Buổi chiều hôm ấy Trần Nam cùng sư phụ của hắn trong lúc bôn ba thì vô tình đi đến một làng quê nghèo của tỉnh Thanh Hóa , mặc dù thời buổi kinh tế của đất nước đã phát triển nhưng dân ở đây vẫn còn đang khá là nghèo nàn .
Nhiều nhà thì vẫn được làm bằng mái tranh vách đất , người dân gặt lúa thì vẫn còn dựa vào sức người chứ chưa được tiếp xúc với máy móc hiện đại như ở quê Nam.
Đi đến cổng làng , nhưng người dân đi làm việc đồng áng về thấy hai thầy trò Nam đi đến thì liền cất dọng chào hỏi . Đoán biết hai thầy trò là người ở xa đến , một người trong đám người đi làm đồng về bước lại phía hai thầy trò rồi cất dọng :
-“ Không biết hai ông cháu sống ở đâu mà lại đi đến vùng quê nghèo này , có chuyện gì liên quan đến đường xá không , cái gì chứ đường xa ở đây tôi rành lắm cần gì cứ hỏi , giúp được thì tôi sẽ giúp “
Nghe người kia nói như vậy thì thầy của Nam liền mỉm cười rồi trả lời :
-“ Không giấu gì bác , hai ông cháu đến đây là để tìm người thân đã thất lạc mấy chục năm nay , nghe đâu có người vô tình thấy rồi bảo là sống ở làng này , nên hai ông cháu mới cất công đến đây tìm “
-“ À ra là đi tìm người thân , có biết là sống ở đâu trong làng không ,nếu cần thì tôi chỉ đường giùm cho”
-“ Thú thật thì tôi cũng không biết là sống ở đâu , nghe nói là người kia bắt gặp ở trong làng đây thôi chứ không biết cụ thế lắm , thôi thì cũng không giám làm phiền bác hai ông cháu vừa đi vừa kiếm người là được rồi , thấy quen là nhận ra ngay ấy mà “ . Thầy của Nam vừa đi vừa chắp hai tay sau lưng làm bộ khẽ thở dài .
Thấy mình không giúp được việc gì , người kia liền chào hai thầy trò rồi rời đi .
Đứng nãy giờ nghe thầy của mình trò chuyện như vậy , Nam không khỏi thắc mắc .Thế nên vừa để sư phụ bước chân vào cổng làng là hắn liền mở miệng hỏi ngay :
-“ Sư phụ , tại sao người lại nói dối họ là chúng ta đến đây tìm người thân mà trong khi họ biết thân phận của hai thầy trò ta cũng có sao đâu “
Đưa tay gõ đầu Nam một cái , lão sư phụ của Nam liền hẵng giọng :
-“ Đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời , trước khi qua làng này ta đã để ý thấy điều kì lạ , chắc con cũng thấy hai dấu chân đen trước cổng làng này rồi chứ , nếu ta đoàn không nhầm thì đây là dấu chân của quỷ nhập tràng “
“ Qủy nhập tràng “ Nói đến đây thì Nam cũng hơi sững sốt , bởi vì theo sư phụ từ trước tới nay hắn chỉ mới nghe qua về “ Qủy nhập tràng “ trong sách vở mà thôi , chứ ngoài đời gần như chưa bao giờ thấy .
“ Vậy tại sao sư phụ của hắn lại không nói rõ thân phận để tiện đường giúp dân chúng trừ nạn mà lại phải dấu dân làng “ Mặc dù trong lòng Trần Nam có xuất hiện ý nghĩ nghi hoặc như vậy , nhưng hắn cũng không tiện hỏi ra ngoài .
Lão sư phụ thấy vẻ mặt của Nam đăm chiêu , thì đoạn biết tên đệ tử này trong bụng nó nghĩ gì rồi , không đợi cho Nam hỏi , lão liền nói ngay :
-“ Không cần phải nghĩ , ta làm vậy để tiện tìm đường rút lui cho hai thầy trò , không biết con quỷ này được thứ gì trợ giúp mà mới chết cách đây không lâu lại có thể thể sắp chuyển sang giai đoạn hút màu người , ta cũng không chắc với tu vi của mình có thể tiêu diệt được nó và cũng không đoán được thứ kinh khủng gì đứng sau , nếu để lộ thân phận sau này trở thành tai họa thì hai thầy trò muốn chạy cũng khó thoát “
Đưa tay lên gãi gãi đầu cho đỡ quê vì bao năm nay theo sư phụ mà toàn để lão này nắm thóc , không biết làm gì hắn liền đánh trống lãng :
-“ Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì bây giờ hả sư phụ ? “
Đánh mắt nhìn ngó xung quanh , lão đạo sĩ liền kéo Nam đi về phía trước rồi nói :
-“ Việc trước hết là bây giờ phải tìm hiểu xem trong thôn này có người chết không , nếu ta đoán không lầm thì người này bị chết oan mà còn là một cái chết bi thảm “
Lợi dung việc đi tìm người thân thất lạc , gần như cả buổi chiều hôm ấy hai thầy trò Nam đi khắp nơi trong xóm để nghe ngóng tin tức mà chẳng thu hoạch được gì , thậm chí thầy của hắn ra tận nghĩa địa của làng để xem xét nhưng tất nhiên vẫn không có ngôi mộ nào mới đắp như dự đoán cả .
Chợp choạng tối , do không có chỗ nghỉ chân nên hai thầy trò phải đi kiếm nhà dân để ở nhờ , trên đường đi lão đạo sĩ vừa đi vừa đăm chiêu suy nghĩ :
-“ quái lạ sao ở làng này không có người chết mà lại xuất hiện quỷ nhập tràng nếu nó đến từ nơi khác thì càng không đúng vì xung quanh đây làm gì có ngôi làng nào nữa, nhưng ngặc nỗi con quỷ này vừa mới hình thành cách đây không lâu , vậy nguyên nhân ở đây là gì ? ... “
Bước đi bên cạnh sư phụ , thấy sự phụ mình đăm chiêu suy nghĩ như vậy thì Nam liền cất tiếng hỏi :
-“ Thế nào rồi sư phụ , hai thầy trò chúng ta đi cả triều này rồi mà vẫn không điều tra ra được manh mối gì , liệu trong này có ẩn khúc gì không hay là người này chết ở trong núi “
Nghe hắn nói như vậy thì lão sự phụ liền quay đầu lại rồi khẽ thở dài :
-“ Điều con nói ta cũng đã có nghĩ đến , nhưng vấn đề ở đây là trong thôn có người mất mà người dân còn không bàn tán gì thì mới lạ , thế nên chắc chắc chuyện này còn có khúc mắc gì đó “
Lưu ý : Truyện đầu tay nên mong các đạo hữu đọc hãy góp ý nhiệt tình vào nhé để cho tác mau lên tay