Chương 12: Ngươi Xem Ta Còn Có Cơ Hội Không

Đi làm tại công ty giải trí đối với Lâm Uyên mà nói thực ra chỉ là chuyển sang nơi khác ôn tập trước thi học kỳ mà thôi. Đối với hành vi công khai tiến hành học tập của hắn trong ban soạn nhạc cũng không ai nói thêm cái gì.

Dù sao đây cũng tính là công việc của hắn.

Người viết ca khúc tự mình trau dồi lý thuyết và kiến thức chuyên môn.

Mặc dù Lâm Uyên trau dồi có hơi nhiều kiến thức cơ bản.

Sau khi kết thúc hai ngày nghỉ, Lâm Uyên lần nữa trở về sân trường. Trung tuần tháng mười một chính thức nghênh đón bài thi chuyên ngành của hắn.

Bên trong phòng thi.

Sau khi bài thi được phát xong, thầy giám thị ánh mắt như đao như kiếm: “Phòng học có máy quay, nhưng mắt của ta so với máy quay càng thêm lợi hại. Hậu quả của gian lận, các ngươi hẳn đã rõ ràng!”

“...”

Trong phòng thi hoàn toàn yên tĩnh. Lâm Uyên không để ý đến giám thị ra uy, dù sao hắn học tập phi thường cố gắng. Gặp được đề thi, đọc qua một lần đã có cảm giác, trong đầu có sắp xếp.

Bởi vì trên bài thi cuối cùng có một đề lớn, quả nhiên là câu hỏi chuyên ngành theo yêu cầu của giáo viên - «Sinh như hạ hoa».

Cưỡi ô tô đua với ngựa rồi làm sao thua được!

Lâm Uyên rất cao hứng, hạ bút như có thần. Thời gian thi một giờ đại khái chỉ mất 40 phút hắn đã làm bài xong. Bao gồm bài phân tích «Sinh như hạ hoa» bên trong, lại thêm 10 phút kiểm tra lại một lần. Lâm Uyên cảm giác lần này thật ổn, đứng lên nộp bài thi.

Đi ra khỏi phòng thi trước mười phút. Đắm mình trong nắng trưa tươi đẹp chói lóa, Lâm Uyên đã nghĩ về chiếc bảo rương của mình rồi.

Mà trong khi Lâm Uyên đang mỏi mắt chờ mong chiếc rương thanh đồng của hắn, thì người đại diện của Tiền Tinh Vũ – Lão Lưu, lúc này đang có chút phiền não.

Bởi vì hôm nay trên Tân Duệ bảng, top 2 số liệu đã gần sát nút rồi!

Hạng nhất «Là Yêu Nha» - Lượt mua 22,5 vạn.

Hạng nhì «Sinh như hạ hoa» - Lượt mua 21,4 vạn.

Bắt đầu từ tuần trước, công ty giải trí Tinh Mang bỗng nhiên đập tiền tuyên truyền «Sinh như hạ hoa», mục đích hiển nhiên là đem hạng nhất của bên mình kéo sập. Lúc đó lão Lưu liền sinh ra cảm giác nguy cơ, vì thế trước tiên thông báo cho Tiền Tinh Vũ, vội vàng gia tăng cường độ tuyên truyền cho ca khúc.

Tiền Tinh Vũ là không thèm để ý. Hai bài hát chênh lệch vẫn còn lớn, mặc dù «Sinh như hạ hoa» số liệu tốc độ tăng cao hơn một chút, nhưng bản thân Tiền Tinh Vũ là ‘’người mới” đặc biệt, nội tâm thật đúng là không đem người mới real để vào trong mắt.

Cho tới hôm nay. Trơ mắt nhìn số liệu «Sinh như hạ hoa» đang không ngừng tăng vọt, hai bài hát chênh lệch đã thu nhỏ đến mức này, coi như Tiền Tinh Vũ tự tin có thừa cũng phải luống cuống: “Họ đuổi thế nào mà nhanh vậy?!”

“Bài hát này có chút tà môn.”

Lão Lưu cắn răng nói: “Không có chuyện gì, chút nữa không phải có một buổi livestream trực tiếp sự kiện sao, thời điểm ngươi lên sóng hiệu triệu một chút fan ủng hộ, lấy sức ảnh hưởng của bản thân ngươi, cũng có thể kéo ra chênh lệch thêm lần nữa.”

“Được, được.”

Bất đồng với tuần trước còn tâm lý dửng dưng, hôm nay Tiền Tinh Vũ đã hết mức sốt ruột.

Nửa giờ sau. Tiền Tinh Vũ tham gia trực tiếp. Buổi phát trực tiếp này là hoạt động đốt tiền của công ty, phải bỏ ra lượng lớn tinh lực để tổ chức. Số người tham gia tương đối khả quan, không chỉ có fan còn kèm theo nhiều đơn vị truyền thông tiếp sóng, chia sẻ. Có thể nói đây là một cơ hội lý tưởng để tuyên truyền.

Cùng người xem tương tác trực tiếp. Tiền Tinh Vũ liền không chờ nổi mà mở ra chế độ tuyên truyền:

“Ca khúc Debut của ta «Là Yêu Nha» mọi người nghe rồi chứ? Bài hát này hiện đang xếp top 1 BXH Tân Duệ Bảng! Các bằng hữu chưa biết đến nhớ đi nghe một chút, Tinh Tinh Môn (tên của fan club) đã nghe qua cũng chớ quên click Vote cho Tinh Vũ!”

“Ủng hộ!”

“Phải Ủng hộ!”

“Tinh Vũ cố gắng lên nha! Tinh Tinh môn vĩnh viễn là hậu thuẫn kiên cường của Tinh Vũ...!”

“...”

Nhìn trước mắt rối rít xuất hiện bạo tạc tin nhắn, Tiền Tinh Vũ nụ cười dần nở rộ, cứ như vậy hẳn là không thành vấn đề rồi.

Không đúng, không thể buông lỏng cảnh giác. Bài hát bên Tinh Mang kia có chút tà môn. Tiền Tinh Vũ quyết định đem sự tình làm thật ổn, cho nên mười mấy phút tiếp theo hắn ngoại trừ dựa theo yêu cầu hoạt động, cùng fan cùng người xem thực hiện sự kiện ngoài trời, tinh lực chủ yếu lại đặt ở việc tuyên truyền cho ca khúc.

Nhưng mà, lúc phát trực tiếp chỉ còn 5 phút là kết thúc, Tiền Tinh Vũ liền nhìn thấy một dòng tin bắn ra như vậy: “Tiền Tinh Vũ bị nổ.”

Anti fan ở đâu ra?

Làm sao lại bắn ra tin vô căn cứ như vậy?

Nội tâm của Tiền Tinh Vũ có chút tức giận, rất nhanh cái anti fan này bị quản phòng cấm chat rồi. Kết quả không quá mấy giây, lại có tin bắn mới, hơn nữa số người bắn tin nhiều vô cùng, quản phòng coi như muốn block, cũng không nổi.

“Tiền Tinh Vũ bị nổ”

“Tân Duệ bảng top 1 đổi người rồi!”

“Tiền Tinh Vũ, ngươi đệ nhị”

“Ồ thông suốt rồi, «Sinh như hạ hoa» chất thật!”

“Lật xe rồi, lật xe rồi!”

“Có sợ hay không, có ngoài ý muốn hay không?”

“Ngươi hạng nhất bị hạng nhì nghịch tập rồi”

“...”

Lần này Tiền Tinh Vũ mới phản ứng được, nguyên lai không phải người khác chê bôi gì hắn, tin bắn rõ ràng đang thông báo chuyện tại Tân Duệ bảng.

Bị nổ?

Ta thành hạng nhì?

Hắn nhất thời ngây người trước ống kính. Người đại diện lão Lưu biết, tiếp tục phát sóng trực tiếp chính là hiện trường tai nạn xe rồi, hắn trước tiên vọt tới ống kính, mỉm cười nói: “Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, Tinh Vũ phát sóng trực tiếp kết thúc nha!”

Vừa nói, lão Lưu trực tiếp yêu cầu nhân viên đóng lại phát sóng trực tiếp.

“Phù..!”

Vỗ ngực một cái, lão Lưu quay đầu nhìn về phía Tiền Tinh Vũ, lại phát hiện Tiền Tinh Vũ đang dùng điện thoại mở Tân Duệ bảng, thấy được số liệu mới nhất:

Hạng nhất - «Sinh như hạ hoa» Lượt mua 23,25 vạn.

Hạng nhì - «Là Yêu Nha» Lượt 23,11 vạn.

.

Vị trí hạng nhất quả thật bị nổ, hơn nữa thời điểm ngay tại lúc Tiền Tinh Vũ trực tiếp tuyên truyền ca khúc...

“Phát sóng trực tiếp lật xe” – Cái từ này xuất hiện trong đầu lão Lưu.

Đây là đả kích quá lớn đối với nghệ sĩ.

Hắn há miệng, muốn an ủi một chút Tiền Tinh Vũ trẻ tuổi, lại thấy Tiền Tinh Vũ ánh mắt u oán nhìn mình chằm chằm, hỏi: “Lão Lưu, ông xem tôi còn cơ hội không?”

Không biết tại sao, lão Lưu không khỏi cảm thấy không khí có run lên, nhắm mắt nói: “Công ty đại khái sẽ không vì Tân Nhân quý mà bỏ vào quá nhiều tiền, chuyện này không trách ngươi được, ngược lại những gì có thể làm chúng ta đều đã làm rồi.”

.

Thời điểm Tinh Mang vừa vượt qua Sa Hải, rất nhiều người cũng đều nhận được tin tức. Trong lúc nhất thời, giới chuyên môn nghị luận ầm ỹ.

“Thật vượt qua?”

“Quá độc ác đi!”

“Tinh mang chơi trội quá rồi”

“Năm nay Tinh Mang đại khái là nơi các tinh anh giáo viện tốt nghiệp chọn lựa đầu tiên rồi”

“Cưỡi ô tô đua với ngựa thế mà thua?”

“...”

Từ khi Tiền Tinh Vũ vấn đỉnh Tân Duệ bảng một khắc kia, cho tới hiện tại không ai nghĩ tới, đại lão chân chính ẩn núp lại áp không nổi một hạng ba như vậy.

Mà tại ban soạn nhạc Tinh Mang, ánh mắt mọi người đều không hẹn mà cùng nhìn về phía chỗ trống gần cửa sổ kia. Bọn họ trước mắt đại khái hình dung ra loáng thoáng bóng dáng “Tiện Ngư” đang thấp giọng học thuộc lòng chương trình đại học cơ sở năm hai.

.

Hôm sau, Lâm Uyên trên đường đi tới lớp nhìn chút thành tích thi cử, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Triệu Ngọc: “Chúc mừng em, đệ nhất Tân Duệ bảng!”

“Em đã biết rồi”

Ngày hôm qua bắt đầu, từ phòng trọ tới trong lớp học đều có người bàn luận sự tình bài hát của học trưởng Tôn đứng đầu bảng Tân Duệ bảng, không biết cũng khó khăn.

“Không tồi, tiếp tục cố gắng lên.”

Mặc dù Lâm Uyên phản ứng rất bình thản, nhưng có mấy lần kinh nghiệm trước đây, lần này Triệu Ngọc đã thành thói quen, cho nên chỉ miễn cưỡng động viên Lâm Uyên mấy câu liền cúp điện thoại. Sau đó chính mình ở trong phòng làm việc hoa tay múa chân một lúc.

Đến phòng học.

Bài thi cùng phiếu điểm đã phát tới trong nháy mắt, Lâm Uyên trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống: “Thành tích đã tiến vào top 25 trong lớp, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ hệ thống!”

Ngay sau đó, trước mắt Lâm Uyên hiện lên dòng chữ:

[Phần thưởng nhiệm vụ: Một cái Thanh đồng bảo rương]

Cứ như vậy, Lâm Uyên đã có hai cái thanh đồng bảo rương chưa mở rồi, hắn có cảm giác rất vui khi gom góp như thế, khi có nhiều mở một cái đáp một cái, thật thích.

Nhìn xuống phiếu điểm. Lần này Lâm Uyên coi như vượt mức hoàn thành nhiệm vụ. Thành tích của hắn bất ngờ đứng thứ 13.

“Chủ yếu là đề bài đúng tủ của mình” – Lâm Uyên thầm nói. Thi lại thi «Sinh như hạ hoa», đơn giản là tự đưa điểm cho Lâm Uyên. Nhưng khi hắn nhìn đến phần bài thi của mình lại ngơ ngẩn.

Đề bài cuối cùng, phân tích «Sinh như hạ hoa», điểm của hắn chỉ được tám phần! Chính mình điểm cao là do các bài khác làm đủ tốt.

Trong đầu hắn vang lên nhạc dạo BGM:

-Tiểu bằng hữu, ngươi có phải hay không trong đầu tràn đầy dấu hỏi ---

Lâm Uyên không nhịn được nhìn ngó bài thi các bạn xung quanh. Hắn thấy tuyệt đại đa số mọi người đều ở đề bài phân tích «Sinh như hạ hoa» lấy được 10 phần điểm trở lên, liền cái 8 phần điểm của mình là ít nhất.

Lâm Uyên nhìn bài thi người khác – người khác cũng nhìn bài thi Lâm Uyên.

Chủ yếu là bởi vì bình thường Lâm Uyên thành tích cũng không xuất sắc, kết quả lần này lại xếp thứ mười ba trong lớp, cho nên mọi người đều có cảm giác kinh ngạc.

“Lâm Uyên, lợi hại thật”

“Gần đây nhìn cậu một mực học tập, quả nhiên hiệu quả kinh người, lại đứng thứ 13”

“Ồ?” – “Các đề trước điểm số đều cao, chính là một đề cuối cùng phân tích «Sinh như hạ hoa», điểm của cậu thực sự có chút thấp, nếu không lần này cậu có thể vào top 10 rồi”

“Đáng tiếc”

“Xem ra đề này là cậu không chuẩn bị trước rồi, thầy giáo không phải đã nói lần này đại khái sẽ thi về «Sinh như hạ hoa» hay sao”

“Ngươi không có hiểu bài hát này”

Các bạn học đều tiếc nuối lắc đầu thay Lâm Uyên, đều cảm thấy đề bài này mất điểm rất đáng tiếc, còn có người khuyên Lâm Uyên về nên nghiêm túc nghe «Sinh như hạ hoa» một chút, hiểu rõ điểm bài hát này muốn truyền đạt ý đồ.

Vì vậy nụ cười của Lâm Uyên thoáng cái đọng lại.

Hắn ngơ ngác nhìn mấy cái nét xiên đỏ thẫm trên bài làm về «Sinh như hạ hoa» của mình, rơi vào trầm tư.

Lần này đến ngay cả hệ thống cũng không nhìn nổi, chủ động lên tiếng an ủi Lâm Uyên một câu: “Đề bài này nói rõ, ký chủ cũng không hiểu «Sinh như hạ hoa»”

Lâm Uyên: “Vậy ai hiểu?”

Hệ thống: “Giáo viên chấm thi.”