Chương 40: Ngươi Đột Phá Rồi Sao?

Cùng lúc đó, thông báo trên toàn bộ phần mềm biểu hiện: "Chúc mừng người chơi “Ta chỉ là người bình thường” ở trong hộp may mắn bạch ngân mở được tầng thứ hai của công pháp hiếm có!"

Thông báo này chỉ giới hạn trong người chơi đẳng cấp bạch ngân trở lên.

Người chơi bạch ngân không giống người chơi xích đồng thường xuyên hoạt động ở đại sảnh trò chuyện, nhưng khi nhìn thấy thông báo này bất luận người chơi bạch ngân hay là hoàng kim đều nổ tung.

"Người này là ai mà lại có thể ở trong hộp may mắn bạch ngân mở được tầng thứ hai?"

"Xác suất mở hộp may mắn bạch ngân tuy cao, nhưng thường giới hạn ở tầng thứ nhất, người này chẳng những mở ra tầng thứ hai mà hơn nữa còn là công pháp!"

"Không biết người này đã mở bao nhiêu lần, nhưng vô luận là bao nhiêu lần mà có thể mở ra tầng thứ hai công pháp thì vận khí của hắn rất cao!"

"Ta hâm mộ, ghen ghét, tiếc hận a! Ta mở hộp may mắn bạch ngân đều là rác phẩm!"

"Ta biết người này, vừa rồi hắn đã mở hộp may mắn bình thường ngàn lần liên tục, hơn nữa trước đó hắn còn mở ra hai cái vật phẩm hiếm có, lần này hắn thế mà chuyển qua mở hộp may mắn bạch ngân, hơn nữa hình như còn là lần đầu tiên hắn mở hộp may mắn bạch ngân!"

"Mẹ kiếp, không thể nào! Lần đầu tiên mở hộp may mắn bạch ngân mà đã mở ra vật phẩm hi hữu sao?"

Các người chơi hoàng kim, bạch ngân đều tỏ ra hâm mộ, Chu Hạo tự nhiên không biết, nhưng sau khi mở ra U Ảnh Thất Đao trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ kích động.

Dù sao hắn chỉ mới hao phí hơn năm vạn giá trị may mắn, kết quả lại mở ra công pháp tiến cấp tầng thứ hai.

Phải biết rằng Ảnh Đao Thức mà hắn mua chỉ có tổng cộng ba cấp độ.

"Hơn năm vạn giá trị may mắn có thể mở ra tầng thứ hai công pháp, vậy ta liền tích lũy thêm giá trị may mắn là ngon rồi!"

Chu Hạo vô cùng hưng phấn, vì chỉ cần xem cái tên Liệt Không Thần Thuật là đã thấy cao cấp hơn rất nhiều.

Đương nhiên hắn cũng chỉ là nghĩ ngợi, lần này mở hộp may mắn hắn thuần túy là để kiểm tra.

Đi vào giao diện cá nhân, Chu Hạo vội vàng mở ra U Ảnh Thất Đao.

Ầm!!!

Theo ý niệm khẽ động, đại lượng kinh nghiệm cảm ngộ cùng áo nghĩa của công pháp U Ảnh Thất Đao toàn bộ tràn vào trong đầu của hắn.

Chu Hạo không tự chủ được liền luyện đao pháp ngay tại chỗ.

Mặc dù trong tay hắn không có đao, nhưng bước chân của hắn lại giống như quỷ mị, lấp lóe qua lại trong phòng.

Ngắn ngủi nửa giây hắn liền lấp lóe thấn ảnh bảy lần. Mỗi lần tay của hắn xuất động đều giống như cắt đứt không gian.

"Không hổ là công pháp do phần mềm tăng lên, Ảnh Đao Thức so với nó quả thực không bằng rác rưởi!" Chu Hạo đứng tại chỗ, trong mắt lộ ra vẻ vui sướng nói.

Lúc mua công pháp hắn đã xem giới thiệu của Ảnh Đao thức. Luyện đến mức tận cùng nhiều lắm chỉ có thể làm cho đao pháp sinh ra một tia huyễn ảnh, nhưng U Ảnh Thất Đao luyện đến mức tận cùng lại có thể như u linh xuất quỷ nhập thần, nhanh đến mức kinh người.

"Vốn dĩ ta tưởng bán đi yêu thú cấp Vương Thiết Xỉ Long Ngạc thì ta tạm thời không cần lo lắng về tiền bạc, nhưng hiện tại xem ra ta vẫn phải kiếm nhiều tiền hơn!" Chu Hạo thầm nghĩ trong lòng.

Hắn mở hộp may mắn bạch ngân một lần mà đã tốn một trăm vạn nhân dân tệ, chút tiền của hắn không tới mấy lần liền tiêu hết.

Mà quan trọng hơn là đẳng cấp của hắn nhất định phải tăng lên.

"Tiểu Hạo, ra ăn cơm!"

Từ phòng khách truyền đến giọng nói của Chu Học Quốc.

"Vâng."

Chu Hạo trả lời một tiếng, thu lại tâm tình bước nhanh ra khỏi phòng ngủ.

Vương Thục Vân có tốc độ nấu ăn rất nhanh do nguyên liệu nấu ăn đều đã chuẩn bị xong từ trước, cũng không tốn nhiều công sức.

Lúc ăn cơm, Vương Thục Vân cười nói: "Cha nó, công việc kia của ngươi có thể từ chức thì từ chức, trong nhà bây giờ cũng không có khó khăn gì, đừng làm mệt thân thể."

Chu Hạo vội vàng gật đầu phụ họa: "Mẹ nói không sai, cha nhanh từ chức đi, trước tiên ở nhà nghỉ ngơi một chút."

Chu Học Quốc uống một ngụm rượu, tức giận trừng mắt nhìn Chu Hạo nói: "Con trai, ngươi đừng dính vào chuyện công việc của ta nữa. Nếu ta không làm việc thì ai nuôi cái nhà này? Nhưng mẹ ngươi nói cũng đúng, công việc là phải đổi, qua mấy ngày nữa ta sẽ nói với lãnh đạo."

Thấy Chu Học Quốc đáp ứng, Chu Hạo vui mừng trong lòng. Công việc của cha hắn rất mệt mỏi, rất nhiều người đều đột tử trong lúc đi làm.

"Ngươi ăn nhiều một chút." Vương Thục Vân không ngừng gắp thịt cho Chu Hạo.

Chu Hạo cũng không cự tuyệt mà cười he he.

Hai ngày liên tiếp tâm tình của hắn đều rất tốt, lúc đi học còn ngâm nga tiểu khúc.

Hứa Linh ngồi trước hắn lại không cho hắn sắc mặt tốt.

"Luyện võ không tiến thì lui! Chu Hạo, ngươi phải lăn lộn đi."

Hứa Linh đã báo danh tham gia khảo hạch thực chiến, đồng thời trong lòng nàng thề phải lấy hạng nhất.

Nhưng điều kiện tiên quyết là vị thiên tài tuyệt thế ẩn nấp trong trường học kia không ra tay.

Chu Hạo cười ha hả nói: "Hứa Linh, ta cũng báo danh tham gia."

"Phụt!!!"

Hứa Linh còn chưa lên tiếng, bạn học Lý Vân của nàng đã không nhịn được bật cười.

Lý Vân xoay người ra sau, cười nói: "Chu Hạo, ngươi khoác lác cũng không viết bản nháp à? Vô luận là giải đấu lần trước hay là khảo hạch thực chiến lần này, điều kiện báo danh ít nhất là đạt tới gấp một lần khí huyết."

Hứa Linh đen mặt, cũng xoay người lại muốn trách cứ Chu Hạo thì không khỏi ngây ngẩn cả người.

"Chu Hạo, khí huyết của ngươi…"

Chu Hạo thản nhiên nói: "Tối hôm qua ta may mắn đột phá gấp một lần khí huyết."

Tiếng cười của Lý Vân cứng lại: "Ngươi… ngươi đột phá á?"

Hứa Linh nhíu đôi mi thanh tú, nói: "Gấp một lần khí huyết mà thôi, Chu Hạo đột phá cũng không có gì lạ."

Lý Vân lúng túng nói: "Đúng đúng, gấp một lần khí huyết cũng không có gì lạ."