Chương 17: Mẹ Thẩm Quyên Ly

Thời gian nửa tiếng, Thẩm Quyên Ly mới từ trong phòng tắm bước ra, khuôn mặt vừa đỏ lại có chút tái xanh. Cố Tiểu Du biết còn cố hỏi, tỏ ra lo lắng.

" Học muội, làm sao vậy? "

" Bên trong có ma… "

Thẩm Quyên Ly tay cầm mép áo hắn, chỉ tay vào phòng tắm, Cố Tiểu Du đi vào một lát lại đi ra, lắc đầu.

" Nào có ma đâu, học muội chắc nghĩ nhiều rồi. "

" Không, thật sự có mà… "

Thẩm Quyên Ly quả quyết, Cố Tiểu Du cười xòa, có vẻ hắn đã dọa cô gái này sợ hãi rồi. Ở cùng cô một lúc, hắn còn muốn ra về, nhưng Thẩm Quyên Ly kéo áo hắn lại, giọng rất nhỏ.

" Ở lại một lát, mẹ tôi sắp về rồi… Đến khi đó thôi… "

" Thôi được… Mẹ em về thì anh rời đi. "

Cố Tiểu Du gật đầu, cả hai ngồi một lúc đều không có chủ đề nói chuyện, Thẩm Quyên Ly một lát sau liền ngã lên đầu trên vai hắn ngủ ngon lành. Cố Tiểu Du bế cô vào trong giường, đắp chăn cẩn thận, mắt nhìn dung mạo xinh xắn, tay lại nhấn vào bảng hệ thống. Hắn nhìn vào phần thông tin nhiệm vụ, trong chốc lát liền căng mắt nhìn, không ngờ nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành 3 / 4.

Điều này có hơi kỳ lạ, rõ ràng hắn còn chưa 'thịt' Thẩm Quyên Ly, từ khi nào đã hoàn thành, cũng không có âm thanh hệ thống thông báo. Càng nghĩ hắn càng thấy kỳ lạ, lẽ nào nhiệm vụ chỉ là khiến mấy nữ nhân này đạt đỉnh khoái cảm thôi sao?

Hiện tại thật sự hắn chưa định biết có phải hệ thống gài hắn hay không, tuy nhiên hắn thật sự cũng chưa muốn đối với Thẩm Quyên Ly làm ra hành động gì, vừa nãy trong phòng tắm cũng chỉ trêu chọc cô gái này để hắn ở lại bồi dưỡng điểm hảo cảm.

Nếu quả thật đã chinh phục xong Thẩm Quyên Ly, có lẽ hắn nên thử tiếp đến đối tượng tiếp theo là Giang Lâm Ảnh. Cô gái này hành tung bí ẩn, nhưng cũng không khó để tìm được. Nghe nói cô có một người bạn thanh mai trúc mã tên Lục Cảnh, cả hai hình như rất thân thiết, nhiều người trong trường đều thắc mắc tại sao Giang Lâm Ảnh chỉ quan tâm và thân thiết với một mình Lục Cảnh.

Nếu đối tượng tiếp theo đã có ý trung nhân thì quả thật rất khó nhằn để tăng lên điểm hảo cảm.

Đang miên man suy nghĩ thì hắn nghe tiếng mở cửa đánh thức hắn, Cố Tiểu Du đi ra ngoài phòng khách. Người vừa mở cửa là một mỹ thiếu phụ tuổi tầm 30 nhưng nhìn không khác gì thiếu nữ đôi mươi, nhan sắc xinh đẹp mặn mà, có 7 phần giống với Thẩm Quyên Ly. Trên vẻ mặt mang theo mệt mỏi chi sắc, một chút ưu thương làm người thương tiếc.

Không cần nghĩ, Cố Tiểu Du liền biết đây chính là mẹ của Thẩm Quyên Ly, hắn lễ phép nhìn vào cô trong sự ngỡ ngàng của thiếu phụ, tự động giới thiệu.

" Chào cô, cháu là Cố Tiểu Du… Đàn anh trên hai khóa của Thẩm học muội. "

" À, hóa ra là bạn của Tiểu Ly, cô là Ngọc Vân, mẹ của Tiểu Ly. Làm phiền cháu rồi, có phải Tiểu Ly rất cứng đầu không. "

Ngọc Vân vẫn còn đang mặc một bộ đồ công sở bó sát dáng người đầy đặn của cô, quả thật đối với Cố Tiểu Du có phần nhiệt tình. Có lẽ do con gái cô không có bạn, không ngờ hôm nay lại xuất hiện một người, còn là con trai, khiến cô có điểm mừng rỡ. Cố Tiểu Du có phần say đắm trước nhan sắc của Ngọc Vân, thiếu phụ này quả thật vô cùng xinh đẹp, không hề thua kém dì Lạc của hắn.

" Không sao đâu cô… Cháu chuẩn bị về rồi, em ấy có vẻ sợ ma cho nên cháu mới ở lại đợi cô về. "

" Thật phiền cháu rồi… "

Ngọc Vân định rót cho hắn cốc nước, nhưng thấy hắn muốn về cũng không cản được, quả thật bây giờ đã trễ rồi. Cố Tiểu Du nói vài câu khách sáo liền rời đi, hắn còn có vài chuyện cần làm, ở đây quả thật trễ nãi thời gian.

Cố Tiểu Du không về nhà mà đến một quán karaoke, không cần phục vụ chỉ dẫn, hắn đi thẳng tới phòng cuối hành lang, đạp cửa đi vào.

Ở bên trong đám người, Điểu Cường đang vừa uống bia, trong tay lại ôm một cô gái vừa xoa vừa bóp, đặc biệt Hắc Cẩu còn không ngại đang phang cái vật đen to vào trong hạ thể của một cô gái, thô bạo làm cô gái kia chỉ biết chịu đựng.

Điểu Cường đang vui vẻ thì bị người phá cửa, gã định chửi thì thấy Cố Tiểu Du đứng ngoài cửa, ý định chửi liền nuốt xuống, nở ra nụ cười lấy lòng.

" Anh Cố đến rồi. "

" Nhìn bọn mày có vẻ vui nhỉ. "

Cố Tiểu Du cười gằn, không khách sáo ngồi xuống, ngửi thấy mùi trong phòng hơi nhíu mày, Điểu Cường nhanh chóng đuổi đám đàn bà trong phòng đi, cô gái bị Hắc Cẩu cưỡi như được đại xá không kịp mặc quần áo liền bước ra phòng.

Hắc Cẩu đang vui thì bị phá đám, khi nhìn thấy chính là Cố Tiểu Du chen ngang, vô cùng tức giận rống lên.

" Con mẹ mày! Chính là đứa đạp tao. Còn đang muốn tìm tính sổ, lần này tao phải giết mày... "

Hắc Cẩu nhận ra Cố Tiểu Du là người cho gã một cước bất tỉnh, khác với đám Điểu Cường, Hắc Cẩu chỉ mới tham gia nên không biết Cố Tiểu Du. Nghe Hắc Cẩu chửi rủa, Điểu Cường chỉ biết im lặng vì gã thấy Cố Tiểu Du rút ra trong người một khẩu súng, bắn một phát suýt chút đã trúng mặt Hắc Cẩu, sau đó nở nụ cười.

" Định giết tao sao… "

" Không… Tao chỉ dọa thôi. "

Hắc Cẩu nghe tiếng súng liền sợ hãi, gã còn nghe văng vẳng bên tai âm thanh súng nổ, suýt chút sợ chết ngất. Cố Tiểu Du đạp bàn, hai chân gác lên, nhìn chằm chằm gã.

" Mày chính là thằng đánh Thẩm Quyên Ly, dù tao nhờ bọn mày diễn nhưng mày ra tay hơi nặng đấy. Tốt nhất từ này về sau mày nên tỏ ra tôn trọng phụ nữ… Nếu không để tao còn thấy, viên đạn vừa rồi sẽ không trượt nữa đâu. "

" Vâng vâng… Em hiểu rồi. "

Hắc Cẩu thấy Điểu Cường không lên tiếng bênh vực gã thì đã hiểu mấy phần, thân phận thiếu niên này không đơn giản, chọc giận thật không khôn ngoan, chỉ biết tạm thời nhẫn nhục. Cố Tiểu Du không thèm quan tâm đến gã nữa, quay qua Điểu Cường hỏi.

" Điều tra được bang phái nào gần đây nhất chưa? "

" Đã điều tra được, bang hội gần đây nhất chính là nhóm Mèo Đen. Tuy nhiên bọn chúng cũng đã sớm quy phục Tam Đầu Bang. "

Điểu Cường rất nhanh đưa cho hắn thông tin, Cố Tiểu Du xoa cằm, lại tiếp tục hỏi.

" Tam Đầu Bang có bao nhiêu người? "

" Hơn 5.000 thành viên, chưa kể nhiều thành viên ở bên ngoài… "

Điểu Cường đã chuẩn bị kỹ, Cố Tiểu Du hỏi gì gã đều biết để trả lời. Nhưng gã không hiểu Cố Tiểu Du hỏi chuyện này làm gì, Cố Tiểu Du không nói, hơi cười liền đứng dậy ném ra một cọc tiền.

" Số tiền này cho bọn mày, tạm thời chuyển hướng qua điều tra hai bang kia đi… "

Cố Tiểu Du nói xong đã ra khỏi cửa, không thấy bóng hình. Đám người Điểu Cường ngây ra, lập tức kiểm tra tiền, hơn 200.000 đồng, số tiền này bằng với số tiền bọn hắn kiếm cả nửa năm. Không ngờ Cố Tiểu Du thoải mái ném ra như vậy, Điểu Cường đương nhiên biết ý của Cố Tiểu Du, đơn giản đi theo hắn thì bọn chúng sẽ được nhiều lợi. Cố Tiểu Du quả thật muốn nắm quyền toàn bộ hắc đạo trong thành phố này, cho nên hắn mới tốn công sức điều tra như vậy, chỉ là tạm thời hắn còn chưa vội.

Bóng dáng hắn vừa khuất, Hắc Cẩu đã không nhịn được, nhìn ra cửa hỏi.

" Đại ca, thằng nhóc kia rốt cuộc có thân phận gì mà khiến đại ca dè chừng như vậy… "

" Không biết, nhưng về sau tuyệt đối không nên đắc tội hắn… "

Điểu Cường cất tiền đi, trong mắt lộ vẻ âm trầm, uống hết một cốc bia rồi đứng dậy, quay qua chỗ tên mặt thẹo trông có vẻ già nhất.

" Báo Đen, về sau mày phụ trách liên lạc với thằng nhóc đó. Tao phải đi theo sư phụ rèn luyện, tạm thời không can dự vào chuyện giang hồ. "

" Vâng đại ca, cứ giao cho em. "

Tên gọi Báo Đen gật đầu trả lời, Điểu Cường ném cọc tiền cho Báo Đen, nhìn đồng hồ trên tay gã liền rời đi để lại ánh mắt khó hiểu của đàn em.