Khả Linh nghe vậy rụt rè giật giật tay áo của Ninh thúc, ý muốn Ninh thúc thả nàng xuống. Ninh thúc thấy vậy cũng vui vẻ nhẹ nhàng đưa Khả Linh xuống đất.
Khả Linh chân nhẹ nhàng chạm đất , đi về phía trước mặt Tô Hạo và Lý Quyền khẽ khom lưng giới thiệu nói:
"Chào chú Tô , Chú Lý . Con tên Khả Linh năm nay 6 tuổi, các chú có thể gọi con là Linh Linh rất vui được làm quen với các chú."
Thấy Khả Linh lễ phép như vậy , Tô Hạo và Lý Quyền cũng nhẹ nhàng mỉm cười, tay khẽ xoa đầu Khả Linh . Giọng ấm áp nói:
"Chào con Linh Linh , chú và chú Lý thường hay nghe ba con kể về con . Thấy Ninh thúc kể rằng có người con gái rất dễ thương, mới đầu chúng ta không tin cho đến khi gặp con thì ta mới biết Ninh thúc không nói dối."
Nghe thấy Tô Hạo và Lý Quyền nói vậy Khả Linh phồng má lên nói:
"Cha con sẽ không nói dối đâu , cha con là công dân tốt."
Tô Hạo thấy vẻ dễ thương của Khả Linh thì chỉ cười lớn nói :
"Ha ... Ha... Ha.... Đúng đúng , cha con không nói sai. Để giờ đi chuộc lỗi , chú dẫn con và cha con cùng đi ăn đồ ăn ngon nhé."
Nghe vậy mắt của Khả Linh lấp lánh, toả sáng nhìn về phía Tô Hạo và Lý Quyền . Nàng cao hứng nói:
"Chú Lý và Chú Tô sẽ dẫn con đi ăn đồ ngon sao ???"
Thấy đứa nhóc cao hứng vậy Tô Hạo và Lý Quyền cũng mỉm cười, gật đầu xác nhận.
Được xác nhận rằng mình được đi ăn đồ ngon , Khả Linh vui vẻ chạy đến dưới chân của Ninh thúc kéo kéo ống quần Ninh thúc nói:
"Cha , khi nào chúng ta đi ăn cùng chú Tô, chú Lý thế ."
Ninh thúc nghe vậy cưng chiều bế Khả Linh trên tay bóp má nói :
"Cái kia con phải hỏi hai chú của con , bữa hôm nay là hai chú con mời cha con chúng ta đi ăn đó."
Nghe vậy Khả Linh ánh mắt long lanh nhìn về phía Tô Hạo và Lý Quyền, vẻ mặt chờ mong. Nhìn thấy ánh mắt như vậy Tô Hạo và Lý Quyền cũng không trì hoãn nữa mà nói với Ninh thúc.
"Ninh thúc , giờ chúng ta đi ăn luôn được chứ. Nhìn Khả Linh có vẻ không chờ được nữa rồi."
Ninh thúc nghe vậy vui vẻ cười đồng ý nói:
"Ha....Ha... Được , hai người các ngươi muốn trưa nay ăn gì ?"
Nghe thấy Ninh thúc hỏi , Tô Hạo và Lý Quyền hai mắt nhìn nhau rồi quay sang phía Ninh thúc nói:
"Cái này... Ninh thúc , chúng ta cũng vừa mới đến đây nên chưa biết chỗ nào ăn ngon. Hay là Ninh thúc đưa chúng ta đi xem có chỗ nào ngon thì kêu chúng ta."
Ninh thúc nghe vậy trầm tư một lúc rồi nói:
"Các ngươi nói vậy thì trưa nay chúng ta đi ăn nướng được chứ. Quán này tết nào ta với Khả Linh cũng đi ăn , giá rẻ mà ta thấy đồ ăn vẫn ngon không kém gì những quán ăn khác."
Tô Hạo và Lý Quyền nghe vậy cũng gật đầu đồng ý với Ninh thúc. Ninh thúc thấy vậy thì cũng nhanh chóng mở cửa xe bế Khả Linh vào xe rồi nhanh chóng khởi động xe đến địa điểm quán ăn.
...
Sau một lúc, xe đỗ tại một góc khuất của phố ẩm thực. Xe dừng trước một quán cũ kĩ có treo biển bán đồ nướng, thấy đã đến nơi Ninh thúc vui vẻ bế Khả Linh xuống xe . Tô Hạo và Lý Quyền thấy đã đến nơi cũng cùng nhau xuống xe, nhìn khung cảnh vắng vẻ xung quanh bọn hắn cũng không ngờ ở đây lại còn tồn tại một quán đồ ăn.
"Ngươi yên tâm , quán này ăn rất ngon. Tết năm nào ta cũng đến đây ăn , tuy nhìn cũ kỹ vậy thôi nhưng chủ quán từng là đầu bếp 5 sao đấy . Không khác biệt gì lắm với hương vị những quán ăn khác, giá còn rẻ nữa."
Ninh thúc thấy Tô Hạo và Lý Quyền do dự cũng vui vẻ nói. Ngồi trên tay Khả Linh cũng miệng chảy nước miếng mà nhìn về phía quán ăn nói:
"Chú Tô , chú Lý. Ông Lưu làm đồ ăn ngon lắm luôn, lúc nào Khả Linh cũng mong đến tết chỉ để được đi ăn ở đây thôi."
Thấy vậy Tô Hạo với Lý Quyền cũng không do dự nữa mà đi vào cùng hai cha con Ninh thúc.
Lẹt... Kẹt...
Mở cánh cửa cũ kỹ , đi vào . Đập vào mắt bọn hắn là khung cảnh rất mang đậm không khí của quán ăn gia đình. Trên tường treo là hình ảnh của một ông báo U50 tay cầm giấy chứng nhận 5 sao vui vẻ cười.
"Nha... Tiểu Ninh nay đến ăn tết sớm sao."
Lúc này ở trong bếp đi ra một lão già khoảng tầm 70 -80 tuổi. Nhìn thấy người đến là Ninh thúc hắn vui vẻ nói:
"Lưu lão , hôm nay ta dẫn bạn ta đến ăn . Ông Lưu có vẻ tinh thần vẫn tốt như ngày nào."
Lão giả nghe Ninh thúc nói vậy thì nhìn về phía đi đằng sau Tô Hạo và Lý Quyền. Ánh mắt lão vẩn đục nhưng vẫn hiện lên vẻ từ ái nói:
"Ha...Ha.... Tiểu Ninh nay còn giúp ta tăng thu nhập cơ đấy. Vào đi vào đi , để ta chuẩn bị bàn cho các ngươi. Muốn ăn gì thì menu ở trên bàn, yên tâm vẫn như cũ ta giảm giá cho cháu gái Linh Linh của ta."
Ninh thúc nghe vậy giọng cảm kích nói:
"Cám ơn Lưu lão ."
Lưu lão nghe vậy khoát khoát tay tỏ vẻ không để ý nói:
"Chúng ta còn cần khách khí vậy sao , ngươi ăn đây cũng đã 10 năm rồi. Ta cũng coi ngươi như con cháu trong nhà , nếu không phải vì doanh thu không được ta cũng đã sớm không lấy tiền ăn của các ngươi."
Nghe vậy Ninh thúc cũng vui vẻ tay bế Khả Linh , dẫn Tô Hạo và Lý Quyền vào bàn ăn.
Ngồi trong bàn Ninh thúc đưa cho Tô Hạo và Lý Quyền một menu nói:
"Bữa hôm nay các ngươi mời khách, nên gọi gì thì các ngươi gọi đi. Ta với Linh Linh chỉ đi ăn ké thôi."
Tiếp nhận trong tay bảng đồ ăn , Tô Hạo và Lý Quyền chăm chú đọc các món trên menu. Vẻ mặt bọn hắn kinh ngạc nói:
"Sao đồ ăn trên đây rẻ thế , ta thấy còn rẻ hơn so với những quán hôm qua chúng ta đi."
Ninh thúc nghe vậy vui vẻ cười nói:
"Ở đây Lưu lão chỉ bán tiền nguyên vật liệu cộng thêm một xíu tiền công thôi . Và lại ở đây menu 10 năm chúng ta ăn Lưu lão vẫn giữ nguyên giá , chưa hề thay đổi dù chỉ một chút."
Tô Hạo và Lý Quyền nghe vậy gật gật đầu nói:
"Ninh thúc có thể kêu Lưu lão gọi tất cả món ở menu lên được không. Đủ cho chúng ta ăn."
Ninh thúc nghe vậy gật đầu nói:
"Được thôi , để ta đi vào bếp bảo Lưu lão . Các ngươi chờ ở đây tí."
Nói xong hắn nhẹ nhàng đặt Khả Linh ngồi trên ghế , rồi đứng lên đi vào trong bếp. Sau một lúc hắn mới ra ngoài, tay cầm nồi lẩu với một vỉ nướng nói:
"Chờ tí ta giúp Lưu lão dọn đồ lên rồi chúng ta cùng nhau ăn. Do gọi nhiều nên ta vào giúp Lưu lão một tí."
Nghe vậy Tô Hạo và Lý Quyền cũng nhất trí đứng lên cùng Ninh thúc vào bếp. Vừa đứng lên Tô Hạo nhớ tới trên đầu mình còn Hắc Bạch thì nhẹ nhàng đưa tay lên bế nó xuống, đưa cho Khả Linh nói:
"Linh Linh , cháu có thể trông Hắc Bạch giùm chú một tí được không. Chú đi vào giúp Lưu lão với Ninh thúc một tí ."
Nhìn thấy Tô Hạo vươn tay lên đầu lấy cãi mũ xuống, Khả Linh nghi hoặc nhìn kỹ lại thì mới thấy đây là con mèo. Tiếp nhận Hắc Bạch nàng vui vẻ nói:
"Yên tâm chú Tô , chú cứ để con. "
Vừa nói nàng vừa đưa tay vuốt vuốt Hắc Bạch, Hắc Bạch lười biếng nằm cho Khả Linh vuốt. Thấy nó không phản đối Tô Hạo cũng yên tâm đi vào cùng bê đồ ra.
Đang phụ giúp Lưu lão , Ninh thúc thấy xuất hiện hai người Tô Hạo và Lý Quyền cũng sững sờ nói:
"Hai người các ngươi ở ngoài chờ được rồi, ta giúp Lưu lão một xíu là xong."