Chương 19: Xuất Phát
Đa tạ cái thẻ cào của đạo hữu VuHa Pham nhá.
Lần sau làm cái thẻ 500k cho nó máu :)))
..............
Đoàn người cứ thế đi qua cổng thành, theo đường lớn tiến về phía Nam.
Vừa ra khỏi cổng thành, tốc độ bắt đầu tăng vọt, những chiếc xe kéo được Phong Thiên Mã kéo theo với tốc độ cao vô cùng.
Trần Long lúc này đang nằm dài hưởng thụ bên trong một chiếc xe ngựa nằm đâu đó ở giữa đoàn người.
Phải nói cho dù bên ngoài di chuyển có rung lắc hay va đậm kiều gì thì bên trong vẫn vô cùng êm ái, không chút xóc nảy.
Trần Long cả người nằm trên giường, chăn ấm nệm êm, hai mắt nhắm hờ thư giản,một bên Mỹ Kiều hao tay đang không ngừng xoa bóp thái dương cho hắn, một bên Tuệ Nhi lại liên tục cho hoa quả vào miệng hắn.
Nói một chút về không gian bên trong xe ngựa, hoàn toàn khác xa những gì bên ngoài nhìn thấy, diện tích rộng đến khó tin.
Người ngoài nhìn vào chiếc xe kéo đoán chừng chỉ ngồi được tối đa bốn người nhưng bên trong lại khác, có thể nói bên trong là một căn phòng di động a.
Tất cả đều nhờ vào trận pháp mở rộng không gian được bố trí bên trong cổ xe, giúp không gian chật hẹp trở nên rộng rãi thoáng mát, đầy đủ tiện nghi.
Trần Long đợt này đi chủ yếu là để tham quan là chính, hắn đã có lựa chọn cho bản thân mình, Trần Long quyết định sẽ đầu nhập Nguyên Linh Tông, một trong những tông môn hàng đầu đại lục.
Cách đây vài tháng, một vị trưởng lão của Nguyên Linh đã đích thân đến ngỏ ý muốn chiêu mộ Trần Long.
Lúc đó hắn chưa đồng ý mà xin thêm thời gian để suy nghĩ. Bây giờ vừa vặn đến lúc trả lời a.
.
.
.
.
.
Khi nói đến giới tu đạo, người ta không thể không nhắc đến những Tông Phái hàng đầu lục địa, mà Nguyên Linh Tông chính là một tông môn trong số đó.
Với lịch sử hình thành và phát triển lâu đời, từ cuối "Thời Đại Chư Thần" Nguyên Khí Tông từ khi thành lập đã sản sinh ra không biết bao nhiêu vị cường giả.
Sức ảnh hưởng cùng tiềm lực của Nguyên Khí Tông liên tục tăng lên qua thời gian, không có gì lạ khi nó trở thành một đại thế lực của lục địa.
Trải qua hàng chục ngàn năm thăng trầm, Nguyên Khí Tông ngày nay trở thành một cự đầu hàng thật giá thật trong giới võ đạo, Trần Long tất nhiên chọn cho mình lựa chọn tốt nhất a.
Trở lại với không gian bên trong xe ngựa, mặt cho bên ngoài ra sao thì ở trong hắn vẫn cứ hưởng thụ sự hầu hạ tận tình của hai vị mỹ nhân.
Tuệ Nhi lúc này đã thôi bón trái cây cho hắn, thay vào đó nàng hiện đang ở bên dưới ngậm lấy côn thịt của Trần Long phục vụ.
Hắn để cho Tuệ Nhi bên dưới tự ý hành sự, tay lại đưa lên trên để vào sau gáy Mỹ Kiều, kéo nhẹ đầu nàng xuống, tìm đếm bờ môi quyến rũ.
Mỹ Kiều theo sức kéo của hắn cũng cúi đầu xuống, ngay lập tức đôi môi bị Trần Long dùng miệng bịt kín, bắt đầu tấn công.
Chiếc lưỡi hắn như một con rắn bò ra khỏi hang, đưa đến cạy mở bờ môi, chui vào bên trong khoang miệng của Mỹ Kiều mà khoáy động.
Nàng cũng vô cùng phối hợp, đưa lưỡi ra bắt lấy, hai chiếc lưỡi cứ thế trao đổi chiêu thức với nhau qua lại vô cùng kịch liệt.
Tuệ Nhi bên dưới cũng hì hục nhả ra nuốt vào côn thịt, lưỡi nàng bên trong cũng liên hồi đánh qua đánh lại đầu côn thịt bên trong, bộ dạng vô cùng say mê, Trần Long sau một lúc cháo lưỡi với Mỹ Kiều cũng đã tách ra.
Hai tay chống xuống đẩu cả cơ thể ngồi dậy, Trần Long nhanh chóng được Mỹ Kiều tháo bỏ lớp quần áo vướn víu trên người, lộ ra thân thể rắn chắc, từng múi cơ bắp hiện lên vô cùng rõ ràng.
Bỏ quần áo qua một bên, Trần Long bất ngờ ôm lấy Mỹ Kiều vào lòng, hai tay hướng đến cặp vú nhào nặn, dù cách một lớp vải nhưng vẫn vô cùng mềm mại, đàn hồi.
Mỹ Kiều bị bàn tay to lớn của Trần Long bóp lấy thì chẳng nói gì, chỉ biết thở dốc, lâu lâu lại khẻ rên lên một tiếng kiều mị.
Bóp được một lúc cảm thấy vẫn chưa thoả mãn, Trần Long trực tiếp cởi bỏ lớp y phục của nàng, phơi bày cặp ngực to lớn ra ánh sáng, trên đầu ti vẫn có sự hiện diện của chiếc khuyên được hắn bấm vào mấy tháng trước.
Đưa tay bóp lấy cặp vú đầy đặng, cảm giác đúng là khác hẳn, vô cùng chân thật, dù cho to lớn nhưng không bị chảy xệ mà vẫn rất săn chắc a.
Bàn tay hắn cứ như vậy liên tục nhào nặn, nắn bóp của nàng, hai đầu ti cũng không được để yên khi cứ lâu lâu lại bị hắn nhéo mạnh một cái.
Trần Long hướng đến ngậm lấy một bên vú, mùi hương da thịt nhanh chóng ập đến mũi hắn, một mùi hương nhẹ nhàng, dễ chịu vô cùng.
Bị hắn ngậm lấy đầu ti không ngừng bú mút, Mỹ Kiều gương mặt đầy vẻ mê ly, khoái cảm từ đầu vú truyền đến làm nàng không kìm được phát ra những âm thanh rên rĩ nhè nhẹ.
"....Ahhh....ưmm.....mạnh lên.....ahh.....thật đã a.....ahhh....ưmmmm...ưmm...".
Tay Trần Long cũng không rảnh rỗi, một bên đặt xuống đầu Tuệ Nhi vẫn đang ngậm lấy côn thịt, liên tiếp nhấn mạnh đầu xuống để côn thịt vào sâu bên trong, một tay kia liền mò xuống lên dưới huyệt động của Mỹ Kiều, hắn đoán bên dưới đã vô cùng nhầy nhụa rồi a.
Đúng như dự đoán, huyệt động của Mỹ Kiều đã sớm bị bao phủ bởi dâm thủy, ướt át vô cùng.
Trần Long từ từ đưa hai ngón tay vào huyệt động ẩm ướt.
Huyệt động nhạy cảm bất ngờ bị chạm đến khiến Mỹ Kiều rùng mình, hai đùi vô thức muốn khép lại, nhưng sau cùng vẫn để Trần Long tùy tiện quấy phá.
Hai ngón tay hắn cứ như thế thuận tiện công phá bên trong, huyệt động đón nhận lấy ngón tay hắn liền nhanh chóng co bóp lại, bao phủ lấy hai ngón tay hắn.
Trần Long bắt đầu động, tìm đến những vị trí nhạy cảm của Mỹ Kiều mà móc ngoáy, mỗi lần bị chạm đến, nàng liền không kìm được toàn thân run rẩy, bên dưới dâm thủy càng chảy ra nhiều hơn.
Bên trong còn có Bạch Ly nằm ở một góc ngáp ngắn ngáp dài, ánh mắt bất thiện nhìn đến khung cảnh của ba người Trần Long trên giường, nếu có thể nói chuyện chắc hẳn nó sẽ liền lắc đầu giảng đạo, rằng con người không nên chìm đắm trong sắc dục a.
.
.
.
.
.
Bên trong xe ngựa là vậy, nhưng bên ngoài hầu như vẫn không ai hay biết, đơn giản vì trên xe có bày bố trận pháp cách âm cũng như kháng thần thức dò xét, không phải ai cũng có thể phá bỏ lớp trận pháp dày đặt này a.
Viêm Lan Đế Quốc là một quốc gia theo khuynh hướng quân chủ, đứng đầu là Viêm Lan Đế, bên dưới là bộ máy phụ giúp vận hành đất nước.
Bộ máy hành chính được chia thành tất cả 17 Quận, đứng đầu là các Quận Vương, bên dưới liền là các thành trấn nhỏ cùng các làng mạc, đồn điền.
Vì đất đai lãnh thổ rộng lớn nên đa phần lãnh thổ là vùng chưa khai phá, chỉ ở những làng mạc, thành trấn mới có cảnh sắc nhộn nhịp.
Đoàn người Trần gia chính là theo trục đường chính băng băng hướng về kinh đô. Dù là đường lớn nhưng hai bên vẫn chỉ là rừng cây, hình bóng nhà cửa vô cùng thưa thớt, cách rất xa mới nhìn thấy một khu dân cư.
Trần Tùng là người dẫn đầu đoàn đội, cả người vô cùng ung dung, thư thái nhưng không bao giờ lơ là cảnh giác, lâu lâu lại phóng ra thần thức dò xét phạm vi xung quanh.
Ở Viêm Lan Đế Quốc không phải không có sơn tặc cướp đường, nhưng số lượng không nhiều, thêm vào đó chiến lực đoàn hộ tống cũng không yếu chút nào, ai cũng đều là cao thủ trăm người chọn một.
Tu vi chung của đám hộ vệ ở khoảng Đại Võ Sư, chính Trần Tùng lại là một Võ Linh nhất cấp, nhưng không vì thế mà hắn lơ là cảnh giác, dù sao phòng bị vẫn tốt hơn a.
.........
P/s: Xin ít like với tương tác nào mn