Chương 29: Lại Mở Giải Đấu

Chu Học Quốc vừa nhìn, ánh mắt đột nhiên trừng lớn.

Hắn lắp bắp nói: "Đây… đây là..."

"Xích Huyết Đằng, Sừng Tê Văn." Chu Hạo khẽ nói: "Có hai thứ này mẹ ta hẳn là có thể trả lại nợ nần công ty!"

Chu Học Quốc xích lại gần, nhìn chằm chằm vào thứ trong tay Chu Hạo.

Qua một hồi lâu hắn mới run run rẩy rẩy nói: "Con trai, ngươi từ đâu có được chúng?"

Hắn biết rõ hai loại tài liệu này có giá cả đắt đỏ, ít nhất cũng phải năm mươi vạn Nhân dân tệ trở lên.

Hơn nữa nhìn cấp độ sợ là thượng đẳng, giá cả càng thêm đắt đỏ.

Chu Hạo biết tính cách của cha hắn, nếu như hắn không nói ra một câu đáng tin thì cha hắn tuyệt đối sẽ không cầm đi trả nợ.

"Cha, là một người bạn học trong lớp ta cho." Chu Hạo ấp úng nói.

"Trong lớp ngươi? Là Hứa Linh của Hứa gia sao?" Chu Học Quốc hỏi thẳng.

Chu Hạo gật đầu.

Chu Học Quốc lập tức hiểu ra, dở khóc dở cười nói: "Tiểu tử ngươi sao lại đòi quà của người ta chứ? Hai thứ này rất quý giá đấy, quan hệ có tốt đến mấy cũng không thể dùng, ngày mai ngươi đi trả lại người ta đi."

Chu Hạo vội nói: "Cha, nếu ta trả lại thì Hứa Linh sẽ nghĩ như thế nào a? Nàng sẽ cảm thấy ta không cho nàng mặt mũi!"

Chu Học Quốc nghĩ lại, cảm thấy con trai mình nói cũng đúng.

Loại thiên kim tiểu thư này đã đưa đồ vật ra ngoài thì khẳng định sẽ không cần nữa.

Cưỡng ép trả lại mà làm không tốt còn có thể chọc giận nàng.

Nhưng vị Hứa Thiên Kim kia có thể tiện tay tặng ra đồ vật quý giá như vậy, xem ra quan hệ với con trai ta cũng không đơn giản!

Do dự mãi, Chu Học Quốc đành tiếp nhận Xích Huyết Đằng và sừng Tê Văn, nhưng lại nghĩa chính ngôn từ nói ra: "Con trai, lần sau ngươi không được nhận nữa, về phần hai món vật liệu này xem như là mượn nàng đi, lát nữa ta sẽ viết một cái giấy nợ để ngươi đưa cho nàng."

Chu Hạo gật đầu, chỉ chốc lát sau Chu Học Quốc đã đưa giấy nợ tới.

"Cất kỹ, đừng có để mất đó."

Sau khi Chu Học Quốc rời đi, Chu Hạo trở lại bên giường, một mình suy tư.

Nhìn tình huống này, nếu như hắn trực tiếp lấy ra mấy triệu trong thẻ sợ là sẽ dọa hỏng cha mẹ hắn.

Dù sao trong thẻ hắn có tới sáu trăm vạn nhân dân tệ, nếu như bán đi một ít tài liệu yêu thú còn có thể đạt tới hơn ngàn vạn.

Một khoản tiền lớn như vậy hắn muốn giải thích cũng không dễ dàng, trừ phi hắn triển lộ ra thực lực của mình, nhưng làm vậy có lẽ cha mẹ hắn sẽ càng lo lắng hơn.

Bởi vì bọn họ rất rõ ràng thực lực càng mạnh thì trách nhiệm sẽ càng lớn, hơn nữa lấy tính cách của cha mẹ hắn cũng sẽ không để cho hắn trốn ở trong căn cứ làm một con rùa đen rút đầu.

"Không có tiền thì lo, hiện tại có cũng tiền! Thật là sầu a! Xem ra ta phải ở trường học biểu hiện một chút!" Chu Hạo bất đắc dĩ gối đầu lên hai cánh tay, nằm ở trên giường suy tư.

Ngày hôm sau.

Ánh nắng ban mai ấm áp chiếu vào trường cấp 3 Khúc Thành, Chu Hạo vừa tiến vào phòng học thì bên tai liền truyền đến tiếng nghị luận hỗn loạn.

Dư âm của giải đấu hôm qua vẫn không hề giảm đi, chủ đề mà học sinh trong lớp thảo luận trên cơ bản đều là về giải đấu.

Ngồi vào chỗ, hắn theo thói quen mở màn hình giả lập ra.

Phía trên biểu hiện giá trị may mắn: 53000 (giai đoạn trước mắt, vận khí bùng nổ.)

Tối hôm qua sau khi mở hộp may mắn, và lại đánh chết Hồng Ban Lâm Xà cùng Thiết Xỉ Long Ngạc, tổng cộng mang đến cho hắn hơn năm vạn giá trị may mắn.

Mà chỉ riêng yêu thú cấp Vương Thiết Xỉ Long Ngạc đã là năm vạn giá trị may mắn, nhưng hắn không sốt ruột tiếp tục mở hộp may mắn, tính toán tích lũy thêm một ít giá trị may mắn mới lại mở hộp.

Lại đi dạo xem đại sảnh trò chuyện hắn mới tắt màn hình giả lập.

Không bao lâu, một mùi thơm thấm vào trong lòng người vọt tới mũi Chu Hạo.

Khóe mắt hắn nâng lên, vừa vặn va vào tầm mắt Hứa Linh.

"Đừng tưởng trả nợ là dễ dàng, trước khi tốt nghiệp trung học mà ngươi không đột phá được gấp một lần khí huyết thì ngươi còn khó tìm được việc làm nữa là!" Hứa Linh ngồi xuống, lạnh lùng nói.

Sau đó nàng cũng không quay đầu lại, chỉ chừa lại cho Chu Hạo một bóng lưng đen dài thẳng tắp.

Chu Hạo nhịn không được cười lên.

Cô nàng Hứa Linh này tám thành là tính cách nói năng chua ngoa nhưng tâm mềm như đậu hũ.

Trước kia hắn thật đúng là không phát hiện, nhưng Hứa Linh còn có tâm tư nhắc nhở hắn xem ra tối hôm qua thí luyện nàng chưa bị dọa hỏng.

Đinh linh linh...

Vừa tới giờ học, giáo viên chủ nhiệm liền sải bước đi đến, các học sinh cảm thấy kinh ngạc.

"Chủ nhiệm lớp làm sao lại tới đây?"

"Nếu ta nhớ không lầm phải là lão sư dạy vật liệu a!"

"Ta không biết!"

Chủ nhiệm lớp không đếm xỉa đến những lời bàn tán bên dưới, đảo mắt nhìn một vòng, rồi nhìn về phía Hứa Linh và Trương Nghị, cười hỏi: "Hôm qua thi đấu thành tích của lớp chúng ta không tệ. Hứa Linh, Trương Nghị đều lọt vào top 5 rất đáng khen ngợi."

Hắn dẫn đầu vỗ tay, học sinh phía dưới cũng thưa thớt vỗ tay theo.

"Nhưng..." Chủ nhiệm lớp bỗng nhiên đổi giọng. "Có nhận xét tình huống đột ngột xảy ra ngày hôm qua, không ít học sinh xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên không thể tham gia thi đấu, lãnh đạo trường học đã bàn bạc châm chước suốt đêm, chuẩn bị ba ngày sau lại cử hành một lần thi đấu có khen thưởng gấp bội."