Chương 62: Kiểm tra

Buổi sớm ở trong rừng, không khí hỗn hợp bùn đất và sương sớm phá lệ mới mẻ, chỉ cần hô hấp một cái liền cảm thấy cả người tinh thần phấn chấn.

Trong cánh rừng xinh đẹp này có một hồ nước quanh năm tràn ngập sương mù nồng đập mà ở cách hồ nước không xa có một địa phương được cây cối bao quanh nhưng lại không có một tia sương mù nào đó – đó chính là nhà của tiểu tinh linh.

“Trưởng lão, chúng ta đến làm kiểm tra” Carlos giúp đỡ Estes mở cửa “bệnh viện” ra cũng là nơi ở tạm thời của trưởng lão.

Estes đã mang thai 5 tháng, bụng cũng đã chậm rãi nổi lên. Mỗi lần kiểm tra đều cho thấy tinh huống rất tốt, thai nhi phát dục cũng rất nhanh. Điều này khiến bọn họ đều nhẹ nhàng thở phào ra – lấy tiểu tinh linh thời gian 100 năm mới trưởng thành ra mà tính bọn họ thật sự lo lắng sẽ xuất hiện tình trạng mang thai tận mười năm, cũng may điều này cũng không có phát sinh.

An Khải Lệ Mễ từ bên trong đi ra “Là Estes và Carlos à, trong khoảng thời gian này có hảo hảo chiếu cố bảo bảo không ?”

Vốn lúc này trưởng lão sẽ lo phụ trách ở đây cũng không phải là nàng nhưng An Khải Lệ Mễ đối với việc mang thai của Estes rất ngạc nhiên liền cố ý cùng với vài vị trưởng lão khác chuẩn bị lưu lại cho đến khi tiểu bảo bảo được sinh ra.

Estes bị dưỡng béo không ít gật gật đầu, vuốt vuốt bụng ngây ngô cười “Có”

“Ân, đi vào bên này ngồi để ta kiểm tra cho ngươi” An Khải Lệ Mễ để bọn họ ngồi xuống sau đó dùng quyền trượng thi triển ma pháp kiểm tra cho cậu.

Quang mang nhàn nhạt vây quanh Estes, màu sắc của hào quang biến đổi nhưng cũng không mất đi màu chủ đạo.

Đây là màu sắc đại biểu cho sức khỏe tốt nếu biến thành màu vàng thì đại biểu cho thân thể của ngươi không quá tốt,có chút bệnh nhẹ nào đấy mà nếu nó biến thành màu đỏ thì có nghĩa là bệnh của ngươi đã rất nghiêm trọng rồi.

An Khải Lệ Mễ vừa lòng gật gật đầu, đình chỉ ma pháp trên tay “Tiểu bảo bảo thực khỏe mạnh, thân thể của ngươi cũng không tệ nhưng cần chú ý vận động một chút, thai nhi lớn quá cũng không tốt”

“Vâng, từ nay ta sẽ chú ý nhiều hơn” Estes trừng mắt liếc Carlos canh giữ ở bên cạnh. Đều là lỗi của hắn, bắt cậu ăn nhiều như vậy mà lại không cho cậu vận động mấy, không thấy cái cằm gầy của cậu đều nhanh biến thành song cằm rồi sao ? [con à, kì thật cằm của ngươi vốn cũng có rất nhiều thịt không gầy chút nào đâu, đây cũng không phải lỗi của Carlos a = =]

Carlos đáp lại một nụ cười xoa dịu. Kể từ khi Estes mang thai tính tình của cậu càng ngày càng không tốt mà tương phản là tính tình của Carlos càng ngày càng trở lên ôn hòa. Khuôn mặt lạnh lùng nguyên bản giờ nhìn không thấy đâu nữa mà mỗi ngày đều là khuôn mặt tràn ngập tươi cười.

Bởi vì nghiên cứu trong bộ sách nuôi con có nói hoàn cảnh chung quanh sẽ ảnh hưởng tới thai nhi cho nên để phòng ngừa bảo bảo chưa được sinh ra trong tương lai cũng mang bộ mặt lạnh như băng như mình nên mỗi ngày Carlos đều hướng gương luyện tập tươi cười, mặt hắn cũng đều cười đến cương cứng rồi.

Estes cảm thấy việc đó thực ngốc nhưng cũng không muốn đả kích tính tích cực của Carlos nên vẫn coi như không biết gì về vấn đề này cả,

An Khải Lệ Mễ lại sử dụng vài cái ma pháp đo lường nữa “Dựa theo tình huống phát dục của thai nhi, mang thai kì hẳn là sẽ giống như chủng tộc trước của Carlos, khoảng tầm 7 tháng. Cho nên trước hai tháng các ngươi cũng nên chuẩn bị sẵn sàng đi. Tốt nhất là có thể đi đến yêu tộc thỉnh vài vị yêu tinh có kinh nghiệm đến hỗ trợ hoặc là đi nhân ngư tộc hỏi một chút, các nàng tuy đẻ trứng những nam tính nhân ngư có rất nhiều loại chủng tộc có thể họ sẽ biết chút gì đấy. Dù sao chúng ta cũng chả có ai có kinh nghiệm cả”

“Đã nhờ vài vị tiểu tinh linh đi hỏi thăm, tin tưởng là sẽ rất nhanh có hồi đáp” Carlos đáp, kể từ khi bụng Estes bắt đầu nổi lên, hắn liền luôn luôn lưu ý phương diện này, mặc kệ là chuẩn bị phòng sinh cho đến người đỡ đẻ mà thậm chí ngay cả những việc cần chú ý trước và sau khi sinh sản hay kiêng dè Carlos cũng đã xem qua không ít bộ sách, mỗi thứ đều lý giải phi thường rõ ràng.

Không thể không nói hiện tại Carlos càng ngày càng có phong phạmc của vú em mà Estes lại ngược lại, trừ bỏ ăn thì chính là ngủ đều sắp vượt mặt cả lợn rồi.

Bất quá Carlos tỏ vẻ rất thích ý tiếp tục dưỡng tiểu trư khả ái này là được.

“Ha ha, năng lực của ngươi ta còn có thể yên tâm. Nếu Estes chính mình làm thì hẳn là cần tất cả mọi người cùng tham gia hỗ trợ mới được” An Khải Lệ Mễ rất tin tưởng Carlos. Hẳn tới nơi này không lâu lắm nhưng mặc kệ làm cái gì cũng đều rất xuất sắc, thái độ lại nghiêm túc, tư duy nhanh nhạy, chịu được khổ đó là những đức tính mà tiểu tinh linh mấy trăm tuổi cũng chưa chắc có thể so sánh được với.

Nếu nói ngay từ đầu mọi người là bởi vì Estes mới tiếp nhận hắn thì hiện tại chính sức quyến rũ của bản thân hắn đã làm cho mỗi tộc nhân đều nguyện ý chấp nhận người xa lạ này, từ tận đáy lòng coi hắn như một phần của Tinh Linh tộc.

Estes nghe nàng nói vậy có chút ngượng ngùng, đáy lòng lại ẩn ẩn có chút tự hào. Tóm lại tâm tình rất phức tạp.

Rời đi chỗ của An Khải Lệ Mễ, vì hưởng ứng lời khuyên của nàng, Estes quyết định đi đến bên hồ tản bộ.

Carlos cũng không phản đối, hắn đã biết việc mình làm lúc trước cũng không đúng đắn hiện tại đã được An Khải Lệ Mễ chỉ ra sai lầm thì tự nhiên cần sửa lại rồi.

Carlos một tay ôm lấy thắt lưng của Estes, một tay nắm tay cậu, giúp cậu chậm rãi đi tản bộ.

“Anh xem, An Khải Lệ Mễ trưởng lão đều nói em ít vận đông vậy mà anh còn suốt ngày ngăn cản em. Nếu về sau bảo bảo bị béo phì em khó sinh thì phải làm sao bây giờ ?” Estes oán hận nói.

Bụng của Estes cũng không tính là quá lớn những đã có sức nặng rồi, hành động cũng không còn linh mẫn như lúc trước nữa, hai chân lại thường xuyên bị đột nhiên rút gân. Cho nên để phòng ngừa sự cố ngoài ý muốn phát sinh, Carlos luôn ôm cậu như vậy mới cho phép cậu được đi lại trong phòng. Nhưng phần lớn thời gian hắn đều bề bộn nhiều việc cho nên cơ hội vận động mới ít.

Carlos nhíu nhíu mày vì câu nói đen đủi của cậu “Không cần nói lung tung, anh đã xin Al cho tạm nghỉ việc rồi, mấy tháng sau anh sẽ luôn túc trực bên cạnh em”

Bất đồng với Estes có thể vô hạn nghỉ ngơi thẳng cho đến khi hài tử của bọn họ được sinh ra. Ngoài việc chiếu cố Estes ra Carlos còn phải tiếp tục công việc của người đưa thư. Nhưng mọi người cũng biết hắn muốn chiếu cố dựng phu cho nên cũng không đem mấy bao hàng quá xa tốn công sức và thời gian giao cho hắn. Tất cả công tác đều có thể giải quyết trong một buổi, tuyệt không chậm trễ hắn về nhà chăm sóc dựng phu vào buổi tối.

“Thật sao ?” Estes có chút kinh hỉ. Hiện tại có rất nhiều việc cậu không thể làm, luôn phải ở nhà một mình. Tuy rằng các bằng hữu cũng thường xuyên ghé qua thăm cậu nhưng Carlos không ở bên cậu vẫn luôn cảm thấy thực tĩnh mịch.

“Ân, về sau anh sẽ xem có thể thay đổi việc khác không. Đến lúc đó chúng ta sẽ luôn có thời gian để ở cùng bảo bảo ” Carlos xoa xoa đầu của cậu. Công việc người đưa thư phải chạy khắp nơi này quả thật không phù hợp cho những nhà cần dưỡng dục tiểu bảo bảo như bọn họ. Vẫn là tìm việc khác có nhiều thời gian dư thừa một chút, tốt nhất là làm ở trong nhà ấy “Em có nghĩ ra được làm gì không?”

“Làm gì? Em chỉ biết mỗi chiếu cố cây cối thôi” Estes có chút xấu hổ, chiếu cố cây cối là việc mà tất cả các tiểu tinh linh đều có thể làm, nói như vậy thì có vẻ cậu không tinh thông thứ gì cả.

“Như vậy đã rất lợi hại rồi, chúng ta có thể tự gieo trồng một mảnh vườn, thích cái gì liền trồng cái đó” Carlos hiện tại đã chính thức là một tiểu tinh linh cho nên loại kĩ năng thiên phú này hắn cũng có, mặc dù năng lực so với các tiểu tinh linh khác kém hơn rất nhiều hơn nữa còn không thể sáng tạo ra loại cây mới nhưng những cây cối đơn giản thì hắn vẫn có thể tạo ra được”

Sinh hoạt của tiểu tinh linh kì thật rất đơn giản. Tự cấp tự túc hoàn toàn không có vấn đề gì cả, công tác cũng chỉ là để giết thời gian và rèn luyện bản thân mà thôi.

Hơn nữa bọn họ bây giờ còn có không ít thời gian để đi suy xét vấn đề này.

“Hảo” Estes gật gật đầu, đa phần khi Carlos đã quyết định thì cậu cũng sẽ không phản đối.

Bọn họ ở bên hồ đi bộ trong chốc lát rồi sẽ quay về nhà. Hiện tại trên nguyệt hồ đều là sương trắng, cũng chả có gì để ngắm cả.

Sau khi về nhà, Carlos chuẩn bị đồ ăn cho Estes, hai tiểu tinh linh cùng nhau ngồi xuống ăn cơm.

Ăn cơm trưa xong, Estes ngáp một cái, cậu có chút mệt mỏi.

“Hiện tại đừng đi ngủ vội, tránh cho trướng bụng” Carlos ôm lấy cậu ngồi xuống, bàn tay to đặt lên trên bụng cậu, chậm rãi xoa, giúp cậu dễ tiêu hóa hơn.

Xoa nhẹ một lúc, Estes liền cảm thấy không còn trướng nữa, với lấy một quyển sách đưa cho Carlos còn mình thì vẫn ngồi ở trên đùi của hắn tỏ vẻ muốn nghe hắn đọc chuyện xưa.

Carlos một bên đọc sách, một bên vuốt ve mái tóc đã mọc dài ra của cậu. Trong tiếng kể trầm thấp của hắn, Estes rất nhanh liền ngủ.

Nghe tiếng ngáy vững vàng truyền tới, Carlos buông sách trong tay ra thật cẩn thận ôm lấy cậu. Đưa cậu quay về phòng, đặt lên giường, bản thân thì nằm xuống một bên sau đó kéo chăn lên đắp cho cả hai người. Sau khi xác định không có khe hở nào liền cứ như vậy ôm cậu ngủ.