Chương 23: Quét tước

Nhìn ngân lang mặt càng ngày càng đen, Estes sợ hãi nhắm thẳng phía sau chạy trốn. Bộ dạng của Carlos lúc này thực khủng bố, so với lúc bọn họ mới gặp sự đe dọa này còn muốn kinh khủng hơn.

Nhìn tiểu tinh linh lạnh run tựa như con thỏ đang chấn kinh dần lui về phía sau, một đôi mắt xanh lục to cũng sắp ngập nước. Ngân lang thật sự không biết chính mình nên sinh khí hay nên bất đắc dĩ. Trên mặt hiện lên biểu tình dở khóc dở cười nhưng cũng đỡ hơn lúc trước, tức giận nói “Hiện tại sợ hãi cái gì, ta cũng không ăn ngươi”

Estes đứng cách vài bước đánh giá hắn, phát hiện sắc mặt đối phương tốt hơn một chút, trong lòng nhẹ nhàng thở ra. Nhưng vẫn là không dám tới gần, chỉ đứng tại chỗ lấy lòng nói “Ta không phải cố ý mà. Mọi người đều nói hình người bị nhân loại nhìn thấy sẽ rất nguy hiểm, chúng ta không được loạn biến hình”

Ngân lang nhìn cậu từ đầu tới chân, đồng ý với câu nói của cậu. Một nhóc con xinh đẹp như vậy bị thú nhân nhìn thấy quả thật rất nguy hiểm.

Bất quá so sánh với á thú nhân xinh đẹp, tiểu tinh linh tựa hồ càng nguy hiểm hơn một chút.

“Vậy tại sao bây giờ lại biến hình? Ngươi không sợ ta làm gì ngươi sao?” Ngân lang vừa nói vừa tiến tới gần tiểu tinh linh, vì thân cao chênh lệch hắn dễ dàng khóa đối phương dưới bóng của mình.

Đúng vậy, cậu như thế nào có thể quên mất việc này? Estes ảo não cúi đầu, thầm hận bản thân quá thiếu kiên nhẫn. Bất quá chỉ là bị nói là chỉ biết nói mà không biết làm đã không phục mà biến thân rồi.

Lại ngẩng đầu nhìn ngân lang, đôi mắt màu vàng không có một tia cảm xúc, tựa như chúng chỉ là một đôi hạt châu xinh đẹp mà thôi.

Nhưng trực giác nói cho Estes biết rằng thú nhân đang đứng trước mặt này tuy rằng ở chung không lâu nhưng chưa bao giờ đối với cậu sinh ra ác niệm, kẻ cả lần đầu tiên cũng vậy.

Không hiểu vì sao tâm không yên bỗng yên ổn lại, đôi mắt xanh biếc hơi hơi nheo lại, kiều môi giương thêm độ cong, hai núm đồng tiền thật sâu hãm tại gò má trắng noãn hồng nhuận làm cho người ta nhịn không được muốn chạm vào chúng một chút.

“Anh sẽ không”

Tuyên ngôn thật sự kiên định khiến ngân lang giật mình một chút nhưng hắn cũng rất nhanh hồi thần (sau khi đơ ra ý mà) nhìn tiểu tinh linh trước mặt đang tươi cười đáng yêu lại thêm đắc ý dào dạt cũng nhịn không được bật cười.

Bàn tay to rắn chắc hữu lực sờ lên mái tóc vàng mềm mại, tiếng nói trầm thấp mà không mất ôn nhu của ngân lang vang lên “Trong khoảng thời gian ở Mông Tát, em cứ bảo trì hình dạng này, không được nhỏ đi biết không? Còn tên Aggreko ta sẽ khiến hắn phải câm miệng”

Ngân lang ôn nhu làm cho tiểu tinh linh thật cao hứng, nhưng cậu cũng không muốn phải giữ hình dạng này vì thế một câu phản bác nho nhỏ vang lên “Nhưng hình người thực phiền toái a, cũng không thể bay…”

“Ngoan, hình dạng này của em có vẻ giống á thú nhân. Cho dù bị người khác nhìn thấy họ cũng sẽ không làm tổn thương em” Ngân lang an ủi nói.

Địa vị của á thú nhân ở trong lòng thú nhân rất cao. Kể cả là thú nhân tâm ngoan thủ lạt (độc ác) nhất khi đối đãi với bọn họ cũng sẽ hạ thủ lưu tình, đây là một loại bản năng.

“Em giống á thú nhân?” Estes sờ sờ ngực, tức giận trừng mắt nhìn ngân lang “Anh nói lung tung em mới không giống á thú nhân ! !” Trong quan niệm của tiểu tinh linh, á thú nhân thì hẳn là giống với nữ tính tiểu tinh linh, có khuôn mặt quyến rũ và dáng người hoàn hảo. Cậu sao có thể giống như vậy được?

“Đúng là rất giống, bọn họ cũng có lỗ tai dài như vậy, ngũ quan nhu hòa, thân cao (chiều cao) không khác em là mấy” ngân lang thông minh không nói rõ thân cao không khác mấy kì thật vẫn là chênh lệch lớn. Đại khái có thể so như là người trưởng thành và vừa mới bước vào tuổi thiếu niên vậy. Mà trong số các á thú nhân trưởng thành ở Mông Tát, thấp nhất chỉ sợ cũng so với tiểu tinh linh cao hơn một cái đầu.

“Không giống chính là không giống !” Estes không vui, má căng phồng dùng sức trừng hắn. Trong mắt đã bắt đầu ngập nước, rất có ý tứ nếu ngân lang còn tiếp tục nói cậu giống thì liền khóc lớn cho hắn xem.

Ở chung lâu như vậy, Estes đã biết được nhược điểm của ngân lang, hắn sợ nhất chính là nước mắt của cậu.

Vì vậy Estes cũng đã đắc ý rất lâu, hơn nữa còn ở trong lòng thề về sau khóc ít một chút. Như vậy không lo mình khóc nhiều quá khiến cho ngân lang miễn dịch với nước mắt của cậu.

Quả nhiên ngân lang vừa thấy cậu như vậy cũng không tiếp tục cùng cậu tranh cãi nữa. Dù sao về sau khi gặp á thú nhân cậu cũng sẽ tự hiểu thôi.

“Ân, không giống, em có vẻ đáng yêu” ngân lang một bên an ủi một bên âm thầm nghĩ thầm tiểu tinh linh đúng là chủng tộc kì quái. Không thích người ta nói hắn xinh đẹp nhưng lại rất thích nghe người ta nói khen hắn đáng yêu.

Đấy là hắn không biết, tất cả tiểu tinh linh đều là như vậy. Bọn họ coi từ “đáng yêu” là lời ca ngợi họ cao nhất, mà nguyên nhân hoàn toàn là vì khi Phụ Thần phân nơi ở cho tiểu tinh linh đã nói “Tiểu tinh linh là chủng tộc đáng yêu nhất”

Vì thế Estes hiện tại rất cao hứng, mà khi cậu đã cao hứng thì cũng không đi so đo việc ngân lang nói sai lúc trước nữa, cầm lấy khăn lau đi quét tước vệ sinh “Chúng ta nhanh lên một chút, nơi này nhìn thật bẩn”

Đứng ở trên ghé lau cửa sổ xám xịt, Estes đột nhiên phát hiện kỳ thật hình người cũng rất ưu việt, tựa như hiện tại, cậu lau dọn so với lúc làm tiểu tinh linh nhanh hơn rất nhiều.

Ngân lang nhìn tiểu tinh linh động tác nhanh nhẹn leo lên leo xuống, hết lau mặt bàn thủy tinh, lại thay rèm cửa, làm đến bất diệc nhạc hồ. Đột nhiên hắn cảm thấy chả có việc gì để mình làm cả.

“Carlos, mấy thứ này mang đi đâu giặt đây? Con sông ở phía sau sao?” Estes ôm tấm rèn và bộ ga sô pha và mấy cái bao gối linh tinh cần giặt, động tác gian nan hỏi ngân lang. Bởi vì mấy thứ này rất nhiều, chặn hết tầm mắt của cậu, người khác cũng không nhìn thấy nổi bóng dáng của cậu.

Ngân lang bỏ cái chổi đang cầm trong tay xuống, tiếp nhận cái đống tựa như núi nhỏ trên tay cậu, hướng phòng tắm đi tới “Trong nhà có máy giặt, em không cần đi ra ngoài giặt đâu”

Máy giặt? Tiểu tinh linh tò mò đi theo ngân lang vào phòng tắm, sau đó nhìn hắn đem mấy thứ cần giặt gì đó bỏ hết vào một cái thùng lớn, lại bỏ thêm một chút bột phấn đi vào, đậy nắp lại, tại mặt trên của thùng, bấm bấm mấy cái bên trong thùng lớn liền truyền ra tiếng nước.

Estes tò mò vươn người ghó ghó trên nắp thùng mấy ánh đèn đỏ chớp lóe cùng với mấy chữ, dấu hiệu bên cạnh – ngô, cậu không hiểu văn tự (chữ viết) của thú nhân a.

Tiếng nước trong thùng bỗng nhiên ngừng lại, tiếp theo “Oanh” một tiếng, cả thùng bỗng nhiên run run, tiếng nước lại ào ào vang lên khiến tiểu tinh linh giật cả mình.

“Đây chính là máy giặt sao? Dùng như thế nào vậy?”Estes một bên hỏi một bên do dự có nên mở nắp máy giặt ra xem bên trong hoạt động như thế nào không.

Ngân lang thấy cậu tò mò liền vươn tay mở ra nắp máy giặt để cậu nhìn thấy vòng nước quay tròn bên trong, một bên lại chỉ vào mấy cái nút chỉ cậu sử dụng chúng như thế nào “Đem quần áo muốn giặt bỏ vào đây, đem bột giặt đổ vào, mở ra chốt mở, dựu theo dấu hiệu ở đây lựa chọn phương pháp giặt, sau đó lại ấn vào đây là được”

“Đây là chữ viết của các anh sao? Em xem không hiểu” Estes có chút ủy khuất, cậu rõ ràng được công nhận là một thiên tài mà đến nơi này lại thành kẻ thất học (mất học)

“Có thời gian anh sẽ dạy cho em” ngân lang vươn tay sờ sờ đầu của cậu, chất tóc mềm mại sờ lên thật khiến người nghiện a.

Vì dời đi lực chú ý của Estes, ngân lang đem cậu đi xem qua phòng, đem cách dùng đồ điện gia dụng đều hướng dẫn một lượt.

Estes trí nhớ rất tốt, tuy chưa thể nói rằng gặp một lần liền không thể quên nhưng đại khái cách dùng vẫn là nhớ kỹ, còn lại về sau sẽ chậm rãi quen thuộc dần a.

Đồ giặt xong, ngân lang cũng không để tiểu tinh linh động tay vào mà chính mình ôm tất cả ra ngoài cửa phơi hết cả lên.

Estes không đi ra ngoài, Nhiệt độ bên ngoài và trong phòng chênh lệch quá lớn mà cậu cũng không phải tiểu tinh linh mùa đông yêu thích cái loại rét lạnh này. Nhiệt độ quá thấp thực khiến cho cậu không thoải mái.

Đứng bên cửa sổ nhìn ngân lang đang bận rộn ở bên ngoài. Bức tường ngoài sân phủ một lớp sơn, có thể dễ dàng nhìn ra con đường bên ngoài. Có lẽ do trời rất lạnh, con đường vô cùng vắng vẻ, không có một bóng người, tựa như ngoại trừ Carlos không còn sinh vật sống nào khác nữa.

Nơi này thực yên tĩnh, một chút sinh khí cũng không có, Estes nhíu nhíu mày.

“Làm sao vậy?” ngân lang vừa phơi xong mấy tấm rèn, quay đầu đã thấy Estes đang cau mày, vẻ mặt mất hứng liền lo lắng hỏi hắn.

“Nơi này yên lặng quá, không hay chút nào cả”

“Em a” ngân lang cười cười, tiểu tinh linh đứa nhỏ này phỏng chừng tính cách là không thể thay đổi được “Tổng vệ sinh không phải vẫn chưa xong sao? Sao còn không làm tiếp?”

“Dưới tầng đã dọn xong hết rồi, chỉ còn tầng hai thôi. Anh theo giúp em đi” Estes lôi kéo ngân lang vừa vào cửa. Dù sao cậu vẫn là không quá quen thuộc với nơi xa lạ này, trong lòng vẫn là có chút sợ hãi.

Ngân lang để mặc cậu lôi kéo mình lên tầng. Sau khi lên tầng lại đi lên trước mở cửa phòng ra.

Estes nhìn ba cánh cửa mở ra, nhẹ nhàng thở phào sau đó lại tò mò đánh giá bên trong. Đối diện hành lang hẳn là phòng của chủ nhân, hai bên thì là khách phòng.

Ba gian phòng vẫn là theo phong cách tục tằng của thú nhân. Không có bất luận đồ trang trí nào mà thậm chí ngay cả tường cũng không sơn chút nào, màu đỏ của gạch lộ ra ngoài. Trong phòng cũng chỉ có những vật dụng cần thiết mà thôi.

“Đây là phòng ngủ của anh sao?” Estes chỉ vào căn phòng bên trái hành lang hỏi. Kỳ thật không cần hỏi cậu cũng biết chính là phòng này bởi vì trong ba phòng đây là căn phòng sạch sẽ nhất mà hai phòng còn lại còn chưa bỏ xuống tấm màn che phủ đồ đạc (cái tấm khăn trắng phủ lên đồ đạc chống bụi ý mà, ở bên Tây hay dùng cái này)

Ngân lang gật gật đầu “Em muốn ở phòng nào? Chúng ta sẽ dọn sạch nó trước”

Estes nhìn nhìn, cũng không phải trang trí theo cách yêu thích của cậu nhưng một phòng của ngân lang, một phòng của bố mẹ hắn. Estes ngượng ngùng nghĩ, cuối cùng cậu chỉ có thể lựa chọn căn phòng cho khách ở bên phải hành lang “Phòng này đi, sau khi dọn sạch sẽ em muốn trang trí một chút”

Cho dù chỉ là ở tạm, nơi này cũng phải phù hợp với thẩm mỹ của cậu mới được.

“Hảo” ngân lang gật gật đầu, nghe theo quyết định của cậu.