Chương 278: Uy Danh Của Thần Giai

Chương 278: Uy danh của thần giai

Bá Ni là nhi tử của hầu tước, tuy gia tộc Bá Minh Hàn không giàu nhất nước như Thương hội Tạp Tư đặc của Tạp Nhĩ nhưng có chút kim tệ. Bình thường Bá Ni chỉ chơi ở khu thiết bài, ngẫu nhiên qua khu đồng bài, lần đầu tiên gã đi khu ngân bài. Bá Ni chọn hôm nay đến đây vui chơi một chút vì thực lực của gã đã đến Ma Pháp Sư cao cấp, mượn cơ hội này gã đòi trong nhà cho một số lớn kim tệ để xa xỉ một phen.

Mắt Bá Ni hấp háy tia dâm tà nhìn thiếu nữ nhảy múa lộ ra da thịt trắng nõn.

- Cô nương ngân bài trông cao quý, xinh đẹp hơn công chúa một nước, không biết cô nương kim bài thì thế nào? Lát nữa phải hưởng thụ một phen mới được.

Bá Ni suy nghĩ lung tung:

- Tạp Nhĩ ỷ vào mình có thực lực Kiếm Giả cao cấp mạnh hơn ta một chút, bây giờ lão tử lên đến Ma Đạo Sĩ cao cấp, coi ngươi làm sao kiêu ngạo!

Đột nhiên ngoài cửa vang lên thanh âm:

- Hai vị khách nhân, ngân phòng số bốn đã có khách bao. Hai vị khách nhân, xin đừng vào, nếu không Thu Thủy các ta sẽ không khách sáo!

Là giọng nữ, nghe rất yểu điệu êm tai.

Bá Ni chửi thầm, nhưng ở trước mặt mỹ nhân không thể mất phong độ, ngữ điệu của gã khá dịu dàng:

- Ngân Hinh nhi, ra ngoài xem có chuyện gì.

Thiếu nữ nhảy múa ngừng lại, hơi hành lễ hướng Bá Ni:

- Tuân lệnh chủ nhân!

Tiếng chủ nhân làm Bá Ni nhũn hết nửa người.

Bá Ni thầm nghĩ:

- Đáng, rất đáng giá, về sau không đi khu thiết bài, đồng bài nữa. Dù mười ngày chỉ đến khu ngân bài một lần cũng còn hơn mỗi ngày đi khu thiết bài.

Nói là phòng nhưng thật ra là sân, ngân phòng số bốn tức sân số bốn khu vực ngân bài. Lâm Thiên, Tạp Nhĩ vào Thu Thủy các. Với thế công kim tệ của Tạp Nhĩ, rất nhanh hỏi thăm ra Bá Ni đi khu ngân bài. Làm thiếu chủ Thương hội Tạp Tư đặc, Tạp Nhĩ mang theo kim tệ không thiếu, bỏ ra một đống lớn kim tệ, gã và Lâm Thiên đã đi khu vực ngân bài.

Đến khu vực ngân bài có thể tùy ý chọn một gian phòng tiêu hồn một đêm, từ lúc vào khu vực ngân bài đã giao hết kim tệ.

Bình thường căn phòng nào có người thì không ai đi vào, dù gì đến đây toàn là thân phận tôn quý. Tùy tiện vào phòng làm người ta mất nhã hứng là kết thù lớn, dù bên trong là ai cũng không nhiều người dám bỏ qua mặt mũi Thu Thủy các.

Hình dung Thu Thủy các một ngày cả đấu kim cũng không đủ, bao nhiêu người hâm mộ ghen tỵ. Nhưng đến nay Thu Thủy các vẫn yên lành là biết thế lực sau lưng cứng rắn cỡ nào. Nếu Tạp Nhĩ chỉ đến một mình, dù gã có là thiếu chủ Thương hội Tạp Tư đặc cũng không có lá gan dám gây sự trong mảnh đất Thu Thủy các. Nhưng Lâm Thiên là ai? Bằng vào tu vi Xuất Khiếu Kỳ cần gì ngán ai? Xông vào Thu Thủy các thì vào, không có gì ghê gớm! - Kêu người bên trong đi ra, ta có chút nợ với hắn, cần tính sổ rõ ràng trước mặt.

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Nếu không thì đành đắc tội!

Một nữ nhân khoảng ba mươi tuổi đứng trước mặt Lâm Thiên:

- Khách nhân làm vậy khiến Thu Thủy các chúng ta khó khăn.

Lâm Thiên đoán tuổi thật của nữ nhân cỡ bốn mươi lăm, khi nói chuyện sắc mặt nữ nhân hơi hằn học.

- Khách nhân, các người bỏ tiền đến Thu Thủy các chúng ta tìm niềm vui, Thu Thủy các không thể để khách nhân khó chịu. Nhưng nếu khách nhân cứ khăng khăng cố chấp thì Thu Thủy các đành đắc tội.

Mắt Lâm Thiên lộ tia cười nhạt:

- Được thôi, ta muốn xem Thu Thủy các có tư cách đắc tội ta không!

Tạp Nhĩ ở bên cạnh Lâm Thiên đành cười khổ, nhưng lòng hơi hưng phấn. Tạp Nhĩ nghe Lâm Thiên nói là cao thủ thần giai nhưng chưa thấy hắn ra tay, có câu mắt thấy là thực, tai nghe là giả. Thực lực Thu Thủy các không yếu, nếu Lâm Thiên thật sự là cao thủ thần giai thì Thu Thủy các sẽ không bị thương hắn được, ít nhất có thể thử sâu cạn của hắn.

Nữ nhân kia vỗ tay.

Bốp! Bốp! Bốp!

Bốn Võ Giả màu bạc nhanh chóng xuất hiện bên cạnh nữ nhân.

Nữ nhân nói:

- Gân vệ, hãy mời hai vị khách nhân đi ra ngoài. Hai vị khách nhân, Thu Thủy các sẽ trả lại đầy đủ kim tệ của các người, lần sau đến nếu giữ quy tắc thì Thu Thủy các vẫn hoan nghênh.

Mắt Tạp Nhĩ sáng rực, làm ăn mà đến mức này hèn gì Thu Thủy các được yêu thích như thế. Bình thường làm gì có chuyện trả lại kim tệ đã cầm?

Tạp Nhĩ thầm nghĩ:

- Hưm, chuyến này không uổng, điểm này đáng giá học tập. Chỉ cần danh vọng tốt, tạm thời mất chút kim tệ về sau kiếm lại gấp trăm lần.

Tạp Nhĩ là thiếu chủ Thương hội Tạp Tư đặc, tương lai Thương hội Tạp Tư đặc sẽ giao vào tay gã. Từ nhỏ đã được gia tộc bồi dưỡng, khứu giác thương nghiệp của Tạp Nhĩ rất nhanh nhạy.

Bốn Võ Giả áo bạc đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh phu nhân!

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Bốn Đại Kiếm Sư, Thu Thủy các bỏ vốn lớn. Nhưng nếu chỉ có bốn người thì còn thiếu chút sức để mời ta ra ngoài.

Thu Thủy các khá khách sáo, Lâm Thiên không muốn gây ầm ĩ quá nhiều nếu không hắn đã chẳng nói nhiều, một chiêu lấy mạng bốn Đại Kiếm Sư là được.

Nữ nhân nheo mắt nói:

- Khách nhân quá coi thường bọn họ, từ nhỏ họ đã huấn luyện cùng nhau, am hiểu thuật hợp kích. Dù khách nhân đến tu vi Kiếm Thánh thì bốn người mà dốc sức chắc khách nhân cũng không chịu nổi.

Lâm Thiên cười khinh thường nói:

- Vậy sao?

Lâm Thiên di chuyển nhanh, chớp mắt gõ sau gáy bốn Võ Giả áo bạc. Khi Lâm Thiên trở về chỗ đứng cũ thì tàn ảnh chưa biến mất, cảm giác như hắn chưa từng rời đi.

Rầm!

Bốn Võ Giả áo bạc cùng té xuống đất. Lâm Thiên ra bốn chưởng không quá mạnh, sẽ làm bọn họ hôn mê nửa ngày nhưng không tổn thương nặng đến thân thể.

Chớp mắt bốn cao thủ đẳng cấp Đại Kiếm Sư ngã xuống. Nữ nhân và Tạp Nhĩ vẻ mặt hoảng sợ.

Tâm lý tố chất của nữ nhân khá cứng cỏi, không giật mình bao lâu đã hoàn hồn ngay, cung kính hành lễ hướng Lâm Thiên:

- Người... Người là cao thủ thần giai?

Tồn tại thánh giai tuy được Thu Thủy các đối xử lễ độ, không dễ đắc tội nhưng không có nghĩa là Thu Thủy các không đắc tội nổi cao thủ thánh giai. Sau lưng Thu Thủy các có Lâm Thiên vị cao thủ thánh giai chống lưng, nhưng không đắc tội nổi cường giả thần giai.

Khác biệt giữa thánh giai và thần giai rất lớn.

- Bây giờ có thể kêu vị khách bên trong ra chưa?

Lâm Thiên lạnh lùng hỏi:

- Từ lúc ta vào cửa, Thu Thủy các đối nhân xử thế tốt, nếu không hôm nay san bằng Thu Thủy các cũng có sao?

Với cường giả thần giai thì san bằng Thu Thủy các dễ như trở bàn tay, nữ nhân mừng thầm vì đã không đắc tội đại gia này quá mức.

Ngân Hinh Nhi đi ra hỏi:

- Phu nhân, có chuyện gì sao?

Lâm Thiên trông thấy Ngân Hinh Nhi thì mắt sáng rực nhưng thoáng chốc bình tĩnh lại, tuy Ngân Hinh Nhi xinh đẹp, rất có khí chất nhưng thua xa Thạch Huyên Hiên, Chu Dao, kém hơn Dương Thi, Dương Tuyết vài bậc. Hiện tại Dương Tuyết, Dương Thi không giống lúc đầu gặp gỡ Lâm Thiên, khi đó hai nàng là vịt con xấu xí, bây giờ tu luyện công pháp tu thần làm họ biến thành thiên nga trắng.

Lâm Thiên có mấy vị giai nhân tuyệt sắc nên không vừa mắt Ngân Hinh Nhi. Tạp Nhĩ ngây người mấy giây mới dời mắt khỏi Ngân Hinh Nhi được.

Tạp Nhĩ thầm khen:

- Hay cho Thu Thủy các!

Giai nhân tuyệt sắc thế này không biết vơ vét từ đâu ra, và mới chỉ là cô nương ngân bài chứ không phải kim bài cao cấp nhất.

Nữ nhân nói:

- Hinh nhi, thông báo với khách bên trong có hai vị khách nhân tôn quý muốn gặp.

Trong lòng nữ nhân đã phán tử hình cho vị khách ở ngân phòng số bốn.

Nữ nhân thầm nghĩ:

- Gia tộc Bá Minh Hàn xui rồi đây, sao lại chọc vào cường giả thần giai? Chắc tám, chín phần mười là Bá Ni chọc phải, tên phá của.

Nữ nhân hiểu rất rõ người trong ngân phòng số bốn là ai, có thân phận, bối cảnh gì.

Ngân Hinh Nhi trong trẻo đáp:

- Vâng, thưa phu nhân.

Ngân Hinh Nhi xoay người đi vào trong.

Trong phòng.

Ngân Hinh Nhi hơi hành lễ hướng Bá Ni:

- Chủ nhân, bên ngoài có hai vị khách nhân tôn quý muốn gặp.

Bá Ni cau mày, khó chịu nói:

- Khách nhân tôn quý? Tôn quý bằng ta sao? Thu Thủy các các người làm ăn kiểu gì mà để người ta đến làm mất hứng?

- Chủ nhân, phu nhân cũng ở bên ngoài, nếu không phải thân phận của khách nhân quá tôn quý thì chắc chắn phu nhân đã không để bọn họ quấy rầy chủ nhân.

Ngân Hinh Nhi nói:

- Chủ nhân ra ngoài nhìn một cái đi, thời gian còn sớm, đêm nay Hinh nhi thuộc về chủ nhân.

Nghe Ngân Hinh Nhi nói, Bá Ni vừa lòng gật đầu:

- Vậy được rồi, chủ nhân ra ngoài một lúc, nàng đi tắm đi, lát nữa chủ nhân sẽ sủng hạnh nàng.

Bá Ni ra khỏi phòng, thấy Tạp Nhĩ và Lâm Thiên làm gã biến sắc mặt.

Bá Ni chợt nhớ ra mình đã là Ma Đạo Sư cao cấp, nơi này là Thu Thủy các, không ai dám gây sự nên gã phồng lên can đảm.

Bá Ni cười khẩy nói:

- Tạp Nhĩ, ngươi rất yêu Khải Đế mà sao cũng đến Thu Thủy các làm gì?