Trải qua 3 tháng trị liệu Tương Ngọc Hoa rốt cuộc đã có thể hoạt động được đôi chân một cách tự nhiên. Sau khi lành bệnh, Trần Đình Chi sau nhiều năm thầm mến Tương Ngọc Hoa cuối cùng vào một ngày trời nắng ko mây chính thức hướng đến nàng cầu hôn.
Hắn đã hứa với Tương Thừa Lăng trong những ngày tháng tới nhất định đem toàn lực hết sức yêu thương nàng.
Hôn lễ của hai người rất đơn giản bởi vì người nhà Trần Đình Chi đều đã ở nước ngoài, sau ngày hôn lễ hắn cùng ái thê xuất ngoại đi gặp mẫu thân của chính mình, thuận tiện thực hiện chuyến du lịch trăng mật của hai người.
Mẫu thân rốt cục tìm được hạnh phúc cho chính mình, bởi vậy Tương Thừa Lăng đã có thể buông được một tâm sự ở trong lòng, tình cảm của hắn và Mạn Mạn được sự khích lệ của Tương mẫu mà liên tục thăng tiến.
Mỗi ngày hắn đều tự lái xe đưa Mạn Mạn đi làm, ngày nghỉ lại làm ra một vài điều bất ngờ làm cho Mạn Mạn vui vẻ. Thời gian lâu ngày, tất cả đồng sự cảu Lôi Mạn Mạn đều biết nàng cùng lão bản anh tuấn của công ty Tín Nghĩa – Tương Thừa Lăng có quan hệ ái muội.
Đồng sự có nhóm hâm mộ, có ghen tị, may mắn nàng là một người thành công, cho dù có người đổ mắt vì ghen tị với mệnh tốt của nàng nhưng mỗi lần đối mặt nàng đều mỉm cười sáng lạng, nghe nàng nói chuyện vui vẻ, lại giúp đỡ nhiệt tình cuối cùng cũng chỉ có thể chúc phúc cho nàng.
Buổi chiều gần đến giờ tan tầm, Tương Thừa lăng theo thói quen lại đến Tạp chí đón Lôi Mạn Mạn, khi nhìn thấy đôi giày da tiến vào cửa phòng, một đám đồng sựu đã vây quanh lại.
“ Cổ thần của chúng ta mỗi ngày đều đúng giờ như vậy tới đón Mạn Mạn tan tầm, cô dâu mới ngọt ngòa ân ân ái ái làm cho chúng ta nhất là những tỷ muội khuê nữ thật sự là rất ghen tị a.” Mỹ Biên mỗi lần nhìn thấy hắn liền nhịn không được ra tiếng trêu chọc.
Lôi Mạn Mạn giận dữ trừng liếc hắn một cái : “ Cái gì khuê nữ, chiều hôm kia ta rõ ràng nhìn thấy ngươi cười hì hì cùng một soái ca mở cửa chiếc xe thể thao màu đỏ đi ra, còn dám nói không có ban trai ? Công tác bí mật thật kín đáo, đột nhiên thả một cái bom màu đỏ dọa đến người thôi.”
Chúng đồng sự một trận cười vang, Mỹ Biên cùng nàng nháo một trận, liền tiến đến trước mặt Tương Thừa Lăng.
“ Cổ thần, ngươi mấy hôm trước giới thiệu ta mua cái cổ phiếu kia thực sự kiếm lời nha, nhờ vậy mà gần đây ta có vẻ giàu có được một chút, ngươi làm ơn giới thiệu thêm cho ta mấy cái nữa được không ?”
“ Đúng vậy Cổ thần, có tiền mọi người cùng kiếm, ánh mắt của ngươi chuẩn như vậy, không chỉ là cổ thần mà còn là tài thần của chúng ta.”
Bị mọi người vây quanh, Tuoeng Thừa Lăng chỉ cười cười. Mấy hôm trước hắn chỉ thuận miệng nói cho đồng sự Mạn Mạn vài cái cổ phiếu hắn liền trở thành người được đồng nghiệp của tạp chí chờ mong xuất hiện nhất.
Đối mặt với đoàn người như hổ rình mồi, hắn đưa mắt nhìn xung quanh liền nói “ Mạn Mạn nhà chúng ta nói, không dựa vào lao động kiếm tiền thì tiền đến cũng mau mà đi cũng mau, chơi cổ phiếu thật là đường tắt nhanh chóng phát tài nhưng không thể quá trầm mê.”
“ Nhưng là…”
Thấy mọi người hạ mặt suy sụp, hắn chuyển chuyện, cười nói “ Gần nhất trong ngoài nước vì phòng ngừa bệnh H1N1 lại tái phát, rất nhiều dược phẩm dễ bán, thậm chí có tình trạng thiếu nghiêm trọng, nếu các ngươi có thể nghiên cứu một chút cổ phiếu y dược muốn kiếm tiền cũng là một cơ hội.”
Sau khi rời tạp chí, Lôi Mạn Mạn ngồi vào ghế bên cạnh điều khiển xe, “ Ngươi hiện tại chính ta thần trong mắt đồng sự của chúng ta, ngay cả lão tổng của ta cả ngày cũng ngóng trông ngươi xuất hiện, thật tình chỉ muốn hỏi ngươi mấy cái cổ phiếu. Hừ, còn như vậy tiếp tục, xem ra tạp chí của chúng ta có thể đổi tên thành công ty đàu tư.”
“ Có người đang đố kỵ sao ? Nếu ngươi cũng có hứng thú với cổ phiếu ta không keo kiệt mà cung cấp những tin tức tốt nhất cho ngươi.”
Hắn thật rất thích điểm này của Lôi Mạn Mạn, nàng rất kiên trì với lập trường của mình, dù siêu yêu tiền, nhưng phương thức yêu tiền thật đáng yêu lại không tục tằng.
Nàng liếc hắn một cái, mấp máy cái miệng đáng yêu “ cám ơn ý tốt của Tương đại cổ thần, ta đây nếu một ngày không cơm ăn , có lẽ ta sẽ nghĩ đến đề nghị của ngươi hôm nay.”
Hắn nghe xong cười ha ha, nhịn không được dùng tay nhéo nhéo hai má của nàng “ Đứa ngốc, ta làm sao có thể đẻ ngươi không có cơm ăn, người cùng vật cưng của ngươi, ta đều ra sức tận tậm chăm sóc.”
Lôi Mạn Mạn nghe lời sủng nịnh của hắn mà vụng trộm cười. Trong lòng tuy rất ngọt ngòa, nhưng ngoài mặt nàng cũng không quên cãi lại : “ Ai cần nguoi nuôi, đừng quên ta là tiền nô, siêu cấp kiếm tiền, ta một nữ nhân xinh đẹp, thông minh làm sao có thể chết đói”
“ Ta nhớ bốn chữ thông minh xinh đẹp là do mẹ ta mạnh mẽ tự thêm trên đầu ngươi.”
“ Điều đó chứng minh a di có ánh mắt độc đáo, huệ chất lan tâm.”
“ Da mặt của người cũng thật dày.”
“ Uy uy, ý ngươi là là không cảm thấy ta thông minh xinh đẹp cộng thêm đáng yêu động lòng người a ?”
Thấy nàng giận dữ, Tương Từa Lăng tâm tình thật tốt, cho dù ở chung lâu như vậy, hắn vẫn như cũ không thay đổi thói quen là đem nàng trêu chọc.
Một trận chơi đùa, cười đùa, gặp đèn đỏ Tương Thừa Lăng dừng xe lại, chiếc tivi lớn bên đường đang truyền phát tin quảng cáo, nữ diễn viên đang quảng cáo chính là một tư thái ôn nhu, một mái tóc đen óng mềm mại. Dáng người mẫu tinh tế, ngũ quan được trang điểm tủ mỉ, xinh đẹp không thể không ngưỡng mộ.
Ánh mắt hắn lơ đãng nhìn lên màn hình, vẻ mặt chuyên chú nhìn chằm chằm nữ tử trong màn hình, các ngón tay thon dài trong phút chốc nắm chặt tay lái, các đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
“ Thừa Lăng, Thừa Lăng….” Đến lúc Mạn Mạn kêu một tiếng, ý thức của hắn mới trở lại. “ Ngươi làm sao vậy ? vừa kêu ngươi nhiều tiếng như vậy cũng không phản ứng, đèn xanh rồi, ngươi không thấy xe sau không kiên nhẫn mà bấm còi hay sao ?”
Sau khi hòi phục tinh thần, hắn mới phát hiện xe mình đang chặn một hàng dài xe ở phía sau, nhiều người còn ló đầu ra mắng lời thô tục.
Thu hồi tầm mắt, Tương Thừa Lăng nhấn nhje chân ga đem xe rời đi, trong đầu vẫn tồn taih hình ảnh khuôn mặt của nữ quáng cáo kia.
“ Thừa Lăng ngươi làm sao vậy ?”
Nàng cảm giác được hôm nay Thừa Lăng có điểm rất khác, liền quay đầu nhìn màn hình đang phát quảng cáo dầu gội. Chẳng qua là một màn quảng cáo thôi mà, Thừa Lăng bình thường rất ít xem tivi, vì sao lại nhìn chằm chằm vào quảng cáo ka ?
Lắc lắc đầu, Tương Thừa Lăng nhanh chóng phủ nhận “ Không có gì, có thể gần đây công việc bận rộn áp lực quá lớn, về nhà nghỉ ngơi một chút là tốt rồi.”
Miệng hắn nói dối một câu, nhưng trong nội tâm lại bắt đầu suy nghĩ, nữ quảng cáo cùng nam nhân này có phải hay không có liên hệ ?
Lôi Mạn Mạn sửa sang lại thư phòng của Tương Thừa Lăng, ngoài ý muốn nhìn thấy trên bàn của hắn có một thiệp mời của hội từ thiện . Nhìn bên trong thiệp mời thấy được thời gian cùng địa điểm liền xuất hiện một ý cười trên môi.
“ Đang nhìn gì ?” Không biết khi nào ở phía sau nàng xuất hiện một bàn tay to ôm lấy nàng cùng với hơi thở quen thuộc.
Nàng nhẹ nhàng đem thiệp mời nhét vào phong thư, quay đầu nhìn hắn cười “ Lần này lão bản của tập đoàn Trung Hưng tổ chức buổi tiệc từ thiện, mặt ngoài là muốn tạo phúc lợi cho sự nghiệp và quyên tiền, nhưng chính ta cùng nhiều người đều biết ở sau lưng hắn cũng làm không ít các hoạt động phi pháp.”
“ Nha ? Khó nghĩ được ngươi đối với thương trường cũng có nghiên cứu, chuyện này làm cho ta thật sự có chút suy nghĩ ngoài ý muốn.”
Tương Thừa Lăng xoay người ngồi vào ghế, thuận tay đem nàng ngồi vào trong lòng, làm cho nàng ngồi mà trên người lại có bàn tay ai đó xấu tính cứ chuyển động khiêu khích qua lại trên người nàng.
Lôi Mạn Mạn đã thành thói quên ngồi trên đùi hắn, đô đô cái miệng nhỏ nhắn “ Người khác ta có lẽ không biết, nhưng lão bản của công ty này ta biết rất rõ ràng, kiếm tiền đen tối lại còn làm việc phi pháp, hừ hiện lại muốn làm từ thiện, tuyệt đối không có lòng tốt như vậy.”
“ Không gian không phải thương nhân, đây là quy cũ của thương trường, bất cứ một người thành công nào đều có một ít ám muội.”
Nhẹ nhàng hôn nàng, lại cắn nhẹ vành tai làm cho nàng một trận run rẩy.
“ đúng…nhưng là kiếm tiền đen tối, ức hiếp dân chúng cũng là không đúng.”
“ Hắn nghe xong, liền cười một tiếng to “ Ngốc Mạn Mạn, ngươi nghĩ mình còn sống ở thế giới đồng thoại sao ? Sự thật là thế giới này không có người toàn vẹn.”