Chương 296: Toàn Dân Bỏ Phiếu (1)

Chương 297: Toàn dân bỏ phiếu (1)

Nghe Lâm Thiên nói một loạt, Lôi Đế lặng im thật lâu.

Long Lăng Thiên trầm giọng nói:

- Lâm lão đệ, việc này liên quan đến gần bảy ức vạn dân chúng toàn cầu, nếu xảy ra vấn đề gì thì không tưởng tượng nổi hậu quả. Lâm lão đệ khẳng định giải trừ phong ấn sẽ không xảy ra chuyện gì sao?

Lâm Thiên nhíu mày nói:

- Ta chỉ có thể bảo đảm trong phong ấn này tuyệt đối không phải ma quỷ gì đó như Lôi Đế, nhưng giải trừ phong ấn rồi vận mệnh Trái Đất như thế nào thì ta không bảo đảm được. Cao thủ Tu Chân giới như rừng, Trái Đất muốn dung nhập vào Tu Chân giới mà an toàn là không thể. Giải trừ phong ấn nghĩa là phải đối diện khiêu chiến, có nguy hiểm nhất định. Nhưng nếu không giải trừ phong ấn e rằng Trái Đất không chống đỡ được lâu, các người cũng biết linh khí trong thiên địa ngày càng ít ỏi. Một khi linh khí mất hết, Trái Đất sẽ không còn sinh mệnh nào nữa, chắc các vị không muốn thấy kết quả như vậy đi?

Long Lăng Thiên thở hắt ra:

- Nếu vậy ta đồng ý giải trừ phong ấn.

Thấy Long Lăng Thiên đồng ý, Lâm Thiên nhẹ gật đầu nhìn hướng nhóm Tử Cực Chân Nhân.

Tử Cực Chân Nhân cảm thán rằng:

- Ta đồng ý, bị kẹt ở Nguyên Anh kỳ không thể tu tiên thành công là tiếc nuối nhiều năm qua.

- Khiêu chiến, ta thích!

Mắt Cổ Kiếm Phong lóe tia hưng phấn gật đầu nói:

- Ta cũng đồng ý giải trừ phong ấn!

Ngộ Pháp Chân Nhân nói:

- Ha ha, ta không có ý kiến!

Lâm Thiên nhìn Giáo Hoàng, Huyết Đế.

Giáo Hoàng nói:

- Thiên Đế các hạ, chuyện giải phong ấn quan trọng, hay chờ thêm một lúc hãy quyết định? Điều này liên quan đến dân chúng toàn cầu, ta cho rằng nên đẻ dân chúng cùng nhau quyết định chứ không phải từ chúng ta quyết định.

Lâm Thiên lạnh lùng cười:

- Từ khi nào Giáo Hoàng đại nhân quan tâm ý nguyện của dân chúng như vậy? Dân chúng toàn cầu bỏ phiếu, Giáo Hoàng đại nhân cho rằng điều này có thể thực hiện sao? - Dưới ánh sáng của Chúa thì người người đều bình đẳng, Giáo Đình luôn quan tâm ý nguyện của dân chúng.

Giáo Hoàng nói:

- Chúng ta có thể tổ chức bỏ phiếu trên mạng, dù không phải toàn bộ người trên Trái Đất tham gia nhưng ít nhất được tám mươi phần trăm, chắc có thể đại biểu ý nguyện mọi người.

Huyết Đế thản nhiên nói:

- Ta cho rằng Giáo Hoàng nói có lý, nên bỏ phiếu.

Lâm Thiên nhìn Giáo Hoàng, Huyết Đế chằm chằm, đoán được tám, chín phần ý đồ của họ. Giáo Hoàng không hề muốn giải phong ấn, gã đã thói quen cao cao tại thượng, kêu gã trở thành nhóm người tầng chót nhất Tu Chân giới thì còn lâu. Huyết Đế là do dự, muốn có thực lực càng cao nhưng hơi sợ Tu Chân giới.

Chưa biết luôn làm người sợ hãi, trong tư liệu huyết tộc thì cao thủ Tu Chân giới nhiều như mây, Huyết Đế sợ mình vừa vào Tu Chân giới đã bị người bóp chết.

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Nếu vậy chúng ta tổ chức toàn cầu bỏ phiếu đi, ta tin đa số người trên Trái Đất nhìn xa trông rộng.

Giáo Hoàng cười nói:

- Thiên Đế anh minh!

Lâm Thiên khẽ hừ:

- Giáo Hoàng, tốt nhất đừng giở trò trong bóng tối.

Một ngày sau, trang web chuyên môn để bỏ phiếu được tạo ra. Trên trang chủ giới thiệu kỹ càng về đài phong ấn, chìa khóa hình ngôi sao tồn tại, lợi và hại khi giải hoặc không giải phong ấn.

Tất cả truyền thông hết sức tuyên truyền cho trang web này. Báo chí, ti vi, internet ồ ạt đưa tin xoay quanh trang web.

Một tiệm internet tòa thành nhỏ Trung Quốc.

Một thanh niên mặc áo khoác đen hỏi:

- Chung Đào, đoạn thời gian trước ngươi nói nghỉ lên mạng mà sao bây giờ lại chạy đi tiệm internet? Ha ha.

Thanh niên tên Chung Đào đeo mắt kính lườm thanh niên mặc áo khoác:

- Lý Lập, đã biết rồi còn hỏi làm gì? Việc lớn bỏ phiếu quyết định tương lai Trái Đất làm sao ta có thể không tham gia?

Thanh niên mặc áo khoác cười cợt nhả:

- Ngươi ủng hộ hay không ủng hộ giải phong ấn?

- Giải, tất nhiên rồi. Ngày xưa Trung Quốc bế quan tự thủ, cuối cùng khiến nước ngoài ăn hiếp như vậy, hiện tại chúng ta đâu như thế này. Hơn nữa sau khi giải phong ấn không chừng tương lai có ngày chúng ta sẽ thành tiên.

Một thanh niên vóc dáng thấp xen lời:

- Khục khục, nếu có ngày đó thì ta muốn tìm một tiên nữ trong Tiên giới làm bạn gái.

Thanh niên mặc áo khoác nói:

- Dẹp đi, cỡ như ngươi dù thành tiên cũng không có tiên nữ vừa mắt, ha ha ha ha ha ha!

Thanh niên thấp lùn nói:

- Lý Lập, đồ vô tri, nếu ta có thể thành tiên thì thay đổi bề ngoài dễ như chơi.

Ba người nhanh chóng mở máy.

- Mợ, sao mở trang web chậm dữ?

Lý Lập bất mãn nói:

- Tin tức có nói sẽ dùng nhiều máy chủ hỗ trợ mà sao chậm thế, bực.

Thanh niên lùn nói:

- Thỏa mãn đi, ngươi đứng dậy nhìn xem, không nói chỗ khác, trong tiệm internet này tám mươi phần trăm người mở trang web này.

Rốt cuộc mở ra trang web.

Phần cao nhất biểu thị số người bỏ phiếu đến tận bây giờ. Tổng cộng là 154877498 người.

Dưới một chút là một cái vòng, chia hai phần đỏ và đen. Màu đỏ là người ủng hộ, màu đen là người phản đối giải phong ấn.

- Tại sao người ủng hộ giải phong ấn mới có gần sáu mươi phần trăm?

Lý Lập bất mãn càu nhàu:

- Người phản đối đầu óc nghĩ gì vậy, ngồi chờ Trái Đất diệt vong sao?

Thanh niên lùn nói:

- Trong vòng mấy trăm năm Trái Đất sẽ không bị gì, đám người này có lẽ muốn cuộc sống bình yên. Bọn họ có lựa chọn của mình, chúng ta bỏ phiếu cho chúng ta. Dùng số CMND, bỏ phiếu như vậy không tạo giả được, mỗi người bỏ phiếu phải có thân phận chứng minh!

Chung Đào nói:

- Trời biết, giấy chứng nhận làm giả không khó. Chứng nhận là quốc gia phát hành, nếu quốc gia nào không muốn giải phong ấn làm ra thân phận giả dối thì chưa chắc điều tra ra.

Lý Lập cười nói:

- Nếu có người tạo giả thì có người lo, chúng ta không cần quan tâm. Mau bỏ phiếu đi, hy vọng sớm giải phong ấn. Tu Chân giới, chậc chậc, nghe đã hấp dẫn người. Trước kia chỉ thấy trong tiểu thuyết, không cần chúng ta cũng có cơ hội tự mình cảm nhận một phen.

Thanh niên lùn nói:

- Có thể cảm nhận được hay không còn phải xem kết quả bỏ phiếu.

Ba người vừa nói vừa gõ dãy số giá căn cước của mình ủng hộ giải phong ấn. F5 lại bỗng chốc tăng lên mấy vạn. Lúc này số người vào trang web trên toàn thế giới cỡ ngàn vạn, nhiều người như thế mỗi giây có rất nhiều bỏ một phiếu.

Lâm Thiên đã rời khỏi Châu Phi về nước.

Trên bầu trời gia tộc Lâm gia, Lâm Thiên ở trong tầng mây, thần niệm quét toàn bộ Lâm gia.

Lâm Thiên khẽ thở dài:

- Chắc phụ thân không hy vọng thấy Lâm gia xuống dốc.

Lâm Thiên không có tình cảm gì với Lâm gia, trước kia có hận, giờ thì không hận không yêu.

Tuy không hận không yêu nhưng Lâm Thiên quyết định giúp Lâm gia một chút, không phải vì hắn là người Giáo Hoàng mà để ý cái nhìn của phụ thân, dù rằng phụ thân rất có thể đã đầu thai chuyển kiếp rồi.

Người sau khi chết linh hồn sẽ vào địa phủ, đa số linh hồn luân hồi lại, chỉ số ít linh hồn mới chọn dùng hình dạng linh hồn sống trong địa phủ.

Lâm Thiên rơi xuống tầng mây đáp xuống quảng trường nhỏ trong gia tộc Lâm gia. Quảng trường nhỏ này dùng để người trong gia tộc tụ tập lại.

Lâm Thiên đến nhanh chóng khiến người chú ý, giờ toàn Trái Đất ai thường xem tin tức, đọc báo là không xa lạ gì vẻ ngoài của hắn. Người Lâm gia càng không xa lạ Lâm Thiên.

Một thiếu nữ xinh đẹp hơi sợ hãi đến gần Lâm Thiên, khom lưng hành lễ:

- Chào Lâm trưởng lão.

Lâm Thiên nhíu mày hỏi:

- Nàng mới kêu cái gì? Lâm trưởng lão?

Thiếu nữ ngước lên liếc Lâm Thiên một cái rồi cúi xuống ngay:

- Đúng rồi Lâm trưởng lão.

Thiếu nữ thầm nghĩ:

- Lâm trưởng lão đẹp trai quá, rất có khí chất!

Thiếu nữ cảm giác tim mình đập thật nhanh.

Lâm Thiên nhìn phía xa, một lão nhân áo xanh nhanh chóng chạy tới.

Lâm Thiên đứng yên chờ lão nhân áo xanh đến. Tốc độ lão nhân áo xanh siêu mau, chỉ mười giây đã đến trước mặt Lâm Thiên.

- Lâm Thiên, chúng ta lại gặp mặt!

Lão nhân áo xanh thầm cảm thán, nhớ lúc Lâm Thiên rời khỏi Lâm gia mới có tu vi đại viên mãn thiên giai mà bây giờ đã phong niên hiệu, tu thành nguyên anh, trở thành một trong mấy người đứng ở đỉnh cao nhất Trái Đất. Lão nhân áo xanh không biết Lâm Thiên không phải Nguyên Anh kỳ mà đã đến Xuất Khiếu Kỳ, hắn không phải một trong mấy người đỉnh cao mà là người mạnh nhất Trái Đất.

Nếu không giải phong ấn, tu vi Xuất Khiếu Kỳ cộng thêm Lâm Thiên có được Tinh Giới thì đã vô địch, mấy ngày nay hắn cảm thán mình độc cô cầu bại.

- Đúng vậy, lại gặp mặt. Tu vi của thái thượng trưởng lão lại tiến bộ một chút.

Lâm Thiên lạnh lùng hỏi:

- Xin thái thượng trưởng lão giải thích một chút tại sao ta thành Lâm trưởng lão gì đó?

Lão nhân áo xanh nói:

- Lâm Thiên, Lâm gia rất xin lỗi ngươi nhưng đã báo thù rồi, trên người của ngươi chảy dòng máu Lâm gia. Ngươi không muốn làm tộc trưởng Lâm gia thì làm trưởng lão được rồi đi?

Lâm Thiên khẽ hừ:

- Hừ!

Tim lão nhân áo xanh rớt cái bịch, với tu vi hiện tại của Lâm Thiên chỉ một hành động nhỏ liền sinh ra ảnh hưởng những người xung quanh thực lực thấp hơn hắn nhiều. - Ta không thích làm Lâm trưởng lão gì đó, nên xin ngươi đừng để người khác gọi vậy nữa.