Chương 3: Say tình (CẢNH BÁO NỘI DUNG CHƯƠNG KHÔNG PHÙ HỢP VỚI TRẺ EM DƯỚI 18 TUỔI, bạn có thể bỏ qua chương này)

Đêm tối, ánh trăng sáng treo cao, tại căn phòng của Trần Tâm, tia sáng nhẹ chiếu qua khung cửa khiến căn phòng thêm phần lãng mạn.

Hắn nhìn người ngọc đang ngồi trên giường, hai tay nàng nắm chặt góc áo, e thẹn, cùng chút xấu hổ, nàng không dám ngước mặt nhìn hắn.

Thu Nhi đã 25 tuổi, cái tuổi xuân sắc nhiều hoài vọng, nàng sở hữu một dáng người ma quỷ.

Đôi ngực to tròn, nhưng vòng eo lại rất nhỏ gọn, đôi chân ngọc trắng trẻo cùng với đó là một gương mặt thánh thiện.

Hôm nay nàng mặc một chiếc váy hai dây màu trắng, chân váy chỉ che tới gối nàng, để lộ những ngón chân nhỏ xinh.

Hắn chỉ có thể cảm thán tạo hóa đã lấy đi đôi cánh của nàng, nếu không một thiên sứ như nàng, sao có thể vương vấn phàm trần.

Hắn nhìn nàng hồi lâu, đưa tay vuốc đi những sợi tóc đã che đôi mắt nàng ra sau lưng.

Tham lam hít lấy hít để mùi hương từ cơ thể nàng, tay còn lại nhẹ nhàng nâng cầm nàng lên, nâng niu như một món bảo vật.

Hắn nhìn vào đôi môi đỏ mọng của nàng, chiếc mũi xinh cùng đôi mắt ướt át, tất cả như muốn dụ hoặc hắn làm điều sai trái.

Nhưng sự thánh khiết từ nàng, lại làm cho hắn không dám khinh nhờn, hắn cứ đâm đâm nhìn nàng.

Hắn nhớ lại những ngày chung sống với nàng, nhớ lại những ngày chui rút trong chỗ tránh nạn khi mạt thế, từng chuyện từng kiện khiến hắn càng thêm yêu nữ nhân này.

Hắn nhớ lời nàng từng nói với hắn:

-" Ta chỉ muốn chuyện chúng ta như một bộ phim, vì khi kết thúc Thu Nhi vẫn có cơ hội gặp lại thiếu gia, nhưng thực tế lại...lại...quá khắc nghiệt, Thu Nhi chỉ có thể đi đến nữa đường!...Thiếu gia!...Thu Nhi lại thẳng thể chờ chàng đáp lời rồi!...".

Nàng nói xong lời ấy cũng là lúc nàng ra đi, bỏ lại hắn cùng Tố Tâm.

Nghĩ lại chuyện cũ khiến Trần Tâm tim như dao cắt, nhưng mà mọi chuyện đã qua, hắn bây giờ sống lại kiếp mới, kiếp trước nuối tiếc kiếp này làm sao lại mắc lại sai lầm sơ cấp đó đây.

Thấy Trần Tâm nhìn mình hồi lâu không nói, gương mặt Thu Nhi đỏ tận mang tay, ánh mắt trốn tránh thỉnh thoảng lại liếc nhìn gương mặt anh tuấn của Trần Tâm, tim nàng cũng bắt đầu gia tốc kịch liệt, máu trong người chạy nhanh khiến nàng không thở nỗi.

Nàng yêu hắn, yêu hắn từ cái hồi nàng vừa vào làm trong căn biệt thự, một đứa bé chửng chạc, ôn nhu, lại phú, lại soái, ......sao không khiến con tim thiếu nữ của nàng xao động.

Trãi qua chừng ấy năm, tình cảm của nàng giành cho hắn không giảm mà còn tăng thêm.

Nhưng nàng biết, biết thân phận mình không xứng với hắn.

Yêu hắn, chỉ cần ở bên cạnh hắn nàng đã đủ làm nàng thỏa mãn.

Lấy hết dũng khí, nàng vòng tay ôm lấy cổ Trần Tâm , ghé sát bên tai hắn, một âm thanh nỉ non, mị hoặc tận xương của Thu Nhi vang lên:

-"Thiếu gia!... Thu Nhi muốn là người của thiếu gia!".

Thấy mỹ nhân cũng đã chủ động, Trần Tâm cũng bắt đầu hành động.

Đặt đôi môi lên đôi môi Thu Nhi, hắn cảm nhận được sự mềm mại, trơn tuộc , chiếc lưỡi hắn như con độc xà cạy mở hàm răng của Thu Nhi, chui loạn xạ miệng nàng, truy đuổi chiếc lưỡi đinh hương của nàng.

Lưỡi hắn thất tiến thất xuất, quấn quýt lấy chiếc lưỡi của nàng không bỏ, tận hưởng vị thơm ngọt trong miệng Thu Nhi.

Từng chút từng chút xâm chiếm lý trí của nàng, bàn tay hắn cũng không rãnh rỗi.

Đặt tay lên chiếc chân ngọc, chậm rãi mơn trớn lên phía mông, hắn cảm nhận được sự ấm nóng, căn mọng từ làn da nàng.

Bàn tay luồng xuống váy, nhẹ nhàng đặt lên mông, từ từ xoa bóp.

Ngón trỏ lòn qua chiếc quần lót, rồi đến ngón giữa, ngón danh, ngón út, khi tất cả tiến hết vào thì bàn tay hắn lúc này đã tiếp xúc trược tiếp với mông của Thu Nhi.

-"Ấm quá!".

Trần Tâm không khỏi cảm thán trong lòng.

Nhưng mà Thu Nhi thì khổ rồi, một xử nữ như nàng làm sao thoát khỏi ma trảo của con sói già Trần Tâm cho được.

Nàng ưởng ẹo theo từng cái xoa bóp của Trần Tâm, đôi tay nắm chặc lấy chiếc áo của Trần Tâm, như để lấy thêm sức mạnh.

Đôi mắt lim dim, mơ màng trước chiêu trò của hắn, đôi môi thỉnh thoảng lại phát ra thanh âm:" Umm!...Umm!....", tràng đầy dụ hoặc.

Môi lưỡi hai người đang xen phát ra âm thanh: "Chụt..Chụt..", vang cả căn phòng.

Hôn môi hồi lâu, mắt thấy Thu Nhi không chịu nỗi, Trần Tâm mới luyến tiết tách rời nhau ra.

Thu về chiếc lưỡi, nước bọt của hắn và nàng tạo thành một sợi chỉ bạc nối liền hai đôi môi.

Đôi môi của nàng có chút xưng đỏ, ánh mắt thì vẫn còn mơ màng do dư âm của cái hôn chưa tan.

Đẩy nhẹ nàng xuống giường, Trần Tâm nhóm người hôn lên trán nàng, sau đó hôn lên tóc, hắn cắn nhẹ tai nàng, nàng run lên bần bật, ngậm chiết dái tai miệng, hắn trêu trọc bằng chiếc lưỡi, đôi khi cắn nhẹ khiến nàng quằng quạy không thôi.

Buông tha cho chiếc tai xinh của Thu Nhi, Trần Tâm lại hôn lên cổ nàng, chiếc lưỡi liếm nhẹ rồi trượt xuống xương quay xanh của nàng , mút nhẹ nhàng như mút kẹo.

Bàn tay cũng không thành thật, khi ngón trỏ của hai tay đã lòn qua dây áo của Thu Nhi, nhẹ nhàng đẩy nó ra khỏi đôi vai của nàng.

2 sợi dây được tay hắn kéo từ từ, từ đôi vai nàng xuống tay, xuống trỏ, rồi bất tri bất giác chiếc váy đã trược khỏi người của nàng để lộ thân thể ngọc ngà của nàng.

Trần Tâm nhìn người ngọc trước mắt ngây ngưòi.

-"Đẹp!....Quá đẹp!...".

Nội tâm hắn gào thét lên tiếng.

Nàng bây giờ như một chú cừu nhỏ, hai tay cố gắn che đi đôi nhủ phong nhưng vì nó quá lớn mà đôi tay đành bất lực, chiếc bụng không chút mỡ thừa, đôi chân ngọ nguậy định che đi chiếc quần lot quyến rủ, làn da vì sự kích thích này đã không biết khi nào trở trên đỏ ửng.

Nàng hôm nay không mặc áo ngực, chỉ mặc một chiếc quần lót ren trắng mười phần gợi cảm.

Nhìn vào "Khu Vé" đồ sộ trước mặt, con quái thú 25cm của hắn bắt đầu ngẩn lên, tựa vào đùi của Thu Nhi.

Cây côn thịt như thanh sắt được nun nóng, chạm vào đùi của Thu Nhi khiến nàng rạo rực không thôi, cảm giác khô nóng bắt đầu lan tỏa khắp người.

Không biết khi nào, dâm huyệt của nàng đã ướt át một mảng.

Trần Tâm nhẹ nhàng lấy đôi tay của Thu Nhi ra khỏi ngực, đôi nhủ hoa vừa được giải phóng khỏi sức nặng của đôi tay đã nảy lên liên tục.

Đô nhủ hoa tuy to nhưng lại căng mọng, quần vú màu hường, đầu ti đỏ đỏ như viên hồng bảo thạch.

Trần Tâm đặt tay lên chúng từ từ xoa nhẹ, cảm giác mệm mại, mát lạnh khiến hắn hưng phấn không thôi.

Úp mặt vào khe vú, sự mềm mại khiến hắn không muốn xa rời, đôi tay xoa bóp chúng thành muôn hình vạn trạng.

Mân mê hồi lâu, Trần Tâm đặt một bên vú của Thu Nhi vào trong miệng, hắn mút như em bé.

Một tay vuốc ve sau lưng nàng, một tay tiếp tục trêu chọc đầu ti đỏ ửng bên nhủ hoa còn lại.

Miệng gậm đầu ti, đôi khi dùng lưỡi xoáy quanh, đôi khi lại dùng răng cắn nhẹ.

Tiền hậu giáp kích, Thu Nhi liên tục phát ra âm thanh tiêu hồn.

-"Thiếu gia!....Thiếu gia!....".

Đôi tay nàng ôm chặc đầu hắn, cố gắn ưởng ngực cho hắn bú mút.

Những âm thanh của nàng như một thứ độc dược, kích thích cơn thú tính trong người Trần Tâm, khiến động tác của hắn càng nhanh, càng thêm mạnh bạo.

Thưởng thức xong đôi vú sữa căn mộng, Trần Tâm hôn dọc xuống bụng, xuống rốn và đến phần hạ thân của Thu Nhi.

Úp mặt vào trong nơi cấm khu thần bí, Trần Tâm không vội cởi phăng chiếc quần ren mỏng tanh ấy đi mà nhẹ nhàng đặt mũi vào trong, hít xâu vài hơi.

Sau đó hắn mới chậm rãi lòn tay vào trong chậm rãi kéo nó ra khỏi người Thu Nhi, nàng cũng hiểu ý phối hợp, nhất mông lên để hưởng ứng sự trêu chọc của hắn.

Trần Tâm cũng không cởi hết chiếc quần ra khỏi người nàng, mà chỉ kéo xuống đầu gối của nàng.

Thu Nhi cũng đang thắc mắc vì sao thiếu gia lại không cởi ra, thì một hữu lực cánh tay của Trần Tâm ôm lấy hông nàng kéo nàng lên cao.

Bất ngờ trước tập kích, nàng giật mình lấy tay che mặt.

Sau một hồi nàng ở mắt ra, chẳng biết khi nào Trần Tâm đã ở giữa háng nàng, còn đàng nhìn chầm chàm vào âm hộ của nàng, khiến nàng ngại ngùng không thôi, đưa tay lên bưng kín mặt.

Mỹ nhân động làm Trần Tâm hồi thần, đây là âm hộ thứ hai mà hắn nhìn ngoài đời thật, âm hộ Thu Nhi màu hồng phấn với phần gò mu nhô cao, hai mép âm hộ khép chặc.

Trần Tâm đưa mặt lại gần âm hộ, hơi thở nóng bỏng lên tục phà vào khiến âm hộ bắt đầu rĩ nước.

Cẩn thận dùng hai ngón tay đẩy nhẹ phần mép ra, hạt le chừng ngón tay út xuất hiện trước mặt.

Trần Tâm miệng khô lưỡi khô, mùi hương kì lạ từ âm hộ Thu Nhi lan ra xọc vào mũi, có mùi thơm nhẹ và một chút vị tanh, không nói rõ ra sao nhưng đối với hắn lại rất dễ ngưởi.

Mắt nhìn qua khe hở, thấy Trần Tâm đâng nhìn chầm chầm vào chỗ đó của mình, Thu Nhi vội vàng lên tiếng:

-"Thiếu gia!..Chỗ đó bẫn lắm!..Thiếu gia!".

Nhìn Thu Nhi bộ dáng khúm núm, Trần Tâm ánh mắt thâm tình, nhẹ nhàng nói với Thu Nhi:

-"Đối vơi ta, trên người Thu Nhi không có gì bẩn cả.!.".

Như để chứng minh lời mình nói, Trần Tâm đưa đầu lưỡi, liếm dọc một đường từ hậu môn đến tận hạt le. Thu Nhi không chịu nỗi kích thích này mà phát ra tiếng rên khẽ:

-"A..a...a...Thiếu gia!...Bẩn lắm a!..Đừng mà thiếu gia!...".

Lời nàng nói không làm Trần Tâm ngừng lại, mà như ma âm khiến hắn thêm táo bạo, Trần Tâm dùng sức banh hai chân nàng ra.

Miệng đặt vào âm hộ Thu Nhi, chiếc lưỡi của hắn đang ở trong một không gian ấm nóng và ẩm ước, vô số tầng nhục bích đang xoa bóp chiếc lưỡi hắn khiến hắn hưng phấn không thôi.

Chiếc lưỡi hắn cọ xác nhục bích, miệng thì hút lấy hút để chất mật chảy ra từ âm hộ Thu Nhi.

Miệng mút lấy hai mép âm đạo mềm mại, Trần Tâm còn thỉnh thoảng dùng căn nhẹ vào hạt le khiến Thu Nhi rên la liên tục.

Hắn tham lam liếm sạch những chất mật trong âm đạo Thu Nhi chảy ra.

Những cái đâm, chọt, se hạt le của hắn khiến Thu Nhi nhịn không được yêu kiều lên âm thanh có chút dâm đảng rồi.

-"Um...Um...Thiếu gia!...Thiếu gia!...Chỗ đó!...Chỗ đó!...Bẩn a thiếu gia!.....Thiếu gia đừng.....đừng ....đừng ....hôn a!......Thu Nhi...Thu Nhi có cảm giác lạ quá a!".

-"Rất thư thái, rất sướng, rất sướng....Umm...Umm...".

Từ lúc bắt đầu kháng cự, đến bây giờ cũng ưỡn người lên, hai tay đè đầu Trần Tâm về phía âm hộ, như muốn nhét hắn vào trong đó.

Thu Nhi cảm giác giác rất quái, muốn không lên tiếng nhưng thấn thể lại không chịu khống chế, không thể kiềm chế được cơn co giật, cả người như có hàng trăm ngàn con kiến tàn pjas vừa ngứa vừa nóng.

Bồng, một dòng nước từ sâu trong ậm đọa tuông ra, bắn thẳng vào mặt Trần Tâm.

Trần Tâm thấy thế không giận mà còn cười

Sau một hồi lâu, Trần Tâm biết đã đến món chính, bắt đầu đưa môi miệng tách ra khỏi âm hộ Thu Nhi.

Tay cầm dương vật, chà xát lên âm hộ của Thu Nhi hòng lấy chất mật từ âm hộ của nàng để bôi trơn nó.

Mà Thu Nhi, đang vì sự trống vắng khi môi lưỡi của Trần Tâm đã không còn ở âm hộ thì một khúc thịt nóng bỏng dán vào âm hộ khiến nàng hốt hoảng.

-" Của thiếu gia to...to..quá!!".

Âm thanh lí nhí từ miệng nàng bị Trần Tâm nghe được, hắn cũng nỗi lên tự hào.

Khi hắn chưa có dị năng đã gần 20, nay có dị năng trực tiếp lên 25.

Nhìn dương vật hùng dũng, trên thân gân xanh nỗi như những con rồng uốn lượng,đầu to như quả trứng của mình, Trần Tâm không biết bao lần cảm thán:

-"Hỏi thế gian, nhục động nào mà ta không thể chinh phục, tấm màng nào mà ta không thể đâm thủng?".

Như muốn khoảnh khắc này là đặc biệt nhất, Trần Tâm kéo hay chân Thu Nhi ra hình chữ M, để cho nàng có thử chứng kiến quá trình từ thiếu nữ biến thành phụ nữ của mình.

Tay cầm dương vật quét lấy dâm thủy, miệng nhẹ nhàng hôi lên đôi môi có chút tái nhợt vì sợ hãi của Thu Nhi.

-" Không đau đâu! ...Bảo bối!".

Trần Tâm nhẹ giọng lên tiếng.

Thu Nhi như được tiêp sức mạnh, đưa tay chủ động càm dương vật của Trần Tâm nhét vào trong âm đạo của mình.

-"Chật!.. Quá chật!".

Là những gì Trần Tâm cảm nhận được, đầu khất của hắn chỉ vừa tiến vào được một nữa l, mà Thu Nhi đã có chút không chịu nỗi.

Mắt thấy mỹ nhân nhi đang đau khổ, Trần Tâm cũng sinh lòng thương tiết đang định rút ra thì Thu Nhi lại làm điều khiến hắn bất ngờ.

Nàng dùng hai chân kẹp chặt hông của Trần Tâm, dùng hết sức lực và sự dũng cảm đẩy mạnh hắn về phía mình.

Phốc!.

Dương vật 25cm đâm thẳng vào trong âm đạo Thu Nhi, xuyên phá một lớp màng mỏng, máu tươi cũng từ bên trong rĩ ra ngoài.

Trần Tâm cảm giác được mình đang ở trong người Thu Nhi rất ấm áp, các cơ thịt thay nhau xoa bóp dương vật hắn, còn phần hoa tâm thì chăm sóc đầu khất của hắn.

Được âm hộ siết chặc, cảm giác sung sướng lan ra khắp người, khiến hắn trầm mê trong đó.

Nhưng mà Thu Nhi bây giờ hối hận rồi, nàng cảm giác mình như bị xé làm đôi, đau rát từ vùng hạ thân khiến Thu Nhi khóc sướt mướt.

Mắt thấy Thu Nhi đau đớn Trần Tâm cũng gác lại sung sướng, cố gắn trấn an nàng.

Hắn dùng môi lưỡi liên tục kích thích các bộ vị mẫn cảm trên người Thu Nhi , xoa vú, nắng mông, trêu chọc dái tai hay thậm chí đưa cả ngón tay vào lỗ hậu.

Tất cả cũng chủ để nàng quên đi đau đớn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, hơn 10 phút sau, Thu Nhi mới quen với kích cỡ của Trần Tâm.

Trần Tâm hắn cũng không vội động hông, mà liên tục mân mê đôi nhủ phong Thu Nhi, xoa bóp chúng thành muôn hình vạn trạng.

Mà cảm giác lúc này của Thu Nhi lại có chút thô ngứa, không hiểu sao thiếu gia còn chưa động, hạ thân nàng bây giờ như có kiến bò vậy, vừa ngứa vừa tê tê.

Nàng muốn dịch chuyển thân mình, cho cây côn thịt của thiếu gia mài đi mấy con kiến đó.

Cảm giác người dưới thân động đậy, Trần Tâm biết nỗ lực của mình cũng đã thành công, liền bắt đầu chuyển động.

Trần Tâm từ từ kéo dương vật ra, nhưng trên quãng đường lại có vô số khe thịt như muốn níu lấy thân dương vật, những vách thịt như vô số xúc tu bám vào dương vật.

Dương vật ra ngoài, mang theo dâm thủy và một ít máu trinh của Thu Nhi, cùng với đó là một tiếng rên khẻ của nàng.

Trần Tâm hưng phấn không thôi, bắt đầu ra vào 9 cạn 1 sâu.

Thân côn thịt ma sát với thành âm đao, hai hòn bi thì vỗ vào mông, mỗi lần đút vào là mỗi lần lút cán.

Trần Tâm cảm nhận được đầu khất chạm vào một đoàn thịt mềm, đây có lẽ là hoa tâm của nàng, nhắm chuẩn liên tục đâm phá.

Còn Thu Nhi ban đầu tê ngứa đến bây giờ thì phiêu phiêu bay.

Mỗi lần con thịt chạm vào hoa tâm, là mỗi lần lên đỉnh vu sơn, cảm giác sung sướng càng ngày càng thịnh.

Nàng có cảm giác, nếu thiếu gia tiêp tục va chạm, linh hồn của nàng chỉ sợ bay lên mất.

Cảm giác sung sướng khiến nàng không thể làm chủ bản thân, liên tục rên la những âm thanh dâm đảng.

-"Thiếu gia!...Thiếu gia!.... Sâu...Sâu quá a!....Thu Nhin!....Thu Nhi chết mất!.... Thiếu gia!....a...a...a..".

Âm thanh càng ngày lớn, càng dồn dập, khoái cảm như những cơn tình triều cuốn tâm hồn Thu Nhi vào bể dục.

Thu Nhi như một chiếc thuyền nhỏ, lắc lữ bởi những cú đánh sâu vào của Trần Tâm, hai tay vô thức bấu chặc vào lưng hắn.

Trần Tâm liên tục thúc mạnh vào âm hộ Thu, miệng thì ngậm một bên ngực, bàn tay thì xoa bóp bên ngực còn lại.

Sau hơn 2 giờ chống cự, Thu Nhi cũng đã lên đến đỉnh phong, thân thể nàng co giật liên hồi, từ sâu trong âm đạo, một dòng âm tinh nóng hổi xối thẳng vào đầu khất Trần Tâm, hắn cũng không nhịn nữa mà thả ra tinh quang.

Từng dòng tinh dịch bắn xôi xả vào trong tử cung của Thu Nhi, khiến cô nàng không nhịn được mà lãng ngâm.

-"A!......A!.....A!......".

Trần Tâm rút con thịt ra ngoài, nhưng người ngọc vẫn chưa thôi co giật.

Thu Nhi miệng còn chãy nước, hai mắt lờ đờ chỉ còn tròng trắng, đầu tóc có chút rối loạn, trên ngực có vài chỗ đỏ ửng, đầu ti còn có cả dấu răng.

Một bộ dạng bị chơi hư đồng dạng.

Trần Tâm biết Thu Nhi đã đến giới hạng, hắn cũng không muốn ép nàng, dù gì hôm nay cũng là lần đầu của Thu Nhi, hắn không muốn nàng bị ám ảnh.

Nhẹ nhàng nằm xuống, ôm Thu Nhi vào trong long ngực, tay vuốt lên lưng cho nàng ổn định lại sau cơn cực khoái, ôm Thu Nhi vào giấc ngủ mà côn thịt vẫn chưa được thỏa mãn.

Mà Trần Tâm không biết, trong hơn 2 giờ làm tình, đang có một đôi mắt nhìn chầm chầm vào hắn cùng Thu Nhi.

Có lẻ vì đây là nhà nên tính cảm giác trong người của hắn cũng yếu đi, nên mới cho kẻ nhìn trộm cơ hội.

Người nhìn trộm không ai khác chính là Tô Nhiên, nhưng mà tình trạng lúc này của nàng cũng khiến ai nhìn phải sôi máu.

Thân hình không mảnh vãi che thân, đôi ngực cấp D, hai quả mông tròn cùng với đó là một cái âm hộ không một cọng long.

Đây chính là bạch hổ dâm huyệt.

Nàng đang lấy tai tựa sát vào cửa phòng Trần Tâm, hai ngón tay được nàng đưa xuống âm hộ, hoạt động nhịp nhàng sau mỗi cú đâm vào người Thu Nhi của Trần Tâm.

Nhưng những thứ đó đối với nàng là chưa đủ, nhưng cũng vì Trần Tâm ngừng lại mà khoái cảm trong người cũng bị dập tắt.

Nàng khổ sở lôi kéo thân thể về phòng rồi ngủ thiếp đi.