Chương 33: Chương 33

Edit: Vân Tích

Beta: Dạ


Elton nghe câu hỏi của Sở Du Nhiên, tựa như ngày thường, nở một nụ cười tràn ngập tươi sáng, ánh mắt dịu dàng, “Sao em không nghĩ anh đưa em ra khỏi trường để cùng anh chạy trốn?”

Sở Du Nhiên quay đầu nhìn ra cửa sổ, biết đối phương không nói thật thì cậu việc gì phải tốn nước bọt? Chạy trốn? Đằng sau khuôn mặt dịu dàng này là một con rắn độc, ngay cả trẻ con như Dillow cũng không chịu buông tha, chờ đợi lâu như vậy, chứng tỏ hắn đã lên kế hoạch cho một âm mưu kinh thiên động địa! Nếu như ý hắn định dùng cậu để uy hiếp Wales…Không, nếu như chỉ là để uy hiếp Wales, vậy giá trị của Dillow sẽ cao hơn. Nói thế thì cậu hoàn toàn không đoán được mục đích tại sao Elton muốn bắt cóc mình.

Thấy Sở Du Nhiên không định tiếp chuyện, Elton cũng không thèm để ý, sai người giải cậu vào phòng nghỉ, bảo cậu nghỉ ngơi cho khỏe. Ngoại trừ việc không tháo vòng tay ức chế tinh thần lực cho Sở Du Nhiên, những thứ khác hắn đối đãi với cậu như bình thường. Sở Du Nhiên lại tựa bên cửa sổ, nhìn bầu trời dần chuyển sau màu trắng, sắc mặt càng lúc càng tệ.

Elton, đến cùng đang mưu tính gì?

———————-

Phòng thí nghiệm trong chiến hạm.

Chính giữa phòng bày một loạt mười mấy hộp hình trụ trong suốt, bên trong đổ đầy chất lỏng màu xanh lam, ngâm một thân thể trắng bệch. Những thân thể ấy dập dềnh trong nước thuốc, nếu không phải bộ kiểm tra bên ngoài còn hoạt động bình thường, có lẽ người khác sẽ nghĩ đó là mấy cỗ thi thể.

Elton đứng nhìn những thân thể này, hơi cau mày, nói với người bên cạnh: “Ta có chút không nỡ, thực sự rất yêu người kia, phải làm sao bây giờ?”

Trợ thủ của hắn chính là hồ ly da xám Rika, hiện tại đã khôi phục dạng người, có điều sắc mặt vẫn còn nhợt nhạt. Con hồ ly cung kính cúi đầu, hiểu rõ lời này của chủ nhân không phải muốn trưng cầu ý kiến của mình, cho nên chỉ nghiêm túc đứng lắng nghe.

“Mười năm, ta ở Tariweya đã mười năm, thậm chí khuôn mặt của phụ hoàng và mẫu hậu thế nào, ta cũng không còn nhớ nữa. Trong ký ức của ta, chỉ có bốn năm đằng đẵng chờ đợi Sở Du Nhiên mà không được, đến nỗi ngay cả mục đích ta theo đuổi đối phương, ta cũng lãng quên.” Elton cười tự giễu, nhắm mắt lại, dấu mọi cảm xúc ra sau khuôn mặt tươi cười ôn hòa, “Ngày mai đưa người kia tới đây, tuân theo kế hoạch!”

“Vâng.”

———————

Sở Du Nhiên bị đưa tới phòng thí nghiệm, bắt nằm trên bàn thực nghiệm, tựa như cá nằm trên thớt, không hề có năng lực chống cự. Nhìn khung cảnh xung quanh khiến cậu hiểu được mình đang ở đâu, mỗi một cái máy xung quanh, đều là một lá bùa đoạt mạng. Từ khi xuyên tới thế giới này, Sở Du Nhiên chưa từng cảm thấy mình cận kề cái chết đến vậy, cậu vốn nghĩ mình có thể hờ hững đối mặt với tử vong, nhưng đến bây giờ, cậu thực không cam lòng! Còn có người chờ đợi cậu quay về, làm sao cậu có thể chết ở đây!

Ánh mắt Elton chất chứa những cảm xúc phức tạp nhìn Sở Du Nhiên, giọng nói dịu dàng không giấu được nỗi bùi ngùi, “Mười năm trước, anh chạy trốn đến Tariweya đế quốc, giấu giếm thân phận, tham sống sợ chết, chỉ vì mong muốn có một ngày sẽ quay về, giết chết tên cướp ngôi soán vị, trả thù rửa hận. Bốn năm trước, anh quen em, biết được em là giống cái duy nhất tinh thần lực đạt tới cấp S, có thể hòa trộn với tinh thần lực của bất kì giống đực nào. Vì thế, anh ở bên cạnh em, kiên trì chờ em khôi phục năng lực, chờ em nguyện ý kết hợp với anh, để giúp anh chữa khỏi hạch dị năng bị năng lực hắc ám tổn thương. Hiện giờ, tinh thần lực của em đã đột phá cấp S, đáng tiếc, em lại yêu kẻ khác.”

“Cho nên, trước khi ngươi về nước, ngươi muốn rút tinh thần lực của ta, để cưỡng chế nó hòa với ngươi? Thực sự rất thâm sâu!” Sở Du Nhiên phì cười, không ngờ hoàng tử địch quốc, ở bên cạnh mình lâu như vậy, chỉ vì thèm muốn tinh thần lực của cậu. Ông trời thực sự rất công bằng, người của hoàng gia so với người thường có nhiều thiên phú hơn, nhưng đồng thời cũng có một khuyết điểm trí mạng, đó là bởi vì dị năng của họ ở đẳng cấp quá cao, cho nên chỉ có thể trị liệu bằng tinh thần lực có cùng đẳng cấp. Giống cái có tinh thần lực cao như vậy cực hiếm, cho nên ngay từ khi cậu mới ra đời đã được hoàng thất lựa chọn, chỉ hôn thành vợ chưa cưới của Wales. Mà với kẻ sống lưu vong như Elton, cũng vì giá trị tinh thần lực này mà cần cậu để chữa trị vết thương cũ.

Bị Sở Du Nhiên vạch trần mục đích, ánh mắt Elton sắc lạnh, con ngươi màu xám nhiễm sắc u tối. Hắn lại gần, hung hăng túm chặt cằm của Sở Du Nhiên, móng tay bóp mặt cậu, để lại một vết bầm đậm trên khuôn mặt trắng trẻo, “Em quá thông minh, đáng tiếc…Giá như không phải sự cắn trả của tinh thần lực quá nghiêm trọng, cho dù phải dùng vũ lực để chiếm đoạt em, anh cũng không nỡ để em biến thành kẻ tàn phế.”

Sở Du Nhiên chán ghét, không để ý đau đớn trên mặt, vẫn lạnh lùng hỏi: “Ta thà biến thành kẻ tàn phế.”

Elton nhìn cậu vài giây, thấy Sở Du Nhiên hoàn toàn không hề khiếp sợ, đôi con ngươi sáng rực bất khuất. Hắn đột nhiên bật cười, cảm thán: “Đây mới là Sở Du Nhiên.”

Hắn buông cằm cậu ra, nhẹ nhàng vuốt ve dấu vết ngón tay tím bầm trên mặt Sở Du Nhiên, sau đó nắm tay cậu, đưa lên mép, thành kính hôn lên, tựa như thường ngày, thâm tình nói với Sở Du Nhiên: “Anh biết tình yêu rất dễ quên, nhưng nỗi hận thì lại khó giải. Cho nên, nếu như em chết trong phòng thí nghiệm, anh muốn em sẽ hận anh.”

Sở Du Nhiên lạnh lùng nhìn đối phương, chỉ cười khinh miệt, tỏ ý không muốn tiếp tục đối thoại.

Elton rũ mi mắt, thu lại cảm xúc, đưa tay Sở Du Nhiên cho nhân viên nghiên cứu, lạnh lùng: “Bắt đầu đi, cố gắng giữ mạng vật thí nghiệm.”

Nhân viên nghiên cứu cầm tay Sở Du Nhiên, tiêm thuốc vào mu bàn tay cậu, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Sở Du Nhiên giãy dụa vài giây sau đó lại dần trở về bình tĩnh. Elton nhắm mắt, cúi đầu rồi rất nhanh ngẩng lên, khóe miệng mỉm cười, che giấu suy nghĩ hiện giờ.

Rika đứng bên cạnh, thì thầm nhắc nhở: “Chủ nhân, chúng ta không còn nhiều thời gian. Kế hoạch rút lui bị rối loạn, giờ có lẽ Sở Hồng Vũ đã cho người phong tỏa các tinh cầu xung quanh đế tinh rồi. Rất nhanh quân đội sẽ tìm ra nơi này.” Ai cũng không thể tin Sở Hồng Vũ lại được giao quyền điều động quân đội, nếu không phải lần này do Sở Du Nhiên bị bắt cóc, Sở Hồng Vũ như phát điên đi tìm con trai, có lẽ không ai biết Wales đã làm như vậy. Thời gian của hai người bọn họ, thực sự không còn nhiều lắm.

Elton mở mắt ra, đáy mắt không có một chút cảm xúc dư thừa, ngón tay giấu trong tay áo, bởi không khống chế được lực mà trở nên trắng bệch. Hắn theo thói quen lại giả như bình tĩnh tươi cười, ánh mắt nhìn gương mặt Sở Du Nhiên không còn chút tình cảm nào.

Rika thấy chủ nhân không ngăn cản nữa, lập tức nhấn nút bắt đầu, khẩn trương nhìn Sở Du Nhiên, chỉ mong sớm chiếm được tinh thần lực của cậu, để chủ nhân khôi phục như xưa, quay về báo thù! Trèo lên ngôi vị hoàng đế!

Elton nhìn Sở Du Nhiên chòng chọc, phảng phất giống như đang thực hiện nghi thức tiễn đưa, dùng người yêu để phục vụ cho dã tâm của hắn. Ngay vào lúc đưa ra quyết định kia, hắn vốn dĩ không còn đường lui.

Mọi người ở đây, ai nấy đều tràn trề hy vọng, đột nhiên! Tất cả máy móc đồng loạt phát ra âm thanh cảnh báo!

Tất cả kinh ngạc nhìn về phía Sở Du Nhiên, chỉ thấy người này trong cơn mê hơi chau mày, còn lại không có bất cứ phản ứng gì!

Một nam nhân mặc áo trắng trong phòng thí nghiệm đi tới kiểm tra hồi lâu, sau đó không giấu được vẻ kinh ngạc, “Điện hạ, tinh thần lực của vật thí nghiệm không ổn định, cao thấp bất thường, cho nên máy móc không nắm được tần suất.”

“Cái gì?!” Elton đi tới xem máy móc, chỉ thấy biểu đồ gợn sóng tinh thần lực của Sở Du Nhiên không theo bất cứ quy luật nào, tán loạn lung tung. Hắn híp mắt, con ngươi màu xám lần thứ hai trở nên u tối, mang theo tàn nhẫn, do dự rất nhanh liền cắn răng, liếc mắt nhìn Sở Du Nhiên, lớn tiếng nói: “Mặc kệ sống chết của nó, bất chấp hậu quả!”

Mồ hôi lạnh trên trán nhân viên nghiên cứu rơi liên hồi, cuối cùng, họ cắn răng lấy ra một loại thuốc cấm được dán nhãn đỏ.

Sau khi tiêm cho Sở Du Nhiên, phát hiện cậu đau đến độ co giật toàn thân, Elton cũng không quan tâm, chỉ chăm chăm nhìn số liệu giá trị tinh thần đột nhiên gia tăng gấp đôi bên trong máy đo. Hắn lạnh lùng căn dặn: “Cho các ngươi một ngày, không hoàn thành nhiệm vụ thì tất cả chôn cùng nó đi!”

Rika không để ý tới sắc mặt tái nhợt của các nhân viên nghiên cứu, gật đầu: “Thuộc hạ tuân lệnh.”

Lúc này, trong tình trạng không cảm nhận được thế giới bên ngoài, Sở Du Nhiên vốn dĩ mất đi tri giác, lại đột nhiên cảm thấy có một luồng sức mạnh va chạm vào hệ thần kinh. Ký ức trong bộ não của cậu trở nên hỗn loạn, đau đớn khiến cậu run rẩy, rồi những ký ức xa lạ bắt đầu thức tỉnh. Sở Du Nhiên không phân biệt được cái nào là của mình, cái nào là của nguyên chủ, toàn bộ đều bị động tiếp nhận…

Loạn! Trong đầu cậu thông tin tán loạn, ngay cả tuyến thời gian cũng bị phá vỡ!

Vốn là chuyện của kiếp trước, nay lại đột nhiên xen lẫn với cảnh của kiếp này, rõ ràng là chuyện mới xảy ra, lại nhớ tới lúc tinh cầu này lặng yên tan biến, Sở Du Nhiên cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung. Lúc này, có những hình ảnh lóe lên, cậu chợt biến thành một khối cầu, lông mềm mềm, trắng phau phau! Không, cậu có chân, có lẽ là bởi mập quá, cho nên cẳng chân nhỏ xíu bị cái bụng che kín không nhìn thấy. Một nam nhân có bộ mặt tương tự cậu tới gần, ngồi xổm xuống, đưa tay ôm cậu, khí lạnh quanh thân người đó nháy mắt tan ra, dịu dàng nói: “Con yêu, hôm nay mẫu phụ cho con gặp vị hôn phu tương lai nhé, con có vui không?”

Lúc ấy, cậu thầm nghĩ, tuyệt đối không thể dính líu với người của hoàng gia, cho nên thời điểm con mèo mun bự kia đột nhiên biến thành người, cậu liền giả bộ sợ hãi, làm một con chim cun cút run rẩy.

Sở Du Nhiên bừng tỉnh ngộ, thì ra cậu chính là chủ nhân của thân thể này, thì ra đã từng có một người dịu dàng ôm cậu như thế, thì ra ấn tượng gặp gỡ đầu tiên giữa cậu và Wales cực tệ, là bởi cậu không muốn gả…

Ngay sau đó, vô số hình ảnh hỗn loạn dồn dập ùa tới: gia biến, ức hiếp, cãi vã, truy sát, mất trí nhớ…

Ngày hôm sau.

Con ngươi nham hiểm vô tình của Elton nhìn chòng chọc đám nhân viên nghiên cứu, giọng nói nồng đượm sát khí, “Một đám rác rưởi! Một ngày, ngay cả sóng tinh thần lực cũng không kiểm soát được, nuôi các ngươi làm gì?”

Hắn đã đổ tất cả vốn liếng vào đây, nếu không chữa khỏi hạch dị năng, làm sao có thể báo thù? Còn không bằng cả đời làm ổ trốn trong trường học, thành thật làm một lão thầy quèn.

Rika thấy hắn giận sôi, do dự một chút, vừa định khuyên một hai câu, thì một người trẻ tuổi đã chạy vào, đứng ngay ngoài cửa hô lên: “Điện hạ! Wales đã quay về sớm hơn dự tính, hiện tại đang thẳng tiến theo hướng của chúng ta.”

“Đừng hoảng hốt!” Rika mở miệng, “Chúng ta đang đi trên tàu vận chuyển hành khách dân dụng, không cần chạy. Toàn bộ nhân viên chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.”

“Không, chuẩn bị rút đi!” Elton nhìn Sở Du Nhiên đã tiến vào trạng thái chết lâm sàng, lạnh lùng: “Phá hủy tinh thần lực của nó, như thế sẽ ngáng chân Wales, tranh thủ thời gian cho chúng ta!”

Đầu tiên là báo nhỏ, sau là Sở Hồng Vũ, hiện tại là Wales quay về sớm hơn dự tính, Rika cảm thấy Sở Du Nhiên quả là tốt số, tất cả biến cố xảy ra đều vì đối phương, phá hỏng tất cả mưu kế của điện hạ! Chờ Elton bỏ đi, Rika quay đầu lại, lạnh lẽo nhìn Sở Du Nhiên, liếc mắt ra hiệu cho đám nhân viên nghiên cứu – giết hắn!

Giống cái này tốt số như vậy làm hắn bất an, cho nên tuyệt đối không thể để Sở Du Nhiên còn sống!

Nhân viên nghiên cứu vừa thấy lực lượng có khả năng chiến đấu chủ lực chạy hết, liếc mắt nhìn nhau, ai cũng dao động, lúc này họ không chạy ngay thì còn chờ lúc nào? Về phần giống cái này, cho dù không chết cũng biến thành điên dại thôi, lọ thuốc kia có tác dụng hỗn loạn tinh thần lực cực mạnh, cho nên dù sao bọn họ cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ. Vì thế, cả đám nhanh chân trốn sạch.

Ai cũng không phát hiện, kẻ vốn tưởng sẽ hóa điên hóa rồ, Sở Du Nhiên, lại lặng lẽ mở mắt ra, nhìn tất cả dụng cụ trên người cậu đang từ đèn đỏ chậm rãi chuyển xanh, sóng tinh thần lực cũng theo đó mà dịu lại, rõ ràng có quy luật…Sau khi khôi phục kí ức, tinh thần lực của Sở Du Nhiên không ngờ đã lại trở nên ổn định.

Sở Du Nhiên hít sâu một hơi, cảm thấy số mình quá tốt, dạo qua quỷ môn quan một lần, lại từ họa được phúc. Ai có thể ngờ, loại thuốc cấm kích thích tinh thần lực kia lại có thể kích thích tiềm thức của cậu. Mà ai có thể ngờ, tinh thần lực của cậu luôn không ổn định, chính là do thiếu hụt kí ức?

Bên ngoài, thỉnh thoảng có tiếng bước chân vội vàng đi ngang qua, hẳn là những người này đều đã nhận được lệnh rút lui. Sở Du Nhiên giơ tay lên, run rẩy che đôi mắt của mình lại, cười không thành tiếng – còn có rất nhiều chuyện cậu cần làm, may là, cậu còn sống.

Đứng dậy, nhổ hết dây dợ trên người, Sở Du Nhiên vuốt nhẹ vòng tay ức chế tinh thần lực vẫn còn đang đeo trên cổ tay, nhìn xung quanh một chút, nhưng không tìm thấy vật gì có thể giúp gỡ nó ra. Mà nếu không gỡ được vòng tay thì không thể lấy được vũ khí trong không gian. Nơi này lại không có vật gì có thể phòng thân, Sở Du Nhiên nhìn khắp nơi, chỉ thấy có một nửa con dao giải phẫu còn trên mặt bàn. Đè nén cảm giác chóng mặt và buồn nôn, Sở Du Nhiên đỡ bàn để bước đi, vừa nắm được con dao trong tay, dưới chân lại đột ngột chấn động. Cả chiến hạm rung lên bần bật, đèn treo trên đỉnh đầu phát ra tia lửa. Sở Du Nhiên lảo đảo lùi lại vài bước, vừa định mở cửa tủ trốn vào, thì nghe thấy tiếng cửa sổ thủy tinh vỡ tan, sau đó một bóng đen nho nhỏ nhào tới, trực tiếp rơi xuống mặt cậu, khiến Sở Du Nhiên vốn đang chóng mặt suýt chút nữa ngất đi.

Cảm giác quen thuộc này, bụng nhỏ nhung nhúc thịt, nhưng Sở Du Nhiên không hề mừng rỡ, ngược lại liền nổi giận: “Dillow! Sao con lại tới đây?!”

Dillow ôm chặt đầu Sở Du Nhiên, con ngươi bởi vì kích động mà hiện lên một vòng tròn bao quanh màu vàng rực sáng, nhóc nhìn vết thương trên cằm Sở Du Nhiên, sau đó bá đạo liếm hai cái lên mặt cậu. Đầu lưỡi nham nháp cọ Sở Du Nhiên hơi đau, khiến cậu theo bản năng nghiêng đầu né tránh, lại bị Dillow dùng móng vuốt giữ chặt, nhóc bất mãn liếm thêm hai cái nữa, lúc này mới lên tiếng: “Thúc thúc cũng tới, chỉ có hai người chúng ta thôi. Quân đội quá ngu, đuổi không kịp!”

Sở Du Nhiên trong lòng cảm động, nhưng ngoài mặt lại véo lỗ tai Dillow: “Các ngươi điên hết rồi hả? Không để ý tới thân phận của mình sao!”