Chương 47: U Lang Thú bị mất khống chế

Edit: Cơ Hoàng

“Xong rồi... Chúng ta hoàn toàn không cùng một cấp bậc với nó.” Vương Tam Bàn nửa người là máu, bò dậy khỏi mặt đất và nói.

Hứa Chiêu Đình đã nằm đo ván, tình trạng của cậu ta cũng giống như Mục Bạch.

Một bên khác cũng có năm học sinh ngã xuống, bọn họ bị chôn trong đống đất đá kia, hoàn toàn không còn sức lực bò lên.

Mặc dù U Lang Thú bị thương nhưng thương thế cũng không đến nỗi làm nó mất sức chiến đấu.

Con U Lang Thú này mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ, dù có bình tĩnh lại, dù có mười mấy người đoàn kết chiến đấu vẫn không thể đối phó được với U Lang Thú.

“Nếu lúc đầu cả bốn mươi người cùng phối hợp phóng thích, không chừng sẽ đánh được nó. Khốn nạn, khốn nạn, không ngờ mình lại phải chết ở chỗ này.” Vương Tam Bàn la mắng.

“Mạc Phàm, cậu... Hỏa hệ của cậu mạnh... mạnh hơn tôi, cậu mau ra tay đi!” Chu Mẫn ở bên cạnh hô.

Chỉ có Hỏa Tư và Lôi Ấn là ma pháp có thể tạo thành thương tổn thực sự cho U Lang Thú, nhưng học sinh Hỏa hệ lại quá ít.

“Vô dụng thôi, đây vốn không phải là Độc Nhãn Ma Lang!” Mạc Phàm nhìn chằm chằm vào con yêu ma đặc biệt này.

Độc Nhãn Ma Lang chỉ có một con mắt, còn con yêu ma này lại có hai mắt xanh biếc.

Hầu như tất cả mọi người đều bị con yêu ma này dọa sợ đến nỗi mất hết đầu óc, sao để ý đến đặc điểm của sinh vật đáng sợ này?

“Cứu... Cứu... Cứu...” Hà Vũ ngồi ở một chỗ, gương mặt trắng xám.

Hiển nhiên là U Lang Thú vô cùng căm ghét tiếng khóc sướt mướt, sau khi nó đánh gục những học sinh có thể phóng thích ma pháp tiếp tục khóa chặt mục tiêu là Hà Vũ!

“Mẹ nó, cậu mau chạy đi chứ!” Mạc Phàm cực kỳ buồn bực.

Con bé này đúng là dại dột hết thuốc chữa, vừa nãy có bao nhiêu người tấn công U Lang Thú tranh thủ thời gian cho con bé này chạy trốn như vậy, thế mà thậm chí cậu ta còn không bước nổi một bước.

Không được, nếu cứ tiếp tục như vậy mọi người sẽ bị con yêu ma này giết chết mất.

Nhất định phải giết chết con súc sinh này.

“Hầu tử, có dùng Tật Hành được không?” Mạc Phàm suy nghĩ rồi vội vàng nói với Trương Tiểu Hầu đáng cách đó không xa.

Trương Tiểu Hầu gật đầu lia lịa.

“Được, anh sẽ hấp dẫn con yêu ma này, chút nữa chú phải kéo anh chạy vào trong hang động, hiểu không?” Mạc Phàm nghiêm túc nói với Trương Tiểu Hầu.

“Phàm ca, anh muốn làm gì vậy?” Trương Tiểu Hầu hỏi.

“Làm thịt nó!”

Mạc Phàm cắn răng một cái, dùng sự đau đớn ép mình bình tĩnh lại.

Tinh Trần Hỏa hệ hóa thành một khoảng không gian vũ trụ hư vô, lượn lờ quanh người Mạc Phàm.

Cuối cùng các Tinh Tử Hỏa hệ cũng chịu sắp xếp thành Tinh Quỹ ma pháp dưới sự hô hoán của Mạc Phàm!

Tốc độ liên kết Tinh Quỹ của Mạc Phàm cực kỳ nhanh, sau khi kết nối đến Tinh Tử thứ sáu thì Tinh Tử thứ bảy không nghe lời nhất cũng ngoan ngoãn thần phục dưới mệnh lệnh cưỡng chế của Mạc Phàm!

Tinh Quỹ hoàn thành, ma pháp hiện ra!

Một quả cầu lửa cực nóng bỗng nhiên bốc cháy trong lòng bàn tay Mạc Phàm, ngọn lửa hình lưỡi màu đỏ thắm đã tràn qua khe tay.

“Hỏa Tư - Phần Cốt!

Tất cả công đoạn đã hoàn thành, tóc Mạc Phàm tung bay dưới luồng khí cực nóng, khí chất trên người cũng triệt để biến đổi dưới ngọn lửa cực nóng kia.

Liệt diễm vung ra, quả cầu lửa gào thét qua không trung, đánh trúng thân thể khổng lồ của U Lang Thú cực kỳ chuẩn xác.

Đầu tiên là một trận vắng lặng, sau đó ngọn lửa điên cuồng sinh trưởng giống như một đám dây leo màu đỏ thắm đốt cháy thân thể U Lang Thú, hỏa thế mạnh hơn nhiều so với Hỏa Tư mà Chu Mẫn phóng thích ra!

Lửa nóng vô cùng tươi đẹp cũng vô cùng hung mãnh, U Lang Thú ngẩng đầu lên gào thét vô cùng đau đớn.

Có vẻ như U Lang Thú đang cực kỳ đau đớn, nó lao nhanh không hề có mục đích, lại không ngừng lăn lộn trên mặt đất, cuối cùng là chui vào trong ao nước.

Dù gặp nước thì ngọn lửa Phần Cốt cũng không biến mất, sức đốt đáng sợ gần như đã đốt nội tạng của U Lang Thú thành tro bụi!

Đám người Chu Mẫn, Trương Tiểu Hầu, Vương Tam Bàn, Trương Anh Lộ thấy cảnh này đều bị ngây người.

Còn những học sinh lớp chọn đang nằm ngổn ngang bên ngoài miệng núi kia cũng nhìn Mạc Phàm với vẻ khó tin.

“Phàm ca... Hỏa Tư của anh...” Trương Tiểu Hầu nhìn Mạc Phàm mà không dám tin.

Uy lực Hỏa Tư của Mạc Phàm mạnh hơn Chu Mẫn nhiều, thậm chí hiệu quả ngọn lửa cũng hoàn toàn khác.

Hỏa Tư của Chu Mẫn là Hỏa Tư - Thiêu Đốt, sau khi ngọn lửa chạm vào U Lang Thú cũng chỉ là thiêu đốt kéo dài ở trên người của nó, sự thiêu đốt đó cùng lắm cũng chỉ làm cho U Lang Thú da tróc thịt bong, nhưng không thể làm tổn thương đến gân cốt của U Lang Thú.

Còn Hỏa Tư của Mạc Phàm là thiêu đốt từ bên trong thân thể U Lang Thú, vừa nãy có nhiều người cùng triển khai ma pháp như vậy nhưng hiệu quả lại không mạnh bằng một chiêu Hỏa Tư này của Mạc Phàm!

Lúc này ở trên chỗ bệ đá, Triệu Hoán Sư Bạch Dương đã nhíu mày lại.

Triệu Hoán Thú và Triệu Hoán Sư có sự cảm ứng về tâm linh, Bạch Dương có thể cảm thấy lúc này U Lang Thú đang vô cùng đau đớn, hiển nhiên Hỏa Tư mà học sinh kia phóng thích đã làm nó bị thương.

“Hỏa Tư - Phần Cốt!”

Lúc này trên mặt huấn luyện viên trưởng Trảm Không và Đường Nguyệt đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc!

Hai người Trảm Không và Đường Nguyệt đều tu Hỏa hệ, sao bọn họ lại không biết gì về ma pháp Hỏa hệ sơ giai được chứ?

Ma pháp Hỏa hệ sơ giai là Hỏa Tư được chia làm ba cấp.

Hỏa Tư cấp một được gọi là Hỏa Tư - Thiêu Đốt

Hỏa Tư - Thiêu Đốt là hình thái đơn giản nhất của Hỏa Tư, chỉ có hiệu quả là dẫn lửa đến vật thể mục tiêu một cách nhanh chóng, đạt đến hiệu quả gây tổn thương bỏng.

Nhưng hình thái thứ hai của Hỏa Tư lại có hiệu quả cực kỳ khác biệt.

Hỏa Tư - Phần cốt, tên như ý nghĩa, sau khi quả cầu lửa đánh trúng mục tiêu, nhiệt độ hỏa diễm càng cao hơn, nó đi thẳng vào trong thân thể kẻ địch, có thể đốt xương cốt thành tro bụi!

Hỏa Tư - Thiêu Đốt chỉ đốt cháy bên ngoài, không thể tạo thành tổn thương quá lớn cho U Lang Thú, lại thêm những học sinh này không biết tìm đúng chỗ hiểm, hơn nữa da lông của U Lang Thú có năng lực chống đỡ rất mạnh.

Mà Hỏa Tư - Phần Cốt lại hoàn toàn khác, ngọn lửa khủng bố có hiệu quả thiêu đốt bên trong sẽ đốt sạch nội tạng của U Lang Thú thành tro bụi. Uy lực của ma pháp Hỏa hệ xuyên thấu này cao hơn nhiều so với Thiêu Đốt!

“Em học sinh này... tên là gì vậy?” Trảm Không phục hồi tinh thần lại, cuối cùng trong mắt cũng toát ra mấy phần khen ngợi.

Có thể tu luyện ma pháp Hỏa hệ đạt đến cấp bậc thứ hai, học sinh này khá xuất sắc!

“Em ấy tên là Mạc Phàm!” Đường Nguyệt mỉm cười.

Quả nhiên tên nhóc Mạc Phàm này không làm cho mình thất vọng, chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủi đã tăng Hỏa Tư lên tới cấp bậc Phần Cốt.

Thật ra trong buổi học đầu tiên Đường Nguyệt đã biểu diễn cho học sinh xem Hỏa Tư - Phần Cốt, nên hiệu quả đốt cháy mạnh hơn so với Hỏa Tư mà học sinh nhìn thấy trước đó.

“Có thể cho em học sinh này điểm S!” Trảm Không hài lòng nói.

Huấn luyện viên La Vân Ba và phó huấn luyện viên Phan Lệ Quân cũng gật đầu. E là tìm khắp Bác thành cũng không được mấy người đạt đến cảnh giới bậc hai ở độ tuổi này.

“Gay rồi!” Triệu Hoán Sư Bạch Dương đột nhiên kêu lên một tiếng.

“Có chuyện gì?” Huấn luyện viên Trảm Không hỏi.

“Sau khi nhảy vào trong suối nước, không biết sao U Lang Thú lại trở nên cáu kỉnh, giống như... giống như sắp bị mất khống chế!” Bạch Dương sắc mặt trắng xanh nói.

“Vô liêm sỉ, chẳng phải tôi đã nói cậu huấn luyện dã tính của con thú này rồi sao!” Trảm Không chửi ầm lên.

Lời của Bạch Dương khiến đám người Đường Nguyệt, Trương Kiến Quốc, Trần Vĩ Lượng thay đổi sắc mặt.

Mất khống chế?

Sức chiến đấu của con U Lang Thú này mạnh hơn Độc Nhãn Ma Lang mấy lần, nếu nó bị mất khống chế, không biết đám học sinh kia sẽ tử thương bao nhiêu!

“Mau ngăn cản nó ngay!”

“Không được, chúng ta qua đó còn mất một ít thời gian.”

“Tại sao lại mất khống chế, sao lại mất khống chế được. Xong, xong, sắp gây chết người rồi!” Chủ nhiệm giáo dục Trần Vĩ Lượng bị dọa sợ.

Trước giờ U Lang Thú vẫn luôn nương tay, nếu không thì đã có một đám học sinh chết trong hang động rồi.

Bây giờ không khống chế được con U Lang Thú này, nếu nó muốn đại khai sát giới, những học sinh này sẽ chẳng còn mấy ai có thể sống sót.

“Xin lỗi, tôi... tôi cũng không biết tại sao nó lại như vậy.” Triệu Hoán Sư Bạch Dương nói.

“Bây giờ nói chuyện này thì có tác dụng gì, mau cứu người đi!” Trảm Không cả giận nói.