Tề Châu.
Kết thúc ra mắt «Ngư Long Vũ» không bao lâu, nhóm sản xuất liền không hẹn mà cùng mở ra diễn đàn điện ảnh Tề Châu, trong đó bao gồm cả đạo diễn Trịnh Lỵ.
“Xem xong bộ phim, bạo khóc!”
“Ta tuyên bố trong thể loại phim bi kịch đã xuất hiện thêm một viên mãnh tướng!”
“Hi vọng nhà sản xuất bonus một tấm hình Bạch long hóa thân cá lớn, bay lượn trên tinh không thê mỹ, ta muốn dùng làm wallpaper.”
“Bài hát cuối phim quá tru tâm.”
“Phụ đề giới thiệu bài này tên «Cá Lớn», đây chắc chắn là bài hát chủ đề phim hay nhất trong năm, không cần bàn thêm.”
“Xem phim xong còn rất thương cảm, sau đó liền nghe người anh em bên cạnh phát biểu, cả bộ phim đều là MV của ca khúc kia, trong nháy mắt cười sặc.”
“Điện ảnh thì xong rồi, quan trọng là bài hát cuối cùng kia ca từ quá ngược.”
“...”
Trên thang điểm 10, «Ngư Long Vũ» trước mắt được chấm 8,5 điểm, một đám nhân viên sản xuất nhất thời hoan hô: “Chúng ta đây là tiết tấu muốn bạo nổ!”
Đây là một điểm số rất cao!
Đã vượt quá dự tính của nhà sản xuất.
Dù sao «Ngư Long Vũ» cũng không phải cái gì bom tấn. Kinh phí tuyên truyền hay kinh phí đầu tư cũng chỉ thuộc hàng trung bình, nếu muốn nổi tiếng không phải là cần dựa vào chính bản thân bộ phim sao.
Thời điểm ăn mừng tự nhiên mọi người cũng chú ý tới bình luận có liên quan «Cá Lớn».
Giám đốc sản xuất dở khóc dở cười:
“Lại một nhóm người gọi bộ phim của chúng ta là MV cho «Cá Lớn»”
“Ta lại cảm thấy lời này có chút đạo lý.”
Bên cạnh một nhân viên sản xuất khác chen miệng.
“Bây giờ các ngươi đã rõ ràng ta tại sao lại phải lựa chọn nghiêm khắc đối với ca khúc chủ đề rồi chứ?” – Trịnh Lỵ tâm tình không tệ. Cũng không có vì những bình luận kia mà nghĩ công sức của mình bị xem nhẹ. Nàng biết đại đa số người đều đang đùa dai mà thôi.
Nói cách khác, đây là người xem đang tán thưởng nàng bài hát kết phim phối hợp cực tốt.
Chính nàng cũng thừa nhận, ca khúc chủ đề «Cá Lớn» này, tăng thêm cấp bậc cho bộ phim.
Vô luận là từ ý cảnh ca khúc, giọng hát hoàn mỹ, nội dung ca từ bám sát cốt truyện, đều thành công đem tâm tình khán giả cùng bộ phim cộng hưởng tới mức tối đa.
Trước đó, Trịnh Lỵ cũng vò đầu bứt tai cân nhắc, nên cho bộ phim kết thúc thế nào. Dù sao toàn bộ nội dung đều mang thương cảm, loại tác phẩm này xuất hiện tương đối nhiều rồi, nàng muốn một thứ có thể kích nổ tâm tình người xem.
Hiển nhiên, «Cá Lớn» hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ kích nổ vào đúng thời điểm.
Ngay lúc này, điện thoại của Trịnh Lỵ vang lên, là bên phía nhà đầu tư gọi tới.
“Bộ phim làm không tệ!”
Người đại diện phía đầu tư giọng điệu có chút hưng phấn:
“Công ty quyết định tăng ngân sách tuyên truyền cho «Ngư Long Vũ». Chúng ta đã liên lạc các diễn đàn điện ảnh lớn, thúc đẩy tăng cao điểm đánh giá cho bộ phim. Ngoài ra ngươi gọi điện cho bên Tần Châu, đem người hát bài hát kia...”
Trịnh Lỵ nói: “«Cá Lớn»”
“Đúng đúng, chính là ca sĩ biểu diễn bài «Cá Lớn», ngươi mời người đó tới Tề Châu. Thời điểm tuyên truyền để cho nàng hát bài hát này, hiệu quả nhất định rất tốt.”
“Được.”
Trịnh Lỵ chuyển đề tài: “Các ngươi trước không phải cực lực phản đối ta đem năm triệu đi mua một ca khúc, còn nói phối nhạc không trọng yếu như vậy, phải đem kinh phí đều dùng ở trong hình ảnh. Là ta năn nỉ thật lâu các ngươi mới đồng ý để cho ta dùng năm triệu đi đặt bài hát chế tác riêng này.”
Trịnh Lỵ đối với phối nhạc yêu cầu rất cao.
Ban đầu nhà đầu tư cảm thấy, Trịnh Lỵ phải dùng 5 triệu để chế tác riêng một bài phù hợp «Ngư Long Vũ» là quá lãng phí. Cuối cùng không thể ép được Trịnh Lỵ nên mới miễn cưỡng chuyển tiền.
“Cuối cùng không phải là làm theo lời ngươi sao.”
Đại diện nhà đầu tư ngượng ngùng nói: “Như vậy đi, tác phẩm tiếp theo của ngươi bên phía chúng ta đảm bảo sẽ tăng lên kinh phí đầu tư, bao gồm cả phương diện phối nhạc, ta cũng sẽ cấp đủ! Ngươi là người làm điện ảnh chuyên nghiệp, chúng ta nhiều lúc có cái không hiểu. Ngươi có thể trao đổi nhiều thêm với chúng ta, vấn đề nào cũng có thể giải quyết.”
Bất kỳ ngành nghề nào đều nói chuyện dựa trên thành tích.
Tại thời điểm «Ngư Long Vũ» tiền đồ chưa biết trước, tư thái của phía đầu tư còn rất cao, đầu năm nay ai đưa tiền đều là đại gia.
Nhưng bây giờ thì khác.
Bộ phim này của Trịnh Lỵ nhất định sẽ bạo nổ, nhà đầu tư đều phải buông xuống dáng vẻ mà đi dỗ dành nàng. Đây là một người có thể kiếm tiền về cho họ. Thậm chí còn chủ động nói về việc đầu tư bộ phim tiếp theo, đây có nghĩa là địa vị của Trịnh Lỵ trong giới đạo diễn đã tăng lên không ít.
“Cứ thế đi!” – Trịnh Lỵ cười híp mắt nói.
Bây giờ nàng đang suy nghĩ về tác phẩm tiếp theo, cũng sẽ hợp tác với Tiện Ngư hoàn thành bộ phận phối nhạc. Thậm chí có thể đem bản đầy đủ nội dung cốt truyện cho Tiện Ngư nhìn cũng được. Ngược lại nàng bây giờ, ngoài cái bảng hiệu Tiện Ngư ra, ai đến cũng không nhận.
.
Tần Châu – Giải trí Tinh Mang phản ứng cũng rất nhanh. Điện ảnh gần như chân trước vừa mới kết thúc ra mắt, chân sau audio của «Cá Lớn» liền đồng thời xuất hiện trên các website âm nhạc, tiến vào đề cử của các BXH lớn. Điều này làm cho rất nhiều người khi vừa xem xong điện ảnh, đối với ca khúc kết thúc tràn đầy ấn tượng, không phí sức mà tìm được bài hát trên internet.
Trong phòng làm việc trưởng ban soạn nhạc Tinh Mang.
Lão Chu càng là cắm mắt vào máy tính từ sáng sớm, chờ đợi đánh giá cùng bình luận về «Cá Lớn». Lấy kinh nghiệm nhiều năm của hắn đến xem, bài hát này tuyệt đối có khả năng thành Hit! Vì có thể xuất hiện trên đề cử của nhiều bảng xếp hạng, đều do lão thúc giục ban tài nguyên bên kia an bài.
Sự thật cũng xác thực như thế.
Vừa mới upload lên mạng năm phút, «Cá Lớn» liền hỏa tốc đột phá ba mươi nghìn lượt truy cập. Trong khu bình luận ca khúc càng là phi thường náo nhiệt.
“Xem xong «Ngư Long Vũ» tới điểm danh!”
“phía trên +1”
“Thì ra bài hát này tên là «Cá Lớn», yêu yêu!”
“Còn chờ cái gì? Thử nghe ba lần đi.”
“Nghe khóc.”
“Mọi người đều biết, ca khúc này có một cái MV gần hai tiếng.”
“Sợ ngươi bay xa đi, sợ ngươi cách ta đi, càng sợ ngươi vĩnh viễn ngừng tại nơi đây, kết hợp với phim, đoạn ca từ này thật quá tru tâm.”
“...”
Không chỉ fan phim ảnh, cũng có một số người qua đường chú ý tới bài hát này. Hơn nữa còn từ đây mà biết đến bộ phim «Ngư Long Vũ».
“Là ca khúc chủ đề trong phim à, làm ta muốn đi xem bộ «Ngư Long Vũ» này rồi.”
“Nghe xong bài hát ta lập tức mua hai tờ vé xem phim, cuối tuần sẽ đi xem cùng bạn gái. Bây giờ vạn sự đã sẵn sàng, chỉ thiếu một người bạn gái.”
“Ta muốn mang Crush đi xem! Xem phim xong liền thổ lộ! Hạnh phúc cả đời của ta phải dựa vào bộ phim cùng bài hát này rồi!”
“...”
Còn có người để ý tới, nhạc sĩ soạn nhạc, viết lời, phối âm «Cá Lớn» đều cùng một tên “Tiện Ngư”.
Người biểu diễn Giang Quỳ là người mới, mọi người còn chưa nghe bao giờ. Nhưng Tiện Ngư lại không thể coi là thuần người mới, không ít người nghe đối với danh tự này có chút ấn tượng: “Tiện Ngư không phải là nhạc sĩ sáng tác ca khúc «Sinh như Hạ hoa» kia sao?”
“Tiện Ngư? Là đệ nhất Tân Duệ Bảng bài hát kia?”
“Đúng đúng, ta cũng chú ý tới người này.”
“Tiện Ngư này có chút lợi hại, tháng trước vừa lấy được top 1 Tân Duệ bảng, tháng này lại tung ra «Cá Lớn». Hơn nữa, cả hai bài đều phi thường hợp khẩu vị của ta.”
“...”
Nhìn những bình luận này, lão Chu cười không khép nổi miệng.
Mặc dù hắn không xem phim, nhưng cũng có thể từ trong bình luận của fan ca nhạc đoán được, chất lượng của «Ngư Long Vũ» đại khái không tệ, giúp ca khúc kéo được lượng tuyên truyền thật lớn.
“Tốt quá rồi!”
Lão Chu vui vẻ nghĩ: “Tốc độ phát triển của Lâm Uyên quá kinh khủng, hắn năm nay mới lên năm thứ hai đại học thôi. Tiếp tục như vậy, có lẽ không tới mấy năm thời gian, ban soạn nhạc của công ty lại có thêm một vị nhạc sĩ vương bài rồi!”
Trong ngành, tuyệt đại đa số người mới muốn thành nhạc sĩ vương bài, cơ bản đều phải mất trên chục năm thời gian tích góp. Nhưng Lâm Uyên lộ ra tiềm lực quá lớn, hắn có lẽ căn bản không cần tới mười năm liền có thể trở thành một tấm Tân Vương bài ---
Đúng là đáng để lão Chu mong đợi!