Chương 306: Rời khỏi Trái Đất
Độ đậm thiên địa nguyên khí tăng lên là việc siêu tốt, nhưng nếu tăng quá nhanh thì giai đoạn đầu rất khủng bố. Trái Đất hiện tại đang bị thiên địa nguyên khí khủng khiếp trùng kích dữ dội.
Các góc Trái Đất đa số nơi nổi lên gió lớn không thua gì bão cấp mười hai. Người đi đường còn ở bên ngoài không trốn thoát vận mệnh bị gió to cuốn đi, một số nhà cửa bị sụp đổ trong gió lớn.
Trừ gió to ra liên tục lôi bạo khiến nhiều người Trái Đất mất mạng. Động đất, núi lửa, đất đá trôi, băng tuyết ùn ùn kéo đến, nguyên Trái Đất tiến vào thời đại tai nạn.
Sau núi Từ Hàng Tịnh Trai.
Thạch Huyên Hiên tựa vào ngực Lâm Thiên, run giọng nói:
- Thiên, e rằng rất nhiều người chết.
Sắc mặt Lâm Thiên trầm trọng gật đầu nói:
- Tình huống nghiêm trọng hơn ta tưởng tượng rất nhiều. Nhưng không phá thì không xây được, không còn cách nào khác. Huyên Hiên hãy nghỉ ngơi đi.
Thạch Huyên Hiên ngại ngùng nói:
- Không! Ta... Ta muốn bên cạnh Thiên, ta hơi sợ.
Lâm Thiên vỗ đầu Thạch Huyên Hiên, mỉm cười nói:
- Được rồi, không sao đâu. Hiện tại đại trận hộ phái Từ Hàng Tịnh Trai đang mở, bão nguyên khí đó không đủ để phá hủy đại trận hộ phái.
Đại trận hộ phái Từ Hàng Tịnh Trai có tinh thạch của Lâm Thiên chống đỡ có thể phát huy ra lực phòng ngự rất mạnh. Bão nguyên khí sinh ra ảnh hưởng lớn với bên ngoài nhưng không thể nào ảnh hưởng Từ Hàng Tịnh Trai trong đại trận.
Ngày áng tai nạn kéo dài một tuần, sau một tuần độ đậm thiên địa nguyên khí trên Trái Đất tăng cao, thiên địa nguyên khí nhẹ nhàng lại.
Lâm Thiên dẫn Thạch Huyên Hiên đến thiên điện nơi Diệu Vân trai chủ để từ biệt.
- Trai chủ, hiện tại thiên địa nguyên khí bên ngoài đã ngừng bạo động, ta phải rời đi.
Diệu Vân trai chủ nhìn chăm chú vào Thạch Huyên Hiên:
- Thanh Ngưng đã từ biệt sư tổ, các vị trưởng bối chưa?
Thạch Huyên Hiên hành lễ:
- Bẩm sư phụ, Thanh Ngưng đã từ biệt các vị trưởng bối. Sư phụ hãy bảo trọng, có thời gian Thanh Ngưng nhất định sẽ trở về thăm sư phụ.
Diệu Vân trai chủ gật đầu, nói với Lâm Thiên:
- Lâm sư điệt, ta giao Thanh Ngưng cho ngươi. Ngươi phải thề rằng dùng mạng sống của mình bảo vệ nàng!
Lâm Thiên nghiêm túc nói:
- Trai chủ yên tâm, trừ phi Lâm Thiên chết nếu không tuyệt sẽ không khiến Huyên Hiên bị tổn thương trí mạng.
Lâm Thiên giơ hai ngón tay ra, nâng tay phải lên cất cao giọng nói:
- Trời ở trên cao, hôm nay Lâm Thiên thề nhất định sẽ dùng mạng sống bảo vệ Thạch Huyên Hiên, không thì hồn phi phách tán, vĩnh viễn không siêu sinh!
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
- Chủ nhân thề coi như không, nếu chủ nhân không giữ lời thề cùng lắm là tâm ma xâm nhập. Với chủ nhân thì tâm ma không có hại gì, chủ nhân nói hồn phi phách tán, vĩnh viễn không siêu sinh sẽ không xảy ra.
Lâm Thiên nói:
- Sao lại bảo là coi như không? Tiểu Linh không thấy sắc mặt Diệu Vân trai chủ khá hơn nhiều sao? Huyên Hiên bị cảm động mắt đỏ rồi, hiệu quả rất lớn.
Diệu Vân trai chủ nghe Lâm Thiên phát lời thề như thế thì sắc mặt dễ chịu hơn nhiều.
Diệu Vân trai chủ khẽ thở dài:
- Lâm sư điệt, sau này nếu có rảnh hãy mang nhóm Thanh Ngưng trở về Trái Đất, nơi này dù sao là quê hương của các ngươi.
Lâm Thiên nói:
- Ừm! Lâm Thiên ghi nhớ, xin cáo từ, trai chủ.
Diệu Vân trai chủ vẫy tay nhắm mắt lại.
Thạch Huyên Hiên quỳ xuống dập đầu hướng Diệu Vân trai chủ, khi ngước lên thì nước mắt rơi:
- Sư phụ, đồ nhi đi đây.
Lâm Thiên thở dài, hắn biết mình mang Thạch Huyên Hiên đi là ích kỷ, nhưng có nàng bên cạnh thì hắn yên tâm hơn, nàng cũng được phát triển tốt hơn. Trái Đất hiện giờ đậm đặc thiên địa nguyên khí nhưng không thể so sánh trong không gian Tinh Giới giới lực xây dựng ra hoàn cảnh thiên địa nguyên khí nồng độ siêu cao để tu hành.
Lâm Thiên kéo Thạch Huyên Hiên lên đi ra ngoài điện:
- Huyên Hiên, chúng ta đi.
Ra khỏi Từ Hàng Tịnh Trai, Lâm Thiên lấy ra pháp bảo Xí Ngầu, triệu hoán Mộ Dung Tuyết ra khỏi không gian Tinh Giới. Lâm Thiên trái ôm Mộ Dung Tuyết phải ấp Thạch Huyên Hiên ngồi trên pháp bảo Xí Ngầu.
Lâm Thiên nói:
- Mộ Dung thật sự không về nhà xem sao?
Mộ Dung Tuyết có sư phụ nhưng nàng cũng có người nhà.
Mộ Dung Tuyết khẽ nói:
- Không, gặp mặt chỉ càng buồn thêm, ta không muốn thấy gia gia khóc.
Thạch Huyên Hiên khuyên nhủ:
- Mộ Dung, nếu cứ đi thế này ta nghĩ người nhà của Mộ Dung càng buồn hơn.
Lâm Thiên cũng lên tiếng:
- Đúng rồi Mộ Dung, chúng ta đi nhà nàng trước đi. Ta đưa Mộ Dung về, ta còn chưa tặng quà gì cho nhà nàng.
Mộ Dung Tuyết gật đầu đồng ý:
- Được, được rồi.
Lâm Thiên thở dài, hắn hiểu tại sao Mộ Dung Tuyết không muốn trở về gia tộc. Khi Mộ Dung Tuyết còn nhỏ phụ mẫu đã qua đời, vì nàng có thiên phú tu luyện xuất sắc nên được chăm sóc tốt trong gia tộc. Nhưng trừ gia gia ra, Mộ Dung Tuyết không có tình cảm sâu với những người khác trong gia tộc. Mộ Dung Tuyết thông minh sớm hiểu trừ gia gia ra những người khác chỉ xem trọng thiên phú tu luyện của nàng, không quan tâm con người nàng.
Tốc độ Xí Ngầu rất nhanh, đặc biệt hiện tại thiên địa nguyên khí sung túc nên mau hơn trước một chút. Khoảng một tiếng sau, Lâm Thiên điều khiển pháp bảo Xí Ngầu đến bên trên nhà Mộ Dung.
Mộ Dung Tuyết nói:
- Thiên, ta không muốn gặp người khác, chỉ muốn thấy gia gia.
Lâm Thiên nhẹ gật đầu, thần niệm tản ra ngoài. Chớp mắt gia gia của Mộ Dung Tuyết xuất hiện trong cảm giác Lâm Thiên.
Lâm Thiên nói với Thạch Huyên Hiên:
- Huyên Hiên vào trong không gian Tinh Giới đi.
Thạch Huyên Hiên gật đầu, Lâm Thiên lòng máy động thu nàng vào không gian Tinh Giới. Lâm Thiên thu pháp bảo vào Xí Ngầu, hắn ôm Mộ Dung Tuyết tăng tốc nhẹ nhàng như hồn ma từ trên cao nhảy vào căn phòng gia gia của nàng ở.
Gia gia của Mộ Dung Tuyết tên là Mộ Dung Bá, thực lực đến thiên giai hậu kỳ. Tu vi thiên giai hậu kỳ không đến mức không biết hai người đột nhiên xuất hiện trong phòng mình.
Mộ Dung Bá hét to:
- Ai đó?
Mộ Dung Tuyết kêu lên:
- Gia gia!
Mộ Dung Bá chậm rãi xoay người, run giọng:
- Tuyết... Tuyết nhi!
Từ lúc Mộ Dung Tuyết vào Huyền Nữ cung thì Mộ Dung Bá không gặp lại Mộ Dung Tuyết.
Mộ Dung Tuyết hành lễ:
- Gia gia, là ta đây.
- Tốt tốt, trở về là tốt rồi. Hắn là...?
Mộ Dung Bá nhìn Lâm Thiên:
- Trông hơi quen mặt.
Lâm Thiên mỉm cười nói:
- Gia gia, ta là bạn trai của Mộ Dung, tên Lâm Thiên.
Mộ Dung Bá giật mình kêu lên:
- Lâm Thiên, Thiên Đế Lâm Thiên?
Lâm Thiên nói:
- Người khác gọi Thiên Đế nhưng gia gia kêu ta là Lâm Thiên được rồi.
Đối phương là gia gia của Mộ Dung Tuyết, Lâm Thiên không dám lên giọng Thiên Đế.
Mộ Dung Bá hít sâu, hỏi:
- Tuyết nhi, có phải các ngươi sắp rời đi?
Mộ Dung Tuyết tò mò hỏi:
- Sao gia gia biết?
- Các ngươi xông vào phòng ta như thế này không phải đến từ biệt thì là gì?
Mộ Dung Bá dịu dàng nhìn Mộ Dung Tuyết:
- Tuyết nhi đi theo Lâm Thiên thì ta yên tâm, phụ mẫu của Tuyết nhi dưới suối vàng cũng yên lòng.
Lâm Thiên đặt tay phải lên vai Mộ Dung Bá:
- Gia gia là người thật sự lo lắng cho Mộ Dung, xin hãy nhận món quà nhỏ của vãn bối.
Giới lực liên miên nhập vào người Mộ Dung Bá. Giới lực hùng hồn thúc đẩy tu vi Mộ Dung Bá tăng vùn vụt, rất nhanh đến đại viên mãn thiên giai. Chưa ngừng lại, ngày càng nhiều giới lực vào làm cơ thể Mộ Dung Bá trướng căng, mặt đỏ rực, toát mồ hôi lạnh như tắm.
Mộ Dung Tuyết sốt ruột nói:
- Thiên, mau ngừng lại! Công pháp gia gia tu luyện chưa đến kết Kim Đan!
Giọng Lâm Thiên vang trong đầu Mộ Dung Tuyết:
- Yên tâm, ta biết.
Mộ Dung Tuyết nôn nóng dần bình tĩnh lại, nàng hoàn toàn tin tưởng Lâm Thiên.
Năng lượng trong người Mộ Dung Bá không cường đại, với tu vi hiện tại của Lâm Thiên điều khiển năng lượng trong người lão vận chuyển không khó gì. Lâm Thiên điều khiển năng lượng trong người Mộ Dung Bá vận hành theo quỹ tích khác với công pháp lão đã tu luyện.
Vận hành khiến Mộ Dung Bá cảm giác nhẹ nhàng nhiều, trong đan điền xuất hiện lốc xoáy năng lượng. Chân khí toàn thân Mộ Dung Bá không ngừng tụ tập vào lốc xoáy, khi tụ lại nhiều năng lượng thì một đốm nhỏ màu vàng hiện ra trong đan điền. Chân khí toàn thân Mộ Dung Bá như thiêu thân lao đầu vào lửa kéo hướng đốm nhỏ màu vàng. Lâm Thiên biết đã đại công cáo thành, Mộ Dung Bá thành công lên tới Kim Đan sơ kỳ.
Lâm Thiên lòng máy động, một ngọc giản xuất hiện trong tay hắn:
- Gia gia, đây là phần công pháp tu chân, hiện tại thể chất của gia gia đã thích hợp tu chân, xin hãy nhận lấy.
Công pháp này tốt hơn công pháp đưa cho Lâm gia một chút, có thể tu luyện thẳng đến Độ Kiếp Kỳ, sau đó có thể phi thăng thành tiên hay không phải xem duyên phận.
Mộ Dung Bá run giọng nói:
- Quà lớn như vậy Mộ Dung Bá không dám nhận.
Mộ Dung Bá không ngờ tu vi của mình có ngày đến Kim Đan kỳ, đây mới chỉ là bắt đầu, về sau sẽ càng ngày càng lớn mạnh.
Lâm Thiên nhìn Mộ Dung Tuyết:
- Gia gia, ta mang đi bảo bối của người, trả giá những cái này là tất nhiên.
Mộ Dung Bá nhận lấy ngọc giản:
- Tốt, tốt, Mộ Dung không theo lầm người. Ta lập tức sai người chuẩn bị tiệc rượu đưa tiễn các ngươi.
Mộ Dung Tuyết nói:
- Không được thưa gia gia, chúng ta phải đi. Gia gia nhớ giữ sức khỏe.
Hai tiếng sau, Lâm Thiên mang theo Mộ Dung Tuyết, Thạch Huyên Hiên đến gần truyền tống trận sa mạc Sahara. Nơi này khá náo nhiệt, nhiều người chạy tới xem việc vui. Không mấy người trên Trái Đất gặp qua truyền tống trận. Tu vi của bọn họ chưa đến Nguyên Anh kỳ nên không thể vượt qua vòng sáng ngăn cản đi vào truyền tống trận.
Lâm Thiên nói:
- Huyên Hiên, Mộ Dung, không biết bên kia truyền tống trận là nơi quái quỷ gì, các nàng vào trong không gian Tinh Giới đi.
Mộ Dung Tuyết, Thạch Huyên Hiên đã có tu vi Nguyên Anh kỳ, tuy hai người muốn thể nghiệm cảm giác truyền tống nhưng Lâm Thiên nói có lý. Hai nàng ngoan ngoãn gật đầu.
Thu Thạch Huyên Hiên, Mộ Dung Tuyết vào không gian Tinh Giới rồi Lâm Thiên thở phào, hắn thu về pháp bảo, người bay vào truyền tống trận.
Lâm Thiên vừa vào truyền tống trận liền có người hét to:
- Nhìn kìa, có người đi vào!
- Là Thiên Đế Lâm Thiên!
Hiện tại hình tượng Lâm Thiên đã có nhiều người Trái Đất biết, đặc biệt những tu luyện giả không thể nào không biết đến Thiên Đế Lâm Thiên. Nhiều người sợ hãi Lâm Thiên, Bát Kỳ, Hỏa Đế, Hùng Đế, Lôi Đế, Giáo Hoàng toàn là các cao thủ đỉnh cao trên Trái Đất nhưng gục ngã trong tay hắn.
Nhiều người bàn tán:
- Chẳng lẽ Thiên Đế muốn qua truyền tống trận đi hành tinh khác?
Lâm Thiên phớt lờ đám người xem, lòng máy động, bảy khối cực phẩm tinh thạch xuất hiện trước mặt.
Lâm Thiên quát:
- Đi!
Bảy khối cực phẩm tinh thạch bay bảy hướng, rơi vào bảy lỗ hổng ngôi sao mới có trên đài phong ấn.
Truyền tống cần năng lượng, đương nhiên không phải một lần cần bảy khối cực phẩm tinh thạch không thì đa số tu chân giả đành than thở trơ mắt nhìn.
Truyền tống trận cỡ trung thế này một lần truyền tống cần năm đến mười khối thượng phẩm tinh thạch (truyền tống trận khác nhau cần tinh thạch cũng khác. Như Lâm Thiên ở truyền tống trận này cần bảy khối thượng phẩm tinh thạch). Truyền tống trận cự ly ngắn thì một lần truyền tống chỉ mấy khối trung phẩm tinh thạch là được, có thể nói giá rẻ bèo.
Lâm Thiên không có thượng phẩm tinh thạch nên đành dùng cực phẩm tinh thạch thay thế, tiện cho người đến sau, vì Lâm Thiên truyền tống một lần không tiêu hao hết năng lượng trong bảy viên cực phẩm tinh thạch. Bảy cực phẩm tinh thạch đủ khởi động truyền tống trận mười lần.
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
- Chủ nhân, truyền tống trận này chỉ có một mục tiêu truyền tống, tinh thần lực của chủ nhân câu thông bảy viên tinh thạch là có thể bắt đầu truyền tống.
Lâm Thiên nhẹ gật đầu, nói thật là lần đầu tiên truyền tống khiến lòng hắn nôn nóng, thần thức hóa thành bảy cùng lên kết với bảy tinh thạch. Trong phút chốc bảy cực phẩm tinh thạch phát sáng.
Ánh sáng trắng chợt lóe, Lâm Thiên biến mất trong truyền tống trận.