Chương 4: Thiên Thượng Nhân Giang

Chương 4: Thiên Thượng Nhân Giang

Bước ra khỏi phòng của Mỹ Kiều, trời lúc này đã giữa trưa nhưng cũng không cảm thấy nóng lắm, thậm chí còn thấy mát mẻ hơn bình thường, có lẽ vì đang vào mùa đông chăng.

Mà thôi kệ đi, sao cũng được, phải đi tìm cái gì bỏ bụng mới được, đói không chịu nổi rồi.

Phân phó gia nhân chuẩn bị thức ăn, Trần Long cũng không đợi quá lâu, một bàn đầy ấp đồ ăn đã được bày biện trước mặt, cơm canh thịt xào các loại đều có đủ.

Đồ đã lên đủ, hắn cũng không chờ đợi gì mà lao vào ăn ngay, từ sáng đến giờ vận động tốn rất nhiều năng lượng a, bụng sớm đã đánh trống kêu đói.

Dùng xong bữa trưa, hắn đi lại giường nhắm mắt dưỡng thần một lúc, Liên Hoa khi tĩnh lại đã sớm ra về, tất nhiên không quên chỉnh trang lại giường chiếu.

Trần Long ngồi trên giường, hai mắt nhắm lại, nhịp thở dần đều lại, cảm nhận từng dòng linh khí đang chuyển động khắp cơ thể, hắn hiện đã là Võ Sư tầng 2 cực hạn, chỉ thiếu một chút nữa sẽ đột phá tầng 3.

Nói một chút về hệ thống tu luyện ở thế giới này, thấp nhất là Võ Đồ, sau là Võ Sĩ, tiếp là Võ Sư, chính là vị trí của hắn hiện tại, bên trên là Đại Võ Sư, Võ Linh, trên nữa thì hắn còn chưa rõ lắm, đơn giản vì hắn chưa gặp ai có tu vi cao hơn Võ Linh a

Hắn tu luyện hết sức đơn giản, người khác thì phải tập trung minh tưởng, hấp thụ linh khí đất trời, mười phần khó khắn. Riêng Trần Long chỉ cần giao hợp thì sẽ lên cấp, giao hợp càng nhiều tu vi càng cao.

.

.

.

.

.

Ngồi nghỉ ngơi một lúc, hắn cũng buồn chán muốn đi ra ngoài dạo chơi một chút.

Đi dọc theo hành lang dẫn ra khỏi phủ thành chủ, qua không biết bao nhiêu lớp tường, đôi khi nhà rộng quá đi cũng rất mệt a.

Ra khỏi cánh cổng lớn của phủ thành chủ, hắn ngay lập tức nhìn thấy được không khí náo nhiệt, táp nập giao thương buôn bán, đủ các loại hình.

Trong thành Hoà Lạc này, hơn một nữa các nguồn cung ứng, cửa hàng buôn bán đều thuộc quyền quản lý của Trần gia, phần còn lại chia đều cho các gia tộc khác tự tranh đoạt với nhau.

Mọi người thấy hắn xuất hiện, tất nhiên là đều bước sang một bên, nhường lại đường lớn cho hắn đi. Trần Long không khỏi cười khổ, ác danh của tên này trước đây có chút lớn a, ta dù đam mê cái đẹp cũng đâu phải gặp ai cũng hiếp đâu.

Mấy tháng đến đây, Trần Long ngoài đi thu phục tình nô còn tự kiến thiết cho mình một cái tửu lâu, hay nói đúng hơn là một nhà hàng sang trọng, gọi là Thiên Thượng Nhân Giang.

Nơi đây sau khi mở cửa đón khách liền trở nên nổi tiếng, không những riêng ở thành Hoà Lạc mà các vùng xung quanh đều biết đến. Không như những tửu lâu khác, nơi đây những nữ phục vụ chỉ bán nghệ chứ không bán thân.

Đa phần khách ở đây đều là giới quý tộc thượng lưu, những người dám chi ra một số tiền lớn cho một bữa ăn. Cũng từ đây, Trần Long cũng bắt được một vài tình nô, chính là các con em danh gia vọng tộc, các mỹ nữ có tiếng thường ghé lại Thiên Thượng Nhân gian, tất cả đều không thoát khỏi bàn tay của hắn.

Đứng đầu quản lý Thiên Thượng Nhân Gian là Thanh Giang, thường được mọi người gọi là Thanh quản sự, nhưng ít ai biết đến người thật sự làm chủ chính là Trần Long.

Bước vào bên trong, hiện tại đã nhộn nhịp thực khách, Trần Long trực tiếp bước lên tầng 5, nơi phòng làm việc của Thanh Giang, thấy hắn đến, nữ hầu đứng bên ngoài cũng chẳng nói gì, chỉ cúi đầu xuống một chút rồi để hắn vào trong, có lẽ nàng đã quen với việc hắn hay lui tới nên cũng chẳng buồn quan tâm đến.

Bên trong phòng bố trí cũng rất đơn giản, một cái bàn ở chính giữa, bốn năm cái ghế đặt xung quanh, trong cùng là bàn làm việc của Thanh Giang, những chỗ trống trải thì được đặt thêm vào cây linh thảo.

Đang mãi mê tính toán sổ sách, thấy có người bước vào, nàng liền ngước lên xem là ai. Khi Trần Long lọt vào tàm mắt nàng, cơ thể bỗng nhiên phản ứng mãnh liệt, nhịp tim bắt đầu đập nhanh hơn, gương mặt trở nên đỏ hồng, hơi thở đột nhiên dồn dập, phía bên dưới tiểu huyệt cũng rĩ ra một ít nước nhờn.

Ấn ký tình nô ngoài việc khiến người bị gieo trong mình ấn ký trở nên tôn sùng chủ nhân mà còn khiến cơ thể trở nên nhạy cảm hơn bình thường khi chủ nhân ấn ký đang ở gần đó, đúng là rất tiện lợi.

Trần Long bước đến bên chiếc bàn làm việc, Thanh Giang lúc nầy đã đứng lên, hai mắt si mê dõi theo Trần Long, tất nhiên hắn biết sự biến đổi bên trong nàng nhưng vẫn làm như không để ý. Đi vòng qua bàn kàm việc, ngồi xuống chiếc ghế êm ái, tay hắn vỗ vỗ lên đùi.

Thanh Giang hiểu ý liền nhu thuận ngồi vào lòng hắn, hai tay Trần Long bắt đầu tát quái, đưa đến phía trước nhào nặn cặp ngực của nàng.

Cặp ngực của nàng không lớn bằng Mỹ Kiều nhưng vẫn là lớn hơn rất nhiều người a.

"....ahhh....chủ nhân....đã hai tuần...chủ nhân....ahh....không đến thăm....nô tì....ưm....ah....rất nhớ chủ nhân a....ahh....ưm...."

Đưa chuếc lưỡi đến liếm nhẹ vào chiếc cỗ trắng ngần, Trần Long vừa hưởng thụ vừa hỏi, hơi thở nóng ẩm của hắn phả vào tai làm Thanh Giang không khỏi kích thích.

"....việc ta giao cho ngươi làm đến đâu rồi a....chụt....chụt..."

Thanh Giang bị hắn nắn bóp đến mức bên dưới nước đã chảy thành dòng, nhưng vẫn cố mở miệng trả lời.

"...nô tì....ahh....đã cho sắp xếp....ổn thoả....ahh....ưm....chủ nhân yên tâm a.....ahh....a....ahh...."

Trần Phong đưa miệng của mình tìm đến chiếc lưỡi của Thanh Giang mà mút, một tay cũng mò xuống dưới, nơi huyệt động đã lêng lán dâm thủy, đưa tay vào bới móc một chút, Trần Long đưa tay lên trước mặt Thanh Giang, một lớp chất nhờ dính quanh hai ngón tay của hắn.

"....wao....ngươi cũng thật dâm đãng a, một tí mà đã ra nhiều đến vậy rồi..."

Nói rồi Trần Long đút hai ngón tay vào thẳng trong miệng nàng khoáy động, để nàng tự mút lấy dâm thủy của bản thân.

"...ưm...ưmm...chụt...chủ nhân a....cho nô tì...côn thịt....ưmm..."

Mút lấy ngón tay hắn một hồi, nước dãi cũng đã chảy ra một ít, Trần Long rút tay ra, đẩy Thanh Giang xuống đất rồi bỏ cây côn thịt của mình ra ngoài.

Dù bị đẩy một cách thô bạo nhưng nàng vẫn không quan tâm lắm, cơ thể này đã sớm thuộc về Trần Long, dù hắn làm gì nàng vẫn là nguyện ý a.

Nhìn thấy cây côn thịt nàng mong đợi bấy lâu, như hổ đói thấy mồi, Thanh Giang lập tức vồ đến bắt lấy cây côn thịt nóng hổi, bắt đầu bú mút ngon lành.

Một trận giao hoang nảy lửa chính thức bắt đầu, bên trong phòng liên tục truyền ra những âm thanh rên rĩ, la hét của nữ nhân, những tiếng da thịt va chạm vào nhau mà tạo thành, nhưng tất cả đều bị một trận pháp cách âm ngăn lại không cho lọt ra ngoài, chứ nếu không thì cả cái Thiên Thượng Nhân Gian chắc chắn sẽ nghe thấy mất.

.............

Đa tạ đạo hữu Longdensex đã tặng TLT cho tại hạ :33

Các vị đạo hữu nếu có ý kiến gì cứ để xuống phần bình luận nhá