Chương 4: Sinh Mệnh Ác Ma (2)

Sức mạnh sinh mệnh tràn đầy khiến cho trong lòng bọn họ thỉnh thoảng lại dâng lên một loại xúc động hủy diệt.

Sự điên cuồng tựa hồ đang lan tràn ra, cũng đang nhanh chóng lên men.

Đôi mắt trở nên đỏ tươi, những khuôn mặt nở rộ ra biểu tình quái dị, trong ánh đèn le lói mơ hồ tiến lại gần.

"Hô. . ."

Giờ khắc này, Ngụy Vệ đang bị vây ở giữa cũng chậm rãi cúi đầu, tựa hồ có chút tiếc hận.

"Ta vốn muốn hòa bình khuyên bảo các ngươi rời xa ác ma. . ."

Sau đó, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên, trên mặt đột ngột mất đi vẻ tươi cười.

"Hiện tại chỉ có thể thực hiện kế hoạch B."

“. . . . . .”

Ngay sau đó, hắn bỗng nhiên nghênh đón đám đông bà không ngừng nổ súng.

"Đoàn đoàn đoàn. . ."

Từng lỗ hổng xuất hiện trên thân của những người đàn ông mặc áo đen đang lao qua đám đông và xông về phía Ngụy Vệ, những bông hoa máu tươi xinh đẹp rực rỡ nở rộ.

Tiếng kêu sợ hãi vang lên.

Cơ thể rách nát cùng chân tay gãy lìa văng xa hai ba mét , đè sập những cái bàn chất đầy rượu.

Cho dù người tôn thờ Sinh Mệnh Ác Ma và có được sức mạnh sinh mệnh mạnh mẽ, nhưng vẫn có thể bị giết chết như thường.

Bọn họ có thể nhanh chóng khôi phục các loại vết thương mà tự mình gây ra, thậm chí là loại suy yếu sinh mệnh do lão hóa mang lại, nhưng chỉ cần là loại thương thế bị tạo thành trong nháy mắt, sức mạnh tử vong của nó lại vượt qua giới hạn năng lượng ẩn chứa trong sinh mệnh của bọn họ hiện tại, sẽ lập tức tử vong.

Chỉ tiếc, một số người trong quán bar này, thậm chí còn không biết tới những kiến thức này.

Sau khi gia nhập buổi tụ tập này, lại trải qua các loại thần kỳ khó tưởng được, khiến cho bọn họ có được sự tự tin đến phát sốt, cho đến khi bên cạnh bỗng nhiên vang lên một tiếng súng đinh tai nhức óc như vậy, thấy được người mà mình quen thuộc đã mất đi khuôn mặt và cái đầu quen thuộc.

Thân thể Ngụy Vệ linh hoạt di chuyển trong không gian đám đông hỗn loạn, động tác không quá nhanh, nhưng lại rất chuẩn xác.

Hắn dùng súng bắn nát mấy tên mặc áo choàng đen kia, rồi lại nhét súng hết đạn trở lại túi, không quan tâm tới việc thay đạn, hắn bận rộn di chuyển giữa không gian hỗn loạn, một bên tránh né nguy hiểm xung quanh, một bên tiện tay cầm lấy ghế, bình rượu, tăm, cùng với những cây gậy cao su mà mình tùy tiện lấy được, tấn công những kẻ đã công kích mình hoặc chưa kịp tránh né mình.

Sự hoảng loạn bao trùm khắp quán bar, số người ôm đầu chạy ra ngoài nhiều hơn số người liều mạng chen chúc vào trong.

Máu đỏ chói mắt hiện ra, khiến cho từng gương mặt trở nên vặn vẹo sợ hãi.

Mà khi bọn họ phát hiện thang máy đã không thể dùng được, cửa sau cũng đã bị dây xích nặng nề khóa lại, trong lòng càng ngày càng hoảng sợ, giống như một cơn thủy triều đang ập tới quán bar, nhìn người đàn ông đi lại giữa vũng máu tươi, sinh ra cảm giác tuyệt vọng không chỗ nào trốn thoát.

Trong sự hỗn loạn không biết ai là ai, có người bị xô đẩy ngã lên bàn điều khiển, vì thế mà tiếng nhạc lại vô tình lần nữa tăng cao đến mức tràn ngập màng nhĩ.

"Bom! Shakalaka!”

Ngụy Vệ cầm súng, tiến về phía sàn nhảy, dưới chân đã là một dòng sông máu chảy tràn lan.

"Đáng chết. . ."

Gã DJ gothic nhìn người đàn ông bên dưới đang nhanh chóng tiến gần mình, cắn chặt hàm răng nạm thép không gỉ.

Hắn buồn bực gào thét về phía trước, giống như một cỗ xe tăng thịt người, đánh bay bốn năm người chắn trước mặt vào giữa không trung, ánh mắt đỏ như máu, hung hăng hướng về phía Ngụy Vệ đang tiếp cận sàn nhảy, vung ra nắm đấm đeo chiếc nhẫn đầu lâu.

Trước khi mũi nhẫn sắc bén rạch lên mặt Ngụy Vệ, Ngụy Vệ bỗng nhiên xoay người, trong tay đã rút ra khẩu súng thứ hai từ trong túi. Nó dài hơn một chút so với khẩu súng thứ nhất, làm bằng bạc, trên vỏ súng còn có dòng chữ ký tiếng Anh màu đen.

Ưu nhã và tinh tế, tựa như một quý cô.

Súng dài xoay tròn trong lòng bàn tay, vẽ ra một động tác nhã lại chuẩn xác, bắn vào mặt của gã DJ này.

DJ đờ đẫn.

"A!"

Khoảnh khắc tiếp theo, viên đạn đặc chế từ họng súng đen gào thét bắn ra, nửa đầu của gã DJ đều bị nổ tung thành máu.

Nhưng hắn chỉ rung rẩy vài cái trên mặt đất, bỗng nhiên lại đứng lên.

Nửa con mắt bị bắn nát bắn ra tia sáng màu máu giống như cừu hận.

Thân thể lấy một loại tư thế không giống hình người, mang theo cảm giác sức lực nặng nề, lần thứ hai hung hăng hướng về phía cổ Ngụy Vệ tóm lấy.

Ngụy Vệ hơi nghiêng người, động tác không nhanh bằng đối phương, nhưng lại vô cùng chuẩn xác.

Kéo dài khoảng cách giữa bàn tay của đối phương với cổ của mình, nóng súng dài màu đen chĩa theo đường chéo và lần nữa nổ súng.

"Đoàn"

Ngực của gã DJ bị nổ ra một cái lỗ lớn, lại lần nữa bay ra ngoài.

Nhưng dau đó hắn lại lần nữa đứng lên, cột sống đều đã bị bẻ quặp lại, đầu cùng chân của hắn đều chạm đất, vị trí chính giữa của tư thế “cầu vòm” này là một chút máu thịt liên kết hai phần cơ thể, hai tay hai chân đều nhanh chóng đan vào nhau, hắn lần nữa vọt về phía của Ngụy Vệ.

Ngụy Vệ một cước đá ngã hắn, bước lên giẫm vào vị trí cột sống bị gãy của hắn, nhắm vào nửa thân trên của hắn mà liên tục bóp cò.

"Đoàn đoàn đoàn đoàn. . ."

Một hơi bắn hết đạn, nửa người trên của gã DJ đã thành thịt xay nhuyễn, nhưng máu thịt cư nhiên vẫn còn có thể ngọ nguậy một chút.

Ngụy Vệ không hài lòng lắc đầu, lại từ bên cạnh cấm lấy một bình rượu mạnh, tưới lên thân thể của hắn, châm lửa.

Ngọn lửa "bùng" dâng lên, máu thịt vặn vẹo co giật trong ngọn lửa, sau đó đã hoàn toàn bất động.

Ngụy Vệ hài lòng thở phào nhẹ nhõm, nụ cười lại lần nữa trở về trên mặt.

. . . . . .

. . . . . .

Bom! Shakalaka!

Tiếng nhạc vẫn tiếp tục vang lên, nhưng mùi rượu, khói thuốc, mùi nước hoa và hương vị hải sản thối rữa hòa quyện cùng mùi máu tươi tràn ngập trong không khí, nó giống như một bàn tay vô hình đang bóp ngẹt túi dạ dày của những người sống sót, lấp đầy một loại thực phẩm được gọi là sợ hãi.

Biểu tình điên cuồng ở trên mặt dần rút đi, sự hoảng sợ lặng lẽ tràn ngập trên mặt bọn họ.

Gã DJ đã chết, một người toàn năng không gì không làm được trong lòng của rất nhiều người ở đây, vậy mà lại chết bằng cách đơn giản như vậy.

Có người bỗng nhiên không khống chế được mà co giật, nôn mửa, có người hai chân nhũn ra, khụy xuống trên mặt đất.

Ở giữa một đám ác ma bị dọa vỡ lá gan, Ngụy Vệ từ phía trước ngọn lửa nhàn nhã xoay người, từ trên bàn bên cạnh cầm lấy một điếu thuốc còn nguyên vẹn, ngậm ở trên miệng, dùng họng súng nóng bỏng châm lửa, sau đó thu hồi quý cô tao nhã này, lần nữa lấy ra tráng hán thô kệch, nhìn lướt qua những người còn lại, sau đó lấy ra một viên đạn, chậm rãi nhét vào trong băng đạn.

Có người đã run rẩy ngã xuống vũng máu, sợ hãi nhìn Ngụy Vệ, run giọng cầu xin:

"Tha. . . Tha cho chúng ta. . ."

“. . . . . .”

Ngụy Vệ lại lên đạn, quay đầu nhìn hắn một cái, sau đó cười lắc đầu:

“Đừng mà!”

“. . . . . .”

"Đoàn"

"Đoàn"

"Đoàn đoàn đoàn"

“. . . . . .”

Khuyên người hướng thiện các kiểu, hắn thích nhất!