Quân Thụy nhìn đống trang bị sáng lấp lánh trước mắt, không kiềm được lòng kinh hỉ, hơn thế nữa, trong đó rơi ra một vũ khí chuyên môn của Ảo Thuật Gia, vốn đã hiếm càng thêm hiếm!
“Bảy món trang bị, hai món Sử Thi cấp, một bản sách kỹ năng.”
Sống trên đời này việc vui sướng nhất chính là hạ gục một con boss, cổ nhân nói không sai, giết được đầu Sử Thi boss này, Quân Thụy thu lại được một đống trang bị hiếm, giá trị liên thành.
Nếu đã biết vũ trang khó rơi, vậy thì vũ trang cao cấp, phẩm chất hiếm càng khó rơi ra hơn trăm lần.
Trước mắt hai kiện Sử Thi cấp, một cái là nhẫn, một cái là găng tay ma pháp, vũ khí chuyên môn của chức nghiệp Ảo Thuật Gia.
Toàn bộ đều thích Quân Thụy sử dụng.
Thế giới này đã sớm bị hệ thống trò chơi bao phủ, thế nhưng có những điều thực tế vẫn không thể thay đổi được, đó là việc mà người chơi sử dụng tất cả các loại vũ trang mà không phù hợp với chức nghiệp của mình.
Hệ thống trò chơi kiểu: Cứ việc sử dụng đi, ngươi cầm được thì dùng thoải mái, ta vì sao phải cấm ngươi mặc cái này cầm cái kia?
Cái quan trọng là thuộc tính trang bị có phù hợp với mình hay không.
Sẽ không ai cấm cản một pháp sư cầm kiếm, một kiếm sĩ cầm gậy phép thuật. Thế nhưng điều chắc chắn là cầm đúng vũ khí chuyên môn sẽ khiến chức nghiệp giả phát huy được sức mạnh tối đa.
Theo như sử sách ghi chép, tiền kỳ những chức nghiệp giả Ảo Thuật Gia đã cải biên một bộ trang bị mới cho riêng chức nghiệp khổ bức này, vũ khí chính sẽ thay bằng cung tiễn, kết hợp với ảo thuật có thể kết liễu kẻ địch từ xa dễ dàng hơn.
Đương nhiên, sử sách mà Quân Thụy đọc được ở trường cấp 3 chỉ ghi lại đến thế, Ảo Thuật Gia thay đổi bộ trang bị cũng như hệ số thuộc tính sang vật lý nhằm farm quái dễ dàng hơn, còn combat với người thì thôi không cần nhắc tới.
Cho đến thời điểm hiện tại, Ảo Thuật Gia sử dụng sát thương vật lý là chính, ma pháp bị đưa về nhánh phụ.
Cũng vì lẽ đó mà cho đến tận bây giờ găng tay ma pháp của Ảo Thuật Gia trở thành thứ hàng rẻ tiền nhất, trong các cửa hàng trang bị lớn nhỏ toàn thành phố không hề có loại mặc hàng này.
Quân Thụy có thể sẽ rầu rĩ một thời gian dài để tìm vũ khí cho mình, nhưng giờ đây thì không cần phải lo lắng nữa rồi.
«Thuỷ Vương Găng Tay»
Level 20, Sử Thi cấp.
Chức nghiệp: Ảo Thuật Gia
» Năng Lượng + 140%
» Tinh thần + 4.500
» Thời gian thi pháp - 30%
» Thời gian cooldown ma pháp - 30%
Kỹ năng trang bị: «Thuỷ Ngục»
Tạo ra một vòng thủy ngục đường kín 3m, giam cầm đối phương trong 10s. Không gây sát thương cụ thể nhưng áp suất nước gây ra là 10 tấn/1m². Cooldown: 5 phút.
“Vũ khí chuyên dụng có khác.”
Quân Thụy vui mừng gật gù.
Ảo Thuật Gia đòi hỏi sử dụng ảo thuật liên tục, cho dù trở thành Cấm Chú như Quân Thụy cũng không ngoại lệ, mỗi cái đều tốn hao 10 vạn mana, hồi skill 5s. Cho nên lượng mana tiêu hao đối với Ảo Thuật Gia là rất lớn, vì thế vũ trang của Ảo Thuật Gia thường tăng mạnh chỉ số năng lượng, giảm thời gian hồi chiêu và niệm chiêu.
Với Quân Thụy, năng lượng chính là thanh máu của hắn.
Chỉ số năng lượng của Quân Thụy lúc chưa mang Thủy Thần Găng Tay là 6.012.800, 60.128 điểm tinh thần . Bây giờ trực tiếp phi thẳng 8.997.520 năng lượng, 64.628 điểm tinh thần.
Gần 9M lượng sinh lực, 64 nghìn chỉ số tinh thần, thử hỏi Nhất giai chức nghiệp giả, ai bằng hắn?
Quân Thụy lập tức đeo đôi găng tay đen này vào, cảm giác ôm sát cực kỳ dễ chịu.
Hắn nhìn vật phẩm Sử Thi cuối cùng.
«Thuỷ Xà Chi Nhẫn»
Level 20, Sử Thi cấp.
Chức nghiệp: Đa loại.
» Sức mạnh + 10.000
» Hộ giáp + 4.000
» Kháng pháp hệ Thuỷ + 3.000
» Kỹ năng trang bị: «Thuỷ Triều Đại Lãng»
Tạo ra một cơn sóng thần gây 30.000 (+ 64.628) cuốn về phía trước, đẩy lùi đối phương. Cooldown: 5 phút.
Tuy Thủy Xà Chi Nhẫn không có chỉ số tinh thần, bù lại có kỹ năng trang bị cùng đại lượng hộ giáp và ma kháng, đáng giá để mang.
Hơn nữa, Quân Thụy không chê trang bị Sử Thi của mình nhiều, cho dù hệ số thuộc tính không hợp, về sau có thể bán giá liên thành.
Còn lại mấy món vũ trang Lục Bảo, không có món nào thích hợp cho ma pháp sư, Quân Thụy đem tất cả bỏ vào ba lô không gian.
Cuối cùng là món hắn mong chờ nhất, một quyển sách kỹ năng «Thuỷ Lực», đối với Quân Thụy đó là một cấm chú. Ma pháp càng hiếm, cấm chú càng mạnh, đây rõ ràng là một quân bài tủ của Thủy Xà Chi Vương, Quân Thụy nhanh chóng vỗ xuống học được.
«Ma Pháp: Thuỷ Lực» chịu thiên phú Cấm Chú Đồng Quy ảnh hưởng, trở thành «Cấm Chú: Hạch Nhân Thủy Lực»!
«Cấm Chú: Hạch Nhân Thủy Lực»
Bị động: Có thể thở và di chuyển trên/trong nước.
Chủ động 1: Kích hoạt và đóng lại trạng thái «Hạch Nhân Thủy Lực», ở trạng thái này, đòn tấn công cận chiến của người chơi sẽ gây ra x200 lần chỉ số tinh thần trên mỗi đòn đánh, mỗi giây tiêu hao 100.000 mana.
Chủ động 2: Kích hoạt «Thuỷ Lực», dồn ma lực Thủy hệ về một bộ phận mà người chơi mong muốn, gây ra x1.000 thương tổn tinh thần (+ 100% ma lực Thủy hệ), tiêu hao 200.000 năng lượng.
Cooldown 5s.
“Cận chiến ma pháp?!” Quân Thụy sáng mắt lên.
Quá tốt!
Có Hạch Nhân Thủy Lực, Quân Thụy bây giờ cũng không ngại đánh áp sát, thủ đoạn của hắn ngày càng đa đoan.
Duy chỉ có tổn hao mana quá lớn, Hạch Nhân Thủy Lực mỗi giây tiêu giao 10 vạn năng lượng, Quân Thụy chỉ có thể kéo dài tối đa 1 phút. May mà ma pháp này có thể kích hoạt và đóng lại tùy ý.
Học học món này, Quân Thụy nhìn lại chỉ số chiến lực của mình, 380 sao!
Tiêu chuẩn của Nhất giai là 10 sao, Nhị giai là 100 sao, Tam giai là 300 sao, Tứ giai là 600 sao. Có nghĩa hiện tại Quân Thụy có mức chiến lực ngang ngửa Tam giai hậu kỳ cơ bản, trong khi hắn mới Nhất giai Nhất Quân cảnh!
Đúng lúc này, phía sau lưng Quân Thụy đột nhiên truyền tới cơn cuồng phong dữ dội, hắn điềm tĩnh nhìn lại, trong lòng lập tức nhảy lên tia kinh ngạc.
Chỉ thấy một con Griffin thân to hơn mười mét chậm rãi đáp xuống, quanh thân tản ra uy áp khiến hắn có chút hít thở không thông. Phía trên lưng con quái vật truyền thuyết này vậy mà có một lão trí giả mái đầu hoa tiêu, mặc cẩm phục yên ổn ngồi.
Đỉnh cấp cường giả!
Quân Thụy không cách nào xem rõ đối phương, hệ thống giám định tự động chỉ xuất hiện ???, nói rõ lão đầu này phải cao hơn hắn ít nhất Tứ giai.
Lục chuyển cường giả sao?
Bất quá Quân Thụy vẫn duy trì bình tĩnh nhìn lão ta. Hắn không phải đối thủ của lão giả này, nhưng đối phương muốn giết hắn cũng không phải dễ, đã chạy được thì không cần quá lo lắng.
“Thiếu niên đừng sợ hãi, lão phu là thành viên trưởng lão của Ma pháp hiệp hội, Trần Thiên Hoành.”
Trần Thiên Hoành bước xuống Griffin, hướng Quân Thụy ung dung mở lời.
Mà nghe Trần Thiên Hoành nói xong, Quân Thụy trái tim đập mạnh, không nhịn được hít sâu một ngụm lãnh khí.
Đại Nam quốc có năm công hội Cửu phẩm, đại danh như sấm bên tai, đó chính là nơi mà những chức nghiệp giả hướng tới.
Nếu để nói học xong bốn năm đại học tại các học viện ma pháp, chức nghiệp giả tiếp theo sẽ đi về đâu. Thì đó là hướng về ngũ đại trận doanh để theo đuổi lý tướng sống của mình.
Quyển sách mà Dương Khiết đưa cho Quân Thụy nói về ngũ đại trận doanh, hắn đã sớm đọc thuộc lào.
Ngũ đại trận doanh, hay nói đúng hơn là năm bộ mặt thật sự của nhân loại, năm mặt tối của thế giới. Nói như vậy cũng bởi vì bọn họ là những tầng lớp khác biệt với phần còn lại, người bình thường muốn bước chân vào các trận doanh này gần như không thể nào, cho nên sự tồn tại của Ngũ đại trận doanh chỉ có tầng lớp cường giả, quý tộc lắm tiền nhiều của mới có tư cách biết, gọi họ là mặt tối cũng không sai.
Ngũ đại trận doanh bao gồm: Thần Binh Hội, Sứ Giả Hội, Viễn Chinh Hội, Khối Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương và Khối Hiệp Ước Nam Đại Đông Dương.
Các trận doanh này có quy mô toàn cầu, thành viên là một công hội, một quốc gia, hoặc một tổ chức cường đại nào đó cùng chung lý tưởng, họ tập hợp lại tạo thành một trận doanh với quy mô toàn lục địa.
Mỗi trận doanh đều theo đuổi lý tưởng khác biệt, đạo bất đồng bất tương vi mưu, từ xưa đến nay giữa các trận doanh này có xu hướng như nước với lửa, không chết không thôi.
Ai cũng muốn thôn tính tất cả để trở thành độc nhất vô nhị, độc bá thế giới.
Mà Ma pháp hiệp hội, chính là một thành viên của Thần Binh Hội.
Bản thân lại là một trong năm Cửu phẩm công hội của Đại Nam quốc. Mà Đại Nam quốc cũng không có tư cách đặt chân vào hai khối hiệp ước trận doanh, thế mới biết Ma pháp hiệp hội có vị thế đáng sợ như thế nào, đây chân chính là một đầu mãnh long đi ngang đi dọc toàn quốc mà không ai dám cản.
Mà trước mắt lão giả Trần Thiên Hoành này có địa vị trưởng lão của Ma pháp hiệp hội, nói rõ đối phương chí ít phải là Thất chuyển đại ma đạo sư!
“Bình tĩnh!” Quân Thụy nhìu mày thầm nhủ.
“Tiền bối muốn gì ở ta?” Quân Thụy nhẹ giọng nói, không kiêu không nịnh.
Trần Thiên Hoành nhướng mày, thưởng thức thái độ của hắn, sau đó đáp.
“Không muốn gì, lão phu chỉ tò mò ngươi thuộc trận doanh nào? Một người nắm giữ ma pháp không thời gian như vậy thật sự đáng kết giao.”
Cuối cùng, Trần Thiên Hoành cho rằng Quân Thụy thông thạo ma pháp không thời gian cực kỳ hãn hữu.
“Tiền bối nghĩ xa rồi, ta còn chưa có tư cách bước vào lĩnh vực đó.” Quân Thụy lắc đầu, thành thật trả lời.
“Thật sao?” Trần Thiên Hoành kéo dài giọng, lão nheo mắt nghi hoặc, “Vậy tại sao ngươi lại biết được vị trí của Kaiju sắp xuất hiện? Đây là bí pháp độc môn của Sứ Giả Hội cái đám cặn bã bán đứng nhân loại đó.”
“Kaiju?”
Lần này đến lượt Quân Thụy nghi hoặc.
Kaiju có hình dạng tứ chi khá giống nhân loại, Thủy Xà Chi Vương con rắn khi nãy không thể nào là Kaiju được.
Mà đối diện là khuôn mặt thờ ơ của Trần Thiên Hoành.
Đang lúc Quân Thụy định trả lời, một nhát cắt không tiếng động xé toang cơ thể của hắn, Quân Thụy nương theo ma pháp bị động Vạn Đạo Ô Nha tách thành hàng trăm con quạ bay xa.
“Thật mạnh!” Quân Thụy điềm tĩnh, chân thân hạ xuống nơi thật xa.
Chỉ thấy phía sau lưng hắn là một thân ảnh tương tự như nhân loại, thân cao 3m, thuần một màu trắng toát, tứ chi nhọn hoắt, hai mắt đỏ ngầu, miệng cười lạnh liên tục.
Kaiju!