn Phàm cũng từ sân thượng đi xuống lớp học của mình, hôm nay có một tiết đánh bóng, trò chơi này cơ hồ chỉ có nam học viên mới tham gia, nữ thì chơi đánh cầu lông.
Một đội đánh bóng gồm có 7 người, Nguyễn Phàm, Trần Khải, Tương Kiến và bốn nam sinh khác trong lớp thành một đội, bên trong lực tay mạnh nhất là Tương Kiến cho nên hắn là người phát bóng.
Không thể không nói Tương Kiến quả thực rất mạnh, mỗi cú đập của hắn đều rất xảo trá, làm đội bạn phải lui hoặc bước lên một bước mới có thể tiếp được.
Muốn làm như thế rất khó, cho nên trong trò chơi Tương Kiến bao hết cả sân.
"Tương Kiến, ngươi quả thực có tiềm năng đánh bóng."
Ba người tiếp nhận Hà Du đưa tới khăn lau, nàng vừa cười vừa nói, đối với Tương Kiến giơ ngón cái lên.
"Ha-ha-ha đâu có đâu có."
Tương Kiến mặc dù khiêm tốn nhưng ý cười vẫn không che giấu được.
Lúc này giáo viên thể dục hướng về phía nhóm bốn người đi tới, giáo viên này vừa tới liền kích động nhìn Tương Kiến mở miệng nói rằng," Tương Kiến đồng học, tài năng của ngươi ta đã thấy rất là xuất sắc, ngươi có đồng ý tham gia cấp quốc gia bóng chuyền năm nay không."
Nhận được lời mời, Tương Kiến cũng có chút ngoài ý muốn, hắn nhìn xem ba người Nguyễn Phàm một mắt.
Thấy ba người đều mỉm cười nhìn mình, Tương Kiến trong lòng liền hạ đạt một cái quyết tâm kiêng định nhìn giáo viên mở miệng nói rằng," Xin lỗi giáo viên, ta từ chối."
Câu trả lời này làm cho giáo viên thể dục có chút ngoài ý muốn, hắn khó có thể tin nhìn Tương Kiến mở miệng nói rằng," Tại sao, nếu ngươi tham gia, tiền đồ sau này của ngươi bất khả hạng lượng."
Tương Kiến cũng không quay đầu lại liền cùng ba người Nguyễn Phàm rời đi.
...
Năm 2425 tháng 8 ngày 6 thứ 7.
Chớp mắt bốn ngày trôi qua, trong bốn ngày này, Nguyễn Phàm cũng không cùng người quyết đấu, cho nên mỗi ngày chỉ có một lượt cơ hội đánh dấu.
Bốn lần đáng dấu, ba lần hắn đều đạt được một bộc bài ma thuật và một kỹ năng gọi là trị liệu thuật.
Mở ra ba bộc bài thu hoạch rất là không tệ, đều là những lá bài mà hắn chưa từng gặp qua, một bộc bài có 6 lá bài tổng cộng có 18 lá bài.
Khóa học cuối của ngày hôm nay cuối cùng cũng đã kết thúc, bốn người Nguyễn Phàm, Trần Khải, Tương Kiến cùng Hà Du đều đi ra trường học.
"Hà Du, chúng ta vẫn chưa về nhà thay quần áo."
Tương Kiến nhìn chiếc xe sang trọng đậu trước cửa trường học, nghe được Hà Du muốn chở bọn họ tới tham gia sinh nhật thì mở miệng cười ra.
Hà Du mỉm cười mở miệng cười duyên nói," Quần áo y phục các ngươi không cần lo, ta đã giúp các ngươi chuẩn bị."
Ở một bên nghe nàng nói như thế Nguyễn Phàm lúc này mới biết nàng hỏi mình số đo để làm cái gì, hóa ra là chuẩn bị quần áo cho bọn hắn.
Hà Du từ trong tay quản gia đưa ra mở miệng nói rằng," Đây, ta thấy bọn chúng rất thích hợp với các ngươi."
Mỗi người đưa tay tiếp nhận quần áo của mình, không bao lâu, ba người từ trong nhà vệ sinh đi ra, đi ra bên ngoài, Hà Du nhìn ba người một trận khen ngợi," Wow ô, thấy chưa, ta nói các ngươi mặc vào sẽ rất đẹp trai."
Trần Khải nhìn quần áo mặc trên người nhăn nhó mở miệng nói," Ta cũng không có biến hóa gì, cái quần này chặt quá."
"Ngươi nghĩ sao, chứ ta cảm thấy rất rất thoải mái."
Tương Kiến nhìn mình trong gương trước nhà vệ sinh mở miệng nói rằng.