Chương 4: Huyền Trân ? Tiểu Nguyệt !

Tối đến , giữa màn đêm đang bao phủ Bác Thành

Lúc này một chàng thiếu niên với vẻ bề ngoài đẹp mã của mình ( tức Nguyễn Bạch ) đang ngâm mình trong bồn tắm tại căn nhà của hắn

{ Sau một ngày mệt mỏi , ngâm mình thật là sướng quá , căn nhà này tuy nhỏ hơn so với nhà ở Thăng Đô nước Việt của mình rất nhiều , nhưng lại rất ấm cúng } Nguyễn Bạch với gương mặt sảng khoái nghĩ

Nguyễn Bạch đang tận hưởng không gian yên tĩnh trong bồn tắm nước nóng của mình , tiếng nói của hệ thống lại bắt đầu hiện ra

[ Ting ting ting hệ thống phát phần thưởng cho Kí chủ về nhiệm vụ buổi chiều : kí chủ sẽ trở thành pháp sư sơ cấp cả hai hệ ] Nguyễn Bạch đang vui vẻ thư giãn nghe tiếng nói của hệ thống hắn liền cáu lên , bực bội quát “ Cái hệ thống ch~t tiệt kia , ngươi bảo là đưa hết phần thưởng cho ta mà sao giờ vẫn chưa đưa đủ hả “

[ Thưa kí chủ tôi đã đứa hết cho ngài rồi , lúc sáng tôi đã cho ngài thức tỉnh được hai hệ giờ tôi lại cho ngài thành pháp sư sơ cấp của cả hai hệ là đủ rồi ạ ] hệ thống thanh minh trả lời

“ Ngươi ….. ngươi … ngươi cái hệ thống khốn nạn , vốn dĩ thân thể này là thiếu chủ của gia tộc họ Nguyễn chuyên về lôi hệ , nên thức tỉnh được lôi hệ là điều bình thường , còn cái pháp sư sơ cấp là do ta hoàn thành nhiệm vụ : giúp đỡ Tâm Hạ khỏi những tên côn đồ mà ngươi lại quy chung à , ngươi định ăn quỵt phần thưởng của ta à cái hệ thống khốn nạn kia , từ năm ta ba tuổi đến giờ ngươi cho ta làm chí ít cũng khoảng ba mươi cái nhiệm vụ rồi , bây giờ chỉ trao lại cho ta có hai cái Hoả và băng hệ người giỡn mặt với ta à cái hệ thống khôn lỗi kia ! “

Đối diện với sự trách vấn của Nguyễn Bạch , hệ thống bật chế độ làm thinh , im re

Nguyễn Bạch đang giận dữ đến tột cùng lại có một tiếng chuông vang lên

Nghe thấy tiếng chuông cùng với cái điện thoại đang rung lên , trên chiếc bàn đối diện bồn tắm Nguyễn Bạch vẫn còn sự tức giận , hung hãn nói “ Giờ này rồi , tên điên nào còn gọi làm phiền ông đây vậy ? “ vừa nói hắn vừa đi về phía cái bàn

Lại gần nhìn vào chiếc điện thoại đang rung trên bàn , Nguyễn Bạch như từ một con sư tử hung hăng hoá thành một con mèo ngoan ngoãn , hắn nhanh chóng với tay lấy cái áo tắm , khoác vào người , vội vàng cầm chiếc điện thoại lên , giọng nhẹ nhàng ngoan ngoãn như một chú cún con nói “ Alo , khuya rồi , người mẹ xinh đẹp đáng yêu của con gọi có việc gì không ạ “

Ở đầu dây bên kia , một người phụ nữ với nét đẹp cùng giọng nói trưởng thành đáp lại “ Mẹ gọi xem con có sống tốt không với lại con đã thức tỉnh được nguyên tố ma pháp chưa “

Nguyễn Bạch với giọng nói đầy vẻ tự hào trả lời

“ Con đã thức tỉnh được rồi , hơn nữa còn là lôi hệ đấy mẹ “

“ Hứ hứ mà đặc khoe khoang , con là con của cha và mẹ nên thức tỉnh được lôi hệ thì có gì đặc biệt đâu . À mà bỏ qua chuyện đó đi , lần này mẹ gọi con là muốn thông báo với con một việc . “

“ Việc gì vậy mẹ “ Nguyễn Bạch với sự thắc mắc của mình tò mò hỏi .

“ À cũng không phải là việc gì quá quan trọng đâu , mà là Tiểu Nguyệt và Huyền Trân đang bay đến Bác Thành đấy , hôm qua khi hai con bé về Thăng Đô kiếm con , mẹ mới nói cho hai đứa biết là con đang ở Bác Thành ( Trung Hoa ) , hai đứa nó liền nhờ mẹ sắp xếp chuyến bay nhanh nhất tới Bác Thành để gặp con đó , thời gian bây giờ chắc khoảng ngày mai là sẽ đến nơi rồi , có gì con dậy sớm ra sân bay đón nha , mẹ sẽ gửi địa chỉ sân bay mà hai đứa nó hạ cánh cho con “ Nguyễn Hân trả lời

Nguyễn Bạch ngạc nhiên

“ Tiểu Nguyệt và Huyền Trân sao ? , con nhớ rồi ngày mai con sẽ đón hai cô ấy “

“ Thôi cũng khuya rồi con mau ngủ đi để giữ gìn sức khỏe , mai sáng còn phải đi đón Tiểu Nguyệt nữa , mẹ cúp máy đây , tí nữa mẹ sẽ gửi địa chỉ sân bay của Tiểu Nguyệt cho con . “ Nguyễn Hân ân cần nói

“ Dạ “

Vừa cúp máy nụ cười đê tiện lại hiện lên mặt của Nguyễn Bạch { Tiểu Nguyệt sao ? , cô ấy là vị hôn thê của mình mà , hình như lần gần nhất mà mình gặp cô ấy là năm mình mười tuổi nhỉ , tuy lúc đó nàng ấy còn nhỏ nhưng đã tác ra vẻ đẹp khiến vạn người mê rồi , không biết bây giờ nàng ấy có vẻ ngoài như thế nào nhỉ ? , thật là mong chờ đến sáng nhanh , để có thể chiêm ngưỡng nhan sắc của nàng ta . Ngoài ra còn Huyền Trân nữa nàng ấy cũng sinh đẹp không thua kém gì Tiểu Nguyệt , nàng ấy vốn là linh hồn mà Thượng Đế tạo ra để giúp đỡ mình đấy hahaha thật mong đến sáng mai nhanh để có thể gặp cả hai nàng }

Nguyễn Bạch càng nghĩ nụ cười đê tiện lại càng hiện rõ ra trên khuôn mặt của hắn ta , gần như Nguyễn Bạch đã quên đi hết , sự tức giận , nóng nảy , bực bội khi nãy của hắn đối với hệ thống ma pháp rồi , mà thay vào đó là sự mong chờ .

Chương 4 đến đây là hết nha có sai sót gì mong các bạn góp ý, bình luận và nhấn yêu thích ở cuối chương (nếu được thì cho mình một phiếu đề cử) để mình có động lực viết tiếp