Chương 7: Ngạo khí đám lớp chọn

Uông Thiên Lãng vỗ vỗ đầu Thanh Phong lang, cười nói:

- Nếu không còn chuyện gì nữa, vậy chúng ta tiếp tục đi tuần tra, có thời gian sẽ mời ngươi mấy chén rượu!

Biết Tô Dương có một đầu sủng thú có tiềm lực Hoàng kim caoá, Uông Thiên Lãng cũng sinh lòng muốn kết giao.

Dù sao, tương lai rất có thể Tô Dương sẽ trở thành một Ngự Thú sư cường đại!

- Ừm, tốt!

Tô Dương cũng không cự tuyệt, thêm một người bạn là thêm một con đường, hơn nữa mẹ cùng muội muội của hắn còn đang sinh hoạt ở Bạch Nghĩ trấn này.

- Vậy hẹn gặp lại!

Chờ Uông Thiên Lãng rời đi, mẫu thân của Tô Dương, Trương Tú Như mới tới.

Là có người thông báo cho nàng tới.

Trương Tú Như hơn ba mươi tuổi, thế nhưng tóc trên đầu đã điểm điểm sợi trắng.

Bình dân sinh hoạt ngoài Thất Tinh thành, đại đa số đều sớm già yếu.

Bọn họ vừa phải làm việc vất vả, lại vừa lo lắng Hung thú tập kích, cuộc sống vô cùng khổ!

Nhìn Trương Tú Như tới, rất nhiều dân trấn đều hâm mộ nói:

- Tú Như, cuộc sống khổ cực của ngươi đã chuẩn bị kết thúc nha!

- Tú Như, Tô Dương nhà ngươi có tiền đồ, sau này nhất định sẽ đón ngươi vào trong thành hưởng phúc!

“...”

- Mẹ!

Chứng kiến mẫu thân mình tới, Tô Dương liền ôm lấy nàng.

- Ngươi thành Ngự Thú sư rồi sao?

- Vâng!

Tô Tiểu Tiểu ở bên cạnh ríu ra ríu rít:

- Mụ mụ, nãy ngài không nhìn thấy, ca ca rất lợi hại nha, ngay cả Ma Hóa chim sẻ cũng không phải đối thủ của ca!

- Mẹ, chúng ta trở về thôi!

Ma Hóa chim sẻ đã bị Bạo Phong chi ưng rỉa rất nhiều thịt, nhưng vẫn còn dư chừng trăm cân.

Tô Dương khiêng thi thể Ma Hóa chim sẻ, còn cả Bạo Phong chi ưng tiếp tục mổ thịt chậm rãi trở về nhà.

Thân thể hắn qua hai ngày cường hóa, sức lực đã sớm vượt qua người trưởng thành bình thường!

Chờ ba người về tới nhà, Bạo Phong chi ưng đã không còn rỉa thịt nữa.

Mỏ của nó, đã nhuộm thành một màu hồng.

- Đầu sủng thú kia còn muốn ăn sao?

- Nó đã ăn no!

Tô Dương nói:

- Còn lại, chúng ta ăn đi!

- Ừm!

Mẫu thân Tô Dương Trương Tú Như lấy ra một cái dao bầu, chặt hai chân cùng hai cánh của Ma Hóa chim sẻ, sau đó bắt đầu liều mạng cạo thịt trên xương.

Thịt Ma Hóa chim sẻ không chút chất béo, nhưng đối với bình dân mà nói, vẫn là mỹ vị khó gì sánh được.

Tô Tiểu Tiểu đứng bên cạnh, có chút thèm thuồng nhìn đống thịt nạc, sau đó lại tò mò nhìn Bạo Phong chi ưng đang tỉa tót lông cánh, nhỏ giọng hỏi:

- Ca ca, muội có thể sờ sủng thú của ca sao?

- Ta hỏi nó một chút!

Tô Dương đem suy nghĩ của Tô Tiểu Tiểu nói cho Bạo Phong chi ưng, Bạo Phong chi ưng liếc Tô Tiểu Tiểu một cái, hóa thành một đạo lưu quang, trở lại trong cơ thể Tô Dương!

- Nó không đồng ý!

- Ồ!

Tiểu nha đầu có chút thất vọng.

- Sau này ta sẽ khuyên nó, để muội sờ sờ nó!

Tô Tiểu Tiểu gật đầu:

- Ca ca đừng có gạt ta nha!

- Phanh!

- Phanh!

- Phanh!

Đúng lúc này, Tô Dương cùng Tô Tiểu Tiểu đồng thời nhìn về phía Trương Tú Như.

Trương Tú Như cầm một cái dao dựa rộng, hung hăng bổ lên đầu mhcsm sau đó từ trong não nó móc ra một viên tinh hạch thanh sắc to bằng hạt châu.

- Tô Dương, viên Hung thú tinh hạch này cho con, ta nghe nói tinh hạch có thể giúp cho sủng thú tăng thực lực!

- Vâng!

Tô Dương tiếp nhận tinh hạch, lại thả Bạo Phong chi ưng ra.

Bạo Phong chi ưng nhìn thấy tinh hạch trên tay Tô Dương, ánh mắt không cả nhấc lên, Tô Dương ngoắc tay với nó, miệng ngậm tinh hạch, ngước cổ lên liền nuốt xuống.

Buổi tối, Tô Dương lấy một phần thịt Ma Hóa chim sẻ tặng cho nhà Chu Đại Hải, sau đó cùng mẹ và muội muội ăn một bữa thịt no nê, lại ở nhà nghỉ xả hơi mấy ngày.

Ngày thứ hai, khi Tô Dương để Bạo Phong chi ưng bay ra, liền phát hiện Bạo Phong chi ưng đã lớn hơn một vòng!

Ngày thứ ba, Bạo Phong chi ưng lại lớn lên!

Việc trưởng thành này, còn duy trì tới ngày thứ năm, sải cánh của Bạo Phong chi ưng đã đạt tới bốn thước.

May mà năng lượng trong tinh hạch của Ma Hóa chim sẻ cũng sung túc, bằng không chưa hẳn gánh được cho Bạo Phong chi ưng trưởng thành!

Sau khi Bạo Phong chi ưng thăng cấp, thân thể Tô Dương lại lần nữa được tăng cường!

Ngày thứ sáu, hắn lại gặp Uông Thiên Lãng trên đường, nhờ hắn chiếu cố mẹ cùng muội muội, sau đó trở về nhà thu dọn đồ đạc, cùng Chu Đại Hải trở về học viện.

Địa long tàu ngầm của Thất Tinh thành kỳ thực là đám Bạch Ma địa long Bạch ngân cấp, Bạch Ma địa long ăn tạp, hoàn toàn không kén ăn, bọn chúng còn có thể tùy ý thay đổi hình dạng, sau khi được Ngự Thú sư thu phục, liền trở thành phương tiện vận chuyển dưới đất.

Tô Dương ngồi trong tàu ngầm, nhớ lại mẹ cùng muội muội.

Hắn muốn nhanh chóng đưa hai người họ vào Thất Tinh thành.

Dựa theo quy định, sau khi Tô Dương trở thành Thanh đồng Ngự Thú sư, như vậy hắn có thể xin tốt nghiệp trước hạn!

Không nên xem thường Thanh đồng cấp, rất nhiều Ngự Thú sư đã tốt nghiệp cũng còn chưa đạt tới cảnh giới này đâu!

Hung thú bình thường muốn trưởng thành, kỳ thực cũng không nhanh!

Không phải ai cũng có hệ thống bên người như Tô Dương!

Trở lại học viện, mấy người Tô Dương vừa hay nhận được thông báo chia lớp, kết quả chia lớp được dán trên cột thông báo.

Khóa này của bọn hắn tổng chia sáu lớp, Tô Dương được phân tới lớp một, mà Chu Đại Hải bị phân tới lớp năm.

Hai người bất đắc dĩ chia ra, Tô Dương tìm được lớp một năm nhất, vừa mới vào trong phòng học, hắn liền nhạy bén phát hiện, đám người trong lớp một, đều không bình thường.

Đám người bọn họ, hoặc cử chỉ lễ độ, hoặc thân thể béo trắng, tựa như mỗi người đều tới từ khu nhà giàu trong Thất Tinh thành.

Khu nhà giàu?

Tô Dương nhìn không chớp mắt, trực tiếp tìm một góc khuất ngồi xuống.

- Ồ, gia hỏa này là bình dân hả? Ngay cả quần áo cũng bạc phếch, sao hắn vào đây được?

- Hừm, có lẽ vậy, trên giày còn có một đống bùn kìa!

- Thật không biết sao học viện lại phân hắn vào đây! Có điều nhìn mặt cũng thật đẹp trai, ta thích nha!

- Chớ có hoa si, mặt đẹp thì sao? Lớp một chúng ta là lớp chọn, sủng thú chí ít cũng có tiềm lực Bạch ngân!

- Hay là hắn đi nhầm?

Có người bất hiện cười nói:

- Hay là, chúng ta nhắc nhở hắn một cái?

“...”