Chương 266: Tiên tinh
Thiếu nữ áo tím nói:
- Cái đó... Khách nhân, ta cần bẩm báo lên trên đã.
Lâm Thiên biết chuyện như vậy có lẽ chưa có tiền lệ trong Trân Kỳ các, hắn nhẹ gật đầu nói:
- Xin cứ tự nhiên!
Thiếu nữ áo tím đi ra phòng nhỏ, Lâm Thiên ngồi xuống nhấm nhát mấy mâm hoa quả kỳ lạ đặt trên bàn ngọc. Không để Lâm Thiên đợi lâu, gần một phút sau cánh cửa mở ra, nhưng người vào không phải thiếu nữ áo tím mà là lão nhân áo bạc.
Mắt lão nhân áo bạc rực sáng nói:
- Ha ha, đạo hữu đợi lâu, tại hạ tên Ngân Đàm. Nghe nói đạo hữu muốn lấy tiên tinh đổi cực phẩm tinh thạch?
Với người dưới Phân Thần Kỳ thì không dễ hấp thu năng lượng trong tiên tinh, dùng để tu luyện không bằng dùng tinh thạch cực phẩm. Nhưng với cường giả trên Phân Thần Kỳ thì dùng tiên tinh để tu luyện tốt hơn cực phẩm tinh thạch nhiều. Một mặt vì năng lượng trong tiên tinh tinh thuần hơn năng lượng trong cực phẩm tinh thạch, không cần luyện hóa gì nhiêu. Hai vì tiên tinh dính một chữ tiên, ẩn chứa năng lượng đẳng cấp cao hơn cực phẩm tinh thạch một bậc, tu luyện lâu dài tự nhiên mang theo vài phần tiên khí, xác suất thành công độ kiếp phi thăng cao hơn người dùng tinh thạch bình thường tu luyện vài bậc, chỉ một điều này đủ làm tiên tinh tăng giá trị lên nhiều.
Lâm Thiên đứng dậy hành lễ:
- Ngân lão, tại hạ tên Lâm Thiên, nếu không tiện thì bỏ đi.
- Lâm tiểu hữu, không có gì không tiện! Lâm tiểu hữu muốn đổi bao nhiêu?
Lão nhân áo bạc nghe Lâm Thiên nói thế thì sốt ruột bảo:
- Một khối tiên tinh tiên tinh hạ phẩm đổi một trăm mười khối cực phẩm tinh thạch, Lâm tiểu hữu thấy được không?
Lâm Thiên không ngờ lão nhân áo bạc ra giá cao hơn mười phần trăm, hắn mỉm cười nói:
- Không cần một trăm mười khối, một khối tiên tinh tiên tinh hạ phẩm đổi một trăm khối cực phẩm tinh thạch là được. Nhưng tại hạ không hy vọng việc này lan truyền ra ngoài, Ngân lão thấy sao? Nếu ổn thì có lẽ khi tại hạ hết cực phẩm tinh thạch sẽ lại đến tìm Ngân lão đổi chút tiên tinh.
Lão nhân áo bạc nói:
- Ha ha, Lâm tiểu hữu quả nhiên là người sảng khoái, thế thì ta cũng không nói nhiều, việc này quyết định vậy đi. Không biết Lâm tiểu hữu muốn đổi bao nhiêu?
Lâm Thiên mỉm cười hỏi lại:
- Ngân lão có thể đổi được bao nhiêu?
Lão nhân áo bạc cười to bảo:
- Lâm tiểu hữu có bao nhiêu thì Trân Kỳ các sẽ nuốt trôi bấy nhiêu. Đừng nhìn Trân Kỳ các không lớn, mỗi ngày cực phẩm tinh thạch chảy vào và tuôn ra tính bằng số trăm vạn.
Lâm Thiên trầm ngâm một lúc nói:
- Một vạn tiên tinh được không?
Lâm Thiên làm hành động này khá mạo hiểm, một vạn khối tiên tinh, nếu đối phương nổi ác ý thì hậu quả... Cũng không có hậu quả gì lớn, cùng lắm bị một bàn tay đập chết, nếu muốn cưỡng ép cướp tiên tinh từ tay Lâm Thiên là không thể nào.
Một vạn tiên tinh là một trăm vạn cực phẩm tinh thạch, một khối cực phẩm tinh thạch có thể chuyển hóa thành một ngàn duy giới lực, một trăm vạn cực phẩm tinh thạch chuyển thành mười ức duy giới lực. Mười ức duy là con số rất khủng bố, đương nhiên nếu nỡ tiêu phí thì mười ức duy ước chừng không dùng được lâu.
Lão nhân áo bạc tu vi cao thâm tinh thần kiên định cũng kinh ngạc kêu lên:
- Một vạn tiên tinh?
Nếu là một trăm vạn cực phẩm tinh thạch thì lão nhân áo bạc sẽ không có phản ứng gì, nhưng tiên tinh và cực phẩm tinh thạch khác nhau. Trong Tiên giới thì tiên tinh khá bình thường nhưng lại rất hiếm ở Tu Chân giới, trừ số ít thế lực lớn ra các thế lực cỡ trung, nhỏ không thể một hơi lấy ra nhiều tiên tinh đến thế.
Lâm Thiên nhíu mày hỏi:
- Như thế nào? Không đổi được?
Chỉ cần đối phương lộ ra ác ý thì Lâm Thiên quyết tâm nhanh chóng trở về không gian Tinh Giới.
Lão nhân áo bạc nhanh chóng bình tĩnh tinh thần nói:
- Không phải, đương nhiên đổi được!
Lão nhân áo bạc lòng máy động, một chiếc nhẫn màu bạc trắng nằm trong tay lão:
- Lâm tiểu hữu, trong này là một trăm vạn cực phẩm tinh thạch.
Chiếc nhẫn màu bạc trắng này là không gian giới chỉ, vang lên chưa mở cấm chế nên thần niệm của Lâm Thiên dễ dàng thẩm thấu vào chiếc nhẫn. Thần niệm Lâm Thiên tiến vào, không gian trong giới chỉ không lớn chỉ cỡ một ngàn thước vuông, chất đống cực phẩm tinh thạch.
Số lượng trăm vạn làm Lâm Thiên dùng thần niệm quét hình cũng mất mười giây mới xác định đúng giá.
Lâm Thiên cười khổ nói:
- Ngân lão, trên người ta không có nhiều trữ vật giới chỉ để đựng tiên tinh.
Lúc trước hơn hai mươi khối tiên tinh thì Lâm Thiên có thể trực tiếp lấy ra đặt trên bàn nhưng bây giờ là một vạn tiên tinh, không thể nào chất đống dưới đất đi?
Lão nhân áo bạc nghe vậy trong tay lại cầm một chiếc nhẫn màu bạc trắng khác đưa cho Lâm Thiên:
- Lâm tiểu hữu, trong trữ vật giới chỉ này rỗng.
Lâm Thiên gật đầu, lòng máy động thu trữ vật giới chỉ vào không gian Tinh Giới. Chiếc nhẫn vừa vào không gian Tinh Giới Tiểu Linh liền chuyển một vạn tiên tinh vào trữ vật giới chỉ, hai giây sau chiếc nhẫn màu bạc trắng lần nữa xuất hiện trong tay Lâm Thiên.
Lâm Thiên cầm chiếc nhẫn màu bạc trắng không mở cấm chế nên lão nhân áo bạc quét thần niệm qua, xác định bên trong có một vạn tiên tinh.
Lão nhân áo bạc mỉm cười nói:
- Lâm tiểu hữu không sợ ta không giữ lời hứa sao?
Lâm Thiên thản nhiên nói:
- Ta tin tưởng Ngân lão không phải loại người như vậy, Trân Kỳ các không thiếu trăm vạn cực phẩm tinh thạch này nhưng có lẽ nhu cầu tiên tinh lớn hơn chút. Nếu lần này giao dịch thành công sau này Trân Kỳ các tuyệt đối không thiếu tiên tinh.
Lão nhân áo bạc cười to bảo:
- Có gan dạ, không biết môn phái nào ra được nhân vật như Lâm tiểu hữu. Đây là một trăm vạn cực phẩm tinh thạch, Lâm tiểu hữu hãy cất đi, cũng giữ luôn trữ vật giới chỉ, tránh cho lần sau giao dịch ta lại phải đưa cho một cái, ha ha ha ha ha ha!
Lâm Thiên nghe câu đó mặt đỏ rần, trao đổi trữ vật giới chỉ chứa một trăm vạn từ cực phẩm tinh thạch chuyển vào không gian Tinh Giới xong xuôi hắn mới thở phào nhẹ nhõm. Có đống tinh thạch này trong thời gian ngắn chắc sẽ không thiếu giới lực.
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
- Tiểu Linh, hết sức hấp thu đi!
Tiểu Linh hấp thu không thể hoàn thành trong chớp mắt, cần có thời gian nhất định.
Tiểu Linh nói:
- Chủ nhân, mỗi tiếng có thể hấp thu một trăm vạn duy giới lực, dự tính hấp thu hết cần một ngàn tiếng bên ngoài. Có hấp thu toàn bộ không?
Lâm Thiên nói:
- Bên ngoài cần hơn bốn mươi ngày mới hấp thu xong? Tốc độ chậm quá, cứ cố gắng hấp thu đi.
Lão nhân áo bạc lại lấy một chiếc nhẫn màu tím vàng ra đưa cho Lâm Thiên:
- Lâm tiểu hữu cất luôn chiếc nhẫn này đi, từ hôm nay trở đi Lâm tiểu hữu là khách quý của Trân Kỳ các ta, sẽ không thu vé vào cửa. Bằng vào chiếc nhẫn này sẽ được giảm giá mười phần trăm khi mua vật phẩm của Trân Kỳ các ta.
Lâm Thiên nhận lấy chiếc nhẫn:
- Đa tạ.
Lâm Thiên thầm nhủ Trân Kỳ các suy tính thật chu đáo, đám nhà giàu không thiếu tiền, ngươi bắt bọn họ mỗi lần đi vào phải giao vé vào cửa, người ta không khùng lên mới lạ.
Lão nhân áo bạc hỏi:
- Lâm tiểu hữu, sắp bắt đầu hội đấu giá loại nhỏ, có muốn đi xem không?
Lâm Thiên nói:
- Đương nhiên, mời Ngân lão đi trước, tại hạ xin theo sau.
Lâm Thiên cùng lão nhân áo bạc ra khỏi phòng. Lão nhân áo bạc xuống dưới lầu, Lâm Thiên thì đi lên lầu bốn. Lão nhân áo bạc nói sắp bắt đầu đấu giá chỉ vì lão còn bận công việc, thật ra nửa canh giờ mới chỉ trôi qua một nửa.
Đồ vật trên lầu bốn tốt hơn lầu ba rất nhiều, giá mỗi món từ năm ngàn cực phẩm tinh thạch trở lên. Lâm Thiên đi dạo một vòng không thấy nhiều món thích hợp, định lên tầng năm thì bị người ngăn lại. - Thật ngại quá, lầu năm chỉ mở cho các khách quý của bản các.
Người ngăn cản Lâm Thiên là một thiếu nữ thanh xuân, khuôn mặt đẹp hơn thiếu nữ áo tím lầu ba vừa tiếp đãi Lâm Thiên. Đối diện nữ nhân như vậy không bao nhiêu người tức giận được.
Lâm Thiên lòng máy động, chiếc nhẫn màu tím vàng nằm trong tay hắn:
- Hiện tại ta có thể đi lên rồi sao?
Thiếu nữ hành lễ cung kính nói:
- Mời khách nhân.
Lâm Thiên lên lầu, sau lưng có tiếng xì xầm nho nhỏ.
- Tiểu tử kia có bối cảnh gì? Nhìn cách ăn mặc của hắn dường như không phải đệ tử của danh môn đại phái vậy mà có nhẫn tử ngọc của Trân Kỳ các.
- Hưm, chân nhân không lộ tiếng, có người thích giả heo ăn cọp.
Lên lầu năm Lâm Thiên phát hiện một món đồ tốt.
Lâm Thiên ngoắc một thị nữ xinh đẹp tới, chỉ vào thứ như trái bóng bàn đen thui hỏi:
- Đây là cái gì?
Thị nữ tim đập nhanh nói:
- Khách nhân, này là Oanh Thiên Lôi, kích phát rồi có thể biến mọi thứ trong vòng trăm thước thành hư vô.
Lâm Thiên mỉm cười nói:
- Lời này không thật, nếu là cao thủ cấp tán tiên e rằng người ta cầm trong tay kích phát cũng sẽ không bị gì.
- Khách nhân, một viên Oanh Thiên Lôi nếu đánh trúng cao thủ Nguyên Anh kỳ, không có pháp bảo phòng ngự siêu lợi hại thì chết chắc. Nếu cùng bắn mấy viên Oanh Thiên Lôi, dù là cao thủ Xuất Khiếu Kỳ cũng mất mạng. Đương nhiên nếu muốn dùng thứ này đối phó đẳng cấp tán tiên là tuyệt đối không thể.
Lâm Thiên cười nhạt:
- Năm ngàn cực phẩm tinh thạch một viên, thứ này không rẻ chút nào.
Giết Nguyên Anh kỳ, nếu sử dụng giới lực trực tiếp công kích mất năm mươi vạn giới lực mới được. Năm mươi vạn giới lực chỉ cần năm trăm cực phẩm tinh thạch là chuyển hóa ra, so giá chênh lệch gấp chục lần.
Nhưng Lâm Thiên vẫn muốn mua một ít, dù gì hắn không thể thường xuyên sử dụng giới lực nếu không khí thế vô thiên duy ngã mãi chẳng có cơ hội tăng trưởng.
Lâm Thiên nói:
- Ta muốn mười viên.
- Khách nhân, tổng cộng là bốn vạn năm ngàn cực phẩm tinh thạch. Ngoài ra Oanh Thiên Lôi cần luyện hóa sơ mới sử dụng được, lúc sử dụng ném nó ra ngoài rồi dùng tinh thần lực kích phát là được.