Chương 247: Thiên Đế

Chương 247: Thiên Đế

Người gấu hít sâu, chiều cao vốn hơn hai thước lại tăng lên ba tấc, cơ bắp trước ngực nhô ra. Nếu không có cái đầu gấu, cơ bắp mọc đầy lông đen thì hơi mỹ cảm tràn đầy lực lượng. Lâm Thiên từng bước từ trên cao đi xuống, mỗi bước là khí thế lại mạnh thêm một phần. Người xung quanh bị khí thế chấn nhiếp không dám nhúc nhích chút nào.

Phòng tuyến trong lòng người gấu sắp tan vỡ, gã hét to một tiếng:

- Rốt cuộc ngươi có ra tay hay không?

Lâm Thiên thản nhiên nói:

- Phòng ngự kỹ vào, đừng nói ta ăn hiếp ngươi.

Lâm Thiên đã đến gần người gấu ba, bốn thước.

Người gấu rống to bơm hơi cho mình:

- Đến đây!

Người gấu xoe tròn mắt, hai tay vỗ mạnh ngực mình bồm bộp rồi chống hông, chân hơi co lại đứng tấn.

Cao thủ Kim Đan đại viên mãn dốc hết sức đánh một kích không tạo nhiều uy hiếp cho cao thủ Nguyên Anh trung kỳ hoàn toàn phòng ngự. Nhưng cao thủ nguyênanh kỳ dốc sức đánh một kích là trí mạng cho cao thủ Kim Đan đại viên mãn, trừ phi đối phương có pháp bảo lực phòng ngự cực mạnh.

Nếu lúc này Lâm Thiên sử dụng Thanh Linh kiếm thì dễ dàng chém người gấu thành hai khúc, nhưng hắn không định dùng. Cao thủ Nguyên Anh kỳ đối phó Kim Đan kỳ không đánh trả mà còn dùng pháp bảo, nói ra không dễ nghe. Hơn nữa người gấu mới rồi không dùng vũ khí.

Lâm Thiên lạnh lùng quát:

- Một đấm!

Cú đấm tốc độ không nhanh đập vào ngực người gấu.

Nắm tay Lâm Thiên đánh vào người người gấu, gã không lùi một bước. Lâm Thiên đấm xong xoay người đi ra sau.

- Xem ra ngươi không xứng làm bằng hữu của ta.

Lâm Thiên dứt lời, người gấu nặng nề té ngửa ra sau. Bề ngoài không bị gì nhưng trong người người gấu bị Lâm Thiên đánh hồn hỏa vào trong và sức mạnh phá hủy nát bấy. Linh hồn người gấu bị hồn hỏa nhốt lại, khi nắm tay Lâm Thiên rời khỏi người gã thì linh hồn đưa vào thân thể hắn.

Một đấm nhẹ nhàng lại đánh chết một cao thủ Kim Đan đại viên mãn, những người khác nhìn Thanh Linh kiếm lấp lánh ánh sáng xanh lơ lửng trên đầu Lâm Thiên, trong phút chốc không nhiều người muốn giành chìa khóa hình ngôi sao với hắn nữa.

Chìa khóa hình ngôi sao có tác dụng khá lớn cho cao thủ Kim Đan đại viên mãn đột phá đến Nguyên Anh kỳ, đặc biệt với người chưa tu luyện dưới chìa khóa hình ngôi sao thì rất hữu ích. Nhưng nếu không có mạng, dù cầm được chìa khóa hình ngôi sao cũng không ích chi. Sống thì mọi thứ đều có khả năng, nhưng chết trước mặt Lâm Thiên thì linh hồn cũng bị thu mất, không có cơ hội tu đến kiếp sau. Những người này không biết Lâm Thiên có thể hấp thu linh hồn, nhưng bọn họ cũng không biết có địa phủ, còn kiếp sau, vì vậy họ quý trọng mạng sống của mình.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

- Chủ nhân phát ra hồn hỏa tiến vào đoàn lôi điện màu tím đó đi, hồn hỏa có thể hấp thu các loại lực lượng lớn mạnh chính mình.

Lâm Thiên biết tác dụng của hồn hỏa, lúc hắn mới bắt đầu tu luyện Lục Thần Dưỡng Hồn quyết đã xem tin tức biết chuyện. Ngay từ khi nhảy ra Lâm Thiên đã định dùng hồn hỏa hút đoàn lôi điện, nhưng trước tiên phải làm đám cao thủ đến đây yên phận lại, không thì nhiều cao thủ quậy lên không vui chút nào. Lâm Thiên không chịu nổi, đại học Hải Thiên càng không chịu nổi. Nếu đánh nhau, không chỉ đại học Hải Thiên bị hủy còn hủy luôn nguyên thành phố Hải Thiên, Lâm Thiên là người sở hữu huân chương kim long sẽ thành tội nhân của đất nước.

Lâm Thiên nhảy nhẹ, hắn đến bên trên Thanh Linh kiếm, lòng máy động, Thanh Linh kiếm chở hắn bay hướng đoàn sáng màu tím. Với tu vi của Lâm Thiên và sự khống chế hồn hỏa, hắn không thể cách không phát ra hồn hỏa, cho dù thả ra cũng không thu về được. Lâm Thiên định để hồn hỏa tràn đầy cánh tay rồi với tay vào đoàn sáng màu tím.

Bên dưới có người nhỏ giọng nói:

- Hắn muốn làm gì, không muốn sống nữa sao? Đoàn sáng màu tím là năng lượng thuộc tính lôi hệ, siêu lợi hại, dù hắn là cao thủ Nguyên Anh kỳ e rằng không chịu nổi.

Nhiều người cười thầm trong bụng, nếu Lâm Thiên bị đoàn sáng lôi điện tiêu diệt thì đúng là trời giúp họ, có lẽ khi đó sẽ có cơ hội sở hữu chìa khóa hình ngôi sao.

Nét mặt Lâm Thiên trầm trọng, đây là trong hiện thực, nếu xảy ra vấn đề thì chưa chắc Tiểu Linh cứu được hắn.

Lâm Thiên cẩn thận dặn dò:

- Tiểu Linh, nhớ trông chừng kỹ!

Lâm Thiên rót hồn hỏa vào trong cánh tay phải, hồn hỏa chui ra khỏi cơ bắp làm hắn thấy nhói đau. Giây lát sau Lâm Thiên cố gắng rốt cuộc hồn hỏa bao phủ nguyên cánh tay phải của hắn.

Lâm Thiên cắn răng dứt khoát thò bàn tay vào đoàn sáng màu tím. Hồn hỏa tiếp xúc đến năng lượng lôi điện tím liền nổi lên như há cái mồm to táp năng lượng lôi điện tím. Nói cũng kỳ, năng lượng thuộc tính lôi bạo ngược bị hồn hỏa tiêu hóa thì ngoan rất nhiều, từng đợt năng lượng thuộc tính lôi chui vào cánh tay Lâm Thiên, dọc theo kinh mạch chạy thẳng vào hạ đan điền.

Năng lượng thuộc tính lôi màu tím mới vào hạ đan điền của Lâm Thiên thì hồn hỏa đốt cháy kịch liệt hợp thành một với năng lượng thuộc tính lôi. Trong hồn hỏa màu đỏ ngẫu nhiên thấy các tia chớp tím mỏng xẹt qua.

Bên ngoài, đám người đứng dưới đất ngạc nhiên trừng mắt nhìn. Đoàn sáng tia chớp tím bị Lâm Thiên đụng vào nhưng không phát uy hướng hắn ngược lại teo nhỏ dần.

- Lâm Thiên đang hấp thu năng lượng lôi điện!

Có người kinh kêu:

- Thật là không sợ chết, mới rồi lôi điện bắn ra từ đoàn lôi quang đã làm cái tên xui xẻo kia biến thành tro bụi. Hấp thu nguyên đoàn lôi quang, quá điên cuồng!

Một người khác cảm thán:

- Có lẽ đây là nguyên nhân tại sao tu vi Lâm Thiên cứ tăng vùn vụt.

- Phi, ngươi đừng nói kiểu đó làm người khác bị lầm. Nếu ngươi làm giống Lâm Thiên thì ta bảo đảm ngươi sẽ chết không toàn thây!

Có người khinh thường nói:

- Tu vi đi từng bước vững vàng tốt hơn, tăng nhanh như Lâm Thiên không có kết quả tốt.

Đoàn sáng màu tím vốn là đường kính một thước, bị Lâm Thiên hấp thu hay chính xác hơn là bị hồn hỏa nuốt làm nó rút nhỏ dần. Mười phút qua đi, đoàn sáng tím biến mất chỉ còn lại chìa khóa hình ngôi sao bị Lâm Thiên cầm trong tay.

Lâm Thiên thu chìa khóa hình ngôi sao, lại hấp thu năng lượng lôi điện khiến uy lực hồn hỏa tăng thêm một phần, tâm tình sung sướng cười to bảo:

- Nhà hàng lớn Hải Thiên, Lâm Thiên ta mời khách, ai muốn tới thì đi!

Có người hét to:

- Cao thủ Nguyên Anh kỳ khác đều có phong hào uy danh hiển hách, Lâm tiền bối cũng nên có một cái!.

Lâm tiền bối, lần đầu tiên Lâm Thiên nghe có người kêu mình như vậy, nhìn đối phương liền biết lớn tuổi hơn hắn nhiều. Nhưng không ai cảm thấy điều này có gì sai, thế giới này nói cho cùng thực lực làm vua, tu vi của Lâm Thiên đến Nguyên Anh kỳ, đứng ở đỉnh cao nhất Trái Đất, với người tu vi thấp thì gọi tiếng Lâm tiền bối trước mặt hắn, được hắn đáp lời đủ khiến bọn họ tự hào rất lâu.

Một người khác góp lời:

- Cao thủ Nguyên Anh kỳ khác đa số phong niên hiệu, trong tên của Lâm Thiên tiền bối có một chữ Thiên, hay gọi là Thiên Đế đi?

Lâm Thiên bay trên trời rùng mình suýt té khỏi Thanh Linh kiếm. Thiên Đế, cái tên oách như thế mà bọn họ cũng nghĩ ra.

Có người thận trọng nêu ý kiến:

- Cái đó... Trong thần thoại đã có Thiên Đế, gọi là Thiên Đế có phải là rất không thích hợp?

Người trước tiên đề nghị liền phản bác:

- Nói cái khỉ gì, thần thoại chỉ là thần thoại, trên Trái Đất còn ai thích hợp danh hiệu Thiên Đế hơn Lâm Thiên tiền bối?

Có người hét to:

- Thiên Đế! Thiên Đế! Thiên Đế!

Trong đám người này đa số là người Trung Quốc, bọn họ hy vọng Trung Quốc có thêm cao thủ hàng đầu xứng với tên đế. Số ít cao thủ từ nước ngoài cũng hùa theo, bọn họ tôn kính cường giả hơn hẳn những thứ khác.

Lâm Thiên hạ thấp xuống, nhíu mày nói:

- Các vị, Lâm Thiên có tài đức gì mà xứng với danh hiệu Thiên Đế?

- Nếu Lâm tiền bối không có tư cách này thì toàn Trái Đất không ai có tư cách phong hiệu!

Có người lớn tiếng nói:

- Tổ trưởng Long tổ xưng Long Đế, chưởng môn Thục Sơn xưng Kiếm Đế. Nước Mỹ có Lôi Đế, Hỏa Đế. Danh hiệu của bọn họ vô cùng vang dội, sao Lâm tiền bối yếu hơn được?

Bên ngoài đại học Hải Thiên.

Nam nhân áo đen đi đầu rút khỏi đại học Hải Thiên nay khẽ thở dài:

- Rút đi. Lần này lại khiến uy danh Lâm Thiên tăng lên, lại còn phong niên hiệu.

Mắt nam nhân áo đen chất chứa khát khao: Đến khi nào ta mới được trình độ đó, phong hiệu thành đế?

Nam nhân cao to bên cạnh người áo đen mở miệng hỏi:

- Tam công tử, chúng ta không đi nhà hàng lớn Hải Thiên sao?

- Đi làm gì? Có rảnh thì chăm chỉ tu luyện vào.

Nam nhân áo đen nói xong chui vào một chiếc xe.

Nam nhân vạm vỡ trầm giọng nói:

- A!

Lão nhân đứng bên cạnh thúc giục nam nhân vạm vỡ cũng lên xe.

Nhà hàng lớn Hải Thiên là một nhà hàng trong thành phố Hải Thiên, có thể lấy tên Hải Thiên thì quy mô tuyệt đối không kém. Lâm Thiên bỏ tiền ra bao nguyên nhà hàng lớn Hải Thiên chiêu đãi các cao thủ trong nước, ngoài nước đến thành phố Hải Thiên.