Chương 292: Cởi quần rồi lại bảo không cho ch.ch?

Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH

Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip

-----------------

Tuy Mặt Trời Đỏ cũng tính là kinh điển, nhưng mà… tiền của ta không phải lá mít đâu, ở đâu ra cho ngươi tiêu hoang như vậy! T_T

Ba triệu đồng này là tiền công ty sẽ khen thưởng ta, vậy mà ngươi nỡ lòng nào lấy sạch…

Được rồi… tính ra thì cũng có lời.

Lâm Uyên biết Mặt Trời Đỏ là loại ca khúc đại chúng thích nghe, nếu được chương trình Đêm Nhạc Cuối Năm tuyên truyền thì tương lai sẽ thu về được rất nhiều.

Đừng nói người Tần tỉnh không quen thuộc với Tề ngữ, trên thế giới này có rất nhiều ca khúc không cần hiểu ngôn ngữ cũng khiến tất cả mọi người yêu thích. Huống chi…

Tề ngữ và tiếng phổ thông cũng không quá khác biệt, có rất nhiều từ phát âm trong Mặt Trời Đỏ khiến người Tần tỉnh vẫn nghe hiểu được đủ nghĩa.

Nói thế nào nhỉ? Hẳn là Hệ thống này đã thành tinh rồi nên khi định giá tác phẩm nó đều căn cứ vào tình huống thật.

Nói cách khác, nếu bài hát này không có ý nghĩa quan trọng như vậy thì Hệ thống đã không thu của Lâm Uyên 3 triệu đồng.

Có lẽ sau này Lâm Uyên nên mua sẵn vài ca khúc để dành cho trường hợp cần thiết, tránh đi sáo lộ của Hệ thống!

Thở dài một tiếng, Lâm Uyên nói: “Xác nhận.”

“Đang trong quá trình chế tác riêng… xin chờ một phút.”

Một phút sau, ca khúc đã chế tác thành công, Lâm Uyên nghe thử thì đúng là phiên bản của Lý Khắc Cần hát.

Lâm Uyên không vội vàng liên lạc với Ngô Dũng, nếu không tốc độ sáng tác bực này cũng quá mức yêu nghiệt rồi, không thể lần nào cũng nói là đã chuẩn bị sẵn từ trước được.

Chế tác riêng xong, Lâm Uyên lên mạng tra cứu tình huống về Sở châu. Mỗi châu đều có điểm đặc sắc riêng, Sở châu sẽ có điểm gì đặc biệt?

Kết quả Lâm Uyên vừa tra thử, máy tính của hắn suýt chút nữa đã dính virus!

Tại sao tra Sở châu lại xuất hiện đủ thứ kỳ kỳ quái quái thế này?

Lâm Uyên xem các thông tin trên mạng, phát hiện… hình như Sở châu cũng lưu hành phim điện ảnh? Giống như Tề châu sao?

Hắn thấy cái gì mà phim cưỡi ngựa… Chẳng lẽ là phim về chiến tranh?

Rốt cuộc lát sau Lâm Uyên cũng hiểu từ chuyên môn này ở đâu ra. Đại khái chính là phim con heo.

Nhìn các trang website đều là hình ảnh các nhân vật nữ ăn mặc hở hang, Lâm Uyên mới hiểu được rõ ràng.

Đương nhiên không chỉ có thế, Sở châu ngoại trừ các thể loại phim người lớn vô cùng phát đạt còn có phim hoạt hình và truyện tranh đứng số một số hai trên Lam Tinh.

Nếu nói Thần Dực là công ty chế tác phim hoạt hình đỉnh cấp ở Tần Tề thì tại Sở châu, loại cấp bậc như Thần Dực có ít nhất mười mấy công ty!

Hơn nữa lại còn phát triển vượt bậc.

Có một số phim hoạt hình của Sở châu hoàn toàn chiếm cứ mấy hạng đầu trong bảng xếp hạng. Có thể nói ngành nghệ thuật chủ lực nhất của Sở châu chính là hoạt hình.

Đại khái bên đó số lượng trạch nam trạch nữ hẳn là nhiều nhất toàn cầu?

(Chú thích: trạch nam trạch nữ là những người chỉ thích ở nhà đọc truyện, xem phim hoặc chơi game, không thích ra đường hay tụ tập với bạn bè.)

Chờ khi Sở châu gia nhập Tần Tề, phỏng chừng ngành nghệ thuật cạnh tranh nhiều nhất chính là truyện tranh.

Nhưng đối với Lâm Uyên mà nói thì đây là chuyện tốt, bởi vì ca khúc của hắn, phim điện ảnh của hắn, truyện tranh của hắn… những tác phẩm này sẽ càng thu được nhiều danh vọng hơn, kiếm được nhiều tiền hơn!

Trên internet, hiển nhiên cũng có không ít cư dân mạng đánh hơi được việc sang năm Sở châu sẽ gia nhập khối thống nhất, đã có rất nhiều cư dân mạng bắt đầu thảo luận về chuyện này.

“Sau này xem sếch sẽ dễ dàng hơn nhiều nha!”

“Sở châu tuyệt đối là nơi phái nam muốn được thống nhất nhất đó!”

“Lầu trên đừng có 18 cộng quá nha. Thân là người Tần châu, ta thích được thống nhất với Tề châu nhất. Bên Tề châu có rất nhiều game thú vị!”

“Ta cảm thấy mấy diễn viên phim heo ở Tần Tề sắp phải thất nghiệp rồi.”

“Khụ, không đành lòng nhìn thấy đồng hương làm ăn thất bát, hay là ta thu mua lại với giá rẻ, vị diễn viên kia có muốn đóng phim thì mời liên lạc với ta.”

“Người anh em à, nói tiếng người đi.”

“Phim hoạt hình của Sở châu rất hay đó, ta nhớ năm ngoái có bộ Quang Minh Thánh Kinh cực hay, có thể nói là bộ phim đã đưa ta vào thế giới hoạt hình!”

(Chú thích: tên một bộ hoạt hình hentai.)

“Người anh em, lời của ngươi có gì đó không ổn.”

“Ta có một người bạn muốn xem, thí chủ có thể cho xin link không?”

Rất nhiều cư dân mạng đều đã biết tin, điều này chứng tỏ việc Sở châu gia nhập Tần Tề là ván đã đóng thuyền.

Còn có người suy đoán, tương lai mỗi năm đều sẽ có một châu gia nhập khối thống nhất, cho tới khi toàn bộ các châu đều nối liền thành một khối.

“Hẳn là các châu đều đã bắt đầu chuẩn bị đến ngày gia nhập.”

Lâm Uyên chợt nhớ tới một chuyện.

Hoàng Tử Tennis đang được chuyển thể thành phim hoạt hình, đến tháng giêng sang năm sẽ bắt đầu truyền bá, có khi nào sẽ bị Sở châu ảnh hưởng không?

Ngành hoạt hình của Sở châu phát đạt như vậy, Hoàng Tử Tennis đánh lại không?

Trong lúc Lâm Uyên còn đang suy nghĩ, ngoài cửa truyền tới tiếng gõ.

Thì ra là lão Chu tới.

Đi bên cạnh lão Chu còn có Ngô Dũng vừa rời khỏi phòng làm việc của Lâm Uyên không lâu. Chỉ là không biết đã xảy ra chuyện gì, biểu tình của Ngô Dũng có vẻ lúng túng.

“Chủ quản.” Lâm Uyên cất tiếng chào.

Trợ lý Cố Đông lập tức tiến vào pha trà cho mọi người. Lão Chu nói thẳng: “Bài bát của Lam Nhan ngươi không cần phải sáng tác nữa.”

“Hả?” Lâm Uyên sửng sốt.

Quần cũng cởi ra rồi, giờ lại bảo không ch.ch nữa?

Ta đã chế tác bài hát xong, tốn hết 3 triệu lận đó, bây giờ ngươi nói ta đừng làm nữa là thế nào?

“Ta sai rồi.” Ngô Dũng ngượng ngùng nói, “Chúng ta và mấy tầng trên tuy là cùng thuộc bộ soạn nhạc nhưng vẫn có quan hệ cạnh tranh, cho nên ta mới lén lút nghĩ là đại biểu có thể hoàn thành ca khúc do công ty yêu cầu để tăng thể diện cho tầng chín. Nhưng không ngờ việc này lại có khúc phụ nhận rồi…”

“Lần sau đừng tự cho là thông minh nữa.” Lão Chu tức giận trừng mắt nhìn Ngô Dũng. “Bài hát này sẽ phát hành vào tháng 12, vốn được xưng là tháng Cuộc Chiến Chư Thần, huống chi bây giờ tháng 12 đã chính thức đổi thành tháng cuối năm, ca vương tham gia sẽ càng nhiều hơn trước, càng đừng nói chi đến hạng mục này có ý nghĩa trao đổi văn hoá rất quan trọng. Ngươi cho rằng công ty nuôi mấy vị khúc phụ để làm cái gì?”