Chương 9: Lăng Ba Vi Bộ!

Chương 9: Lăng Ba Vi Bộ!

“Xem ra trong phòng 306 chúng ta chỉ có ta là yếu nhất, đến lão tam còn chống được đạn súng bắn tỉa, ta còn xa mới so được nha, công phu mèo què ở hai tay ta đối phó một vài tên lưu manh còn được, gặp phải súng bắn tỉa, tấm thân này của ta tuyệt đối là một súng hai lỗ.”

Ngụy Phong cảm khái nói.

“Lão Ngụy, bây giờ ta tuyệt đối yếu hơn ngươi rất nhiều lần, đừng nói súng bắn tỉa, một tên lưu manh cũng có thể đánh ta nằm dài.”

Lâm Thiên buồn bực nói, không có giới lực, làm sao đi thế giới Thiên Long Bát Bộ cứu Đoàn Vân chứ. Còn nữa, lễ hội ngày mai, không phải hắn không thể tới hiện trường xem sao?

“Được rồi, chúng ta ra ngoài trước đã, để Lâm Thiên dưỡng thương cho tốt.”

Tần Kha nói.

Tiêu Bạch lấy ra một bình sứ nhỏ, trút ra một viên thuốc màu ngọc to cỡ hạt đậu nành đưa cho Lâm Thiên, nói:

“Đây là Bạch Ngọc Hoàn, có công hiệu thần kỳ đối với việc trị liệu vết thương, hơn nữa còn có tác dụng khôi phục nguyên khí nhất định.”

Mộ Dung Tuyết nghe tới tên Bạch Ngọc Hoàn, mắt liền sáng lên, lạnh nhạt nói:

“Không ngờ Tiêu Bạch ngươi lại bỏ ra được.”

Hiển nhiên, Bạch Ngọc Hoàn này hoàn toàn không phải thứ gì bình thường. Lâm Thiên cự tuyệt:

“Tiểu Bạch, thứ này hẳn phải quý giá vô cùng, vết thương này của ta chẳng bao lâu nữa sẽ khỏi, không cần lãng phí.”

“Lâm Thiên, ngươi nhận lấy đi, công dụng lớn nhất của Bạch Ngọc Hoàn không phải là khôi phục vết thương, uống Bạch Ngọc Hoàn, công lực của ngươi sẽ khôi phục nhanh hơn.”

Tần Kha nói.

Nếu còn từ chối thì cũng không coi Tiêu Bạch là anh em, Lâm Thiên gật đầu:

“Vậy thì ta nhận!”

Tiêu Bạch hơi gật đầu, thu lọ thuốc lại xoay người đi ra cửa. Chớp mắt sau, ngoại trừ Chu Dao, mọi người đều đã đi ra ngoài, Lâm Thiên cau mày nói:

“Chu Dao, ngươi cũng đi nghỉ đi, ta chỉ bị thương nhẹ thôi, không sao đâu.”

“Ta gọt táo cho ngươi, gọt xong sẽ đi.”

Chu Dao ngẩng đầu nhìn Lâm Thiên một cái, nghiêm túc gọt vỏ táo, nhất thời hai người đều im lặng, trong phòng đầy không khí ám muội.

“Có được một người đẹp gọt táo cho cũng coi như là một loại hạnh phúc, đáng tiếc, ta hiện giờ căn bản không xứng với người ta.”

Lâm Thiên nhắm mắt lại, hung hăng chèn ép những gợn sóng đang nổi lên trong lòng.

“Đây.”

Rất lâu sau, Chu Dao cuối cùng cũng gọt xong, thò tay đưa cho Lâm Thiên, cổ tay trắng như ngọc cực kỳ hấp dẫn người ta, xém chút nữa lại làm lòng Lâm Thiên nổi sóng.

“Cảm ơn!”

Lâm Thiên nhận lấy, nhẹ nhàng nói.

Chu Dao đứng dậy đi ra cửa, chần chừ một chút, xoay người lại:

“Lâm Thiên, ta không đáng để cho ngươi làm vậy đâu.”

Nói xong, Chu Dao mở cửa phóng ra ngoài như bay.

“Không đáng? Có nghĩa là cho dù ta cứu cô ấy, cũng không thể cùng cô ấy ở một chỗ?”

Lâm Thiên cắn một miếng táo, chỉ cảm thấy không nếm được mùi vị gì.

“Được rồi, nghĩ mấy chuyện đó chi cho phiền phức, nâng cao thực lực mới là quan trọng, nếu không lần sau có thể sẽ không may như vậy nữa.”

“Chủ nhân, Bạch Ngọc Hoàn có chỗ tốt nhất định đối với thân thể ngài, có thể giúp lành vết thương, ngoài ra, đại khái có thể tăng năm duy sức sống tế bào và năm duy cường độ tế bào. Hai ngày sau khi uống, cường độ tế bào của ngài sẽ đạt tới 90, còn sức sống tế bào sẽ đạt tới 88.”

Lâm Thiên đánh giá viên thuốc nhỏ trong tay:

“Có thể nâng cao một phần mười cường độ thân thể và sức sống tế bào, đúng là thứ hết sức không tệ!”

Nói xong, Lâm Thiên ném Bạch Ngọc Hoàn đó vào miệng.

“Ừm, rất ngọt, rất dễ ăn.”

Không có giới lực, Lâm Thiên cũng không muốn chạy tới thế giới Thiên Long Bát Bộ lúc này, ăn táo xong lại nhắm mắt tìm hiểu tư liệu liên quan tới kinh Dịch trong đầu.

Đêm đen lặng lẽ trôi qua, thời gian đã tới ngày 1 tháng 10 năm 2019. Lễ quốc khánh cử hành trước.

“Bọn họ hẳn đã đến trước rồi.”

Nằm trên giường bệnh, Lâm Thiên nghĩ thầm, vốn bọn Tả Vân Phi định ở lại đây cùng hắn coi truyền hình trực tiếp nhưng bị Lâm Thiên đuổi thẳng.

“Tiểu Linh, giới lực được bao nhiêu?”

Lâm Thiên hỏi thầm trong đầu.

“Chủ nhân, đã có năm duy rồi!”

“Năm duy, ta đã một ngày một đêm không vào thế giới Thiên Long Bát Bộ rồi, cũng có nghĩa là đã bế quan một ngày một đêm rồi, xem ra phải vào một chuyến, nếu không Đoàn Dự sẽ lo lắng. Lễ quốc khánh này, sau này xem phát lại cũng được.”

Lâm Thiên lầm bầm, khi ở trong thế giới Thiên Long Bát Bộ, Lâm Thiên gọi Đoàn Dự là tam ca, nhưng ở bên ngoài, hắn gọi thẳng tên luôn.

Ý niệm vừa động, linh hồn Lâm Thiên đã tiến vào trong Tinh Giới, sau đó lại tiến vào trong mật thất Lăng Anh phủ trong thế giới Thiên Long Bát Bộ.

“Còn may, tuy thân thể bị thương nhưng thể linh hồn hoàn toàn không bị sao.”

Lâm Thiên duỗi mình, cảm thấy tất cả bình thường, vui mừng nói.

Mở mật thất ra, hai a hoàn chờ ngoài cửa mật thất, thấy Lâm Thiên đi ra, vội vàng hành lễ:

“Đại nhân, ngài xuất quan à, hoàng thượng đã đến Lăng Anh phủ mấy lần, vừa rồi còn tới đây, bây giờ hẳn còn ở trong phủ.”

Một a hoàn trong đó nói.

“Mang ta đi gặp tam ca.”

Lâm Thiên lạnh nhạt nói.

“Vâng, đại nhân.”

Rất nhanh Lâm Thiên đã tới trong đại sảnh.

“Ha ha, tứ đệ, còn cho rằng lần này ta lại phí công chứ!”

Đoàn Dự thấy Lâm Thiên đi ra liền cười lớn.

“Năng lượng trị liệu hồi phục quá chậm, kéo dài thời gian hơn một chút, tam ca, Đoàn Vân vẫn khỏe chứ?”

Lâm Thiên nói.

Đoàn Dự gật đầu:

“Khỏe, khỏe lắm, bình thường một ngày nó phát bệnh một lần, có lúc thậm chí hai lần, nhưng hôm nay chưa phát bệnh lần nào. Tứ đệ, không thể không nói thủ đoạn trị liệu của đệ thật thần kỳ!”

Lâm Thiên nói:

“Có tác dụng là tốt rồi, tam ca, Đoàn Vân đâu, bây giờ đệ trị liệu cho nó một chút.”

Đoàn Dự nói:

“Bây giờ muộn rồi, Ngữ Yên mang Đoàn Vân hẳn đã đi ngủ rồi, theo tứ đệ ngươi nói, trong thời gian ngắn Đoàn Vân hẳn sẽ không phát bệnh phải không? Nếu vậy để mai trị cũng được, tứ đệ, kinh Dịch đệ đã ôn tập kha khá rồi chứ? Không bằng bây giờ ta dạy ngươi bộ pháp Lăng Ba Vi Bộ đi.”

“Trong vòng mười ngày sẽ không bệnh, vậy thì để mai trị, bên ngoài trăng rất sáng, tắm dưới trăng học tập bộ pháp hẳn sẽ rất thơ mộng.”

Lâm Thiên nói, trong lòng lại rất kích động, Lăng Ba Vi Bộ nha, thứ này năm đó hắn coi Thiên Long Bát Bộ đã nhớ rồi, không ngờ hôm nay lại có cơ hội học tập.

Đoàn Dự cười nói:

“Tứ đệ ngươi lại cũng là người tao nhã.”

Hai người đi ra khỏi đại sảnh tới trong viện.

“Tứ đệ, Lăng Ba Vi Bộ có hơn ngàn bước chân, rất phức tạp, từ bước này tới bước kia có lúc thậm chí quái dị, vi huynh đi trước một lần, tứ đệ xem cho kỹ.”

Đoàn Dự nói xong, dùng bộ pháp đi vào trong viện, hắn sợ Lâm Thiên nhìn không rõ, từ bước này tới bước kia không đi nhanh, mười phút trôi qua, hơn ngàn bước đã đi xong toàn bộ.

“Tứ đệ, thế nào? Nhớ được mấy bước?”

Đoàn Dự đi xong một lần, bình thản hỏi.

“Tam ca, đệ nhớ hết rồi!”

Lâm Thiên hỏi Tiểu Linh trong đầu, sau khi biết Tiểu Linh đã ghi lại hết liền nói.

“Nhớ hết toàn bộ?”

Đoàn Dự kinh hãi hỏi.

“Tứ đệ, chuyện này không thể nào, bộ pháp này phức tạp như vậy, làm sao nhớ hết toàn bộ được? Chẳng lẽ trước đây tứ đệ đã thấy qua bộ pháp như vậy rồi?”

Lâm Thiên gật đầu rồi lại lắc đầu:

“Đệ nhớ hết rồi, trước đây hoàn toàn chưa từng thấy.”

“Tứ đệ, xem ra đệ đúng là thiên tài, tứ đệ, có một chuyện ta muốn hỏi đệ, đệ đã có năng lượng y thuật, có thể học tập nội công nữa không?”

Đoàn Dự hỏi, trong đầu Lâm Thiên nghĩ tới một chuyện, gật đầu nói:

“Có thể, tổ tiên từng có cao thủ võ công tuyệt đỉnh, nhưng hậu bối đệ vô dụng, đến công pháp tổ tông truyền xuống cũng bị mất rồi.”

Cái gì kêu là bịa chuyện không chớp mắt, nhìn Lâm Thiên lúc này là biết.

“Tứ đệ, đã như vậy, ta quyết định lại truyền cho đệ một môn thần công, vốn nếu đệ chỉ cứu Đoàn Vân, ta cũng chỉ truyền đệ môn bộ pháp Lăng Ba Vi Bộ thôi. Tuy trước khi có thể lĩnh ngộ toàn bộ không thể thi triển liên tục, nếu không sẽ có nguy cơ kinh mạch thác loạn, chẳng qua bây giờ chúng ta đã kết thành anh em, tam ca ta cũng không giấu nghề nữa. Bắc Minh thần công cũng ngẫu nhiên mà có, vậy truyền cho đệ đi, một môn tuyệt học nữa của ta là Lục Mạch Thần Kiếm thuộc về một mạch họ Đoàn, tam ca không thể truyền thụ, tứ đệ thông cảm.”

Đoàn Dự nói.

Lâm Thiên trong lòng mừng rỡ, Lăng Ba Vi Bộ và Bắc Minh thần công mới là thứ hắn muốn có nhất, còn như Lục Mạch Thần Kiếm cũng không hơn được súng laser trong văn minh công nghệ cao. Thứ hắn thiếu bây giờ là giới lực, Bắc Minh thần công có thể hấp thu nội lực của người khác chuyển thành giới lực, học được Bắc Minh thần công có lẽ sẽ giảm bớt sự thiếu hụt giới lực.

“Bắc Minh thần công nổi tiếng thiên hạ, có thể học được đã là phúc khí bằng trời của Lâm Thiên! Đa tạ tam ca!”

Lâm Thiên cảm ơn.

“Đã là anh em, cần gì phải khách khí. Đây cũng là để tứ đệ có thêm một thủ đoạn giữ mạng khi hành tẩu giang hồ, Lăng Ba Vi Bộ tuy tinh diệu, nhưng nếu không có nội lực chống đỡ, cuối cùng cũng không thể vận dụng trong thời gian dài, mà nếu so ra, chậm hơn nhiều so với không ít khinh công, gặp nhân vật võ lâm bình thường còn có thể ứng phó, gặp phải cao thủ thì rất nguy hiểm.”

Đoàn Dự nói.

Lâm Thiên gật đầu, chuyện này hắn cũng biết, bộ pháp có tinh diệu tới đâu, không có nội lực cường đại chống đỡ, cuối cùng cũng chỉ coi như lầu gác trong không trung.

“Trong” Tiêu Dao Du “của Trang Tử có nói: ‘Tận cùng phía bắc có biển Minh Hải, cũng gọi là Thiên Trì. Ở đó có giống cá, rộng mấy ngàn dặm, không biết dài bao nhiêu.’ Lại nói ‘Nếu nước không đủ sâu, không có sức chở được thuyền lớn. Đổ một ly nước xuống chỗ lõm trong sân, thì có thể dùng cọng cỏ làm thuyền, để cái ly vào đó thì bị mắc kẹt, vì nước cạn mà thuyền lớn.’ Bắc Minh thần công coi tích cóp nội lực là chuyện quan trọng hàng đầu. Nội công đã dày, võ công trong thiên hạ không có gì ta không dùng được, giống như Minh Hải phía bắc, thuyền lớn thuyền nhỏ đều chở được, cá lớn cá nhỏ đều chứa được. Tứ đệ, không biết đệ có quen thuộc các huyệt đạo trên thân thể người không?”

Lâm Thiên gật đầu:

“Có chứ, đệ làm nghề y, những tri thức về kinh mạch này tự nhiên cũng phải hiểu.”

Đoàn Dự nói:

“Luyện Bắc Minh thần công, yêu cầu toàn thân đều phải không có nội lực, năng lượng trị liệu của đệ không thuộc về là nội lực, có thể luyện được, ta sẽ dùng nội lực dẫn đường cho đệ luyện một lần, tứ đệ ngươi thiên phú dị bẩm, một lần hẳn là nhớ được rồi.”

Hai người bèn ngồi ngay xuống trên phiến đá trong viện, hai tay áp vào nhau, nội lực hùng hậu của Đoàn Dự cuồn cuộn truyền vào thân thể Lâm Thiên.

“Tứ đệ, dụng tâm ghi nhớ, ta dùng nội lực dẫn ngươi đi theo mạch Nhâm và Thủ Thái Dương Phế Kinh.”

Đoàn Dự nói.

“Đây là Thủ Thái Dương Phế Kinh, ‘Thiếu Thương’, ‘Ngư Tế’, ‘Đại Uyên’, ‘Kinh Cừ’, ‘Liệt Khuyết’, ‘Khổng Tối’, ‘Xích Trạch’, ‘Hiệp Bạch’, ‘Thiên Phủ’, ‘Trung Phủ’, ‘Vân Môn’, đi đến mạch Nhâm, ‘Đoạn Cơ’... ‘Thạch Môn’, ‘Quan Nguyên’, ‘Trung Cực’, ‘Khúc Cốt’, ‘Hội Âm” ”

Lâm Thiên chưa từng luyện võ công, nhưng đã từng được giới lực gia trì, đại bộ phận kinh mạch toàn thân đều thông thoáng, Đoàn Dự đỡ phải đả thông kinh mạch cho hắn. Đoàn Dự dùng nội lực dẫn Lâm Thiên đi một vòng từ Thủ Thái Dương Phế Kinh và mạch Nhâm, thấy Lâm Thiên gật đầu, cuối cùng buông tay ra, để những nội lực đã truyền vào thân thể Lâm Thiên cứ di chuyển như vậy.

“Tứ đệ, khống chế chân khí tụ tâp về Thiện Trung Khí Hải.”

Lời của Đoàn Dự tự nhiên Lâm Thiên nghe, nhưng nói dễ làm khó, hắn chưa từng có kinh nghiệm khống chế chân khí, với lại chân khí này cũng không phải của hắn, muốn khống chế được ngay, khó nha!

“Tứ đệ, đừng gấp, từ từ cảm nhận sự tồn tại của chân khí, sau đó thử dùng ý điều động nó.”

Lâm Thiên hơi gật đầu, bình tĩnh lại thử dùng ý thức khống chế chân khí còn ở Hội Âm, hắn không dám sơ sảy chút nào. Huyệt Hội Âm, đó là chỗ nào chứ, nếu chân khí xảy ra bạo động ở đó, ảnh hưởng to lớn lắm, tuy bây giờ hắn chỉ là thể ý thức, nhưng có trời mới biết có ảnh hưởng gì đến thân thể trong hiện thực không, lỡ có chuyện gì, Đông Phương Bất Bại phiên bản hiện đại liền xuất hiện, nếu là như vậy, Bắc Minh thần công hắn cũng không cần luyện, trực tiếp đi luyện Quỳ Hoa Bảo Điển đi!