Oa oa ở trong ký túc xá, ngủ một giấc đến hừng đông.
Diệp Phàm từ trên giường lăn xuống, cả người tinh thần run rẩy.
Tối hôm qua, mẹ nó hưng phấn phóng đại chiêu liên tục không chỉ ma năng cạn kiệt, tinh thần cũng bị ảnh hương.
Ngồi khoanh chân trên giường, thành thục tiến vào tràn thái Minh tu. Diệp Phàm ý thức chìm vào tinh thần. Quan sát Tinh trần, chúng đã rực rỡ hẳn lên, không còn ảm đạm giống hôm qua.
Với tiến độ này, không lâu nữa sẽ tràn đầy năng lượng ma pháp trở lại.
"Người khác thì có Trời sinh Thiên phú Biến dị hỏa Tinh tủ, còn ta thì có Hệ thống sinh thiên phú Tinh tử Biến dị, kỹ năng ta phóng thích sẽ mạnh hơn bình thường một cấp, Lôi Ấn nếu ta dùng toàn lực thì uy lực sẽ ngang với Sơ giai Cấp 2 Cuồng Sách, đúng là mạnh không giảng đạo lý !!" Diệp Phàm vừa đánh răng vừa gật gù tự đắc.
Diệp đại nhân cũng là người sở hữu hệ thống, đương nhiên sẽ không bạc đãi bản thân, đánh răng xong hắn quyết định làm một bữa sang thịnh soạn. Không bổ dưỡng cho cơ thể này làm sao có thể ăn nói với ngàn vạn thiếu nữ ngoài kia được chứ. Vừa ăn Diệp tiện nhân vô sỉ liên tưởng.
Đang ăn một bữa thịnh soạn, vừa ăn vừa cầm lấy điện thoại lên mạng nghe ngóng có chuyện gì thú vị không. Thì điện thoại hắn đỗ chuông, Diệp Phàm quan sát thấy cô cô hắn Mạc Thanh gọi. Nhanh chóng bấm liên lạc.
"Có chuyện gì thế cô." Diệp Phàm hỏi.
"Là Tiểu Phàm sao, hôm nay ta không có công tác a. Dượng của ngươi hôm nay cũng không có đi lên núi trao đổi vật tư. Hôm nay, ngươi và Tâm Hạ đều không đi học, ngươi tranh thủ về nhà hôm nay ta làm một bữa thịnh soạn chiêu đãi a." Cô cô Mạc Thanh vui vẻ nói.
"Ân. Ta biết rồi cô cô, hôm nay ta cũng chán không có gì làm. Ta thay đồ rồi về ngay."
Sau khi kết thúc liên lạc, Diệp Phàm nhìn thức ăn trước mặt cười khổ. Mẹ, biết thế sáng không ăn.
Nói rồi, hắn mặc vào chiếc quần thể thao màu đen, mặc vào chiếc áo thun có in hình một chú gấu teddy khả ái, mang vào đôi giày yêu thích, tràn đầy khí chất thanh xuân bước. Đội thêm chiếc mũ đen ra khỏi ký túc xá trở về nhà. Nếu không với gương mặt này, bị chú ý đến nỗi tâm phiền thì không đẹp.
Trên đường đi về nhà, Diệp Phàm nhất tâm nhị dụng vừa đi trên đường, vừa quan sát thương thành hệ thống. Hắn bỏ qua nhu yếu phẩm bình thường quét mắt đến vật phẩm ma pháp. Đến bây giờ thì vật phẩm ma pháp không có nhiều. Hắn có câu thông với hệ thống, thì nhận được đáp án là có rất nhiều vật phẩm cao cấp hệ thống chưa mở khóa. Chỉ khi đạt đến điều kiện nào đó thì mới có thể mở khóa.
Tuy nói vậy, nhưng theo như bản thân của Diệp Phàm, thì vật phẩm của Thương thành khá là phong phú. Nhưng tiếc một điều là hắn không có đủ tích phân mua. Theo như giá trị qui đổi của hệ thống thì muốn mua vật phẩm ma pháp sẽ chuyển đổi 1:10000, có nghĩa là 10000 tệ là một tích phân.
Diệp Phàm quan sát các mục vật phẩm có thể mua.
Linh chủng
Ma cụ
Tinh phách
Và một số vật phẩm ma pháp hỗ trợ khác. Diệp thương nhân tính toán giá trị của những vật phẩm này so với các cửa hàng ở nơi đây. Thì mua trong thương thành có vẻ khá hời. Ví dụ như một Nô bộc Tinh phách giá bình quân khi mua bán bên ngoài là 5 triệu tệ. Nhưng trong cửa hàng bán thấp hơn 5 triệu tệ.
Theo như quan sát của Diệp gian thương đa số là như vậy.
Haha. Rất được tâm trẫm.
Khổ nổi Diệp đại nhân nhìn vào ví tiền. Khổ tâm vô cùng.
"Khốn nạn! Mau bắt chúng lại, mau !!!"
Diệp Phàm đang hì hục đi ngang qua con hẻm, nghe tiếng la thất thanh của người đi đường đằng xa, khi quan sát thì thấy một 3 tên tráng háng chạy vào phía con hẻm hướng về phía hắn, ba tên này dùng vải đen che kính mặt. Giữa thanh thiên bạch nhất, đeo kính mặt như vậy, dùng cái mông suy nghĩ Diệp đại nhân hắn của biết không phải loại tốt lành gì.
Tên thủ lĩnh quan sát phía trước, thấy không có ai ngoài một tên thiếu niên da dẻ trắng treo, khuôn mặt tuấn mỹ. Thấy tên tiểu bạch kiểm đó đứng chắn trên đường, không hiểu lý lẻ. Tên đầu mục nhe răng cười, rút một thanh chủy thủ ra. Giọng đe dọa từ xa vang lên.
"Tiểu bạch kiểm! Cút ra khỏi đó, còn đứng đó đại gia ta cho ngươi một nhát xuống mồ gặp tổ tiên." Tên thủ lĩnh hai mắt lóe lên sự âm tàn, hôm nay hắn cùng đồng bọn bàn kế hoạch cướp một tiệm kim hoàn, mẹ nó, hôm qua vào sòng bạc thua không còn một xu dính túi, còn một món nợ lớn. Lại có đại nhân vật tọa trấn phía sau, hắn cũng không dám quỵt tiền, đành cùng đồng bon liều một phen.
Diệp Phàm cảm nhận được sát ý từ hai mắt của tên tráng hán. Mẹ nó, Diệp mỗ ta một đời hảo hán, nghĩa bạc vân thiên. Sao có thể bỏ qua cho những tên này. Nhìn túi châu báu phía sau, mẹ nó, Diệp mỗ ta sao có thể bỏ qua cho mấy tên cướp ngươi. Diệp Phàm cười lạnh, mấy tên này ra đường không nhìn hoàng lịch, Diệp mỗ ta không ngại kết giao một phen.
"Mấy vị đại ca a, đã các ngươi khách sáo như vậy. Diệp mỗ ta một đời luôn muốn kết giao với các lộ anh hùng như các ngươi. Hôm nay, ta tiễn các ngươi một đoạn đường."
Tên thủ lĩnh ngạc nhiên. Tên tiểu tử này bị điên sao. Đột nhiên, hắn trợn tròn mắt nhìn về phía trước.
"Lôi Ấn - Mãng Ngân."
Diệp Phàm nhanh chóng khống chế 7 viên Tinh Tử, một Tinh quỹ màu tím tuyệt luân xuất hiện trên tay. Khí tức lôi điện cuồng vũ như muốn hủy diệt tất cả. Diệp Phàm vung tay về phía ba tên đó.
"Diệt bọn hắn cho ta."
Lôi điện màu tím dưới sự thao túng của hắn phục tùng mệnh lệnh lao về phía trước trong sự ngỡ ngàng của ba tên.
"Lão thiên a.... Tiểu tử này là... Ma pháp sư."
Tên thủ lĩnh vừa hoảng sợ thốt lên, thì lôi điện từ trên từ trên cao đập xuống như thiên lôi giáng phàm, sức mạnh to lớn quật vào da thịt của ba tên cướp, trên mặt đất đánh ra từng cái dấu ấn như xà!
Tiếng hét thảm thiết chưa kịp vang lên. Sức mạnh cuồng bạo của lôi điện bám vào người bọn hắn, bắp thịt bong tróc, vô cùng thống khổ.
Trong không khí, tràn đầy mùi khét.
Trên đường là ba tên nằm co giật, vết thương nhìn mặt giật mình, còn đâu vẻ ngông cuồng ban nãy.
Sau khi chiêm ngưỡng tác phẩm của mình, Diệp đại nhân đắc ý huýt sao bước đi tiếp. Diệp mỗ ta làm việc không lưu tên. Hắn kéo mũ sát xuống che khuất khuôn mặt tuấn mỹ.
Khi có người đuổi đến thì bóng lưng Diệp Phàm đã khuất xa, mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khuôn mặt bị chiếc mũ che lại chỉ thấy được chiếc cằm góc cạnh, mọi chuyện xảy ra quá nhanh, bọn hắn từ xa nhìn thấy lôi điện màu tím lóe lên từ con hẻm.
"Mẹ nó. Lão tử hôm nay gặp Ma pháp sư, cmn, còn là Lôi hệ hiếm thấy, tỉ lệ xuất hiện 1/1000."
Diệp đại nhân đắc ý về nhà. Mẹ nó, nghĩ lại dáng vẻ anh tuấn phong lưu của hắn hôm nay, Diệp vô sĩ đắc ý vô cùng.
Rất hợp tâm trẫm a. Cũng may hắn lưu thủ, nếu không ba tên đó bây giờ không phải nằm bệnh viện đơn giản, mà là xuống gặp tổ tiên. Mẹ nó, hôm nay nếu không có Diệp thánh nhân mang tấm lòng bồ tát thì nhân sinh của bọn hắn sẽ tối tăm biết bao. Diệp đại nhân chắp tay nhìn lên trời cảm thán.
Ba tên cướp nếu biết được tấm lòng của Diệp tiện nhân, chắc bọn chúng sẽ hỏi thăm lần lượt mười tám đời tổ tông của hắn.