[ Thành công tạo tác Đại Bàng Cuồng Bạo phẩm chất Hiếm
Tiến độ ngày: 3/10
Tiến độ nhiệm vụ: 234/500 ]
[ Lần đầu tạo tác thành công phẩm chất Hiếm, nhận được 10 điểm khéo léo, 5 điểm tốc độ, 5 điểm trí lực, 5 điểm danh tiếng. ]
[ Danh tiếng của bạn đang vang xa. ]
Vô Thụy sau 2 ngày đã tạo tác được đồ vật phẩm chất Hiếm, giờ đây chỉ số của hắn đã tăng lên khá nhiều nhờ vào việc liên tục tạo tác.
" Xem bảng thông tin. "
[ Người siêu phàm: Vô Thụy
Tuổi: 18 — Giới tính: Nam
Chức nghiệp: Không có
Thành tựu: Không có
Danh hiệu: Bậc thầy mê hoặc, Chuyên gia làm tình, Bàn tay khéo léo, Bậc thầy ngụy trang.
Cấp độ: 10
Thể lực: 50 — Ma lực: 25
Tấn công vật lý: 35 — Tấn công ma thuật: 25
Phòng thủ vật lý: 39 — Phòng thủ ma thuật: 25
Tốc độ: 68 — Khéo léo: 184
Trí lực: 72 — Danh tiếng: 121
Tiền: 14,200,000 đồng — Điểm tự do: 0
Kỹ năng chủ động: Không có
Kỹ năng bị động: Mê lực, Ngụy trang
Trang bị hiện tại: Dao Vực Điểu
Đang hấp thụ tim Rồng Lửa Cytus — Tiến độ: 15%
Đánh giá: Ngoài ngoại hình đẹp trai thu hút người khác, thông minh hơn người một chút và có bàn tay khéo léo ra thì chẳng được tích sự gì trong chiến đấu.
Đánh giá tổng thể: Hơn người bình thường một chút xíu xíu xíu về những thứ cơ bản, tạm! ]
" Ồ ồ, chỉ số của mình tăng khá nhiều rồi, đều nhờ vào tim rồng mà dì Tuyết cho mình, cũng như dùng điểm tự do để nâng, đánh giá cũng khởi sắc hơn rồi, từ Chê chuyển sang Tạm.. ! "
" Hơn nữa, mình chỉ mới hấp thụ được 15 phần trăm tim rồng? Nhưng mới nhiêu đó thôi mà chỉ số của mình tăng lên khá đáng kể rồi, phải nghĩ cách tăng thêm. :
Vô Thụy đến nay đã 3 ngày tạo tác, tay nghề đã tăng lên khá nhiều, chỉ số cũng được tăng thêm sau mỗi ngày làm việc.
Hắn tiếp tục bắt tay vào tạo tác, mỗi lần đều thu được tạo tác phẩm chất Tốt, đôi khi xuất hiện phẩm chất Hiếm, có điều hắn chưa biết những thứ này dùng để làm gì nên đã vứt vào kho Hệ Thống.
Sau 3 giờ, cuối cùng hắn cũng xong nhiệm vụ ngày hôm nay.
[ Thành công tạo tác Mãng Xà phẩm chất Hiếm
Tiến độ ngày: 3/10
Tiến độ nhiệm vụ: 500/500 ]
[ Hoàn thành ngày 3 ]
Đêm qua Vô Thụy đã làm tình với Mục Thiên Thu, âm thanh rên rỉ của cô ngày một trở nên dâm đãng và đầy khoái cảm, âm đạo cô ướt đẫm dâm thủy mỗi lần hắn chạm vào, dương vật hắn đã quen với cái âm đạo khít chặt này, thúc vào đều đâm đến tận tử cung bên trong.
Gương mặt của Mục Thiên Thu lúc đó đầy quyến rũ mà mút ngón tay của Vô Thụy, mông cô tự nhấp liên tục như thể không kiểm soát được, đôi mắt thì mơ mơ màng màng, đầu óc trống rỗng không thể nghĩ gì khác ngoài việc muốn lên đỉnh.
" Aaaaa... chết tiệt, đột nhiên nhớ lại mà cứng hết cả lên rồi, mình phải giữ tâm tịnh mới có khả năng tạo tác ra phẩm chất cao. "
Sau khi làm tình đến tận 2 giờ khuya, bọn họ đã nằm ngủ với cơ thể không một mảnh vải che thân, bầu ngực khủng ấy vô cùng ấm áp, khiến hắn chỉ muốn cắn mút mãi.
Cho đến sáng sớm ngày hôm nay, vừa đúng 7 giờ sáng, Vô Thụy ôm hôn Mục Thiên Thu, đầu lưỡi liếm qua liếm lại đầy nước bọt, hắn nuốt ực xuống rồi cắn mút đầu ti hồng hào của cô, tay luồng xuống dưới âm đạo, nhẹ nhàng xoa xoa bên ngoài cũng khiến dâm thủy rỉ nước, đút vào trong liền kích thích khoái cảm của cô.
Dương vật to dài ấy đâm sâu vào tử cung, buổi sáng nhạy cảm lại rất kích thích, hai người làm tình gần hai tiếng đồng hồ mới dừng lại, bên dưới âm đạo tràn ngập tinh dịch nhớp nháp.
Mục Thiên Thu co giật mà bắn nước tiểu khắp lên người Vô Thụy, hai người tắm chung rồi quay về nhà, vừa hay hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt của hắn, mà Mục Thiên Thu lúc bấy giờ bước chân hơi dang rộng ra một chút.
" Hự... đáng chết, mình nghiện làm tình đến mức không thể ngừng suy nghĩ, nhưng cái cảm giác lên đỉnh đem lại thật khiến người ta khó lòng quên đi, phải chạy vài vòng cho tỉnh táo thôi. "
Vô Thụy lập tức xách mông lên ra khỏi nhà, lúc này Vương Tiểu Tuyết vẫn còn đang làm nhiệm vụ nên chưa quay về, nhưng đã làm sẵn đồ ăn cho hắn.
Dì Tuyết không khác gì mẹ mình, sau khi mở khóa chức nghiệp mình có thể giúp dì nhiều hơn, thậm chí cùng dì trải qua chiến đấu với quái vật.
Nhưng mà chức nghiệp của mình ban đầu chẳng biết có làm nên trò trống gì không nữa, Tạo Tác và Tạo Tác Huyễn Hóa mặc dù tên gọi khác nhau nhưng dường như rất giống về phương thức sử dụng.
Hai loại chức nghiệp này đều có thể Thực Thể Hóa, từ một món đồ gỗ thành đồ thật có sự sống và nghe theo mệnh lệnh của người tạo ra nó.
Bất quá, Huyễn Hóa cũng giống Thực Thể Hóa mà thôi, có điều, những người thức tỉnh chức nghiệp này chỉ muốn kiếm tiền, nên không biết rõ những kỹ năng thật sự là gì, phải tự chính mình tìm hiểu.
Vô Thụy vừa chạy vừa trầm tư, đúng lúc này hắn đụng vào một người đàn ông trong công viên, thân hình hắn cao lớn đầy cơ bắp.
" A! Xin lỗi. "
Vô Thụy cúi người xin lỗi một câu rồi chạy qua mặt hắn, nhưng đột nhiên người đang ông cơ bắp tức giận.
" Đứng lại! Mẹ kiếp, mày nghĩ xin lỗi một câu là được hả? "
Hử?
" Tôi chỉ đụng anh một cái thôi mà, cũng chẳng gây tổn hại gì đến cơ thể anh... ư... "
Người đàn ông cơ bắp túm lấy cổ áo Vô Thụy, nói: " Mẹ kiếp! Mày làm bẩn áo của tao rồi nói không gây tổn hại gì sao? Hay tao cũng đụng mày một cái rồi xin lỗi nhé? "
Vô Thụy bình tĩnh đáp: " Anh đang cố gắng cưỡng ép người khác đấy, chuyện này Hệ Thống sẽ can thiệp, anh đừng cố làm bậy! "
Tên khốn này máu dồn lên não hay sao mà muốn cưỡng ép mình làm điều gì đó, hắn không sợ Hệ Thống trừng phạt à?
Người đàn ông cơ bắp cười khẩy, nói: " Tao không làm gì sai thì Hệ Thống làm gì được tao? Còn mày, mồ hôi trên người mày làm bẩn áo tao rồi, có biết cái áo gucci này bao tiền không hả? "
Vô Thụy bỗng chốc trở nên bất an, Hệ Thống có thể can thiệp vào cuộc sống đời thường để tránh các hành vi phạm pháp, nhưng rõ ràng hắn đã làm bẩn áo của người đàn ông cơ bắp, mặc dù chỉ dính vài giọt mồ hôi cũng đủ khiến Hệ Thống không thể can thiệp.
" Vậy, vậy tôi đền tiền là được, nói đi, bao nhiêu tiền? "
Chết tiêt, vừa mới ra ngoài đã gặp xui xẻo, còn gặp tên khốn lách luật nữa chứ.
Người đàn ông cơ bắp nhếch mép cười, nói: " Hai mươi triệu. "
" Cái gì? Tên khốn này, cái áo đó mà giá tận hai mươi triệu sao? "
" Hừ, đây là hàng gucci chính hãng, còn không đền tiền tao liền đập bỏ mẹ mày đấy! "
Đáng ghét, tài khoản của mình chỉ còn 14 triệu, nhưng nhìn kiểu gì cái áo đó cũng là hàng pha kè, lại còn chẳng thấy dơ bẩn chỗ nào.
Vô Thụy đang mặc trên người áo thun Dior giá 16 triệu, quần thể thao Dior giá 13 triệu, một cái đồng hồ Rolex giá hơn 200 triệu, điện thoại thông minh phiên bản giới hạn giá 188 triệu, đôi giày thể thao Gucci giá 42 triệu, toàn bộ đều do Vương Tiểu Tuyết tặng trong mỗi dịp sinh nhật hoặc dịp lễ Tết.
Cả căn nhà mà hắn đang ở cũng là nhà mặt tiền, tuy không có tầng nhưng rất rộng, bên ngoài sân vườn còn có rất nhiều loại cây quý hiếm giá chục triệu trở lên, hắn am hiểu mấy món đồ đắt tiền hơn ai hết.
Còn về tại sao tài khoản hắn chỉ có 14 triệu, chính là dùng hơn 2 tỷ kia để đi đầu tư chứng khoán, trước mắt chỉ cần nhìn qua liền biết người đàn ông cơ bắp trước mặt là một con đỗ nghèo khỉ, mà Vô Thụy chẳng khác nào được phú bà bao nuôi.
" Khụ khụ, tôi nói này anh bạn, nếu muốn lừa gạt người khác thì cũng nên nhìn vào quần áo giày dép mà họ mang, rồi đánh giá mắt nhìn của họ. "
Người đàn ông cơ bắp lúc này thiếu kiên nhẫn, thét lớn: " Mẹ kiếp! Chẳng phải mày toàn mặc đồ hiệu sao? Hai mươi triệu so với quần áo trên người mày chẳng đáng bao nhiêu cả? "
" Ừm thì... hiện tại tôi không còn nhiều tiền trong tài khoản, mà quần áo trên người tôi tuyệt không thể bán. "
Đồ của dì Tuyết mua, mình bán rồi mà bị phát hiện chắc chắn không được yên, vả lại đều do dì Tuyết đổ mồ hôi săn quái để mua, sao có thể bán đi được?
Người đàn ông cơ bắp bặm mỗi, gương mặt đỏ bừng như bốc hỏa, dường như muốn đấm cho Vô Thụy một phát, nhưng bỗng nhiên hắn thả tay ra, ôm mặt khóc nức nở, vừa khóc lóc vừa nói.
" Hức hức, tôi xin lỗi, thật sự tôi không muốn lừa gạt cậu, nhưng hiện tại tôi đang cần rất nhiều tiền. "
Gì vậy? Nói khóc liền khóc, chắc không phải ăn vạ chuyên nghiệp chứ?
" Ài... nhìn anh lực lưỡng như vậy chắc chắn là người siêu phàm rồi, sao không đi săn quái vật kiếm tiền? "
" Chậc, tôi mà đi rồi em gái không ai chăm sóc chắc chắn gặp nguy hiểm, kẻ thù của tôi rất nhiều, mỗi lần đi săn quái hai anh em đều cùng đi, nên tuyệt đối không thể để em ấy một mình mà đi được. "
Vô Thụy kinh ngạc, thì ra là em gái bệnh cần tiền, nhưng nhìn hắn hơn 30 rồi, chắc chắn tích lũy không ích tiền, lời nói cũng có nhiều điểm sơ hở, tuyệt đối không bình thường như vậy. Hơn nữa, hắn bảo không bỏ em gái một mình, mà bây giờ hắn đang đi một mình.
Với kinh nghiệm ngồi xem phim trinh thám hơn 180 phút trên ngày thì hắn khẳng định là lừa đảo, thậm chí còn là tên khốn bắt cóc phụ nữ, hắn đã làm gì đó với cô ấy, sợ rằng gặp mặt sẽ kích động nên cố ý tìm người nào đó đến để chăm sóc rồi giá họa lên đầu.
" Khụ khụ, em gái anh bao tuổi rồi? "
" A, mười, mười 16 tuổi, em ấy thức tỉnh Hệ Thống khoảng hai ba năm trước rồi, hiện tại vì trong lúc đánh quái vật nên bị thương nghiêm trọng, chi phí phục hồi lên đến chục tỷ. "
Vô Thụy trầm tư một lúc, ba mươi giây sau, nói: " Vậy đi, tôi giúp anh chăm sóc em gái, anh có thể ra ngoài săn giết quái vật. "
" Không được, hiện tại em ấy đang nằm liệt giường, nhỡ cậu giở trò gì thì sao? "
" Anh cũng biết mà, Hệ Thống sẽ trừng trị nếu có kẻ lợi dụng xâm phạm đến phụ nữ, đặc biệt là muốn Cưỡng Hiếp! "
Người đàn ông cơ bắp lưỡng lự một hồi rồi gật gật đầu, đáp: " Được rồi, vậy cậu theo tôi đi, mỗi ngày chỉ cần trông chừng em ấy hai đến ba tiếng. "
" Được. "
Ngay sau đó hai người di chuyển đến một khu chung cư cách nhà của Vô Thụy 10 ki lô mét.