Buổi tối gió nhẹ thổi vi vu,màn đêm đen bao phủ lại bầu trời đô thị như tô điểm lên một tầng sương mù mờ ảo,mông lung ,một làn gió nhẹ thổi đến làm cả người hắn có chút run lên.
Thời tiết đầu hạ tháng mười buổi sáng có chut nóng nhưng về tối trời bắt đầu đổi lạnh khiến người nhạy cảm dễ trở bệnh.
Đầu hạ trời bắt đầu dần nguôi lạnh, nếu người ta ví mùa thu mát mẻ,khô hanh như lá rụng về cội,mua động lạnh lẽo giá rét,mùa xuân ấm áp như mở đầu một thanh xuân,sinh mệnh nở rộ thì mua hè lại nóng bức ,khơi gợi lên dục vọng bên trong con người khiến người ta trở nên điên cuồng.
Chỉ dù trời nóng là vậy nhưng Lục Cảnh lại không thấy một chút cái gọi là dục vọng nổi lên,bởi nãy giờ hắn cứ thấy eo mình có chút thốn thốn rồi.
Vội vàng chạy vào phòng thoa một ít đá lạnh lên rồi đi lại bàn ngồi mở lên máy tính.
Vẫn quen thuộc từng bước đăng nhập vào máy tính nhưng hôm nay lại khác biết.
Lúc này tròng mắt của hắn đỏ lên,khuôn mặt của hắn có chút nghi ngờ .
Bởi vì trong đầu của hắn lúc này vang lên một thành âm, cái thứ đó truyền cho hắn một vài thông tin:
-Vạn đạo kỳ thư (tầng 1)
Thông tin cơ bản: từ thời hỗn độn sơ khai,vụ trĩ là một mảng nguyên không ,dưới gốc thiên cổ thụ ở trung tâm hỗn độn dần hình thành một linh hồn...qua thời gian nó dần hình thành lên ý thức, qua đó hỗn độn cũng thay đổi,các vị thần bắt đầu tranh đoạt lãnh thổ và tài nguyên qua con mắt chứng kiến của cây cổ thụ, nó dần dần mở rộng được tri thức qua những kĩ năng của các vị thần.
Vào một thời gian nào đó chợt hỗn độn vì không chịu được trọng tải của sức mạnh mà dần nứt ra rồi tan vỡ,kì lạ thay những kẻ mạnh tồn tại ở hỗn độn lại bất ngờ diệt chủng kể cả các vị thần nhưng những kẻ yếu lại tiếp tục tồn tại trên các mảnh vũ trụ, trong đó có con người.
Thời gian gian vạn ức năm trôi qua, những mảnh vỡ lớn nhất của hỗn độn dần biến mất, những mảnh nhỏ bắt đầu tìm đến nhau hợp dần thành một hành tinh mà trong đó những kẻ yếu về sức mạnh nhưng trí tuệ phát triển chi phối dần hành tinh nhỏ bé này, sinh vật đó được gọi là nhân tộc.
Trong một mảnh nhỏ vỡ nát của hỗn độn tồn tại một ánh sáng ảm đạm yếu ớt, nếu nhìn kĩ thì đó là một tấm cuộn thư lớn hơn bàn tay một chút, nó đã bị vỡ nát ra từ cổ thụ, rất may mắn là nó vẫn còn sống nhưng đã hỗn độn vỡ nát khiến cho nó gần như bị tước đi mọi quyền năng to lớn.
Tấm kỳ thư cứ như vậy im lặng nằm yên giữa vùng không gian sâu thẳm như ngủ một giấc thật dài đến hàng tỉ năm.
Lúc nó tỉnh lại, nó sớm cảm giác được mình không thể tồn tại nếu không tìm một chủ thể kí sinh vào, nó tìm kiếm mãi nhưng vẫn không thể nào tìm ra một chủ thể chứa đựng được lõi tinh túy của nó .
Thế là nó lại dùng một chút sinh mệnh lực còn lại đi sang một chiều không gian khác,ở chiều không gian này nó tìm được thật không ít chủ thể thích hợp, nhưng thật sự sinh mệnh lực của nó đã gần đến mức cạn kiệt, cuối cùng nó vẫn là tiến thẳng vào một sinh thể ưu tú gần nhất liền đưa chủ thể kí sinh đi sang thế giới này.
"Con mẹ nó cái gì thế này"
Lục Cảnh khiếp sợ trước những thông tin này, hắn ngã oạch xuống đất,trong đâu hắn bây giờ cực kỳ xoắn xuýt. Thì ra chính là cái vật thể chết tiệt này mới là nguyên nhân chính thức đưa hắn đến đây.
Bình tĩnh lại một chút, hắn khẽ hỏi:
"Ây,hệ thống.." im lặng
"Cây thần?.."
"Đại ca...ây ây"
Lần này thì cái đó phản ứng lại yếu ớt:
"Ngươi nói nhiều quá, im miệng đi"
"Đệt" Cái này quá kiêu ngạo đi, đã gần chết rồi còn dám lên mặt với hắn.
Vội vàng hỏi một chút thông tin về nó mãi mà nó vẫn không phản ứng lần nữa, Lục Cảnh đành tặc lưỡi ,hắn đành lắc đầu bỏ cuộc.
Định bụng đứng lên lấy một chút snack lên sân thượng ăn thì cái đó lại nói:
"Ngồi xuống đi"
Lục Cảnh bây giờ cảm thấy hắn thật không ổn chút nào, rất muốn đánh chết khốn kiếp tên này. Bà nội ngươi lúc nãy lão tử gọi thì không phản ứng, đến bây giờ từ bỏ thì mày lại xuất hiện.
Nghĩ nghĩ như vậy nhưng vẫn là vội vã hỏi lại lần nữa :"Hệ thống, giải thích một chút về khả năng của ngươi đi"
Im lặng một lát,hắn lại cứ nghĩ tên này tiếp tục im lặng thì cái đó chợt yếu ớt nói tiếp:
"Tôi không phải hệ thống, cậu có thể gọi tôi là vạn đạo kỳ thư"
"Ồ, được rồi, ta gọi ngươi là tiểu Kỳ được không" Hắn gật gù.
Im lặng một lúc,vạn đạo kỳ thư trả lời :
"Được "
Không để Lục Cảnh đợi lâu,tiểu Kỳ tiếp tục nói: "Trước tiên ,cậu phải thu thập tín ngưỡng giúp tôi có thể hồi phục sinh mệnh"
"Để phản lại, tôi sẽ giúp cậu một chút vấn đề có thể trong khả năng "
Hiển nhiên thừa biết được tên này vẫn chẳng quá hiểu rõ, tiểu Kỳ nói tiếp: "Cậu có thể tìm hiểu những vấn đề khó hiểu nhanh chóng ở phòng thư viện trong đầu cậu,yên tâm, không gian trong thư viện đi vào chỉ cần dùng linh hồn thể nên sau khi từ trong không gian đi ra ngoài sẽ không ảnh hưởng đến thể lực, cũng chỉ như cậu đang ngủ một giấc mà thôi"
"Một ngày cậu có thể đi vào một lần ,thời gian bên trong không gian tương đương 12h bên ngoài, thời gian bên trong không ảnh hưởng bên ngoài,cậu sau khi đi ra bên ngoài sẽ chỉ trôi qua 1 giây"
Lục Cảnh nghe xong mà đầu óc lẫn lộn lên,hắn hỏi lại :
"Tức là nếu ở bên trong cái chiều vô thể này thì khi đi ra ngoài sẽ không mệt mỏi và thời gian vẫn giữ nguyên ?"
"Đúng vậy"
Lục Cảnh có chút chán nản,hắn ngửa đầu ra sau vô lực nói:
"Vậy là ngươi chả có cái công năng hiệu quả gì ngoài cái nhảm nhí đến vậy thôi hả"
"Không,ta còn biết điều tra cổ phiếu,xổ số, tín dụng đen"
Lục Cảnh run rẩy, hắn bất lực nói nhỏ:
"Có vậy thôi à ..."
"Haha,đúng vậy" Tiểu Kỳ nhàn nhạt khinh bỉ trả lời.
Đúng là xúi quẩy, người khác xuyên việt không có hệ thống cũng có lão gia gia,ai ngờ mình lại có con bệnh kí sinh. Đậu đen rau muống vậy nhưng hắn cũng chẳng để tâm lắm, hắn là người không mấy ưa thích dựa vào kẻ khác, biết một chút là được rồi.
"Đừng nói xấu ta,ta biết suy nghĩ của cậu"
Lục Cảnh khinh thường không đáp.
"Thôi được rồi,chỉ trêu đùa cậu một chút thôi, đây là một số kĩ năng phụ trợ tôi cho cậu"
Sau đó,ở trước mặt Lục Cảnh hiện lên một vài dòng thông tin:
1.Hoàng kim nhãn :có thể kiểm tra thông tin của vạn vật (đã mở)
2.Não tuệ: tăng cao tính cảnh giác,cảm nhận ,mở rộng trí não,mở rộng thông tin.
3.Nô dịch -chủ động :có thể chủ động nô dịch người khác,tỉ lệ là 2-5% thành công, một tháng dùng được một lần,có thể cộng dồn tăng cao tỉ lệ thành công theo thời gian(chưa thể sử dụng)
Nô dịch-bị động:khi gặp nguy hiểm sẽ bị động kích hoạt, xác suất thành công là 1%.
Sau khi đọc xong,Lục Cảnh có chút thắc mắc, đặc biệt là về chức năng thứ ba:
"Này tiểu Kỳ,giải thích một chút đi"
Nó nghe vậy,từ từ nói:
"Hoàng kim nhãn đã mở hết chức năng, ngoài việc kiểm tra thông tin cổ phiếu, nhưng đương nhiên nếu sử dụng quá nhiều sẽ phản phệ vào linh hồn, đề nghị không nên quá ỷ lại, kiến nghị nửa tháng có thể dùng một lần...ngoài như vậy thì vẫn còn có thể kiểm tra những thông tin bên ngoài như công trình, đồ vật, đặc biệt còn có thể biết được thiện cảm, tính cách của người khác, nhưng sẽ hạn chế đối với người không quen biết và người có ác cảm sẽ không thể kiểm tra.
"Còn về não tuệ xem thì hiểu,chỉ thêm chút tác dụng là sẽ hoàn toàn hiểu được tất cả các loại ngôn ngữ khác nhau"
"Nô dịch chủ động hiện tại muốn mở ra phải đợi khôi phục thư viện lên tầng thứ hai, còn về khả năng công dồn thì cứ mỗi tháng nếu không sử dụng thôi miên thì qua 2 tháng sau tỉ lệ sẽ cộng thêm qua tháng đầu tiên.
"Về bị động thì cứ gặp một nguy hiểm đến tính mạng thì nó sẽ tự động kích hoạt, nhưng phải may mắn lắm mới thành công được"
Sau một lát nghe tiểu Kỳ giải thích thì hắn cũng đã hiểu đôi chút về nó, nếu bây giờ nếu hắn muốn nhiều chức năng hơn thì phải thu thập tín ngưỡng cho nó.
Tín ngưỡng ở đây theo cách tiểu Kỳ nói thì khác hẳn những suy đoán dị hớm như hắn biết.Tín ngưỡng ở đây sẽ hắn hiểu theo như một cách truyền bá hình ảnh, đồ vật mà hắn sở hữu qua cho người khác biết đến, càng thu hút được nhiều người biết đến thì tín ngưỡng thu được sẽ càng nhiều.
Hơn nữa theo như lời tên này nói thêm thì nguyên âm nữ nhân lại chính là mộc tinh hoa của hỗn độn, nếu hắn có thể lấy được nguyên âm nữ nhân thì cũng có thể là một cách rất nhanh giúp nó khôi phục, đương nhiên nữ nhân không còn nguyên âm thì vẻn vẹn không hề có tác dụng chút nào.
Nghe xong cái này Lục Cảnh cũng không nhịn được nhổ nước bọt chửi thầm, mẹ nó đã nghèo còn lắm điều kiện.