Chương 12: Ma thuật của tiểu tinh linh

[Đừng lo lắng! Chúng ta đã chỉ đường cho Lang Vương. Nó sẽ không mất dấu đâu!]

Sự trấn an hiền lành vang lên trong lòng hướng Estes truyền đến tin tức.

Nguyên lai lá rụng trở thành dấu hiệu chỉ đường cho Lang Vương chính là kiệt tác của nhóm cổ thụ. Chúng dùng năng lực của bản thân liên hệ với những cây không có linh trí để chúng rụng lá xuống hóa thành lộ tiêu dẫn đường cho bầy sói truy đuổi cự hùng.

Cổ họng bỏng rát, Estes phát không ra âm thanh, cậu giật giật râu, để suy nghĩ của mình truyền đi dưới hình thức tín hiệu [Cảm ơn ngài, Á Nhĩ Phất Liệt Đức gia gia, còn có mọi người nữa. Nếu không có mọi người ta thật sự không biết phải làm sao bây giờ!]

[Đừng như thế! Chúng ta cũng chỉ có thể làm đến thế này để giúp ngươi mà thôi. Đáng tiếc cổ thụ không thể cử động, nếu không ta nhất định sẽ cho tên thú nhân này biết tay! Ngươi cố nhẫn nại một chút, bầy sói sẽ rất nhanh đến đây!]

[Ta sẽ !] Estes lau khô nước mắt mà còn thực sự gật đầu.

[Ngươi là một đứa nhỏ kiên cường! Hãy nhớ chăm sóc chính mình] Á Nhĩ Phất Liệt Đức có một dự cảm bất hảo, chỉ sợ đứa nhỏ này lần này sẽ thật sự phải rời khỏi khu rừng.

[Ân]

[Tuy rằng chúng ta cũng thực tin tưởng vị Lang Vương kia xong ngươi vẫn nên nghĩ cách tự cứu lấy mình bởi vì bây giờ ngươi đang nằm ở trong tay tên thú nhân kia. Chúng ta sợ hắn sẽ dùng điều đó để uy hiếp Lang Vương]

Estes vừa nghe, đúng vậy! Sao cậu lại không chú ý tới điểm này! Cậu phải nghĩ cách để khi Carlos đuổi tới cậu đã không còn ở trong lồng sắt nữa, nếu không họ sẽ rơi vào thế bị động [Ta đã biết!]

Ngẩng đầu nhìn về phía trước, lồng sắt chớp nhoáng làm cậu thực khó chịu. Hiện tại cự hùng đang cầm lồng sắt trốn chạy. Để che dấu mùi hắn còn bỏ vào lồng sắt không ít cỏ có hương thơm ngát nhưng cũng chính nhờ vậy mà bây giờ cậu có thể che mắt khỏi cự hùng.

Dấu mình dưới đám cỏ, sau khi xác định chắc chắn cự hùng không thể nhìn thấy mình, Estes mở ra túi nhỏ, nỗ lực tìm một hạt mầm hữu hiệu.

Hiện tại đa phần hạt giống đều không có tác dụng gì vì chúng đều là đồ ăn vặt của cậu. Bất quá dưới nỗ lực của Estes, cậu cuối cùng cũng tìm được một hạt giống hữu dụng.

Nó là hạt mầm của một cây dây leo. Loại này rất thích quấn quanh trên thân cây mà càng quấn lại càng chặt. Hơn nữa độ dẻo dai rất tốt, mặc kệ là thứ gì, chỉ cần bị nó quấn lấy mà không ngay lập tức triệt hạ thì chủ thể sẽ bị nghẹt thở, biến dạng thậm chí là gãy xương. Các tiểu tinh linh không biết chán dùng dây leo quấn quanh các đồ vật này nọ, làm chúng biến thành các hình dáng kì quặc.

Mà bây giờ Estes đang định dùng dây leo để làm biến dạng thanh sắt của lồng giam này, như vậy là cậu có thể trốn ra ngoài.

Nhưng trước tiên cậu phải làm cánh mọc dài ra đã. Mặc dù tân sinh cánh sẽ vô cùng yếu ớt, không có khả năng hỗ trợ bay trong thời gian dài. Nhưng chỉ cần Carlos đến đây thì thời gian cậu cần bay cũng không lâu lắm, cùng lắm thì đổi một đôi cánh mới.

Mặc dù thời điểm đổi cánh sẽ rất đau đớn bởi vì trên mặt cánh có nhiều dây thần kinh mẫn cảm.

Ăn một quả trái cây, một bên Estes chờ cho cánh bị thương bóc ra, tân cánh sinh trưởng, một bên khống chế năng lực thúc giục cây dây leo.

Trong khoảng khắc hạt giống nho nhỏ nảy mầm, những dây leo như xà từ lòng bàn tay của Estes ló ra hướng xuống dưới. Rồi lại tự động từ dưới đáy lồng leo lên thanh chấn lồng, hung hăng co rút lại, không lâu sau thanh sắt bị quấn quanh dần vặn vẹo thành một khe hở vừa vặn cho Estes nghiêng người chui qua.

Mà dây leo sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì nhanh chóng rút lui về bộ dạng hạt mầm ban đầu, tiếp tục ngủ say.

Estes ánh mắt xuyên qua cự hùng nhìn khu rừng phía sau. Mặc dù không nhìn thấy gì nhưng cậu biết Carlos rất nhanh sẽ đến đây.