Chương 6: Cạo sạch chị dâu

Trương thị vừa chạy tới vừa cao giọng kêu to, âm thanh cách đến rất xa cũng có thể nghe rõ.

Lý Diệu cười híp mắt nhanh chóng nghênh đón " Chị dâu, ngươi tới vừa lúc, ta vừa vặn có chuyện muốn thương lượng với ngươi một chút!"

"Tiểu súc sinh, ngươi dám trộm tiền của ta, ta liều mạng với ngươi!"

Trương thị cay cú vô cùng, vừa lên liền hướng về khuôn mặt Lý Diệu hạ thủ cay độc.

Lý Diệu vốn là muốn cùng đối phương thương lượng, nhưng không nghĩ tới đối phương lại ác độc như thế, lúc này thân thể lóe lên, một quyền nện ở ngực Trương thị, phịch một tiếng, đánh cho Trương thị kêu thảm một tiếng, tại chỗ lui ngược ra ngoài 3-4m, thoáng cái ngã nhào trên đất, che ngực, vô cùng thống khổ.

"Như vậy mới đúng chứ, chị dâu, có chuyện thì từ từ thương lượng, cần gì phải đánh?"

Lý Diệu cười nói.

"Ngươi. . . Ngươi. . ."

Trương thị đau đến nửa ngày không thở nổi, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.

Lý Diệu cười híp mắt đi về phía đối phương, lấy ra dao cạo.

"Chị dâu ngoan ngoãn a, ta cạo đầu cho ngươi, một hồi là xong ngay, ngươi nhưng mà ngàn vạn lần chớ giãy giụa, nếu không ta không cẩn thận đem lỗ tai ngươi cắt mất cũng không chịu trách nhiệm đâu."

Hắn một tay nắm tóc Trương thị, một tay nhẹ bỗng bắt đầu cạo.

Trương thị lúc này đã kinh hoàng, lại càng bi phẫn, bỗng nhiên ánh mắt nhìn đến chồng mình cùng thôn trưởng, hoàn toàn trợn to hai mắt.

Chồng mình cùng thôn trưởng, lại cũng đều bị cạo tóc?

Tiểu súc sinh này nổi điên?

Soạt soạt soạt!

Từng tấc từng tấc tóc bay xuống, rất nhanh hiện lên một cái đầu trọc.

"Ha."

Lý Diệu dùng sức hà hơi, xoa xoa, vô cùng hài lòng nói: "Sáng loáng sáng loáng, buổi tối cũng không cần đốt đèn, chị dâu, về rồi nhớ ngắm nghía trong gương, bảo đảm ngươi sẽ cảm ơn ta."

Trương thị tức đến sắc mặt nhăn nhó, thở không ra hơi, trên mặt gân xanh nổi lên, suýt chút nữa bất tỉnh.

Lý Diệu thu lại dao cạo, thản nhiên nói " đại ca, chị dâu, buổi tối ta về nhà ăn cơm, nhớ làm món thịt chân giò kho tàu ta thích ăn nhất nha."

Hắn hướng xa xa đi tới.

Ngô Đại Cẩu tức giận cắn răng nghiến lợi, nhìn chòng chọc bóng người Lý Diệu.

"Ăn cơm? Ngươi chờ ăn phân đi, ngươi thằng nhóc con, năm đó cha ta lẽ ra nên đem ngươi phun ở trên tường, sinh ra con chó còn tốt hơn sinh ra ngươi."

Hắn hận đến sắp phát điên.

Bất quá loại lời mắng người này, hắn vô luận như thế nào cũng không dám nói ra, rất sợ Lý Diệu sẽ xoay người đánh hắn.

Lý Diệu không có tiếp tục để ý đến những người còn lại, hướng nhà Lý bà nương trước mặt đi tới.

Đoàng đoàng đoàng!

“Lý bà nương, mở cửa a, ta có việc muốn cùng ngươi thương lượng một chút."

Lý Diệu hô.

Đoàng đoàng đoàng!

Liên tục gõ mấy lần không người mở, Lý Diệu trực tiếp bắt đầu leo tường.

Xa xa, thôn trưởng vẫn đang thống khổ che da đầu, cắn răng nói: "Báo quan, lão tử nhất định phải báo quan. . ."

" Đúng, báo quan, ta cùng đi với ngươi, người em trai này ta không cần."

Ngô Đại Cẩu vội vàng đứng dậy mở miệng.

Ngay cả ca của hắn cũng dám đánh, đây tuyệt đối là đại nghịch bất đạo!

Trong nhà Lý bà nương rất nhanh truyền ra tiếng rít chói tai.

Cũng không phải bởi vì nàng mới vừa sinh xong hài tử mà Lý Diệu sẽ bỏ qua nàng, dựa theo cách nói của Lý Diệu, đây là vì phòng ngừa nàng cảm nắng, khí trời nóng như vậy, ngộ nhỡ bực bội bứt rứt, đối với hài tử cũng không tốt đúng không.

Hắn cạo sạch Lý bà nương, leo tường đi ra, lần nữa hướng về trong nhà những người khác chạy nhanh tới.

Mấy bà lão tức giận mặt xanh mét, ngồi tại cửa nhà, một bên gõ chậu, một bên tức miệng mắng to, đem tổ tông mười tám đời Ngô Nhị Cẩu lần lượt mắng qua một lần.

. . .

Bên ngoài mấy trăm dặm, đầu tường Bàn Thạch thành.

Sáu vị thành viên [ vong tình gia tộc ] phơi nắng tối đen, nằm ở trên đá, đau lưng mỏi eo, cả người bủn rủn.

Bọn họ ở trong lòng điên cuồng chửi loạn.

Đây là cái triều đại chó má gì?

Bọn họ ngày hôm qua vốn là định đi đầu quân triều đình, kết quả ngay cả mặt của người trong triều đình cũng không thấy được,

Liền bị quan trông chừng thành tường dùng roi quất về.

Mặc kệ bọn hắn gọi thế nào đều vô dụng, ngược lại còn bị đánh ác hơn.

Cái này để cho bọn họ đầy đủ ý thức được chế độ mục nát của xã hội phong kiến cổ đại!

Không có tiền muốn gặp lão gia thượng tầng? Thật là nằm mơ!

Nhưng bọn hắn phải làm thế nào đây?

Phản kháng là quả quyết không dám phản kháng, lỡ như bị loạn tiễn bắn chết, đây chẳng phải là càng oan uổng?

"Đại Bá Chủ chết tiệt, chỉ biết hưởng phúc, đến bây giờ cũng không tới cứu chúng ta, còn có cái tên quan dịch chó má đó, chỉ biết quất chúng ta, ta thật muốn một phát súng nứt sọ hắn!"

Bắc Minh Chuỳ Sắt mắng.

"Không nên vọng động, kế hoạch của chúng ta phải sửa lại, không thể toàn bộ hi vọng vào Đại Bá Chủ, hắn có lẽ bây giờ cũng gặp phiền toái, chúng ta bắt đầu từ bây giờ liền chia binh hai đường, một đường tiếp tục chuẩn bị đầu nhập vào triều đình, một đường chuẩn bị lăn lộn trong giang hồ võ lâm, trong nhiệm vụ chính tuyến của chúng ta không phải là có trợ giúp 'Hạo Nhiên Chính Khí' Vương Đạo Viễn và tiêu diệt 'Ma giáo hộ pháp' sao, thân phận của những người này chúng ta đến bây giờ đều không biết, có lẽ lăn lộn giang hồ rồi sẽ dễ dàng hỏi dò hơn!"

Đông Phương Xẻng nói.

" Không sai, ý của Xẻng cũng giống ý ta."

Tây Môn Nồi Sắt cũng mở miệng nói " như vậy đi, tự chúng ta giơ tay biểu quyết, nguyện ý tiếp tục đầu nhập vào triều đình trước hết giơ tay, những người còn lại thì tính là lăn lộn vào giang hồ, ta tới trước, ta muốn đầu nhập vào triều đình!"

"Còn có ta!"

"Ta cũng vậy!"

Nam Cung Xẻng Sắt, Bắc Minh Chuỳ Sắt toàn bộ nhấc tay.

Trên người của bọn họ phân biệt mang theo năng lượng thuốc chích cùng súng lục.

Chẳng qua súng trong tay hắn chỉ có sáu phát đạn.

Gia Cát Tiểu Mã Đạt mang theo băng đạn, trực tiếp đem băng đạn của mình giao cho Bắc Minh Chuỳ Sắt, mở miệng nói " chúng ta đây những người còn lại liền chuẩn bị lăn lộn vào giang hồ, trong hai ngày này ta đã dò hỏi, bên trong nhóm lao dịch này có mấy vị người của [ Thiên Địa hội ] đang bí mật kêu gọi xúi giục mọi người, dường như muốn bạo động, chúng ta vừa khéo đi gia nhập, cứ như vậy, nhiệm vụ chi nhánh [ gia nhập một cái môn phái ] của chúng ta liền có thể hoàn thành, hơn nữa nhiệm vụ [ xây dựng thành tường ] bây giờ cũng sắp hoàn thành!"

" Được, cứ như vậy làm!"

Đông Phương Xẻng nói.

Những người khác rối rít gật đầu.

Trong thành chủ phủ.

Mộ Dung Đại Bá Chủ một đầu tóc đen tán loạn, thân thể mềm mại nằm ở trên giường, cạnh bên người còn có một nam tử như heo mập đang nằm.

Trong lòng của hắn đơn giản là mắng trời mắng đất.

"Mụ nội nó, lão tử nhưng mà là trai thẳng, mang theo Thiết bố sam tới đây, lại để cho ta xuyên qua thành một em gái đáng yêu. . . Tiên sư bà nội nó, hai ngày thời gian, vật ta tám lần, ngươi cũng không sợ tinh tẫn thân vong."

Nội tâm của hắn điên cuồng mắng.

Hai ngày nay bị thành chủ này làm cho suýt chút nữa thì ói.

Hắn đều nghiêm trọng hoài nghi, lần này sau khi trở về, chính mình có thể hay không trực tiếp bị bẻ cong?

Bất quá vừa nghĩ tới nhóm tiểu đồng bọn vẫn còn ở trên đầu tường thành làm việc khổ sai, hơn nữa một cái nhiệm vụ chi nhánh của hắn vẫn là 'Cứu hơn hai người trong nhóm đồng bọn ". Hắn nhất thời chỉ có thể nín nhịn chán ghét, cưỡng ép làm dáng.

"Hừ ô ô. . ."

Mộ Dung Đại Bá Chủ vừa lên tiếng, thiếu chút nữa cảm thấy xấu hổ muốn ói "Đại nhân, hừ ô ô ô, đại nhân, ngươi không có chút nào yêu quý ta. . ."

"Tiểu mỹ nhân, là làm sao?"

Thành chủ như heo mập mở miệng nói.

"Hừ ô ô ô, mấy người ca ca của ta một mực đang xây dựng thành tường, thành chủ đại nhân cũng không để ý sống chết của ca ca ta. . ."

Mộ Dung Đại Bá Chủ chảy nước mắt.

"Thì ra là chút chuyện nhỏ này, tiểu mỹ nhân yên tâm, ngày mai ta sẽ để cho người đi cứu ca ca của ngươi, đến đây đi, tiểu mỹ nhân, lại bồi lão gia một lần."

Thành chủ heo mập nở nụ cười, lần nữa đè Mộ Dung Đại Bá Chủ xuống.

"Tiên sư ông nội ngươi."

. . .