Chương 3: Chương 3

- Có trở ngại gì thì cứ nói thẳng với tao nhé . Bạn bè với nhau, mày ko nên giấu giếm ôm lấy một mình .

- Tao biết rồi .

- Biết rồi ? Nếu tuần trước, tao ko vô tình đến công ty mày làm việc thì tao ko biết là mày đã xin nghỉ . Tao lấy làm buồn khi thấy mày vẫn còn có sự ngăn cách trong tình bạn .

Như Thiên cười khỏa lấp

- Tao xin lỗi .

- Mày ko xem tao và Lượng Tinh là bạn nữa thì cứ nói thẳng đi . Bọn tao sẽ ko làm mày khó xử nữa .

- Nói đi đâu vậy ? Tao ko muốn mọi người phải lo lắng vì tao .

Như Thiên nắm lấy tay bạn vui vẻ

- Từ nay về sau có phước cùng hưởng có họa cùng chia, buồn cùng buồn và vui cùng vui .

- Nói thì phải nhớ đó .

- Ok, nhưng mày ko được mắng tao là con nhỏ phiền phức .

- Yên tâm đi, An Bửu Ngọc này chưa để người ta phải nói bao giờ .

Ko khí khác đi, bà Như Mai thấy ko nên ngồi đây làm gián đoạn câu chuyện của bọn trẻ , bà đứng dậy dọn dẹp tô trên bàn thì bị Như Thiên cản lại

- Mẹ để cho con .

Bà Mai khoát tay

- Chỉ có ba cái tô thôi mà . Con và Bn cứ nói chuyện đi .

BN áy náy

- Làm phiền bác , còn phải để bác dọn dẹp nữa . Cháu ...

- Tao thấy vô duyên thì đúng hơn . Mày đừng nói nữa, càng nói tao càng thấy giống mấy cô ả hát tuồng .

BN đấm bạn

- Quỷ ạ ! Bộ hết chỗ so sánh rồi hay sao ?

- Bộ ko đúng à ? Cái miệng lẹt đẹt tối ngày . Tao ko hiểu sao ông giám đốc công ty Thế Kỷ lại nhận mày . Hình như ông ấy cũng quá sến thì phải .

- Ê ! Ko được nói xấu sếp của tao .

- Bộ ông giám đốc đó là anh mày à ? Sao bênh người ta chằm chằm vậy ? Như Thiên chợt vỗ tay - A ha ! Hay là mày để ý ông ta ? Tao nghe nói ổng trẻ tuổi, đẹp trai lại chưa có gia đình . Xứng đôi lắm đó . Báo tin đi, tao chúc mừng cho .

BN trừng mắt

- Mày đừng có được nước làm tới nha . Nói bậy mà cũng nói lớn nữa . Thế Đình ....Như là anh trai của tao, làm sao mà là đối tượng của tao được .

- Vậy à ? Thì ra ổng đó tên là Thế Đình . Nếu anh ta ko là đối tượng chọn bạn của mày thì tiêu chuẩn chọn bạn của mày cũng tương đối cao đó .

- Trung bình thôi . Đâu phải người như Thế Đình đều là đối tượng của các cô gái .

Như Thiên gục gặc

- Mày nói cũng đúng . Như tao nè, đâu nằm trong số các cô gái tìm kiếm đối tượng ? nhưng còn Lượng Tinh ?

- Mày muốn biết gì ?

- Tuần trước tao có gặp nó . Hình như....hình như nó có niềm vui thì phải .

- Mày muốn nói là Lượng Tinh có bồ đó hả ? Chắc là ko đâu . Tao thường xuyên gặp nó, chẳng lẽ lại ko biết gì ?

- Biết mới là lạ đó . Chuyện con tim, ko lẽ phơi bày ra .

- Nhưng tao với mày là bạn thân của nó .

- Thì đã sao ? Tao có quyền ko nói mà . Nhưng tao đoán là Lượng Tinh mới kết ai đó thì phải .

BN nhíu mày

- Mày nói tao mới để ý . Mấy lúc gần đây, Lượng Tinh diện dữ lắm . Khuôn mặt thì tươi như hoa, nụ cười thì e ấp . Nghi ngờ lớn rồi .

Như Thiên bỗng nói

- Có khi nào Lượng Tinh có cảm tình đặc biệt với cấp trên ko ?

- Mày muốn nói giám đốc của Thế Kỷ à ?

- Ừ .

BN lẩm nhẩm

- Lượng Tinh yêu anh Thế Đình à ? Ko thể nào . Anh Đình đang cặp bồ với chị Nguyệt Hoa, Lượng Tinh cũng biết mà . Nếu thật sự Lượng Tinh yêu anh Đình thì khổ rồi . BN biết rõ anh mình, Thế Đình là người đàn ông thành công và cũng rất đào hoa . Một năm, có thể anh có đến ba bốn cô bồ . Những cuộc tình đếm trên đầu ngón tay, tình yêu của anh thoáng chốc tan nhanh . Là em gái, BN cũng ko thích lắm khi anh Đình cứ liên tục thay đổi người yêu . Cô ko biết đến bao giờ anh mới có được một tình yêu thật sự, ngoài ba mươi rồi chứ bộ . Cô biết Lượng Tinh ko phải là mẫu người mà Thế Đình tìm hiểu để yêu . BN có hai cô bạn thân, cô ko muốn ai phải chịu đau khổ vì anh mình cả . Như Thiên thì cô yên tâm nhưng còn Lượng Tinh thì cô ko biết làm sao để cô trở lại là cô bạn dễ thương của cô như thưở còn ở lứa tuổi học trò . Nhưng BN cũng hy vọng điều mà cô và Như Thiên suy đoán là ko đúng để ba người bạn ko phải nhìn nhau ngại ngùng .

Như Thiên khều bạn

- Nghĩ gì vậy ? Có phải mày đang lo lắng cho Lượng Tinh ko ?

BN gật gù

- Ừ .

- Thế Đình có sức thu hút như thế sao ?

- Mày đối diện với anh ta đi thì mày sẽ thấy tại sao các cô gái đều muốn làm người yêu của ảnh . Nhưng có một điều tao cần nói : Thế Đình ko ăn chơi trác táng . Anh ta là người rất có tình có nghĩa .

- Mày quá mâu thuẫn rồi đấy BN ạ . Nếu anh ta có bề dày thành tích thì mày phải biện hộ cho anh ta làm gì ?

- Người xấu đâu phải xấu hết , người tốt cũng đâu phải tốt hết . Nếu đã gọi là công việc là rồi thì đâu cần phải quan tâm đến chuyện riêng tư của người ta làm gì . Thế Đình có bao nhiêu cô bồ thì cũng đâu có ảnh hưởng đến chúng ta đúng ko ? Hãy nhìn Thế Đình ở góc độ nhà kinh doanh thì mày sẽ thấy nhẹ nhàng hơn .

- Ok .

- Tao sẽ khuyên Lượng Tinh một cách tế nhị để nó ko mù quáng .

BN vừa dứt lời thì điện thoại của cô có tín hiệu . Cô vội vàng mở máy .

- Alô .

- Bửu Ngọc ! Em đi đâu vậy ? Sao ko đến công ty ?

- Anh Hai ! sáng nay em có chút việc riêng cần giải quyết, nhưng em có xin phép rồi mà .

- Với ai ?

- Anh Vũ Hùng .

- Chiều nay em đi làm chứ ?

- Vâng .

- Vậy em ghé qua nhà lấy anh hai bộ hồ sơ xin việc của hai nhân viên mới giùm anh nghe . Anh để trên bàn làm việc ấy .

- Em biết rồi . Anh Hai ! Anh tuyển họ vào khâu nào vậy ?

- Anh đang dự định tìm một trợ lý .

_Có kết quả chưa ?

- Còn xem xét .

BN nói nhanh

- Anh Hai , chiều nay em cũng có chuyện muốn nói với anh . Anh chờ em ở văn phòng nghe .

- Quan trọng ko ?

- Rất ư là quan trọng .

- Thế thì chiều gặp lại .

- Chào anh .

BN tắt máy, cô có vẻ suy nghĩ . KO ai có thể ngồi vào cái ghế trợ lý ngoài Như Thiên cả . Cô nhất định phải giúp Như Thiên cho bằng được .

Như Thiên nghiêng đầu

- Ko có gì nghiêm trọng chứ ?

- À ....ko....

- Hình như .....

BN khỏa lấp

- Anh Hai tao gọi vì sáng nay ko thấy tao thôi .

Cô đứng lên

- Mày ra ngoài một chút với tao được chứ ?

Thấy bạn ngần ngại, BN kéo tay

- Đi đi ! Ra ngoài cho khuây khở một chút .

Như Thiên miễn cưỡng

- Để tao nói với mẹ một tiếng đã .

BN bước theo bạn, cô đến bên bà Như Mai

- Bác ơi ! Bác cho Như Thiên ra ngoài với cháu nghen .

Đang rửa mấy cọng hành, bà Mai ngẩng đầu lên

- Hai đứa định đi đâu ?

- Cháu có việc muốn nhờ Như Thiên giúp đỡ .

- Thế à ? Vậy hai đứa cứ đi đi .

Như Thiên ôm vai mẹ

- Con ra ngoài mẹ nhé .

- Ừ ! Hai đứa đi đường cẩn thận đó .

Chỉ chờ có thế, BN nắm tay bạn tung tăng . Sự vô tư của cô làm giảm đi nỗi lo trong lòng Như Thiên .

Trả Lời Với Trích Dẫn