Lúc này,11h trưa trường đã tan học, các học sinh lần lượt xách cặp ra về,riêng Lục Cảnh đi về phía gara ô tô quá giang Lâm Hạ Vi đi về nhà.
Trên đường đi,hắn bất đắc dĩ quay lại nói với Lâm Hạ Vi :
"Cô có thể đi nhanh một chút không, đi chậm vậy khi nào mới về được"
Vừa mới nói xong,Lục Cảnh thật sự muốn cho mình một bàn tay, bởi chưa kịp phản ứng, Lâm Hạ Vi đã mãnh liệt đạp chân ga. Chiếc xe lao đi vun vút như muốn sang luôn thế giới bên kia.
"Má ơi chậm...chậm...lúc nãy chỉ là đùa thôi...dừng lại..." Lục Cảnh thề, từ giờ trở đi hắn sẽ không bao giờ dám nói từ đi chậm trước mặt bà cô này, quá khủng khiếp.
Lúc này ở trên đường quốc lộ, cách Lục Cảnh không xa ,có 4 chiếc xe lao nhanh về phía chiếc Porsche 911 mà Lâm Hạ Vi đang điều khiển.
Vừa đi vừa đấu võ mồm với Lâm Hạ Vi , bỗng nhiên khi đến ngã ba, tốc độ xe của nàng chậm lại.
Thấy vậy, Lục Cảnh vui mừng nói:
"Hú hồn, chậm vậy là tốt rồi"
"Ngậm miệng, phía trước chúng ta có hai chiếc xe, bên trái 1 chiếc và phía sau 1 chiếc ,nói cách khác chúng ta bị bao vây"
Lâm Hạ Vi bĩu môi, lạnh như băng nói.
Nghe vậy, Lục Cảnh vội nhìn xung quanh thì thấy 4 chiếc xe màu đen từ từ bọc kín lối đi của mình ,thấp giọng chửi:
"Đệt ,thằng khốn nạn nào chơi bẩn thế, có can đảm đi ra đánh 1 vs1 "
"Bớt nói nhảm đi,cút xuống xe"
Ánh mắt lóe lên một tia sắc lạnh, nàng lạnh lùng nói sau đó bước xuống xe.
Lúc này ở 4 chiếc xe ,một đám người bước xuống, có xăm trổ, có đầu trọc, cũng có mang mã tấu. Tổng cộng 14 tên.
Một tên gầy đi đầu bước lên, hắn nhìn về phía Lục Cảnh, cười khẩy một cái,hắn nói:
"Tên nhóc, mày là Lục Cảnh? "
"Chúng mày tìm tao làm gì" Lục Cảnh híp mắt.
"Haha, có thằng nhóc nhờ tao đưa mày lên thớt, hiểu chưa " tên gầy nói.
Lục Cảnh thộn mặt ra, không cần đi nghĩ cũng thừa biết tên nào làm. Mẹ nó ông đây nhìn qua dễ bắt nạt lắm đúng không.
Bỗng lúc này, ánh mắt của một tên khác nhìn về phía Lâm Hạ Vi đang đứng phía sau Lục Cảnh, tên kia lập tức nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt bỉ ổi tràn đầy dâm tà nhìn khắp cơ thể thiếu phụ.
Bởi vì lúc này, Lâm Hạ Vi đã săn ống tay áo lên, lộ ra một mảng da thịt tuyết trắng, phía bên dưới là cặp mông cong vút nối liền với đôi chân dài. Nàng cao 1m74, ,Lục Cảnh cao 1m72 ,cũng chỉ xấp xỉ nàng một chút mà thôi,nhưng hắn đang độ tuổi dậy thì nên vẫn sẽ cao hơn tiếp được.
"Chậc chậc, nữ nhân này thật là cực phẩm"
Mấy tên kia thi nhau nuốt nước bọt, tên gầy cười bỉ ôi nói: "Khà khà, đi đánh một con kiến mà cũng gặp mĩ nữ thế này,cặp ngực kìa ,mông kìa chậc,anh em đánh tên kia xong mang ả về cho đại ca xử lí"
"Ha..hha..hh."
Cả bọn thi nhau cười khả ố cứ như là ăn chắc Lục Cảnh vậy, ừ thì đúng là bọn chúng ăn chắc hắn nhưng đừng quên, mỹ nữ thì chưa chắc.
"Có làm mới có ăn, không làm mà đòi có ăn thì chỉ có chị ong nâu thôi...."
Lục Cảnh đếch sợ, vì sao, vì con chuột gặp con mèo nó cũng đứng lên phản kháng, vì trong tay nó có súng , mà súng trong tay Lục Cảnh chính là Lâm Hạ Vi, một cao thủ võ thuật, thầm mặc niệm cho bọn này một cái vì chọc nhầm người.
"Muốn chết"
Chỉ thấy lúc này Lâm Hạ Vi nhàn nhạt nói, nhưng khuôn mặt nàng biểu hiện mười phần sương lạnh chứng tỏ nàng thật đang tức giận.
"Nữ nhân này...". Lục Cảnh đang ngẩn ngơ vì suy nghĩ trong đầu liền bị làm cho tỉnh lại, một lúc sau hắn liền trợn mắt há hốc mồm lên. Bởi vì, những nam nhân kia sắp đi tới trước mặt Lâm Hạ Vi, nàng lại bỗng nhiên cử động, thân thủ gợi cảm duyên dáng trở nên mười phần linh hoạt phiêu dật!
Để cho Lục Cảnh cảm thấy da đầu tê dại chính là, nữ nhân này chỉ dùng một đôi bàn tay mềm mại không xương để chiến đấu với đám đại hán vai u thịt bắp!
"Thật con mẹ nó cao thủ". Lục Cảnh nhìn nàng một quyền đánh trúng ngực một người đàn ông, thế nhưng liền làm hắn hôn mê.
Hơn nữa cho dù mặc quần bó, nàng lại như không chịu bất kỳ trói buộc nào. Hơn mười tên tráng hán, không ngờ bị nàng xử lý toàn bộ.
Nhìn cơ thể gợi cảm của nàng uốn lượn bay múa, hắn nuốt một ngụm nước bọt, thầm tự sướng .....
Chẳng qua theo từng âm thanh thống khổ rên rỉ vang lên, Lục Cảnh lại thêm một lần trợn mắt há hốc mồm.
"Con bà nó, đây còn là người nữa sao?".
Ánh mắt của hắn rơi vào mấy tên đại hán trước mắt. Chỉ thấy nàng chuyển động bàn tay nhỏ nhắn gần như vô lực, nhưng mỗi lần đánh vào thân thể của đối phương đều khiến cho bọn họ ngã xuống đất rên rỉ đau đớn không ngừng.
Lâm Hạ Vi mặc một bộ quần bó sát,nàng vén ống tay áo lên, động tác lả lướt mềm mại quả thật có thể được được xem là tuyệt mỹ! Nhẹ nhàng mà quay người lại, vung ra một quyền vào phía sau.
Bàn tay trắng nõn bỗng nhiên bắt được cổ tay của đối phương, dùng sức ném tên kia về phía trước khiến hắn ngã úp mặt xuống đau đớn
"Còn các ngươi nữa!".
Giải quyết xong một gã đàn ông tiếp theo, Lâm Hạ Vi liếc về hai người còn lại.
"Tới đây!"
"A!"
Những gã kia bình thường kiêu căng ngạo mạn, lúc này nào có gan đứng lại, lập tức muốn chạy trốn.
Nàng muốn đuổi theo đánh nhưng lúc này từ phía xa vang lên hàng loạt tiếng xe đang dần lao tới, biết bọn người này còn có viện thủ nền đành tiếc nuối kéo theo Lục Cảnh lên xe đi thật nhanh.
Gần 20 phút sau khi đi loanh quanh cắt đuôi chúng.
Đến trước nhà hắn, định bước vào thì điện thoại Lâm Hạ Vi chợt rung lên, nhìn lại thì thấy là trượng phu gọi đến.
"Alo, có chuyện gì" Nhìn thấy tên người gọi, Lâm Hạ Vi nhíu mày nghe một lúc rồi lạnh nhạt nói : "Được rồi, tôi đi đâu cũng không cần phải quan tâm "
Sau đó nàng nhìn về phía Lục Cảnh, nói với hắn :"Hôm nay tôi có chút việc, để ngày khác tôi tự qua gặp mẹ cậu sau"
Không đợi hắn trả lời, Lâm Hạ Vi lập tức liền cao ngạo bước lên xe mà đi.
Bất đắc dĩ giật giật khóe miệng, Lục Cảnh cũng không thiết tha vội bước vào nhà.
"Con chào mẹ" bước vào nhà đã thấy mẹ đang nấu ăn trong bếp, vào thay đồ rồi chạy ra bàn ăn cơm.
Sau khi thay đồ ăn cơm xong, hắn chạy lên gác mở máy tính lên đăng nhập vào diễn đàn chứng khoán.
Nhìn lại số tiền mà hắn đầu tư được hôm qua từ con số 2000 đã lên đến 2631 ,tuy không lên nhiều như đêm qua nhưng cứ như vậy thì một tháng cũng được gần 20000đ rồi.
Nhắm mắt nghỉ trưa đến chiều 4h mới ngủ dậy,cũng tại đêm qua thức khuya qua nay hắn ngủ bù .
Tối đến 8h , hắn háo hức đi sang nhà chị Vân.
"Mẹ ơi con sang nhà chị Vân một lát"
"Mày làm khỉ gì mà hôm nào cũng sang thế"
"Dạ,chị có ít bưởi mời con sang ăn mẹ ạ".