Chương 183: Phiên ngoại dị đản

Làm anh hai trong nhà, nhị đản biểu thị kì thực nó lại càng giống anh cả hơn. Bởi vì nó có một người anh cả thực không đáng tin.

Nhị đản gọi là Bối Nhĩ Văn Á Bá Lan, là người thừa kế của gia tộc Á Bá Lan, nga, đương nhiên đó chỉ là hình thức mà thôi, kỳ thực anh em của nó cũng là người thừa kế của gia tộc Á Bá Lan.

So với những gia tộc khác chỉ có một hai đứa con, nhị đản biểu thị gia tộc của nó tốt đến không thể tốt hơn được nữa, bởi vì nó có tới sáu anh em, mà hết thảy công lao phải kể tới mỗ ba của nó, Nhan Tử Dạ.

Mỗ ba của nó là bán thú nhân duy nhất đã phản tổ thành công suốt trăm ngàn năm qua, được rồi, kỳ thực đã biết rõ chân tướng, nhị đản biểu thị mỗ ba nhà nó mới không phải bán thú nhân gì đó là một giống loài cao cấp kết hợp giữa yêu cùng bán thú nhân.

Nó cùng đại đản là thú nhân, tam đản là bán thú nhân, tiểu tứ, tiểu ngũ là yêu, mà tiểu lục thì là thần thú. Mới đầu biết tiểu lục là thần thú, nhị đản không hiểu, sau đó được mỗ ba cùng cha giải thích nó mới biết hóa ra tiểu lục là biến dị. Khó trách tiểu lục sinh ra muộn hơn bọn hó nhưng sức chiến đấu lại là mạnh nhất. Được rồi, anh em nhà nó hơi phức tạp một chút. Bất quá dù sao thì có nhiều anh em như vậy, nhị đản vẫn rất vui vẻ, mặc dù có lúc cũng thực phiền.

Tỷ như hiện tại, đại đản rõ ràng đã năm tuổi cư nhiên lại trốn học chạy ra ngoài tìm vợ mình chơi, để lại người máy biến thân vừa nhìn đã biết là giả kia học thế. Nếu không phải nó giúp đại đản che dấu thì đạo sư đã phát hiện. Bất quá cho dù đạo sư không biết thì phụ mỗ cũng sẽ biết, bởi vì luôn có ám vệ đi theo chúng a!

Lần đầu tiên thì thôi đi, đến bây giờ mà đại đản vẫn chỉ có một chiêu như vậy, trước sau như một, cũng không biết đầu óc đại đản rốt cuộc lớn lên thế nào. Lại còn tham ăn nữa, được rồi, nhị đản biểu thị kì thực nó cũng là kẻ tham ăn, bất quá là kẻ tham ăn có đầu óc. Mới không giống đại đản, vì ăn mà bán luôn cả mình.

Hôm nay là khóa của Hoắc Đức đạo sư, nghe nói trước kia Hoắc Đức đạo sư từng dạy mỗ cha, đối với người rất tốt. Học cùng Hoắc Đức đạo sư hai năm, nhị đản phát hiện Hoắc Đức đạo sư quả thực không tồi. Ít nhất Hoắc Đức đạo sư không nịnh nọt bọn họ như những đạo sư khác.

Đương nhiên, thú vị nhất chính là có vài vài học viên trong lớp từng là bạn học của mỗ ba nó năm đó. Nghe nói mấy người này còn từng cùng mỗ ba tham gia cuộc thi xếp hạng của học viện, cuối cùng, mỗ ba thăng cấp đại diện học viện tham gia giải thi đấu, mà những người còn lại bởi vì sức chiến đấu không đủ nên bị loại.

Năm nay cũng cử hành giải thi đấu các học viện, chỉ tiếc là vì tuổi tác cùng thân phận mà nó cùng anh em không thể tham gia. Kỳ thực nhị đản rất muốn tham gia giải đấu, bất quá phụ mỗ không đồng ý nên nó liền gạt bỏ ý niệm này, chỉ đành trơ mắt nhìn những thú nhân khác tham gia.

Hôm nay đại đản lại trốn học, kỳ thật nhị đản cũng rất muốn trốn học chạy ra ngoài xem thử, dù sao khóa thực chiến cũng có chút nhàm chán, ai bảo đạo sư không cho chúng cơ hội lên sân a!

Liếc mắt nhìn một cái, tiểu tứ cùng tiểu ngũ đã biến về hình thú tựa vào đùi tam đản ngủ khò khò, mà tiểu lục hoạt bát thích đùa dai nhất đang hưng phấn bừng bừng nhìn hai thú nhân đang đánh nhau trên đài, nhìn bộ dáng tươi cười gian xảo thì biết nó nhất định lại nghĩ ra chủ ý quái quỷ gì đó.

Quả nhiên, lúc hai thú nhân trên đại đang định tung ra đại chiêu thì không biết vì sao tự dưng bị trợt chân ngã xuống, tiếp hai cây xương rồng xuất hiện ở ngay vị trí mông bọn họ, kết quả, chỉ nghe thấy hai tiếng kêu thảm thiết, sau đó là tiếng rống vừa giận dữ lại vừa bất đắc dĩ của Hoắc Đức đạo sư.

Tiểu lục tỏ vẻ vô tội, cứ hệt như chuyện không hề liên quan tới mình, kết quả tiểu lục bị Hoắc Đức đạo sư kéo qua phê bình dạy bảo một phen. Bất quá làm anh, nhị đản thực hiểu đứa em này, hôm nay mới vừa dạy bảo nhưng chỉ cần qua một đêm tiểu lục sẽ quên ngay. Ngay mai lại tiếp tục tái phạm

Ngồi trên cành đại thụ nhìn khung cảnh náo nhiệt bên dưới, đột nhiên nhị đản cảm thấy thực nhàm chán. Ba tuổi chúng bắt đầu tới học viện học tập, thiên phú cùng tư chất cao hơn hẳn các thú nhân khác, ngay cả trí nhớ cũng mạnh hơn. Người khác cần mười mấy năm để học tập nhưng chỉ mới hai năm chúng đã học xong toàn bộ, khó trách đại đản cứ thích trốn ra ngoài chơi.

Nghĩ nghĩ, nhị đản đột nhiên cũng muốn học theo đại đản, dù sao cũng có ám vệ đi theo, không lo gặp phải nguy hiểm.

Nhị đản là phái hành động, vừa nghĩ liền làm ngay. Mở thông tấn khí, nhấn nhấn vài cái cài đặt trình tự, tiếp đó ngân quang chợt lóe, một người máy có bộ dáng cùng ăn mặc giống hệt nhị đản xuất hiện ở ngay bên cạnh.

Vì đề phòng người khác nhìn ra vấn đề, nhị đản sớm đã nâng cấp hệ thống trí năng của người máy, nó có thể bắt chước thói quen cùng giọng điệu của nhị đản giống như đúc. Chỉ cần không phải người thân thiết thì sẽ không nhìn ra được. Nhị đản mới không ngốc như đại đản, dùng một con người máy lỗi thời.

Sau khi chuẩn bị hết thảy, nhị đản lập tức trốn học. Ra khỏi học viện, chỉ cần đi vài dãy phố chính là khu phố trung tâm, bình thường khi trốn học đại đản thích nhất là chạy tới đó, bởi vì ở đó có nhiều tiệm bán thức ăn nguyên thủy nhất.

Mắt thấy đã sắp giữa trưa, bình thường ở trong học viện thì chắc chắn phải uống dịch dinh dưỡng, giờ ra ngoài rồi nếu không có một bữa trưa thịnh soạn thì nhị đản cảm thấy thực có lỗi với bản thân.

Nhị đản cùng đại đản bất đồng, đại đản tính tình nôn nóng, hễ có tinh tệ là sài loạn. Mà nhị đản thì sẽ cất giữ lại, nhiều năm qua, đừng nói mấy trăm vạn, ngay cả mười vạn tinh tệ nhị đản cũng có. Đối với một gia đình nhỏ mà nói, con số mười vạn tinh tệ chính là một khoảng tài phú rất lớn.

Nhị đản bởi vì béo hơn nên không cao như đại đản, năm tuổi nó cao một mét hai, mà đại đản thì đã cao tới một mét ba.

Tuy cũng khá cao nhưng so với thú nhân cao hai mét cùng giống cái cao cỡ một mét tám thì nhị đản bây giờ vẫn chỉ là một đứa nhóc. Vì thế khi nhị đản một mình lon ton trên đường vẫn khá bắt mắt, không ít người tiến tới hỏi xem có cần giúp đỡ gì hay không.

Uyển chuyển cự tuyệt nhóm thú nhân cùng giống cái nhiệt tình kia, nhị đản chọn một nhà hàng có vẻ cao cấp rồi tiến vào, chọn món rồi ngồi chờ vài phút.

Tốc độ của nhà hàng rất nhanh, thoáng cái mấy món nhị đản chọn đã được bưng lên, hương vị tuy không ngon như cha làm, thế nhưng miễn cưỡng vẫn có thể tiếp nhận. So với uống dịch dinh dưỡng vẫn tốt hơn.

Thích thú ăn xong bữa trưa, nhị đản vừa đi ra khỏi vửa cửa nhà hàng thì bên tai đột nhiên truyền tới một tiếng thét kinh hãi, ngay sau đó nhị đản thấy mọi người đều đi tới chỗ cách đó không xa.

Nhị đản cũng hiếu kỳ đi qua, chỉ thấy một giống cái ôm một tiểu giống cái tầm hai ba tuổi ngồi xổm ở ven đường. Người xung quanh không ngừng hỏi đã xảy ra chuyện gì.

“Không có việc gì, cám ơn các vị, chỉ là đứa nhỏ nhà tôi hôm nay không khỏe nhưng cứ muốn đi ra ngoài chơi, giờ mới ra không bao lâu thì đã chịu không nổi té xỉu.” Giống cái trưởng thành lo lắng nhìn tiểu giống cái trong lòng nói.

Một thú nhân lên tiếng: “Vậy sao không mau đưa bé tới bệnh viện đi, tôi có phi hành khí, hay là để tôi đưa hai người đi?”

“Không cần không cần, bầu bạn tôi đã tới rồi, đấy, kia chính là bầu bạn của tôi. Cám ơn các vị.” Một chiếc phi hành khí bình dân loại nhỏ đáp xuống phía sau giống cái, một thú nhân bước xuống, nhìn thấy người nọ giống cái liền thở phào một hơi, tiếp đó vừa cám ơn mọi người vừa ôm đứa nhỏ theo thú nhân kia bước lên phi hành khí.

Đám người vây quanh thấy đứa nhỏ bị đưa lên phi hành khí thì cũng tản đi, chỉ còn một mình nhị đản đứng đó, khẽ nhíu mày nhìn chiếc phi hành khí vẫn chưa cất cánh kia.

Hành động của giống cái cùng thú nhân kia thoạt nhìn thực bình thường, giống như người của gia đình phổ thông, tuy trang phục của đứa nhỏ không phải loại cao cấp nhất nhưng quần áo đặc chế có chức năng phòng hộ kia rõ ràng gia đình phổ thông không thể nào sắm được. Hơn nữa, vừa nãy lúc tiểu giống cái kia té xỉu, giống cái cùng thú nhân kia tựa hồ cũng không quá lo lắng cùng kích động, ngược lại lại có chút bình tĩnh quá mức.

Nếu là phụ mỗ ruột, gặp phải tình cảnh đứa nhỏ nhà mình sinh bệnh ngất xỉu thì nhất định sẽ kinh hoảng không thôi. Nghĩ lại, lúc thú nhân kia tới, giống cái trưởng thành kia vừa thở phào lại vừa vô thức nháy mắt, quả thực làm người ta nghi ngờ.

Nhị đản tuy là thú nhân nhưng bản tính tinh tế tỉ mỉ, cũng thực cẩn thận, lúc này lập tức phát hiện điều khả nghi. Tuy tiểu giống cái kia cùng nhị đản không quen biết, thế nhưng nếu tiểu giống cái kia thực sự bị người ta bắt cóc, nhị đản thấy mà không cứu thì có lẽ tiểu giống cái kia sẽ bị hủy cả cuộc đời. Quên đi, cứ đi xem them thử thế nào, mỗ ba đã nói cứu một một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp phù đồ, nếu nó thực sự bỏ đi thì sau này cũng không an tâm được!

Mắt thấy phi hành khí đã bay lên, nhị đản có chút sốt ruột hướng không khí hô: “Tôi muốn một chiếc phi hành khí loại nhỏ.”

Bên cạnh nhị đản rõ ràng không hề có người nào, thế nhưng đột nhiên có âm thanh vang lên: “Vâng.” Ngay sau khi chiếc phi hành khí ở phía trước rời đi, một chiếc phi hành khí loại nhỏ xuất hiện ở bên cạnh nhị đản.

Nhị đản lập tức leo lên phi hành khí, sau đó nói với ảnh vệ đang ngồi ở vị trí người lái: “Đuổi theo.”

“Vâng.” Ảnh vệ vẫn luôn đi theo bên cạnh nhị đản đương nhiên biết nhị đản muốn đuổi theo ai, vì thế hắn lập tức tăng tốc.

Phi hành khí của nhị đản đi tới một vùng dã ngoại hoang vu, mắt thấy phi hành khí phía trước đáp xuống trước một tòa nhà đã bỏ hoang từ lâu, ảnh vệ liền đáp phi hành khí xuống phía sau tòa nhà, hơn nữa còn khởi động hệ thống, ẩn phi hành khí đi.

Nhị đản cùng ảnh vệ lén lút đi lên phía trước, bởi vì không rõ tình huống bên trong thế nào nên nhị đản không xông vào trong mà chỉ cùng ảnh vệ đứng ở điểm mù của camera, quan sát tình huống.

Chỉ chốc lát sau, lại có một chiếc phi hành khí khác bay tới, chỉ thấy hai thú nhân mặc quần áo thực bình thường bước xuống, mà giống cái cùng thú nhân ở trong phòng tựa hồ có quen biết với hai người này, lập tức ôm tiểu giống cái đang ngất xỉu đi ra.

Hai thú nhân tiến tới, nghiêm túc kiểm tra tiểu giống cái trong lòng giống cái trưởng thành, sau đó hài lòng gật gật đầu: “Ừm, không tệ, đưa đứa nhỏ cho tôi, tôi sẽ bảo bầu bạn chuyển tinh tệ qua.”

Giống cái lập tức cao hứng đặt đứa nhỏ vào lòng đối phương, sau khi xác nhận tinh tệ mà thú nhân còn lại chuyển qua thì vội vàng cùng gã thú nhân kia rời đi.

Nhìn tới đây nhị đản liền hiểu ra, giống cái cùng thú nhân kia quả thực đang lừa bán đứa nhỏ, lại còn là một tiểu giống cái, nếu bị bắt thì chính là tội tử hình a.

Không được, không thể để tiểu giống cái kia bị mang đi.

Nghĩ vậy, nhị đản liền nói với ảnh vệ bên cạnh: “Bắt lại toàn bộ, giải cứu tiểu giống cái kia.”

Ảnh vệ ở phía sau lập tức tuân lệnh, một bóng đen hiện lên, ảnh vệ thân là thú nhân cấp S cao cấp, đối mặt với ba thú nhân chỉ mới cấp A cùng một giống cái không có sức chiến đấu hiển nhiên dễ dàng đánh ngã toàn bộ.

Bất quá không ngờ trong phòng cư nhiên còn có người, có thể là vì nhìn thấy bên ngoài xảy ra chuyện nên có hơn mười thú nhân vọt ra, bất quá lúc đối kháng với ảnh vệ thì vẫn không thể chống đỡ, cuối cùng một gã thú nhân thấy nhị đản đang tránh phía sau thì tiến tới định bắt lấy nhị đản, kết quả chẳng những trúng quả cầu năng lượng của nhị đản mà còn bị ảnh vệ đá bay ra ngoài, ngã xuống đất không gượng dậy nổi.

Nâng tiểu giống cái dưới đất dậy, nhị đản đang bị bảo ảnh vệ ôm tiểu giống cái rời đi thì tiểu giống cái đột nhiên tỉnh lại, sau khi liếc mắt nhìn nhị đản một cái thì lại ngất tiếp.

Cuối cùng, nhị đản bảo ảnh vệ báo cảnh vệ đưa tiểu giống cái về. Hóa ra tiểu giống cái cư nhiên là người thừa kế dòng chính của một gia tộc trung lưu, bởi vì bị người của chi thứ ám hại nên mới xảy ra chuyện bắt cóc.

Sau khi tiểu giống cái an toàn, nhị đản cũng trở về, việc này trong mắt nhị đản chẳng qua chỉ là chút nhạc đệm khi trốn học, nó cũng không để trong lòng. Bất quá tiểu giống cái kia thì nhớ mãi không quên, không có cách nào xóa nhòa.

Hoàn Chương 183.