Chương 4:Huyền Thiên Tông
Bộp bộp…
Tiếng bước chân của Huyền Thiên nhẹ vang lên, giữa khu rừng rộng lớn, trên người của hắn lộ rõ vẻ cô độc, hắn nhẹ bước, từ từ đi khám phá quanh khu rừng, hắn cũng không có ý muốn tìm đường đi ra khu rừng, bởi vì hắn cũng rất thích cảnh thiên nhiên, nên hắn quyết định xây tông môm ở đây.
Đúng, không quan trọng nơi này linh khí có nồng đậm hay không, địa hình có hợp để xây tông môn hay không,… hắn cũng không quan tâm là xây tông môn ở đây có đệ tử nào tới tông môn của hắn được hay không, vì nơi đây vốn là 1 khu rừng rất nguy hiểm.
Hắn chọn nơi đây cũng không phỉa vì biết nó có bí mật kinh thiên động địa hay thứ gì tương tự, mà đơn giản là vì hắn thích nơi này, chỉ đơn giản như vậy thôi.
Hắn di chuyển rất chậm, hắn muốn đi chậm lại để thưởng thức cảnh vật của nơi này, đang đi giữa chừng, hắn bỗng nhiên nhớ tới hình như là hệ thống có cho mình cái gì đó.
Hệ thống, cho ta xem thông tin về ta, à đúng, chỉ cần xem thực lực cùng với những thứ đang có thôi, còn lại cắt bỏ đi.
“Vâng thưa ngài, mở ra thông tin cá nhân:
-Tính danh hiện tại: Huyền Thiên(có hay không xác định cái tên này, sau này không được đổi nữa?)
………
-Tu vi: Không có
-Chiến lực:129078
-Thể lực:100%
-Phần thưởng nhiệm vụ: Thị nữ (Hư Nhi, Chí Cao Khí Vận).”
Cho ta sử dụng hết đi, à mà để như thế này mãi đi, đừng tắt nữa, mỡi lần muốn xem đều phải bảo ngươi, rất phiền phức.
“Vâng, thưa chủ nhân.”
“Ngài sử dụng chí cao khí vận, đang đưa vào…
Phát hiện ngài có khí vận cực kì thấp, hệ thống tiến hành đền bù…
Keng, đã hoàn thành, bắt đầu sử dụng Chí Cao Khí Vận…
1%... 99%...
Keng, đã sử dụng thành công.”
……………………………
“Này hệ thống, hình như còn 1 cái nữa phải không.?”
“Thưa chủ nhân, nàng sẽ phục vụ ngài sau 1 lúc, ngày hôm nay chính ta sẽ phục vụ ngài.”
“Vậy được rồi.”
Hắn cũng không thắc mắc gì, đúng hơn là hắn cũng không quan tâm lắm, hắn lúc này đang nhìn xung quanh, xem có nơi nào hợp để xây tông môn hay không.
Hắn vẫn chậm rãi bước đi, mặc dù nhiệm vụ chỉ có 100 năm để hoàn thành, nhưng hắn cũng không hề vội vàng tìm nơi để xây tông môn, không phải vì lý do gì, đơn giản là hắn luôn như thế, không chậm cũng không nhanh, hắn không thích vội vàng, cũng không thích chậm chạp, đối với hắn, mọi chuyện từ từ sẽ tới.
Hơn nữa, cho dù là nhìn nhận theo góc độ nào, 100 năm cũng là quá thừa thãi, vì cho dù không có hệ thống giúp đỡ xây tông môn, hay là không vật phẩm từ hệ thống, với kiến thức của hắn, làm nhiệm vụ này thật sự rất đơn giản.
Bộp bộp…
Thời gian từ từ trôi qua, đến bây giờ, đã là buổi tối hắn cũng không tìm nơi nào đẹp cả, tất nhên không phải nơi đây không có nơi nào đẹp, mà là bởi vì tốc độ của hắn, thực sự rất chậm, rất chậm.
Hắn đi với tốc độ của 1 người bình thường, giữa 1 khu rừng rộng lớn như nơi này, thật sự tốc độ của hắn quá chậm, đi 1,2 năm chắc là cũng không tìm được nơi nào đẹp để bắt đầu phát triển tông môn.
Hắn cũng không vội, nhưng mà hắn cũng không muốn đi dạo chơi giữa rừng như thế này, hắn đang nghĩ có cách nào để tìm để tìm địa phương phù hợp nhanh hơn hay không.
“Nếu sài nhãn thuật, chắc là sẽ tìm được địa phương phù hợp?”
Hắn thầm nói, kì thật hắn cũng không muốn sử dụng nhãn thuật để tìm đường như thế đâu, vì thật sự nó không đáng.
Để có thể 1 phát nhìn hết cả khu rừng để tìm ra địa phương phù hợp, với thực lực hắn bây giờ có vẻ là hơi quá sức, có thể sẽ khiến hắn không sử dụng được nhãn thuật mà không ảnh hưởng đến mắt trong 1 thời gian ngắn.
Nó không đáng, bởi vì cho dù không cần tận lực cảm nhận, hắn cũng cảm thấy được, trông khu rừng này tràn ngập hung thú, thậm chí có 1 vài tồn tại có thể uy hiếp tới hắn bây giờ.
Tuy hắn không sợ, nhưng mà đề phòng luôn luôn là chuyện tốt, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu như có 1 tồn tại nào đó từ nơi cao nhất của đại lục này đi xuống nơi đây để nhân cơ hội tiêu diệt hắn, thì cho dù là đối với hắn hay hạ giới này cũng đều là chuyện không tốt.
“Hệ Thống, có cách nào không?”
Mặc dù trong đầu hắn có rất nhiều cách, nhưng nó thủy chung đối với hắn bây giờ đều có tác dụng phụ hay không có đủ điều kiện để thực hiện, đến lúc này, lựa chọn gần như duy nhất mà lại không phiền phức.
“Nếu ngài cần, ta hoàn toàn có thể chỉ đường cho ngài tới nơi ngài cần nha.”
Thanh âm hệ thống trong đầu hắn vang lên, làm vốn đã cực kì bình tĩnh hắn cảm giác càng thêm nhẹ nhàng, thanh thản.
Nhẹ mỉm cười, hắn thầm nghĩ, cho dù Hệ Thống không có có công dụng gì, chỉ cần ở bên cạnh hắn nói chuyện với hắn thôi, hắn cũng sẽ không vứt bỏ nàng a.
“Hừ hừ, ta có rất nhiều công dụng đâu.”
Thanh âm hệ thống lần này nghe có vẻ hơi tức giận, nhưng mà vẫn giống như lúc trước, thanh âm nghe vào khiến con người ta bình tĩnh, thanh thản hơn.
“Có lẽ là thanh âm Hệ Thống vốn có công năng này, chỉ cần nàng nói là sẽ có tác dụng, bất kể cảm xúc của nàng như thế nào.” Hắn thầm nghĩ, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, bởi vì Hệ Thống là của hắn nha, từ từ nghiên cứu, cũng không thiếu thời gian để nghiên cứu.
“Hệ Thống, tìm giúp ta nơi nào hợp để xây dựng tông môn đi, nhớ là càng gần trung tâm càng tốt.” Hắn không nhanh không chậm nói với Hệ Thống.
“Được rồi, ngài chờ ta 1 lát.”
Chưa tới 1 giây sau, Hệ Thống lần nữa nói:”Chủ nhân, ngài đi hướng bên kia, đi thẳng 1 lúc sẽ tới, mặc dù nơi đó không quá gần trung tâm khu rừng như mà nơi đó là nơi đẹp nhất khu rừng này rồi.”
Cùng lúc đó, trong đầu hắn giống như có được chỉ dẫn vậy, dù nàng không nói rõ đó là hướng nào, nhưng hắn vẫn biết phương hướng mà mình cần đi.
Hắn đi theo hướng đó bước tới, vẫn như cũ không nhanh không chậm, chậm rãi, giữa đêm khuya, 4 phía tối tăm, không lấy nổi 1 tia sáng, hắn thủy chung không bị ảnh hưởng, vẫn duy trì tốc độ như cũ bước đi.
“Nếu ngài cứ tiếp tục di chuyển như vậy, còn hơn 1 năm nữa mới tới nơi đâu, ngài đi nhanh hơn được không a.”
Hệ Thống thanh âm vang lên trong đầu hắn. Giống như là bị cái tốc độ rùa bò của hắn làm cho mất kiên nhẫn vậy.
Hắn nhẹ mỉm cười.
“Không cần gấp, từ từ sẽ tới, nhưng mà 1 năm đúng là hơi chậm.”
Hắn hơi nhíu mày, bước chân nhanh hơn 1 chút, trong chốc lát, tốc độ của hắn so lúc trước nhanh hơn không chỉ mấy chục lần.
Nhanh chóng hướng phía trước đi tới, dễ dàng lướt qua những cây đại thụ cản đường.
“Hệ thống, còn bao lâu mới đến nơi?”
“Theo tốc độ này, chỉ cần 2 ngày nữa là tới.”
“Vậy là được rồi.” Hắn lẩm bẩm.
……
Đi được 1 lúc, lúc trời gần sáng, đột nhiên, hắn nhìn thấy phía trước, có 1 đàn Tật Phong Lang đang đứng phía trước, thần sắc hung ác, đang nhe ranh trợn mắt về phía hắn.
“Phiền phức, không muốn chơi với các ngươi.”
Hắn xin hệ thống 1 thanh kiếm bình thường, cả cây kiếm được làm phổ thông, không có bất cứ 1 điểm nào đặc biệt. Kiếm được làm bằng phổ thông kim loại, tuy vậy cũng đạt đến cấp bậc Hoàng cấp.
Hắn lần nữa tăng tốc, thân ảnh lóe lên, đã xuất hiện trước mắt đám Tật Phong Lang, bọn chúng mỗi 1 con đều là yêu thú cấp 3, con mạnh nhất đạt đến cấp 4. Mỗi 1 con ở đây, đều có thể uy hiếp 1 thành trì của nhân loại, tất cả hợp lại, thậm chí có thể khiến cho 1 quốc gia thiệt hại cực lớn.
Hắn nhanh chóng vung kiếm, tốc độ cực nhanh.
“Roẹt”
Gần như chỉ thấy 1 tia sáng lóe lên, đã thấy đầu của 1 con Tật Phong Lang bay thẳng lên trời, máu của nó bắn lên người hắn, nhuộm đỏ thanh kiếm vốn mang màu xám.
Trên thân kiếm lúc này có 1 luồng kiếm khí màu trắng bao quanh, nó rất nhỏ, rất nhỏ nhưng cực kì cô đọng, đủ sắc bén, cũng như đủ cứng cáp để 1 thanh kiếm vốn chỉ Hoàng cấp có thể chém yêu thú cấp 3 như chém bùn, cũng như chém yêu thú cấp 4 mà không bị tổn hại.
Thân ảnh hắn lần nữa lóe lên, hướng tới mục tiêu tiếp theo.
Đồng bạn của con Tật Phong Lang kia thấy đồng bạn của mình bị giết cực kì tức giận, lao thẳng đến phía hắn.
Huyền Thiên sắc mặt bình tĩnh, kiếm quang cực nhanh, thân ảnh nhẹ nhàng lướt qua kẻ thù, dễ dàng chém đầu bất kì con Tật Phong Lang nào tới gần. Trong 1 khoảng thời gian ngắn, gần như toàn bộ đàn Tật Phong Lang đều bị giết chết, chỉ còn lại con đầu đàn.
“Gừ gừ”
Nó hướng phía Huyền Thiên gầm gừ, thân hình chậm rãi lui về sau, hắn từ từ bước tới, mỗi khi hắn bước tới 1 bước, nó lại đi lùi 1 bước, giằng co 1 lúc, nó đột nhiên hướng về phía hắn nhào tới, hắn mỉm cười, giống như chỉ chờ thời khắc này đến.
Con Tật Phong Lang kia đã là yêu thú cấp , có được 1 ít linh trí, thấy được nụ cười trên mắt hắn, nó mơ hồ nhận ra điều gì, nó muốn lui lại. Tuy nhiên, mọi chuyện đều đã muộn. Kiếm quang lóe lên, dễ dàng cắt đứt đầu của nó.
“Bộp”
Đầu của nó rơi xuống nền đất, Huyền Thiên bước tới, nắm nó lên, hướng về cái xác của nó ném tới.
“Xem ra là ngày mai có ăn.”
Hắn thu hết tất cả xác của chúng vào không gian của Hệ Thống, sau đó tiếp tục hướng về phía trước đi tới.
………
2 ngày sau, hắn dừng lại, trước mặt hắn, là 1 nơi khá trống trải, hướng về các phía đi 1 chút, không chỉ là có 1 cây đại thụ, còn có 1 con sông, 1 cái thác nước ……
Nơi đây rất đầy đủ về địa hình, thậm chí nó là nơi giao thoa với khu vực đại lục phía bắc, nên nó có 1 tòa núi tuyết, theo hệ thống nói, nếu như đi thêm 1 đoạn nữa thậm chí còn có 1 chỗ suối nước nóng. Còn nhiều thứ khác nữa…
“Chủ nhân, như vậy ngài tính cho tông môn tên gì nha, hay là để ta đặt giúp ngài?”
“Nếu ngươi muốn vậy thì ngươi đặt đi.”
Hắn mỉm cười nói.
“Vậy đặt tên là Huyền Thiên Tông, được chứ?”
Sao cũng được, ngươi thích là được.
“Keng, Nhiệm Vụ CHính Tuyến 1 tiến độ hoàn thành:1%”