Chương 37: Hệ Thống Phòng Ngự Thiên Thuẫn (thượng)

Chương 37: Hệ thống phòng ngự Thiên Thuẫn (thượng)

Lâm Thiên bất lực thở dài:

“Tiểu Linh, sau này có chuyện gì, ngươi làm ơn thương lượng với ta một tiếng trước, thân phận của Lăng Thiên này tuy người khác không tra ra, nhưng bọn họ sẽ rất nhanh liên hệ nó với thân phận của Lâm Thiên, bên trên sẽ lập tức biết ta ngụy tạo thân phận, lại còn tự cho mình là bất phàm đi làm một cố vấn đặc biệt của Long Tổ, ngươi nói tới lúc đó quốc gia truy ra thì phải làm sao?”

Tiểu Linh cười hì hì:

“Chủ nhân, thân phận của Lăng Thiên này có cấp bảo mật cao nhất: SSS, chỉ có chủ tịch nước mới tra được. Tiểu Linh để lại trong đó một ít lời, tin rằng cho dù bị chủ tịch Trung Hoa Long Tổ tra ra cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì, chẳng qua nếu sau này chủ nhân có khả năng, cần phải giúp đất nước một ít việc.”

“Giúp đất nước một ít việc? Chuyện này bản thân ta là một người Trung Quốc, nếu có năng lực tự nhiên sẽ giúp.”

Lâm Thiên nghe Tiểu Linh nói có phương án giải quyết ổn thỏa, hơi thở phào. Bỏ qua chuyện này, Lâm Thiên mới chú ý tới mình đang mặc một bộ đồ mua ở vỉa hè, mặc bộ này vào hội đấu giá sẽ cực kỳ hấp dẫn ánh mắt người ta.

“Hồng Kông là thiên đường mua sắm, còn thời gian, đi xa xỉ một chuyến thôi!”

Lâm Thiên lầm bầm một tiếng, cất bước nhanh chóng rời đi.

Trong một gian phòng khí phái phi phàm.

“Tra ra thân phận của Lăng Thiên chưa? Lưu Vân, ánh mắt của ngươi coi như không tệ, ngươi đi nhìn Lăng Thiên đó, có nhìn ra gì không?”

Đằng sau chiếc bàn giấy to lớn bằng gỗ quý, một người trung niên hơi mập, hai mắt lấp lánh tinh quang, khí thế phi phàm trầm giọng hỏi.

Trước bàn giấy đứng hai người, một nam một nữ, nam lại chính là người lái xe tới đưa vé cho Lâm Thiên.

“Tổng tài, không tra ra tư liệu cụ thể của Lăng Thiên, Hồng Kông hoàn toàn không có người tên này, cũng không có bất kì tư liệu nhập cảnh nào. Phía đại lục, Cao Nhất đã liên hệ với bộ trưởng Bộ Công An Sở Thiên Hà tiên sinh nhờ tra giúp, nhưng kết quả với thân phận bộ trưởng công an của Sở Thiên Hà tiên sinh, kết quả tra xét vẫn hiển thị quyền hạn không đủ, không được phép xem. Tiên sinh Sở Thiên Hà cảnh báo, bảo bọn ta dừng điều tra thân phận đối với Lăng Thiên, nếu không hậu quả cho dù ông ta cũng không chịu nổi.”

Người nữ nói.

“Tổng tài, tôi không nhìn ra sâu cạn của Lăng Thiên, mới nhìn giống như sinh viên đại học đâu đâu cũng gặp, nhưng nhìn kĩ một chút, lại gây cho mình một loại cảm giác thần bí, sâu không thể lường.”

Người nam đưa vé cho Lâm Thiên nói.

Gõ nhẹ lên mặt bàn, người trung niên đó nói:

“Người mà với thân phận bộ trưởng của Sở Thiên Hà cũng không thể tra ra, vậy đích xác không phải chúng ta có thể đụng vào được. Tina, Lưu Vân, lập tức ngừng điều tra thân phận Lăng Thiên, ngoài ra, nâng cấp an toàn lên một cấp, người như thế này nếu xảy ra chuyện ở chỗ chúng ta, chúng ta đều phải xuống Thái Bình Dương nuôi cá rồi!”

“Dạ, tổng tài!”

Lưu Vân và Tina đồng thanh đáp.

“Ngoài ra, chuyện thân phận Lăng Thiên đến Sở Thiên Hà cũng không được phép xem, ta hy vọng chỉ có ba người chúng ta được biết. Các ngươi đi đi!”

Trung Nam Hải, cửa phòng làm việc của chủ tịch nước Long Hoa bị Sở Thiên Hà đẩy mạnh ra. Long Hoa đang đọc tài liệu ngẩng đầu lên:

“Thiên Hà à, ông cũng già đầu rồi, sao còn hấp tấp bộp chộp như vậy?”

Sở Thiên Hà lau mồ hôi ứa ra trên trán:

“Chủ tịch, có một chuyện phải báo cáo lên ông!”

Long Hoa cười nói:

“Vậy cũng không cần ông phải đích thân tới, gọi điện thoại ở bàn làm việc không được sao?”

“Chủ tịch, chuyện này người bình thường có thể không tiện biết, thật ra cho dù là tôi cũng không tiện biết, chỉ là vừa khéo gặp chuyện này, cho nên chỉ đành tới tìm ông!”

Sở Thiên Hà nói.

“Được rồi, tiểu Phong ra khỏi phòng làm việc rồi, ở đây chỉ có hai người chúng ta, ông có chuyện gì thì nói đi.”

Long Hoa nói.

“Chủ tịch, vừa rồi tôi mới tra cứu tư liệu một người, nhưng lại hiển thị quyền hạn không đủ không thể tra cứu, người có quyền hạn thân phận cao như vậy không hề nhiều, những người đó tôi đều nhớ cả, nhưng cái tên lần này lại không nằm trong đó.”

Sở Thiên Hà nói. Long Hoa lần này hơi bị chấn kinh, ông ta biết rõ, thời gian gần đây không có nâng cao quyền hạn tư liệu thân phận của một ai, chẳng qua tuy có chấn kinh nhưng trên mặt Long Hoa vẫn không hề lộ ra:

“Thiên Hà, tên người đó là gì? Tôi tới tra một cái!”

Với thân phận chủ tịch nước của Long Hoa, quyền hạn tra cứu tự nhiên cao hơn Sở Thiên Hà không ít.

“Lăng Thiên. Lăng trong Lăng vân tráng sĩ, thiên trong Thiên không.”

Sở Thiên Hà nói.

“Được rồi, tôi tra một cái, ông...”

Long Hoa nói.

“Chủ tịch, tôi lui về trước.”

Sở Thiên Hà nói, lui ra khỏi phòng làm việc của Long Hoa, cùng lúc đó đóng cửa lại.

“Tra cứu tài liệu của Lăng Thiên, quyền hạn tài liệu của đối phương cao hơn cấp S!”

Long Hoa nói với máy tính đang mở trước mặt. Sở dĩ phải thêm điều kiện, bởi vì có trời biết toàn Trung Quốc có mấy Lăng Thiên, còn như vì sao bên Sở Thiên Hà không tìm sai, là vì Tiểu Linh cung cấp ảnh cho hội đấu giá.

“Đang tra cứu... Tổng cộng có 1 kết quả, quyền hạn tài liệu của đối phương ở cấp SSS cao nhất, chủ tịch tiên sinh, ngài cần phải cung cấp mật mã tra cứu.”

Giọng nói tổng hợp từ loa phát ra. Hoàn toàn không nói mật mã ra, Long Hoa dùng tay gõ từng cái mật mã lên bàn phím, nhập xong mật mã dài tới 108 kí tự, ông ta cũng thở ra một hơi thật dài, ấn nút xác nhận, tư liệu của Lăng Thiên cuối cùng cũng hiện lên màn hình.

“Cố vấn đặc biệt Long Tổ Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa Lăng Thiên?”

Long Hoa cau mày lại.

“Long Tổ có một cố vấn đặc biệt tên Lăng Thiên từ bao giờ? Mà cho dù là cố vấn đặc biệt của Long Tổ, đẳng cấp bảo mật thân phận cũng không thể cao tới cấp SSS chứ! Phía sau này là...”

“Chủ tịch tiên sinh, khi ngài đọc tới đoạn này, nhất định đang nghi hoặc, Long Tổ có một cố vấn đặc biệt tên Lăng Thiên từ bao giờ phải không? Thật ra, Long Tổ hoàn toàn không có một cố vấn đặc biệt tên là Lăng Thiên, cũng có nghĩa là thân phận này là giả! Đương nhiên, xin chủ tịch tiên sinh yên tâm, ta hoàn toàn không dùng thân phận này đi làm chuyện gì có hại cho đất nước, thậm chí khi đất nước cần tới, ta có thể giúp chút việc, coi như giương cao lá cờ báo đáp là được. Còn như ta có năng lực giúp đỡ hay không, vậy chủ tịch tiên sinh cứ phán đoán là được, ngoài ra, tạm thời ta chỉ muốn trải qua cuộc sống của người bình thường, hy vọng chủ tịch tiên sinh đừng làm phiền, cảm ơn!”

Khi Long Hoa đọc tới đoạn này, đầu tiên là tức giận, đường đường là kho tư liệu của Long Tổ và người quan trọng của đất nước mà lại bị xâm nhập một cách thần không hay quỷ không biết, hơn nữa còn làm ra một cái chức cố vấn đặc biệt của Trung Quốc Long Tổ! Chẳng qua khi đọc tiếp đoạn sau, Long Hoa bình tĩnh hơn nhiều, từ cách nói của đối phương mà thấy, hẳn là người Trung Quốc, hơn nữa còn là người Trung Quốc có chút lòng yêu nước. Một người Trung Quốc chí ít có năng lực trên mạng cường đại cỡ này, đây là may mắn cho Trung Quốc, nhưng rất hiển nhiên, đối phương ra tay hơi không theo lẽ thường, điều này khiến Long Tổ hơi đau đầu.

“Chủ tịch tiên sinh, ngài bây giờ nhất định đang đau đầu làm sao xử lý ta!”

Trên màn hình vi tính đột nhiên xuất hiện hình ảnh Lâm Thiên, mỉm cười nói, trong loa phát ra giọng nói của Lâm Thiên.

“Đúng vậy, ta đang suy nghĩ, việc ngươi làm quá to gan bậy bạ rồi!”

Long Hoa trầm giọng nói, ông tin rằng đối phương nhất định nghe được.

“Chủ tịch tiên sinh, nếu ta nói ta làm ra thân phận này chỉ là nhất thời buồn chán ngài có tin không?”

Lâm Thiên nói. Long Hoa lắc đầu. Nói đùa, cái cớ như vậy, ai tin được? Lâm Thiên trên màn hình cũng lắc đầu:

“Ta cũng không tin, chẳng qua ta sẽ không hề mang lại phiền phức cho đất nước, điều này xin chủ tịch tiên sinh tin tưởng, bởi vì ta cũng là một người Trung Quốc! Nếu đất nước có gì phiền phức, có thể liên lạc với ta thông qua phương thức dưới đây **, có thể giúp đỡ, ta nhất định sẽ tận lực giúp đỡ. Nếu không nhất thiết, xin đừng liên hệ với ta trong hiện thực, cũng đừng bố trí đặc công của Cục Quốc An gì đó, thám tử bí mật của Long Tổ gì đó làm phiền cuộc sống của ta, cảm ơn! Vì biểu đạt một chút thành ý của ta, đưa lên một ít lễ vật nhỏ đây!”

Trên màn hình, Lâm Thiên móc trong túi áo ra một cái gói nhỏ màu tím.

“Đây là một đồ chơi nhỏ do ta tạo ra, tên là Thiên Thuẫn, nếu chủ tịch tiên sinh tin tưởng, xin hãy cài vào máy. Không dám đảm bảo nó tiên tiến tới mức có thể chống được tiến công của tất cả hacker, nhưng năng lực phòng ngự mạnh hơn năng lực phòng ngự trên mạng của lầu năm góc nước Mỹ mấy chục lần. Chủ tịch tiên sinh ngài cũng không cần sợ ta lưu lại trong đó backdoor gì đó, không cần thiết phải không?”