Chương 1: Tiết Tử

Lễ Noel năm nay thật sự là quá chật vật đối với Lữ Tương Lăng. Hắn phải một mình chạy về công ty để lấy phần văn kiện quan trọng, vừa mới lái xe rời công ty không bao lâu thì xe lại đột nhiên chết máy, không còn cách nào khác hắn phải dừng xe ngay đường phố dùng điện thoại gọi cho xe của công ty đến đón.

Mở cửa sau xe, lấy điện thoại cầm tay liên hệ với trợ lý, đột nhiên không hiểu sao xuất hiện một một con chó to lớn – lấy gió thu cuốn hết lá vàng ( đại khái là ra sức ) ngang nhiên cắn nuốt bánh ngọt để sau xe của lão mẹ cấp cho hắn.

Hắn chỉ có thể tức giận trừng mắt nhìn cảnh đang diễn ra mà hận vì không thể đoạt lại được.

Ăn sạch bánh ngọt, Cún đại gia mới ý thức được phía sau mình có sát khí, chuyển động ánh mắt nhìn lại gặp chính người đang trừng mắt giận dữ nhìn mình, cả không gian không khỏi phát ra ủy khuất, khóe miệng còn lộ vẻ chính xác đang ăn vụng …sữa tươi dụ ( tức là khóe miệng cún còn dính sữa tươi kem của bánh ngọt í mà ^^)

Tương Thừa Lăng vốn đã không yêu thích tiểu động vật, huống chi trước mắt cùng “Tiểu” cún này căn bản tức giận còn không hết, thảm nhất là vật kia – đã phóng uế ngay phía sau chiếc xe thể thao yêu quý của hắn……