Vô Thụy nhanh chóng trở về nhà sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nhưng vẫn còn một nhiệm vụ nữa cần hắn hoàn thành, đương nhiên một người có thể thõa mãn hắn và cần hắn thõa mãn chính là Mục Thiên Thu.
Ngồi trong nhà với nhiều suy tư, Vô Thụy vừa xem hai vật phẩm mới nhận được vừa lấy điện thoại gọi cho Mục Thiên Thu.
[ Trang sức: Nhẫn Của Goblin Lười Biếng
Cấp độ sử dụng: 20
Phẩm chất: Tốt
Mô tả: Một chiếc nhẫn gắn liền với Goblin Lười Biếng, có thể nhận được khi tiêu diệt nó trong cánh cổng không gian cấp thấp. Tuy nhiên, phải mất một khoảng thời gian để nó xuất hiện, tỷ lệ vật phẩm xuất hiện là 10%.
Độ bền: 100/100
Đặc tính: Cảnh Giác (Người sử dụng trong phạm vi bán kính 20 mét phát hiện được vị trích kẻ địch)
Hiệu ứng: Khi đeo lên người sử dụng nhận được 40 điểm tấn công vật lý, 20 điểm phòng thủ vật lý, 20 điểm thể lực. ]
" Chỉ số tăng khá đáng kể, có điểm thể lực nên khá tốt, còn cả khả năng đặc biệt này nữa, như vậy giúp mình đề cao cảnh giác hơn khi có người có sát ý với mình. "
[ Vũ khí: Chùy Của Goblin Lười Biếng
Cấp độ: 20
Phẩm chất: Tốt
Mô tả: Vũ khí chuyên dụng của Goblin Lười Biếng, nó luôn luôn mang theo bên người, có thể tìm thấy trong cánh cổng không gian cấp thấp, tỷ lệ xuất hiện vật phẩm này là 10%.
Sát thương: 75
Độ bền: 100/100
Đặc tính: Bộc Phá
Hiệu ứng: Mỗi đòn tấn công có tỉ lệ tạo ra dư chấn, gây thêm một lần sát thương lên kẻ địch ]
" Quá lớn đối với mình, thể lực khá thấp nên cầm nó trên tay cũng tốn sức, trực tiếp bán trên cửa hàng Hệ Thống chắc kiếm được một ít. "
Vô Thụy tiện tay bán cho Hệ Thống Dục Thần
[ Đồng ý/Hủy ]
[ Đã bán Chùy Của Goblin Lười Biếng, nhận được 20,000,000
" Rẻ vậy nhỉ? Nhưng chắc chắn chiếc nhẫn này tốt hơn và có giá, hiện tại mình vẫn còn cần nó, đeo vào vậy. "
Vô Thụy đeo nhẫn vào tay, ngay lập tức một làn sóng nhẹ xuất hiện trên người hắn.
[ Đã trang bị Nhẫn Của Goblin Lười Biếng, nhận được hiệu ứng và đặc tính đi kèm. ]
Hắn nhìn qua một cái rồi lại mò mẫn điện thoại, từ nãy đến giờ Mục Thiên Thu vẫn chưa bắt máy.
Hắn kiên trì gọi điện trong 5 phút, Mục Thiên Thu cuối cùng đã bắt máy.
" Alo Vô Thụy, gọi em có gì không? "
Vô Thụy vào thẳng vấn đề: " Giờ em đến khách sạn Hoa Hồng được không? "
Màn hình bên kia Mục Thiên Thu đang huấn luyện với những bạn học nữa, cô cười cười nói: " Anh thấy rồi đó, hôm nay bọn em phải luyện tập đến mười một giờ, ngày mai được không anh? "
Vô Thụy trầm mặc vài giây, không thể làm phiền đến Thu Thu được, dù sao em ấy cũng là người siêu phàm cấp cao, hơn nữa, mình giống như đang lợi dụng em ấy...
Hắn thở dài một hơi, nói: " Em luyện tập tiếp đi, anh nghĩ cách khác vậy... "
Mục Thiên Thu ngay lập tức cau mày, khó chịu đáp: " Hừm, anh gọi em đến chắc chắn là muốn cùng làm tình chứ gì, nếu em không đến anh sẽ tìm cô gái khác sao? "
Vô Thụy gãi gãi đầu, cười nói: " He he he, không phải như em nghĩ đâu, anh chỉ là muốn cùng em làm tình thôi, nhưng em mệt vậy rồi anh nghĩ đợi hôm khác cũng được. "
" Hừ, vậy anh nói nghĩ cách khác là thế nào? "
" Ài... thật ra anh có nhiệm vụ cùng em làm tình, nhưng mà em mệt vậy rồi anh không nỡ, nhiệm vụ thất bại anh cũng không chết được, mấy ngày sao em bù lại gấp đôi cho anh có lẽ sẽ ổn hơn á. "
Mục Thiên Thu trong màn hình thở nhẹ một hơi, thần sắc có chút hụt hẫng, đáp: " Em cố gắng về sớm là được, anh chờ em nha? "
Vô Thụy mỉm cười dịu dàng, nói: " Được rồi được rồi, không cần nói nữa, anh bị trừng phạt vài chục triệu cũng không quá nhiều, sức khỏe thể lực của em quan trọng hơn, về sau bù lại cho anh một chút là được. "
Mục Thiên Thu yểu xỉu người xuống, gật gật đầu đáp: " Em hiểu rồi, bù lại gấp ba lần luôn, vậy nha, em tiếp tục luyện tập đây. "
" Được được, đừng để bị thương. "
" Dạaaaaa. "
Nói xong Vô Thụy cúp máy, hắn nằm dài trên ghế sô pha, nhìn lên trần nhà vài giây rồi nhắm mắt lại, dùng tay che hai mắt.
Chưa đầy 30 giây sau, đột nhiên hắn mở miệng thét lớn:
" Cái nhiệm vụ đặc biệt chết tiệt này là muốn hành hạ người yêu của mình đến cạn kiệt sức lực sao? Mẹ kiếp, không thể bình thường hơn một chút à? "
[ Nếu muốn mạnh hơn phải đánh đổi, đây chính là quy tắc của sức mạnh! ]
" Quy tắc, quy tắc cái con... chậc, cùng lắm thì mai đi săn quái vật bù lại mười cấp thôi, cũng chẳng mất mát gì. "
Tức giận một hồi hắn ngồi bật dậy, chậm rãi đi đến tủ lạnh nốc ực ực chai nước suối, đúng vào lúc hắn quay trở lại phòng khách liền nghe thấy tiếng mở cửa.
Bíp bíp bíp~
Dáng người quen thuộc trong bộ giáp chiến đấu bước vào, hai chân di chuyển thành hình ziczac, mùi bia nồng nặc tỏa ra, trong nháy mắt bộ giáp chiến đấu biến mất, thay vào đó là bộ váy mỏng không đồ bảo hộ.
Vương Tiểu Tuyết đỏ bừng khuôn mặt, hai mắt hơi sụp xuống nhìn về phía Vô Thụy, ngay lập tức dì Tuyết nở một nụ cười vui vẻ rồi dang rộng hai tay chạy lại gần hắn.
" Ỏoooo, Tiểu Thụyyyyyy... cháu về rồi hả? Lại đây dì ôm cái nè... "
" A, dì... "
Dì Tuyết thơm quá, mặc dù mùi bia vẫn còn đó nhưng vẫn bị lấn áp bị mùi của dì, chết tiệt, dì không mặc áo ngực nên mình cảm nhận được rất rõ ràng... hự.
" Phìu phìu, he he he, Tiểu Thụy ngại ngùng hả, dễ thương quá... " Vương Tiểu Tuyết thổi nhẹ vài hơi vào tai Vô Thụy.
" Dì, dì Tuyết, dì xỉn rồi, mau vào phòng ngủ, để cháu đưa dì vào trong... ưm ưm...? "
Đột nhiên Vương Tiểu Tuyết ôm chầm sau cổ rồi hôn Vô Thụy, cái miệng mềm mại của dì Tuyết cùng lưỡi cuộn vào nhau, dương vật hắn bên dưới cương cứng khỏi đũng quần.
" Haaaa... Dì Tuyết, như vậy là không được đâu... "
" Tiểu Thụy trong mơ cũng biết nói nè, giọng nói ngại ngùng dễ thương quá, nào nào, nhanh cởi quần áo xuống đi, dì phải kiểm tra cháu đã lớn chưa. "
Vương Tiểu Tuyết mò mẫn rồi kéo áo Vô Thụy ra, do hắn mặc quần thể thao nên có thể dễ dàng kéo xuống, để lộ ra dương vật cương cứng mà không có quần lót.
Mình muốn đến tìm Thu Thu nên không mặc quần lót, dì Tuyết nhìn vào xấu hổ quá, nhưng cũng may dì đang nghĩ là mơ nên chắc hẳn xem rồi sẽ dừng lại thôi... ư...?
Vô Thụy nghĩ thế, nhưng Vương Tiểu Tuyết thì không, bàn tay mềm mại nắm lấy dương vật rồi sóc nhẹ vài cái, chất dịch nhầy trên đầu dương vật chảy ra, ngay lập tức dì Tuyết há mồm nuốt trọn dương vật.
" Ưm... ưm... ưm... haaaaaa... dương vật của Tiểu Thụy lớn quá, miệng dì không nuốt hết nổi... ahhhh... đẹp quá... Tiểu Thụy thật sự lớn rồi nên mới cứng được như vậy nhỉ? Ưm... ưm... "
Vương Tiểu Tuyết ngậm dương vật vào, lưỡi bắt đầu chuyển động quanh dương vật, liên tục ngậm rồi nhả ra.
Ư... không được, dì Tuyết...
" Haaa... cháu, cháu không nhịn nổi nữa... "
" Hự... ưm... ưm... không, không nhịn nổi thì bắn ra đi... haaaa... dì giúp cháu thỏa mãn để sau này có làm tình với bạn gái thì không phải ngại nữa... ưm... ưm... "
" Ha... cháu... cháu ra, cháu ra đây... hự! "
Vô Thụy nhấn đầu Vương Tiểu Tuyết, dương vật vào sâu trong miệng, ngay lập tức tinh dịch phóng đầy miệng dì Tuyết.
" Ahhhhh... Tiểu Thụy, cháu ra nhiều quá... cháu lớn thật rồi... hưm... "
Phải tránh xa khỏi dì Tuyết, bằng không sẽ không dừng lại được mất.
Vô Thụy vội kéo quần lên, nhưng kéo còn chưa đến đầu gối đã bị Vương Tiểu Tuyết đẩy ngã xuống ghế sô pha, dì Tuyết nhanh chóng lột sạch đồ trên người ra để lộ bầu ngực khủng với hai đầu ti hồng nào, cùng với âm đạo múp và khít đang rỉ dâm thủy.
" Dì, dì bình tĩnh lại, chúng ta không thể làm được như vậy đâu, không thể tiến xa hơn nữa... ưm... haaaa... chết tiệt, nếu dì đã mơ thấy làm tình cùng cháu thì cháu phải thỏa mãn dì mới dừng lại được, cháu xin lỗi, đây đều là do dì ép. "
" Haaa... ahhhhh... ư... Tiểu Thụy, liếm sạch âm đạo dì đi... ahhhhh... đúng rồi... nhanh hơn nữa... dì còn ra nhiều dâm thủy lắm... haaaa... ahhhh... ư... ư... cháu đừng trêu trọc đầu ti của dì... haaa ư... "
Vương Tiểu Tuyết ngồi lên mặt Vô Thụy với âm đạo ướt đẫm dâm thủy, hắn không ngần ngại mà liếm láp xung quanh đến không còn dâm thủy ương vải bên ngoài, sau đó vạch âm đạo của dì Tuyết ra rồi liếm vào trong.
Âm đạo dì Tuyết khít và hồng hào đến lạ thường, dâm thủy chảy mãi không ngừng khiến hắn điêng cuồng húp rột rột, dường như hắn đã muốn làm chuyện này rất nhiều lần kể từ khi mộng tinh.
Hắn vừa húp rột rột, khuấy động âm đạo bên trong, sau khi lỗ âm đạo đã mở rộng ra một tí liền dùng ngón tay bóp nhẹ hai đầu ti, ban đầu nó thụt vào trong nên hắn đã nhẹ nhàng kéo ra, trông vừa buồn cười vừa kích thích.
" Ahhhhh... Tiểu Thụy, Tiểu Thụy, dì sắp ra rồi... nhanh, nhanh hơn nữa đi... haaaa... ahhhhh... ahhh... đúng, đúng rồi... nhanh giúp dì lên đỉnh đi... haaa ahhhhh... dì, dì lên đỉnhhhh... Áhhhhhh... ahhhh... haaaa... haaa... "
Vương Tiểu Tuyết tiểu khắp lên mặt Vô Thụy rồi nhẹ nhàng khuỵu xuống đưa bầu ngực lớn vào trước miệng hắn.
" Ưm... ưm... Tiểu Thụy... ngày trước cháu cũng hay mút ngực dì... thấy thế nào, có ngón không? "
" Haaa... ngon, ngon lắm, ngực của dì rất tuyệt.. nhưng dì nói cháu từng mút ngực dì là sao? "
Vô Thụy vừa mút vừa nhìn gương mặt dâm đãng của Vương Tiểu Tuyết, ánh mắt khoái cảm ấy rất quen thuộc đối với hắn.
" Cháu không nhớ hả? Lúc cháu bốn năm tuổi dì thường hay đến thăm cháu, cháu cứ liên tục thèm sữa mà mẹ cháu không có đó nên dì đã cho cháu mút, mặc dù ngực dì không có sữa nhưng cháu lại cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, không khóc nhè nữa.. ưm... "
A? Chết tiệt, mình từng làm chuyện biến thái như vậy sao...? Khoan, khoan đã...
" Ha... dì, dừng lại đi... "
" Ỏoooo, dì chỉ vừa mới dạo đầu thôi, cháu còn chưa thỏa mãn dì đâu... haaaaa... ưm... dương vật của cháu lớn khủng khiếp... ahhhhhh... haaaa... âm đạo nhỏ bé của dì phải cố gắng lắm mới vào được... ư... cháu, cháu phải lắp đầy tinh dịch bên trong đấy... ahhhhh.... ahhhh... hưmmm... vì là trong mơ nên dì muốn cảm nhận rõ hơn... ahhhh... "
Aaaaaa... âm đạo của dì khít quá, dì còn có thể tự di chuyển nữa... chết tiệt, sướng quá... dâm thủy không ngừng chảy ra nên càng lúc càng trơn hơn rồi... mình thậm chí muốn phóng tinh dịch vào ngay lập tức để lắp đầy cái âm đạo dâm đãng này...!!
" Haaaa.... ahhhhh... Tiểu Thụy... ôm dì... ôm dì đi... ahhhhh... haa... haaaaaa... sướng, sướng quá... dương vật của Tiểu Thụy tuyệt quá... "
Vô Thụy vừa ôm Vương Tiểu Tuyết đang khom người trước mặt, vừa thuận thế nhấp lên theo nhịp mông của dì Tuyết, âm đạo khít chặt ấy ép dương vật như thể đang ngấu nghiến con mồi của mình.
" Hự... dì Tuyết, cháu, cháu sắp ra rồi... "
" A? Bắn đi... haaaa... bắn vào trong dì đi... ư... ahhhhh... haaa... nhanh lắp đầy tử cung của dì đi... Áhhhhhh.... ahhhh.... ahhh... haaa... haa.. cháu, cháu ra nhiều quá... bên trong thật ấm... ưm... ưm... "
Vô Thụy phóng tinh dịch vào tử cung của Vương Tiểu Tuyết, sau đó mút lưỡi dì Tuyết như muốn nuốt lưỡi cùng nước bọt của dì.
" Kyaaaaaa... Tiểu Thụy, tư thế này âm đạo dì sẽ thủng mất... haaaa... ahhhhhhh... ahhhh... chậm, chậm thôi Tiểu Thụy... ưm... ưm... dịu dàng với dì chút... ahhhhh.... haaaaa... "
Vô Thụy kéo Vương Tiểu Tuyết nằm ngửa xuống, sau đó vắt hai chân lên cổ rồi nhét dương vật vào trong âm đạo đang chảy ra tinh dịch, hắn đè mạnh xuống sát bên cạnh dì Tuyết, tiếng rên rỉ thất thanh vang vọng bên tai liền kích thích hắn, vừa liên tục thúc thật sâu vào trong tử cung, vừa cháo lưỡi với nhau.