Chương 177: Người áo đen

Nhan Tôn vẫn luôn chờ đợi cơ hội, lão chờ đám người kia dọn hết tất cả chướng ngại vật trên đường rồi mới nhảy ra thu hoahc5.

Đám người của đại gia tộc hết chết rồi bị thương, cuối cùng cũng chẳng còn lại bao nhiêu, khó khăn lắm mới tìm được cửa vào bảo tàng.

Cửa vào bảo tàng được giấu trong một ngọn núi sâu trong rừng. Lúc bọn họ vừa mở cửa vào thì bị khung cảnh lộng lẫy bên trong chấn kinh, toàn bộ đều được làm từ vàng ròng, nhìn khung cảnh lộng lẫy này, tất cả đều không hoài nghi.

Vàng tuy quý nhưng bảo bối làm cho người ta tiến lên cấp SSS lại càng trọng yếu hơn. Rốt cuộc, lúc mọi người gian gian khổ khổ băng ải chém tướng, diệt trừ con tinh tế thú cấp SS trung cấp bảo hộ bảo tàng thì rốt cuộc tìm thấy một chiếc kim quan làm từ vàng ròng.

“Thứ kia nhất định được giấu bên trong kim quan.” Một thú nhân phất tay nói với vài thú nhân còn sống sót.

Một thú nhân gia tộc khác vừa nhìn thấy kim quan thì lập tức xông tới. Ngay khoảnh khắc kim quan vừa mở ra, một trận cuồng phong kéo tới, tiếp đó vô số dây leo nhanh chóng phủ kín cả huyệt động hoàng kim. Chỉ thấy một sợi dây leo xanh biếc phun ra một làn khói trắng, sau đó đám người trong huyệt động cảm thấy thân thể mình mềm nhũn, lại còn mệt mỏi vô cùng. Thậm chí còn có người xuất hiện ảo giác.

Nếu là bình thường, thú nhân cấp S sẽ không dễ dàng trúng chiêu như vậy, thế nhưng bởi vì vừa nãy dây dưa với tinh tế thú cấp SS trung cấp một lúc lâu, hiện giờ đều tiêu hao thể lực cùng tinh thần lực nên căn bản không thể ngăn cản công kích bất thình lình của dây leo.

Cạn kiệt tinh thần lực, sau khi hít phải làn sương trắng kia thì các thú nhân lập tức mất đi năng lực phản kháng. Ngay sau đó, họ bị đám dây leo khác rào rạt trườn tới trói chặt.

“Người nào, có bản lĩnh thì xuất hiện đi, đừng có lén lén lút lút.”

“Đúng vậy, chết tiệt, cư nhiên dám trói bản thiếu gia, có giỏi thì ra mặt đi, xem tao làm thế nào thu thập mày.”

“Chúng ta chính là người của đại gia tộc, cư nhiên dám đánh lén, muốn tìm đường chết à?”

Nhóm thú nhân bắt đầu chửi rủa, bọn họ đều là người của đại gia tộc, cực khổ vất vả lắm mới tới được nơi này, tìm được bảo tàng, cư nhiên ngay thời điểm này lại bị người ta đánh lén. Cơn giận này biết trút vào đâu chứ, nhóm người đại gia tộc đương nhiên không phục.

“Ha ha ha…. hiện giờ tụi mày đã mất hết sức chiến đấu mà còn muốn giáo huấn tao à, tao thấy lũ chúng mày nên lo cho mình thì hơn.” Âm thanh kiêu ngạo cư nhiên từ trên đỉnh huyệt động truyền tới.

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên thì thấy một thú nhân mặc áo đen, che kín mặt từ vòng dây leo trên đỉnh động nhảy xuống. Ngay lúc hắn sắp rớt xuống đất thì những sợi dây leo ở bên dưới lập tức đón được, để hắn an toàn đáp xuống đất.

“Mày là ai?” Một thú nhân tóc lam bị dây leo trói chặt giận dữ hỏi.

Người nọ kiêu ngạo nói: “Tụi mày không cần biết tao là ai, bởi vì từ hôm nay trở đi, tao chính là sự tồn tại mà chúng mà phải ngước mặt lên để nhìn.” Nói xong, người nọ đi về phía kim quan, ánh mắt rộ rõ sự tham lam.

“Mày dám…”

“Dừng tay…”

Mắt thấy thành quả cố gắng của mình sắp bị thú nhân áo đen đột nhiên xuất hiện này chiếm lấy, một thú nhân bị trói dưới đất đột nhiên rống lớn rồi ‘ầm’ một tiếng, dị năng hồng quang trên người lóe sáng, dây leo đang trói trên người hắn bị đốt rụi. Sau khi sử dụng nốt chút dị năng không còn sót lại bao nhiêu, người nọ còn chưa đi được hai bước thì thân thể đã mất khống chế, toàn thân mềm nhũn không hề có chút sức lực nào.

Người áo đen thấy vậy thì bật cười ha hả: “Trúng sương khói của nhuyễn cốt mạn đằng mà còn muốn đứng dậy? Quả thực là si tâm vọng tưởng, tao nói cho lũ chúng mày biết, không có kẻ nào có thể ngăn cản được tao.” Chỉ thấy người áo đen nọ mở nắm kim quan, ‘ầm’ một tiếng, người nọ chờ mong nhìn vào bên trong.

Chỉ thấy sau khi nắp kim quan mở ra, một luồng sương khói màu đen từ bên trong bay ra. Ngay sau đó người áo đen đưa đầu nhìn vào bên trong đột nhiên truyền ra một tiếng gào thảm thiết kinh thiên động địa.

“A….”

Sau khi làn sương tiếp xúc với làn da lộ ra ngoài của người áo đen thì bắt đầu dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy bắt đầu ăn mòn gương mặt người nọ hệt như axit, chỉ một thoáng sau đó, gương mặt người nọ đã bị ăn mòn toàn bộ. Chiếc khăn che mặt màu đen từ sớm đã bị ăn mòn, còn gương mặt của người nọ thì bị ăn mòn hơn phân nửa.

Sau đó ngày càng nhiều sương đen, sau đó khống chế dây leo chắn trước mặt mình. Bản thân hắn thì túm lấy dây leo nhảy ra phía sau đám thú nhân đang nằm dưới đất.

‘Xì xì xì…’ Đám dây leo chắn phía trước tiếp xúc với làn sương kia thì cư nhiên cũng bị ăn mòn, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh. Làn sương kia giống như nhiều vô tận, chúng cứ không ngừng trào ra từ kim quan, nhóm thú nhân bị trói dưới đất sợ hãi không thôi. Bọn họ không ngừng ngọ nguậy cơ thể cố lùi về sau.

Sương đen lan tới theo tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, người áo đen lập tức thối lui tới cửa, mà nhóm thú nhân bị trói dưới đất thì bất lực, sau khi bị sương đen lan tới thì lập tức phát ra từng đợt kêu gào thảm thiết.

“A….”

“A a a…”

Hơn mười thú nhân dưới đất đều đau đớn tới lăn lộn, quần áo trên người căn bản không ngăn chặn được sự ăn mòn của làn sương, chỉ chốc lát sau, tóc bong tróc rơi rụng, da dẻ trên người cũng bị ăn mòn tới máu thịt lẫn lộn. Tình cảnh này nếu để người nhát gan nhìn thấy thì chắc chắn sẽ sợ tới mức tè ra quần.

Mà người áo đen đứng ở cửa cũng ráng nhịn cơn đau vì nửa gương mặt bị ăn mòn, đang định tiếp tục lui về sau thì hắn phát hiện làn sương kia khi lan tới cửa thì giống như chạm phải gì đó mà theo phản xạ co rụt lại, cứ như đó là lằn ranh giới hạn vậy.

Người áo đen đứng ngoài cửa thì được an toàn, thế nhưng nhóm người nằm dưới đất bị sương đen ăn mòn thì không may mắn như vậy, chỉ thấy hơn mười thú nhân cấp S chỉ trong nháy mắt biến thành một đống thi thể máu thịt mơ hồ. Toàn bộ không còn hô hấp.

Nhìn thấy tình cảnh này, người áo đen nọ cũng hít một ngụm khí lạnh, tiếp đó trên mặt hắn cũng truyền tới cảm giác đau đớn. Tuy mặt đã bị hủy, thế nhưng người nọ cũng không quá để ý, hắn nhìn thấy đám sương đen kia cư nhiên chậm rãi tản đi, sau đó biến mất.

Người áo đen đợi một lúc lâu, sau khi xác nhận sương đen sẽ không xuất hiện nữa mới bước qua đám thi thể đi về phía kim quan. Kim quan có làn sương lợi hại như vậy bảo trụ, nhất định sẽ có thứ hắn muốn tìm.

Sau khi cẩn thận thăm dò tiến vào trong, quả nhiên người áo đen tìm thấy một chiếc hộp gỗ ở bên trong kim quan. Người nọ kích động lập tức tóm lấy chiếc hộp, khẩn cấp mở ra. Kết quả bên trong hộp gỗ là một cái lọ màu trắng.

“Này chính là thứ có thể giúp mình thăng lên cấp SSS sao?” Người áo đen cầm lọ, còn chưa kịp mở ra thì đã nghe thấy tiếng bước chân. Hắn lập tức vứt bỏ chiếc hộp gỗ, bỏ lọ nhỏ vào túi áo rồi men theo cửa động chạy trốn.

“Thứ kia đang ở chỗ hắn, mau đuổi theo.” Vài thú nhân cấp S cao cấp tiến vào, vừa lúc nhìn thấy người áo đen kia bỏ thứ gì đó vào túi áo. Lại nhìn kim quan đã bị mở ra, đám người lập tức đuổi theo.

Người áo đen sau khi chạy ra ngoài thì chạy dọc theo đường cũ, nhanh chóng rời đi, vài thú nhân đuổi theo phía sau có sức chiến đấu đồng cấp với hắn, áp lực rất lớn.

Không ngừng phóng xuất dây leo ngăn cản đám người truy đuổi ở phía sau, người áo đen rốt cuộc cũng ra khỏi hang động. Liếc nhìn phía sau, thấy nhóm thú nhân kia vẫn chưa đuổi tới thì thở phào một hơi. Đang định lấy chiếc lọ trong túi ra xem thử thì một tiếng thú rống thật lớn bừng tỉnh hắn.

Chỉ thấy một con tinh tế thú cao ba mé, toàn thân mọc đầy gai nhọn màu đen, miệng há rộng lộ ra hai chiếc nanh thật dài, bộ dáng giống như lợn rừng xông thẳng tới chỗ thú nhân áo đen.

Tốc độ của con tinh tế thú kia quá nhanh, người áo đen căn bản không kịp né tránh đã bị húc bay ra ngoài, lưng va vào vài cây đại thụ, cuối cùng đẩy ngã vài cây mới có thể giảm xóc mà ngừng lại, bất quá người áo đen cũng vì thế mà bị nội thương.

“Rống…” Tinh tế thú thấy mình đánh bay người áo đen thì lập tức hưng phấn kêu lên một tiếng, sau đó tiếp tục bổ nhào về hướng người nọ.

Người áo đen thấy tinh tế thú lại lao tới thì lật tay vung một hạt giống xuống đất, sau đó lập tức nhân cơ hội này lùi về sau.

Mấy chục sợi dây leo thật dài căn bản không thể ngăn cản tinh tế thú, chỉ thấy nó há to miệng, ngọn lửa màu đỏ trực tiếp phun ra, toàn bộ dây leo bị thiêu rụi.

Người áo đen còn chưa chạy xa đã cảm giác được một luồng khí nóng rực từ phía sau đánh úp tới, người nọ theo phản xạ lách qua bên cạnh, tránh được cầu lửa bay tới. Vừa quay đầu lại thì nhìn thấy cầu lửa ùn ùn bay tới, người nọ lập tức dựng lồng phòng hộ.

Vô số cầu lửa không ngừng công kích lớp lồng phòng hộ xanh biếc, gương mặt bị ăn mòn của người áo đen vặn vẹo dữ tợn, hắn tận lực chống đỡ, mắt thấy sắp không chịu nổi thì một con tinh tế thú với thể hình khổng lồ nhảy ra từ giữa đám cầu lửa, hai chiếc răng nanh thật dài cắp phập vào chiếc lồng phòng hộ. Tiếp sau đó chỉ nghe ‘ầm’ một tiếng, lồng phòng hộ vỡ nát, mà người áo đen ở bên trong vì không kịp tránh né nên bị một chiếc nanh của tinh tế thú đâm vào bụng, tiếp đó bị nó xốc bổng lên khỏi mặt đất rồi quăng ra ngoài.

Bởi vì bụng bị thương nên khi ngã xuống đất người áo đen lập tức đau đớn tới phát run, nhóm thú nhân truy kích lúc này cũng đuổi tới, kết quả nhìn thấy tinh tế thú cao hơn ba mét kia thì đồng loạt thối lui.

Cư nhiên là tinh tế thú cấp SS sơ cấp, hiện giờ đừng nói vài thú nhân cấp S bọn họ, cho dù có thêm mười mấy thú nhân cấp S thì cũng chưa chắc có thể thắng được nó. Bởi vì nó là trường xỉ thú nổi tiếng về năng lược phòng thủ cùng công kích hạng nhất. Trường xỉ thú tuy chỉ là tinh tế thú cấp SS sơ cấp nhưng bởi vì năng lực phòng thủ siêu cường nên sức chiến đấu có thể so với cấp SS trung cấp.

Nhìn người áo đen nằm dưới đất phóng dị năng lên người trưởng xỉ thú mà nó không hề tổn hao chút lông tóc nào là đủ hiểu.

Trường xỉ thú giống như chỉ nhắm tới người áo đen, nó liều mạng công kích, mà đối với nhóm thú nhân vừa tới thì cứ như không thấy. Điều này làm cho bọn họ thở phào một hơi.

Ngay lúc người áo đen rắc hạt giống để cây xương rồng biến dị xuất hiện ngăn cản trường xỉ thú, hắn lập tức lôi lọ trắng nhỏ ra, mở nắp lọ rồi trút thứ bên trong ra. Hắn phát hiện thứ đó nhỏ nhỏ tròn vo như viên thuốc, nó đen xì không hề có mùi vị, liếc nhìn đám xương rồng đã sắp chống đỡ hết nổi, người áo đen khẽ cắn môi rồi bỏ viên thuốc kia vào miệng.

Viên thuốc vừa vào miệng thì lập tức tan ra, người áo đen chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh cường đại dâng trào trong cơ thể, cứ hệt như vừa mở vòi nước vậy, năng lượng không ngừng trùng kích trong cơ thể, tinh thần lực của hắn vùn vụt tăng lên.

“A….” Cảm giác được năng lượng vô tận lan khắp toàn thân, người áo đen nhịn không được ngửa mặt lên trời rống dài một tiếng.

Khí thế thuộc về thú nhân siêu việt từ người áo đen bạo phát. Năng lượng xanh biếc giống như gợn sóng nhộn nhạo lan ra, cát đá xung quanh bay tứ tung, cát bụi mù mịt.

Trường xỉ thú ở cách đó không xa nhịn không được ngừng công kích, nó dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía người áo đen, mà nhóm thú nhân đứng cách đó xa xa cũng không dám tin nhìn về phía này.

Khí thế kia cư nhiên so với trường xỉ thú còn cường đại hơn, mà còn là mạnh gấp vài lần. Hơn nữa khí thế của người áo đen kia vẫn không ngừng tăng trường, chẳng lẽ người nọ thật sự sẽ trực tiếp tăng lên cấp SSS?

Hoàn Chương 177.